Trọng Sinh Tiểu Ớt Cay Thập Niên 90
Đến Nhà Họ Lâm...
Ngũ Hành Khuyết Tiền
2024-11-07 14:30:00
Editor: TieuTieu
Lâm Vĩnh Cường đảo mắt, “Nếu như người không tìm thấy, mấy người phải bồi thường cho chúng tôi”.
“Dựa vào cái gì bắt chúng tôi bồi thường? Cả nhà mấy người tốn thời gian tốn tình cảm. Sau đó cũng không gặp may, cho dù mấy người cần sinh lễ hay ai cần? Tiền đó không phải mấy người tiêu rồi sao?”
Lý Thu Mai không quản việc sính lễ, trong lòng lo lắng một khi Lâm Mẫn bỏ trốn, không nằm trong phạm vi quản lý của họ, làm sao bà ta có thể giải thích cho con gái mình ở thành phố.
Bà ta phẫn nộ, “Mấy người biết nó ầm ĩ, vẫn không quản chặt nó, đứa con gái đó hèn nhát, ầm ĩ vài lần cũng chấp nhận hiện thực. Cả nhà mấy người , đều làm cái gì? Tự mình buông lỏng cảnh giác. Còn đến chúng tôi đòi người. "
Cố Đức Thành nhìn thấy Lâm Kim Thuận từ lúc họ vào cửa đến bây giờ, đến đánh rắm cũng không dám, vợ ông ta toàn cuộc chắn đầu líu ríu, khuôn mặt ông ta trầm mặc, “Là nó nói nó nghĩ thông suốt rồi, sau này sẽ cùng Cảnh Xuyên chúng tôi sống hạnh phúc, mấy ngày này cũng biểu hiện rất bình thường, chúng tôi mới bị nó lừa rồi”.
Vương Quế Hương tiếp lời, “Nó là con gái, chưa từng đi xa nhà, tự mình có thể chạy đi đâu? Nếu không về nhà mẹ cũng nhất định có người tiếp ứng”.
“Đúng rồi, tôi nhớ người yêu trước của Lâm Mẫn, cậu ta gọi là gì, nhà ở đâu? Chúng ta cùng đến tìm cậu ấy hỏi rõ ràng. Cho dù như thế nào, việc này chúng ta bắt buộc phải có bàn giao cho nhà họ Cố, nếu như không phối hợp tìm người, thì trả sinh lễ”.
Cố Đức Thành thái độ cứng rắn, căn bản không dễ đánh lừa.
“Người yêu của Lâm Mẫn”.
Cố Đức Thành nói lời này ra, mặt Lâm Kiều đột nhiên biến sắc, “Anh ta mới không giúp Lâm Mẫn trốn chạy, cũng không thể bỏ nhà theo trai”.
“Cô sao biết?” Cố Cảnh Huy nghi ngờ nhìn cô ta.
“Bởi vì....” Lâm Kiều cắn lưỡi, sao cũng không dám đông người như vậy nói ra bản thân và Lý Khánh Minh đã sớm bên nhau.
“Anh ấy sớm không thích Lâm Mẫn rồi”.
“Cho dù như thế nào, mấy người dẫn tôi đi tìm người đàn ông đó, người chạy rồi, chúng tôi cũng cái gọi là, nếu không thì trả sinh lễ”.
Trong lòng Cố Đức Thành như gương sáng vậy, nhà họ Lâm tuyệt đối không thể trả số tiền này, hôn sự này đã định một năm trước, lúc đó là định cho cô con gái thứ hai Lâm Kiều, cần 3 nghìn nhân dân tệ sinh lễ, số tiền kia, đã trở thành 3 căn phòng gạch trong vườn này rồi.
Cả nhà siêng ăn nhác làm.
Nếu như Lâm Mẫn không tìm được, bọn họ chỉ có thể thừa nhận thất bại.
Nhưng Cố Đức Thành không cam tâm bị người khác cho xuống hố, lúc này thái độ rất cương quyết, phải đưa ra phương án.
Lâm Vĩnh Cường đảo mắt, “Nếu như người không tìm thấy, mấy người phải bồi thường cho chúng tôi”.
“Dựa vào cái gì bắt chúng tôi bồi thường? Cả nhà mấy người tốn thời gian tốn tình cảm. Sau đó cũng không gặp may, cho dù mấy người cần sinh lễ hay ai cần? Tiền đó không phải mấy người tiêu rồi sao?”
Lý Thu Mai không quản việc sính lễ, trong lòng lo lắng một khi Lâm Mẫn bỏ trốn, không nằm trong phạm vi quản lý của họ, làm sao bà ta có thể giải thích cho con gái mình ở thành phố.
Bà ta phẫn nộ, “Mấy người biết nó ầm ĩ, vẫn không quản chặt nó, đứa con gái đó hèn nhát, ầm ĩ vài lần cũng chấp nhận hiện thực. Cả nhà mấy người , đều làm cái gì? Tự mình buông lỏng cảnh giác. Còn đến chúng tôi đòi người. "
Cố Đức Thành nhìn thấy Lâm Kim Thuận từ lúc họ vào cửa đến bây giờ, đến đánh rắm cũng không dám, vợ ông ta toàn cuộc chắn đầu líu ríu, khuôn mặt ông ta trầm mặc, “Là nó nói nó nghĩ thông suốt rồi, sau này sẽ cùng Cảnh Xuyên chúng tôi sống hạnh phúc, mấy ngày này cũng biểu hiện rất bình thường, chúng tôi mới bị nó lừa rồi”.
Vương Quế Hương tiếp lời, “Nó là con gái, chưa từng đi xa nhà, tự mình có thể chạy đi đâu? Nếu không về nhà mẹ cũng nhất định có người tiếp ứng”.
“Đúng rồi, tôi nhớ người yêu trước của Lâm Mẫn, cậu ta gọi là gì, nhà ở đâu? Chúng ta cùng đến tìm cậu ấy hỏi rõ ràng. Cho dù như thế nào, việc này chúng ta bắt buộc phải có bàn giao cho nhà họ Cố, nếu như không phối hợp tìm người, thì trả sinh lễ”.
Cố Đức Thành thái độ cứng rắn, căn bản không dễ đánh lừa.
“Người yêu của Lâm Mẫn”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Đức Thành nói lời này ra, mặt Lâm Kiều đột nhiên biến sắc, “Anh ta mới không giúp Lâm Mẫn trốn chạy, cũng không thể bỏ nhà theo trai”.
“Cô sao biết?” Cố Cảnh Huy nghi ngờ nhìn cô ta.
“Bởi vì....” Lâm Kiều cắn lưỡi, sao cũng không dám đông người như vậy nói ra bản thân và Lý Khánh Minh đã sớm bên nhau.
“Anh ấy sớm không thích Lâm Mẫn rồi”.
“Cho dù như thế nào, mấy người dẫn tôi đi tìm người đàn ông đó, người chạy rồi, chúng tôi cũng cái gọi là, nếu không thì trả sinh lễ”.
Trong lòng Cố Đức Thành như gương sáng vậy, nhà họ Lâm tuyệt đối không thể trả số tiền này, hôn sự này đã định một năm trước, lúc đó là định cho cô con gái thứ hai Lâm Kiều, cần 3 nghìn nhân dân tệ sinh lễ, số tiền kia, đã trở thành 3 căn phòng gạch trong vườn này rồi.
Cả nhà siêng ăn nhác làm.
Nếu như Lâm Mẫn không tìm được, bọn họ chỉ có thể thừa nhận thất bại.
Nhưng Cố Đức Thành không cam tâm bị người khác cho xuống hố, lúc này thái độ rất cương quyết, phải đưa ra phương án.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro