Trọng Sinh Rồi Ai Còn Thi Công Chức Nữa (Dịch)
Tổng Điểm Của C...
Liễu Ngạn Hoa Hựu Minh
2024-11-11 21:09:21
Khi Duẫn Uyến Thu phát bài thi, bà ấy thích công khai từng bài một cho cả lớp theo thứ tự điểm từ cao xuống thấp.
Cách làm này không chỉ giúp học sinh đạt điểm cao có được cảm giác vinh dự, mà còn đánh vào lòng tự trọng của học sinh điểm thấp. Đây có thể được coi là “mô phỏng điểm thi từng môn theo giao diện tính điểm MVP”.
“Đặng Thiến 148, Trần Trứ 145, Khang Lương Tùng 144… Tống Thời Vi 138… Hoàng Bách Hàm 127…”
Duẫn Uyến Thu giống như một người máy vô cảm, đọc từng điểm một.
Khi các học sinh đạt điểm 140+ bước lên nhận bài thi, các học sinh dưới bục giảng vừa ghen tị vừa hồi hộp, chỉ mong tên mình được đọc càng sớm càng tốt.
Hoàng Bách Hàm nhận được bài thi toán, cậu ta cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn số điểm 127. Điểm Toán của cậu ta ở trình độ này, nếu có thể duy trì được cho đến kỳ thi tuyển sinh đại học thì tuyệt.
Một số học sinh cuối cùng lên bục giảng nhận bài, bọn họ không dám ngẩng đầu lên, nhưng giáo viên chủ nhiệm Duẫn Uyến Thu vẫn cố tình nói lớn: “Đinh! Lượng! 102, Phan! Vân! Tiêu! 100…”
Khuôn mặt của Đinh Lượng và Phan Vân Tiêu đỏ bừng vì xấu hổ.
Sau khi phát bài thi môn Toán, Duẫn Uyến Thu không cho mọi người thời gian để thở, bà ấy trực tiếp cầm bài thi môn Vật lý lên:
“Những người được gọi tên hãy lên nhận bài thi. Khang Lương Tùng 142, Phí Đỉnh Hiền 140, Trần Trứ 140, Đặng Thiến 139… Tống Thời Vi 132… Hoàng Bách Hàm 118…”
Đề thi môn Vật lý lần này quả thực hơi khó, nhưng không có nghĩa là không có học sinh đạt điểm cao.
Trần Trứ lại lần nữa nhận được sự ngưỡng mộ của mọi người. Hoàng Bách Hàm thì có chút nản lòng, cậu ta chỉ đạt được 118 điểm trong bài thi, nên lập tức so sánh bài thi của mình với Trần Trứ để kiểm tra lỗi.
Tiếp theo là bài thi môn Hóa học, Trần Trứ được 141, Hoàng Bách Hàm được 131, Tống Thời Vi được 138. Đúng như dự đoán, không có khoảng cách lớn.
Cuối cùng là môn tiếng Anh.
Trần Trứ, người hoàn toàn dựa vào khả năng đoán mò của minh, đã đạt được 92 điểm không ngoài dự đoán.
Quả nhiên thi cử chính là cuộc cạnh tranh công bằng nhất, kết quả không thể nào diễn kịch cùng bạn được.
Hoàng Bách Hàm đạt 115 điểm, không tính là cao lắm. Người có điểm số cao nhất trong lớp về môn tiếng Anh là 140 điểm của Tống Thời Vi.
Hoàng Bách Hàm cuối cùng cũng có một môn đạt điểm cao hơn Trần Trứ, cậu ta bất giác ưỡn ngực, trên mặt hiện lên nụ cười.
Cậu ta biết tổng điểm của bản thân chắc chắn không thể nào cao hơn Trần Trứ, những đợt thi hàng tháng đã chứng minh điều này. Sau cùng, chênh lệch bao nhiêu sẽ phụ thuộc vào môn “Ngữ văn + tiếng Anh” của bản thân liệu có bù đắp được khoảng cách điểm số của ba môn “Toán, Lý, Hóa” hay không.
Hoàng Bách Hàm nghĩ thầm trong lòng, mặc dù thua Trần Trứ hơn 50 điểm ở ba môn Toán, Lý, Hóa, nhưng môn tiếng Anh của cậu ta lại hơn Trần Trứ 23 điểm.
Theo kết quả thông thường, điểm Ngữ văn của cậu ta thường rơi vào khoảng 110, còn điểm của Trần Trứ là khoảng 95. Điều này giúp cậu ta có thêm 15 điểm, cuối cùng thì hai người họ chỉ kém nhau khoảng 10 điểm mà thôi.
“Miễn cưỡng coi như ở cùng một cấp độ.”
Hoàng Bách Hàm hài lòng nghĩ, cậu ta hi vọng sau này hai người học chung một trường đại học, như vậy sẽ không cô đơn.
“Tiếp theo là kết quả của bài thi môn Ngữ văn.”
Duẫn Uyến Thu cầm chồng bài thi cuối cùng lên, bà ấy đột nhiên khựng lại vì lý do nào đó, lần này ánh mắt bà ấy quả thật đã dừng lại trên người Trần Trứ trong vài phần triệu giây.
“Đặng Thiến 138, Mưu Giai Văn 137, Tống Thời Vi 136… Trần, Trần…”
Có lẽ đây là lần đầu tiên tên của Trần Trứ xuất hiện ở vị trí này trong bài thi môn Ngữ văn. Duẫn Uyến Thu không quen nên ho một tiếng và nói thẳng:
“Trần Trứ, 136!”
“Cái gì?”
Cả lớp lập tức “ồ” lên một tiếng. Khi Trần Trứ đạt điểm 140+ ở các môn Toán, Lý, Hóa, mọi người đều đã quen nên rất bình thường.
Tuy nhiên, khi nghe tin Trần Trứ đạt 136 điểm trong bài thi môn Ngữ văn, các học sinh đã không còn bình tĩnh được nữa.
Mình không nghe lầm chứ!
Trần Trứ đạt 136 điểm trong bài thi môn Ngữ văn?
Không phải trước đây cậu ta toàn ở mức 95 điểm thôi sao?
Liệu có khi nào là đoán mò không…
Làm ơn đi, đây là môn Ngữ văn. Toán, Lý, Hóa thì còn có khả năng gian lận hay đoán mò, chứ Ngữ văn thì làm sao đoán mò được?
Phần phân tích thơ đoán mò được sao?
Phần dịch cổ văn đoán mò được sao?
Bài làm văn 800 từ đoán mò được sao?
Thực ra, điều kỳ lạ nhất chính là môn Ngữ văn. Thường nếu Toán, Lý, Hóa đột nhiên tiến bộ nhiều đến vậy, mọi người đều có thể tìm vài lý do nào đó để thuyết phục bản thân, nhưng sao có thể nâng điểm Ngữ văn lên 40 điểm chỉ trong một tháng được chứ?
Dưới ánh mắt sửng sốt và ngạc nhiên của các bạn cùng lớp, Trần Trứ bình tĩnh bước lên bục giảng nhận bài thi.
“Có 136 điểm thôi sao, có khi nào giáo viên chấm sai rồi không?”
Cách làm này không chỉ giúp học sinh đạt điểm cao có được cảm giác vinh dự, mà còn đánh vào lòng tự trọng của học sinh điểm thấp. Đây có thể được coi là “mô phỏng điểm thi từng môn theo giao diện tính điểm MVP”.
“Đặng Thiến 148, Trần Trứ 145, Khang Lương Tùng 144… Tống Thời Vi 138… Hoàng Bách Hàm 127…”
Duẫn Uyến Thu giống như một người máy vô cảm, đọc từng điểm một.
Khi các học sinh đạt điểm 140+ bước lên nhận bài thi, các học sinh dưới bục giảng vừa ghen tị vừa hồi hộp, chỉ mong tên mình được đọc càng sớm càng tốt.
Hoàng Bách Hàm nhận được bài thi toán, cậu ta cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn số điểm 127. Điểm Toán của cậu ta ở trình độ này, nếu có thể duy trì được cho đến kỳ thi tuyển sinh đại học thì tuyệt.
Một số học sinh cuối cùng lên bục giảng nhận bài, bọn họ không dám ngẩng đầu lên, nhưng giáo viên chủ nhiệm Duẫn Uyến Thu vẫn cố tình nói lớn: “Đinh! Lượng! 102, Phan! Vân! Tiêu! 100…”
Khuôn mặt của Đinh Lượng và Phan Vân Tiêu đỏ bừng vì xấu hổ.
Sau khi phát bài thi môn Toán, Duẫn Uyến Thu không cho mọi người thời gian để thở, bà ấy trực tiếp cầm bài thi môn Vật lý lên:
“Những người được gọi tên hãy lên nhận bài thi. Khang Lương Tùng 142, Phí Đỉnh Hiền 140, Trần Trứ 140, Đặng Thiến 139… Tống Thời Vi 132… Hoàng Bách Hàm 118…”
Đề thi môn Vật lý lần này quả thực hơi khó, nhưng không có nghĩa là không có học sinh đạt điểm cao.
Trần Trứ lại lần nữa nhận được sự ngưỡng mộ của mọi người. Hoàng Bách Hàm thì có chút nản lòng, cậu ta chỉ đạt được 118 điểm trong bài thi, nên lập tức so sánh bài thi của mình với Trần Trứ để kiểm tra lỗi.
Tiếp theo là bài thi môn Hóa học, Trần Trứ được 141, Hoàng Bách Hàm được 131, Tống Thời Vi được 138. Đúng như dự đoán, không có khoảng cách lớn.
Cuối cùng là môn tiếng Anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trần Trứ, người hoàn toàn dựa vào khả năng đoán mò của minh, đã đạt được 92 điểm không ngoài dự đoán.
Quả nhiên thi cử chính là cuộc cạnh tranh công bằng nhất, kết quả không thể nào diễn kịch cùng bạn được.
Hoàng Bách Hàm đạt 115 điểm, không tính là cao lắm. Người có điểm số cao nhất trong lớp về môn tiếng Anh là 140 điểm của Tống Thời Vi.
Hoàng Bách Hàm cuối cùng cũng có một môn đạt điểm cao hơn Trần Trứ, cậu ta bất giác ưỡn ngực, trên mặt hiện lên nụ cười.
Cậu ta biết tổng điểm của bản thân chắc chắn không thể nào cao hơn Trần Trứ, những đợt thi hàng tháng đã chứng minh điều này. Sau cùng, chênh lệch bao nhiêu sẽ phụ thuộc vào môn “Ngữ văn + tiếng Anh” của bản thân liệu có bù đắp được khoảng cách điểm số của ba môn “Toán, Lý, Hóa” hay không.
Hoàng Bách Hàm nghĩ thầm trong lòng, mặc dù thua Trần Trứ hơn 50 điểm ở ba môn Toán, Lý, Hóa, nhưng môn tiếng Anh của cậu ta lại hơn Trần Trứ 23 điểm.
Theo kết quả thông thường, điểm Ngữ văn của cậu ta thường rơi vào khoảng 110, còn điểm của Trần Trứ là khoảng 95. Điều này giúp cậu ta có thêm 15 điểm, cuối cùng thì hai người họ chỉ kém nhau khoảng 10 điểm mà thôi.
“Miễn cưỡng coi như ở cùng một cấp độ.”
Hoàng Bách Hàm hài lòng nghĩ, cậu ta hi vọng sau này hai người học chung một trường đại học, như vậy sẽ không cô đơn.
“Tiếp theo là kết quả của bài thi môn Ngữ văn.”
Duẫn Uyến Thu cầm chồng bài thi cuối cùng lên, bà ấy đột nhiên khựng lại vì lý do nào đó, lần này ánh mắt bà ấy quả thật đã dừng lại trên người Trần Trứ trong vài phần triệu giây.
“Đặng Thiến 138, Mưu Giai Văn 137, Tống Thời Vi 136… Trần, Trần…”
Có lẽ đây là lần đầu tiên tên của Trần Trứ xuất hiện ở vị trí này trong bài thi môn Ngữ văn. Duẫn Uyến Thu không quen nên ho một tiếng và nói thẳng:
“Trần Trứ, 136!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cái gì?”
Cả lớp lập tức “ồ” lên một tiếng. Khi Trần Trứ đạt điểm 140+ ở các môn Toán, Lý, Hóa, mọi người đều đã quen nên rất bình thường.
Tuy nhiên, khi nghe tin Trần Trứ đạt 136 điểm trong bài thi môn Ngữ văn, các học sinh đã không còn bình tĩnh được nữa.
Mình không nghe lầm chứ!
Trần Trứ đạt 136 điểm trong bài thi môn Ngữ văn?
Không phải trước đây cậu ta toàn ở mức 95 điểm thôi sao?
Liệu có khi nào là đoán mò không…
Làm ơn đi, đây là môn Ngữ văn. Toán, Lý, Hóa thì còn có khả năng gian lận hay đoán mò, chứ Ngữ văn thì làm sao đoán mò được?
Phần phân tích thơ đoán mò được sao?
Phần dịch cổ văn đoán mò được sao?
Bài làm văn 800 từ đoán mò được sao?
Thực ra, điều kỳ lạ nhất chính là môn Ngữ văn. Thường nếu Toán, Lý, Hóa đột nhiên tiến bộ nhiều đến vậy, mọi người đều có thể tìm vài lý do nào đó để thuyết phục bản thân, nhưng sao có thể nâng điểm Ngữ văn lên 40 điểm chỉ trong một tháng được chứ?
Dưới ánh mắt sửng sốt và ngạc nhiên của các bạn cùng lớp, Trần Trứ bình tĩnh bước lên bục giảng nhận bài thi.
“Có 136 điểm thôi sao, có khi nào giáo viên chấm sai rồi không?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro