Trọng Sinh Tiểu Ớt Cay Thập Niên 90
Quả Phụ
Ngũ Hành Khuyết Tiền
2024-11-07 14:30:00
Editor: Na
Lâm Mẫn vẻ mặt bình tĩnh, “Con đi nấu cơm cho Cảnh Xuyên, không nghe thấy mọi người gọi con.”
Mọi người lại đưa mắt nhìn nhau.
Nấu cơm cho Cảnh Xuyên sao?
Hơn nữa cô gọi Cảnh Xuyên như vậy, không gượng gạo, không giả tạo, cũng không xa lạ.
Dường như, cảm giác của hai người vợ chồng lâu năm gọi nhau.
“Chị dâu hai, chị thật tốt với anh hai em.”
Cố Cảnh Tú định thần lại trước, chạy qua vỗ mông của Lâm Mẫn.
Lâm Mẫn ngữ khí thản nhiên, “Chỉ nấu bữa cơm thôi mà.”
Vương Anh nằm trên giường ở căn phòng phía Tây ngâm nga, dường như đang rất vui vẻ, không nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài.
Cố Cảnh Huy lại nghe thấy.
Anh ta nói với Vương Anh, “Cha mẹ hình như đang nói chuyện với em dâu hai.”
“Sao?” Vương Anh chợt ngừng không ngâm nga nữa, sắc mặt thay đổi.
“Anh đi xem xem, có phải là tìm được người rồi hay không?”
Cố Cảnh Huy đi ra, vừa đúng lúc nghe thấy câu “Tôi đang nấu cơm cho anh hai của cô.”
Tình cảm, người ta căn bản không chạy, mà chạy vào nhà bếp.
Cố Cảnh Huy lại đi vào trong, kích động nói, “Em dâu hai căn bản không bỏ chạy, mà ở trong bếp nấu cơm cho Cảnh Xuyên.”
Vương Anh sầm mặt, tức giận kéo chăn, nằm xuống giường.
Ngu ngốc, đã tạo cho cơ hội tốt như vậy, mà không biết đường nắm lấy!
Cô ta không tin, thái độ của Lâm Mẫn lại thay đổi nhanh như vậy.
Nhất định bản thân cô ta không chắc chắn, nên không dám bỏ chay.
Xem ra, vẫn cần chị dâu cả như cô ta, giúp cô một tay.
Một tia gian ác xoẹt qua mắt của Vương Anh.
……
Lâm Mẫn cả ngày đều rất an phận, buổi trưa, Cố Cảnh Xuyên ngồi xe lăn ra phơi nắng đọc sách, cô liền ngồi bên cạnh, trong đầu sắp xếp lại kí ức trong kiếp trước.
Cũng dự tính cho cuộc sống sau này.
Người được gọi là mẹ của cô Lý Thu Mai, từ nhỏ đã không chào đón cô, trong nhà chuyện lớn chuyện nhỏ gì cô cũng phải làm, lúc đi học mua một quyển sách bài tập, cũng bị đánh cho một trận.
Đã mấy lần bỏ học, cuối cùng bởi vì cô học giỏi, việc học tập giúp cô giảm bớt được một phần học phí, mới miễn cưỡng mà chống đỡ học lên được đến cấp 3.
Sau đó, Lý Thu Mai sống chết không cho cô học nữa, chỉ cho một mình Lâm Kiều học.
Đáng tiếc, Lâm Kiều học dốt.
Bùn nhão không nâng được tường (ý chỉ năng lực thấp kém, không làm được trò trống gì)
Kiếp trước, sau khi được sư phụ cứu, cô vừa học y vừa đi học bổ túc ban đêm, lấy được bằng tốt nghiệp mà cô hằng mong ước.
Chớp mắt, cô đã trở thành người phụ nữ đã có chồng, chưa nhắc đến cái khác, quan trọng nhất là phải chữa khỏi cho Cố Cảnh Xuyên.
Nhưng………
Lâm Mẫn vẻ mặt bình tĩnh, “Con đi nấu cơm cho Cảnh Xuyên, không nghe thấy mọi người gọi con.”
Mọi người lại đưa mắt nhìn nhau.
Nấu cơm cho Cảnh Xuyên sao?
Hơn nữa cô gọi Cảnh Xuyên như vậy, không gượng gạo, không giả tạo, cũng không xa lạ.
Dường như, cảm giác của hai người vợ chồng lâu năm gọi nhau.
“Chị dâu hai, chị thật tốt với anh hai em.”
Cố Cảnh Tú định thần lại trước, chạy qua vỗ mông của Lâm Mẫn.
Lâm Mẫn ngữ khí thản nhiên, “Chỉ nấu bữa cơm thôi mà.”
Vương Anh nằm trên giường ở căn phòng phía Tây ngâm nga, dường như đang rất vui vẻ, không nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài.
Cố Cảnh Huy lại nghe thấy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh ta nói với Vương Anh, “Cha mẹ hình như đang nói chuyện với em dâu hai.”
“Sao?” Vương Anh chợt ngừng không ngâm nga nữa, sắc mặt thay đổi.
“Anh đi xem xem, có phải là tìm được người rồi hay không?”
Cố Cảnh Huy đi ra, vừa đúng lúc nghe thấy câu “Tôi đang nấu cơm cho anh hai của cô.”
Tình cảm, người ta căn bản không chạy, mà chạy vào nhà bếp.
Cố Cảnh Huy lại đi vào trong, kích động nói, “Em dâu hai căn bản không bỏ chạy, mà ở trong bếp nấu cơm cho Cảnh Xuyên.”
Vương Anh sầm mặt, tức giận kéo chăn, nằm xuống giường.
Ngu ngốc, đã tạo cho cơ hội tốt như vậy, mà không biết đường nắm lấy!
Cô ta không tin, thái độ của Lâm Mẫn lại thay đổi nhanh như vậy.
Nhất định bản thân cô ta không chắc chắn, nên không dám bỏ chay.
Xem ra, vẫn cần chị dâu cả như cô ta, giúp cô một tay.
Một tia gian ác xoẹt qua mắt của Vương Anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
……
Lâm Mẫn cả ngày đều rất an phận, buổi trưa, Cố Cảnh Xuyên ngồi xe lăn ra phơi nắng đọc sách, cô liền ngồi bên cạnh, trong đầu sắp xếp lại kí ức trong kiếp trước.
Cũng dự tính cho cuộc sống sau này.
Người được gọi là mẹ của cô Lý Thu Mai, từ nhỏ đã không chào đón cô, trong nhà chuyện lớn chuyện nhỏ gì cô cũng phải làm, lúc đi học mua một quyển sách bài tập, cũng bị đánh cho một trận.
Đã mấy lần bỏ học, cuối cùng bởi vì cô học giỏi, việc học tập giúp cô giảm bớt được một phần học phí, mới miễn cưỡng mà chống đỡ học lên được đến cấp 3.
Sau đó, Lý Thu Mai sống chết không cho cô học nữa, chỉ cho một mình Lâm Kiều học.
Đáng tiếc, Lâm Kiều học dốt.
Bùn nhão không nâng được tường (ý chỉ năng lực thấp kém, không làm được trò trống gì)
Kiếp trước, sau khi được sư phụ cứu, cô vừa học y vừa đi học bổ túc ban đêm, lấy được bằng tốt nghiệp mà cô hằng mong ước.
Chớp mắt, cô đã trở thành người phụ nữ đã có chồng, chưa nhắc đến cái khác, quan trọng nhất là phải chữa khỏi cho Cố Cảnh Xuyên.
Nhưng………
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro