Trọng Sinh Tiểu Ớt Cay Thập Niên 90
Con Mẹ Nó Cô Ma...
Ngũ Hành Khuyết Tiền
2024-11-07 14:30:00
Editor: TieuTieu
Lâm Mẫn một mình ngồi trên giường rất khó chịu, sau đó mới dậy mặc quần áo ra ngoài.
Vương Quế Hương đã làm xong cơm sáng, Cố Cảnh Kỳ và Cố Cảnh Tú đều ra ngoài, một đứa đi học, một đứa đi làm.
Vương Quế Hương nhìn thấy Lâm Mẫn dậy, nhanh chóng nhiệt tình gọi cô rửa mặt ăn sáng.
Con dâu hiểu chuyện như vậy, họ như nhặt được vật báu, lúc này Vương Quế Hương nhìn cô, xem như là con gái trong nhà.
Lúc nãy Lâm Mẫn đi nhà vệ sinh vừa lúc nhìn thấy Vương Anh đi ra.
Vì chuyện hôm qua, Vương Anh cảm thấy tội lỗi, nhìn thấy khóe mắt Lâm Mẫn điên cuồng lóe lên dữ dội, cũng không đi chào hỏi cô, cô ta định đi bên cạnh cô, bị Lâm Mẫn chặn lại.
Cô như gai lớn đứng trước mặt Vương Anh, mắt nheo lại, “Chị dâu, nhìn thấy tôi trốn cái gì?”
Muốn đến thì cũng đến rồi, Vương Anh nuốt nước bọt, nghĩ đến bản thân là chị dâu cả, gả đến đây lâu như vậy, cũng không cần sợ con nha đầu mới đến cô ta quay cổ, “Tôi đâu có trốn cô? Cô không phải muốn đi vệ sinh sao? Cô đi đi!”
Nói rồi. Rồi lách qua người Lâm Mẫn đi đến sân trước.
Lâm Mẫn lại quay người, chắn cô ta.
“Chị dâu, hôm qua làm gì không đợi tôi? Một mình trở về sao?” Giọng cô ghê rợn, nhìn chằm chằm Vương Anh hỏi.
Cuối cùng vẫn không trốn tránh được, nghe Lâm Mẫn nhắc đến chuyện hôm qua, Vương Anh bĩu môi, “Ai biết được mấy người nói đến lúc nào mới đi? Sức khỏe tôi không thoải mái, nên muốn về trước”.
Lâm Mẫn chế giễu, “Mang thai yếu ớt như vậy sao? Sức khỏe dăm ba bữa lại không khỏe?
“Chị đừng tưởng dựa vào bản thân mang thai, có thể muốn làm gì thì làm? Con mẹ nó cô mang thai lại không phải con rồng!”
Chuyện hôm qua, Vương Anh dở trò, cô cũng tương kế tựu kế, gặp mặt Lý Khánh Minh, tát cho người đàn ông đó hai cái, hả giận.
Nói cho cùng, bản thân cô cam tâm đi cùng Vương Anh ra ngoài, từ chuyện này, chỉ có thể cho nhà họ Cố biết được nhân phẩm của Vương Anh không đứng đắn, cũng không làm gì cô ta.
Đương nhiên, Lâm Mẫn cũng không muốn làm gì cô ta!
Dù sao những người sau hậu trường muốn mạng sống của cô ta, Vương Anh thật sự đến con cá nhỏ con tôm nhỏ đều không hẳn.
Cô ghét Vương Anh, phân rõ quan hệ với cô ta là được rồi.
Lâm Mẫn châm biến nói xong, đi thẳng vào nhà vệ sinh.
Vương Anh tức giận dậm chân, khuôn mặt u ám , từ phía sau đi ra.
Lâm Mẫn một mình ngồi trên giường rất khó chịu, sau đó mới dậy mặc quần áo ra ngoài.
Vương Quế Hương đã làm xong cơm sáng, Cố Cảnh Kỳ và Cố Cảnh Tú đều ra ngoài, một đứa đi học, một đứa đi làm.
Vương Quế Hương nhìn thấy Lâm Mẫn dậy, nhanh chóng nhiệt tình gọi cô rửa mặt ăn sáng.
Con dâu hiểu chuyện như vậy, họ như nhặt được vật báu, lúc này Vương Quế Hương nhìn cô, xem như là con gái trong nhà.
Lúc nãy Lâm Mẫn đi nhà vệ sinh vừa lúc nhìn thấy Vương Anh đi ra.
Vì chuyện hôm qua, Vương Anh cảm thấy tội lỗi, nhìn thấy khóe mắt Lâm Mẫn điên cuồng lóe lên dữ dội, cũng không đi chào hỏi cô, cô ta định đi bên cạnh cô, bị Lâm Mẫn chặn lại.
Cô như gai lớn đứng trước mặt Vương Anh, mắt nheo lại, “Chị dâu, nhìn thấy tôi trốn cái gì?”
Muốn đến thì cũng đến rồi, Vương Anh nuốt nước bọt, nghĩ đến bản thân là chị dâu cả, gả đến đây lâu như vậy, cũng không cần sợ con nha đầu mới đến cô ta quay cổ, “Tôi đâu có trốn cô? Cô không phải muốn đi vệ sinh sao? Cô đi đi!”
Nói rồi. Rồi lách qua người Lâm Mẫn đi đến sân trước.
Lâm Mẫn lại quay người, chắn cô ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chị dâu, hôm qua làm gì không đợi tôi? Một mình trở về sao?” Giọng cô ghê rợn, nhìn chằm chằm Vương Anh hỏi.
Cuối cùng vẫn không trốn tránh được, nghe Lâm Mẫn nhắc đến chuyện hôm qua, Vương Anh bĩu môi, “Ai biết được mấy người nói đến lúc nào mới đi? Sức khỏe tôi không thoải mái, nên muốn về trước”.
Lâm Mẫn chế giễu, “Mang thai yếu ớt như vậy sao? Sức khỏe dăm ba bữa lại không khỏe?
“Chị đừng tưởng dựa vào bản thân mang thai, có thể muốn làm gì thì làm? Con mẹ nó cô mang thai lại không phải con rồng!”
Chuyện hôm qua, Vương Anh dở trò, cô cũng tương kế tựu kế, gặp mặt Lý Khánh Minh, tát cho người đàn ông đó hai cái, hả giận.
Nói cho cùng, bản thân cô cam tâm đi cùng Vương Anh ra ngoài, từ chuyện này, chỉ có thể cho nhà họ Cố biết được nhân phẩm của Vương Anh không đứng đắn, cũng không làm gì cô ta.
Đương nhiên, Lâm Mẫn cũng không muốn làm gì cô ta!
Dù sao những người sau hậu trường muốn mạng sống của cô ta, Vương Anh thật sự đến con cá nhỏ con tôm nhỏ đều không hẳn.
Cô ghét Vương Anh, phân rõ quan hệ với cô ta là được rồi.
Lâm Mẫn châm biến nói xong, đi thẳng vào nhà vệ sinh.
Vương Anh tức giận dậm chân, khuôn mặt u ám , từ phía sau đi ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro