Trọng Sinh Tránh Xa Nam Nhân Cặn Bã
Chương 39
Tiểu Mai Hoa
2024-08-25 13:40:08
Nàng lén lút chạy đi, hắn nhất định ở trên núi tìm kiếm rất nhiều, có lẽ còn tưởng rằng nàng bị sói hoang ăn thịt. Nàng có thể thấy rằng khi hắn xuất hiện, hắn đã đổ mồ hôi đầm đìa, chắc chắn rằng hắn đang rất lo lắng.
Du Uyển có chút đắc ý, khi còn nhỏ Khấu Xung không lãnh đạm giống như lúc trưởng thành,vẻ mặt hắn u ám và toát ra vẻ lạnh lùng từ chối người cách xa ngàn dặm. Hắn của bây giờ trông vẫn còn rất trẻ, nhìn ký thì có thể thấy tâm trạng của hắn.
"Cô không sao là tốt rồi."
Hắn ủ rũ đáp.
Thái độ buông bỏ quá khứ của hắn khiến Du Uyển có chút xấu hổ,
“Hôm nay cảm ơn anh.”
Trải qua hai kiếp, đây là lần đầu tiên nàng nói lời cảm ơn với hắn, nhưng hắn xứng đáng nhận được điều đó, mặc dù nàng không thích hắn,việc nào ra việc đó, nàng cũng không phải là người vô ơn bội nghĩa.
Khấu Xung ừ một tiếng, Du Uyển không định có quan hệ thân thiết với hắn,nàng cũng không muốn hiểu hắn, vì vậy nàng không có gì để nói với hắn. Khi chuẩn bị vào làng, nàng đã có thể nhìn thấy mái nhà của những ngôi nhà gần lối vào làng nhất, Du Uyển bảo Khấu Xung đặt nàng xuống, nàng di chuyển từng bước một và tự mình đi bộ vào nhà.
Khấu Phù nghe thấy tiếng động cũng đã ra đón, chờ đợi nhìn thấy Du Uyển trở về nhà, Du Uyển xoa xoa cái đầu non nớt của cô bé,
"Tỷ bị trẹo mắt cá chân nên không mua gì ăn cả. Ngày mai tỷ sẽ làm cho muội. Làm bánh hạt dẻ có được không?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Khấu Phù lập tức trở nên lo lắng, cô bé dịu dàng nhìn xuống chân Du Uyển,
"Tỷ có đau không? Để muội thổi cho tỷ."
Sau đó, cô bé quay người chạy vào trong phòng. Trong nhà, một chiếc ghế nhỏ được dọn ra và bảo Du Uyển ngồi xuống, sau đó cô bé tựa vào người anh trai và nghiêng đầu nhìn nàng.
Du Uyên ngày càng ít phòng thủ trước cô bé dễ thương này, dù sao cô bé cũng mới vài tuổi nên đương nhiên thích các anh chị của mình. Ở kiếp trước, Khấu Phù cũng cố gắng gần gũi nàng, ghét ai ghét cả tông ti họ hàng, Du Uyển không thể thích cô bé, điều này đã gây ra bi kịch cô bé đã chết sớm.
Chuyến đi hôm nay vội vàng, nàng không mua được bất cứ thứ gì cần thiết, Du Uyển không có ý định làm phiền Khấu Xung, vào buổi tối khi tam thúc trở về, nàng đã lập ra một danh sách và nhờ tam thúc giúp nàng chạy đi mua một chuyến,sau đó tiếp tục ở nhà chế tạo sáp thơm.
Du Uyển có chút đắc ý, khi còn nhỏ Khấu Xung không lãnh đạm giống như lúc trưởng thành,vẻ mặt hắn u ám và toát ra vẻ lạnh lùng từ chối người cách xa ngàn dặm. Hắn của bây giờ trông vẫn còn rất trẻ, nhìn ký thì có thể thấy tâm trạng của hắn.
"Cô không sao là tốt rồi."
Hắn ủ rũ đáp.
Thái độ buông bỏ quá khứ của hắn khiến Du Uyển có chút xấu hổ,
“Hôm nay cảm ơn anh.”
Trải qua hai kiếp, đây là lần đầu tiên nàng nói lời cảm ơn với hắn, nhưng hắn xứng đáng nhận được điều đó, mặc dù nàng không thích hắn,việc nào ra việc đó, nàng cũng không phải là người vô ơn bội nghĩa.
Khấu Xung ừ một tiếng, Du Uyển không định có quan hệ thân thiết với hắn,nàng cũng không muốn hiểu hắn, vì vậy nàng không có gì để nói với hắn. Khi chuẩn bị vào làng, nàng đã có thể nhìn thấy mái nhà của những ngôi nhà gần lối vào làng nhất, Du Uyển bảo Khấu Xung đặt nàng xuống, nàng di chuyển từng bước một và tự mình đi bộ vào nhà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khấu Phù nghe thấy tiếng động cũng đã ra đón, chờ đợi nhìn thấy Du Uyển trở về nhà, Du Uyển xoa xoa cái đầu non nớt của cô bé,
"Tỷ bị trẹo mắt cá chân nên không mua gì ăn cả. Ngày mai tỷ sẽ làm cho muội. Làm bánh hạt dẻ có được không?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Khấu Phù lập tức trở nên lo lắng, cô bé dịu dàng nhìn xuống chân Du Uyển,
"Tỷ có đau không? Để muội thổi cho tỷ."
Sau đó, cô bé quay người chạy vào trong phòng. Trong nhà, một chiếc ghế nhỏ được dọn ra và bảo Du Uyển ngồi xuống, sau đó cô bé tựa vào người anh trai và nghiêng đầu nhìn nàng.
Du Uyên ngày càng ít phòng thủ trước cô bé dễ thương này, dù sao cô bé cũng mới vài tuổi nên đương nhiên thích các anh chị của mình. Ở kiếp trước, Khấu Phù cũng cố gắng gần gũi nàng, ghét ai ghét cả tông ti họ hàng, Du Uyển không thể thích cô bé, điều này đã gây ra bi kịch cô bé đã chết sớm.
Chuyến đi hôm nay vội vàng, nàng không mua được bất cứ thứ gì cần thiết, Du Uyển không có ý định làm phiền Khấu Xung, vào buổi tối khi tam thúc trở về, nàng đã lập ra một danh sách và nhờ tam thúc giúp nàng chạy đi mua một chuyến,sau đó tiếp tục ở nhà chế tạo sáp thơm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro