Trọng Sinh Thành Nữ Sinh Quê Mùa, Nữ Sát Thủ Ngược Tra Vô Hạn

Cô Diệp, Quý Th...

2024-12-25 17:55:53

Liễu Kinh ăn mặc giản dị, đeo kính, tay trái ôm mấy quyển sách giáo khoa, tay phải cầm bình giữ nhiệt, mùi kỷ tử bay ra từ bình, đúng là hình ảnh điển hình của một giáo viên.

“Trước khi vào học, tôi muốn nói lớp chúng ta có bạn học mới Diệp Vô Song, các em nhất định không được bắt nạt bạn ấy, biết chưa?”

“Biết—rồi—” tiếng trả lời phía dưới thưa thớt.

Bọn họ bảo vệ nữ vương còn không kịp, sao có thể bắt nạt nữ vương chứ?

Bọn họ đâu phải đám nhóc lớp Hai.

“Biết rồi thì tốt, bây giờ lật sách đến trang hai mươi lăm.” Liễu Kinh bắt đầu vào trạng thái giảng dạy.

Học sinh người thì ngáp ngắn ngáp dài, người thì ăn quà vặt, chẳng mấy ai để tâm.

Mặc dù vậy, Liễu Kinh vẫn nghiêm túc giảng bài, tận tâm tận lực.

Diệp Vô Song lướt nhanh sách ngữ văn, đọc một lúc mười dòng, cũng không nghe giảng.

Đối với cô mà nói, cách dạy của Liễu Kinh quá rập khuôn, chỉ thích hợp với những người mới bắt đầu học thật sự.

Chuông tan học vang lên, đám học sinh uể oải ban nãy như được hồi sinh, Liễu Kinh đứng trên bục giảng, nhìn những khuôn mặt trẻ trung non nớt kia, trong lòng không khỏi lo lắng.

Bọn trẻ vẫn còn nhỏ, chính là độ tuổi cần tiếp thu kiến thức, anh ta phải khuyên các giáo viên khác quay lại dạy học, mặc dù anh ta đã khuyên rất nhiều lần.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Anh ta trở lại văn phòng, đặt một bao thuốc lá bên cạnh bàn của giáo viên Toán.

“Thầy Triệu, thầy đã lâu không đến lớp Bảy dạy rồi, bọn trẻ rất nhớ thầy…”

“Bọn chúng nhớ tôi mới là lạ đấy, thầy Liễu, thầy vẫn chưa nhận ra sự thật sao?” Thầy Triệu dừng bút.

“Đám trẻ lớp Bảy nói khó nghe một chút thì đều là những đứa con bị giới nhà giàu và các tập đoàn coi thường, chỉ bị đuổi đến đây học thôi, nếu cha mẹ chúng thật sự muốn bồi dưỡng chúng, thì có để chúng tự sinh tự diệt ở lớp Bảy sao?

Bản thân chúng cũng không chịu cố gắng, suốt ngày làm bậy làm bạ, ngoài chơi điện thoại thì ngủ, thầy còn quản chúng làm gì? Tìm cách để hiệu trưởng điều thầy đi chỗ khác không tốt hơn sao?”

Liễu Kinh im lặng.

Buổi chiều tà, ánh chiều hôm rực rỡ phía Tây.

Diệp Vô Song từ chối sự hộ tống của học sinh lớp Bảy, một mình đi ra cổng trường.

“Cô Diệp, Quý thiếu bảo tôi đến đón cô.” Một người đàn ông ăn mặc bình thường đến trước mặt Diệp Vô Song.

“Ngài ấy lo lắng chuyện cô cùng ngài ấy ngủ chung bị truyền ra ngoài, sẽ gây ra những lời đàm tiếu không tốt cho cô, nên đã dặn tôi hành động kín đáo, mời cô đi lối này.”

Diệp Vô Song khẽ nâng mí mắt, nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen không bắt mắt.

Mặc dù cô không bao giờ để ý đến những lời bàn tán của người ngoài về mình, nhưng hành động này của Quý Thâm cũng đúng ý cô.

Cô cũng không muốn chuyện mình và đại thiếu gia nhà họ Quý ở Kinh Thành ngủ chung bị truyền ra ngoài, người đàn ông đó quá nổi tiếng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô chỉ muốn trong quá trình hoàn thành 30 nhiệm vụ thử thách, được ngủ ngon vài giấc.

Xe hơi chạy về vùng ngoại ô, dừng lại trước cổng một biệt thự, biệt thự nguy nga tráng lệ, vô cùng đẹp.

Tài xế nhanh chóng xuống xe, cúi người mở cửa xe cho Diệp Vô Song đang ngồi ở hàng ghế sau, thái độ vô cùng cung kính.

Quý thiếu đã nói, cô Diệp là ân nhân của nhà họ Quý, không được chậm trễ.

Diệp Vô Song bước vào biệt thự, phòng ăn đã chuẩn bị đầy một bàn thức ăn ngon, bốc khói nghi ngút, người hầu bưng chậu nước và khăn đứng bên cạnh.

“Về rồi à?”

Giọng nam trầm ấm dễ nghe vang lên, Diệp Vô Song thấy Quý Thâm bước những bước dài, chậm rãi đi xuống cầu thang.

Có lẽ do khí chất quá cao quý, ngay cả cầu thang bình thường, cũng bị anh bước đi như đang trên thảm đỏ sàn chữ T.

Phía sau anh còn có một người đàn ông mặc tây trang đen.

Người đàn ông trạc tuổi anh, tướng mạo bình thường, trên trán có một vết sẹo kéo sâu vào chân tóc, khí thế kìm nén.

Chỉ cần một cái liếc mắt, Diệp Vô Song đã xác định đây là người cùng nghề với mình.

Anh ta cũng là sát thủ, ít nhất đã từng làm công việc này.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Thành Nữ Sinh Quê Mùa, Nữ Sát Thủ Ngược Tra Vô Hạn

Số ký tự: 0