Trọng Sinh Trở Lại Bảo Vệ Gia Đình Của Tôi
Phó gia bắt đầu hành động - Hạ Nhi tỉnh lại
Tranna
2024-07-20 22:59:32
_______________________________
- Cậu ta thích Hạ Nhi thì có liên quan gì tới mình?
- Nhưng loại cảm xúc hiện tại này là gì?
Mải mê suy nghĩ, Sơ Vỹ giật mình vì Phó phu nhân đột nhiên bước ra, biểu cảm của bà ta rất vui. Bà ta lấy điện thoại ra và gọi.
'píp píp'
- Alo chồng à, theo em thấy toàn bộ người Lục gia sẽ túc trực ở đây lo cho con nhóc đó!
- Công việc ở tập đoàn có lẽ họ sẽ bỏ bê khá nhiều vì bận điều tra nguyên nhân nó bị trúng độc. Anh và Nhất Nam cho người âm thầm phá tường lửa và lấy thông tin mật của họ đi.
Đầu dây bên kia, Phó Hoài đặt câu hỏi:
- Vợ à, nhỡ họ điều tra được là chúng ta thì sao?
Bà ta nhếch mép cười:
- Anh yên tâm đi, hôm đó em không thấy có cái camera nào quay tới chỗ con nhóc đó cả, việc điều tra tốn rất nhiều thời gian nên họ có phát hiện được thì cũng muộn rồi.
- Anh nên nhớ thế giới này chỉ cần có tiền và quyền lực thì chúng ta sẽ làm bá chủ thiên hạ!
- Mấy tên cảnh sát ở đây đa phần là người của chúng ta rồi. Bởi các trụ sở đều do đời Phó gia trước xây lên.
- Việc của anh và Nhất Nam là hãy cố gắng lôi kéo nhiều nhà đầu tư tài giỏi của Lục thị về phe Phó gia, đến khi thành công thì chúng ta sẽ làm cho họ một vố thật đau!
Kết thúc cuộc gọi, bà ta nhoẻn miệng cười đắc ý!
Cứ như vậy một ngày, hai ngày, ba ngày Hạ Nhi vẫn nằm bất động trên giường, bà ta vẫn đến thăm đều đặn, bà ta muốn chắc rằng Hạ Nhi không thể sống lại, thấy được ưu sầu của người Lục gia bà ta càng đắc ý hơn.
Như vậy thời gian trôi qua một tuần, Phó phu nhân và Sơ Vỹ vẫn đến như thường lệ, thăm dò nhiều ngày mà Hạ Nhi vẫn bất động nên bà ta tính hôm nay là ngày thăm cuối cùng.
Nhưng điều đó không hề xảy ra và có kỳ tích xuất hiện làm bà ta đông cứng người.
- -------------------------------------
- Ưm... mình đang ở đâu đây?
- Phải rồi mình đang ở bệnh viện, may quá hệ thống cho mình cơ hội sống lại rồi!
Hạ Nhi đột nhiên ngồi bật dậy, mọi người ở đó đều nhìn với cặp mắt ngỡ ngàng, giây sau tất cả đều ồ vào Hạ Nhi.
- Hạ Nhi con/em tỉnh lại rồi, ơn trời mừng quá!
- Đi gọi bác sĩ mau lên! ( Giọng Lục phu nhân)
Cả gia đình đặc biệt là năm người anh ôm Hạ Nhi rất cứng, họ thậm chí rơi cả nước mắt.
- Em gái bé bỏng của anh, anh lo cho em lắm luôn, đừng dọa anh nữa nha! ( Lục Học Nhiên)
- Anh nhất định sẽ tìm kẻ hạ độc em và bắt hắn phải trả giá! ( Lục Hạo Hiên)
Hạ Nhi dùng chút sức còn lại vỗ về bọn họ, sau đó cô nhòm ngó xung quanh và thấy Phó phu nhân đứng đó cùng Phó Sơ Vỹ, điều này khiến cô chú ý.
Hạ Nhi lên tiếng: Phó phu nhân - tứ thiếu gia hai người đến thăm cháu à?
Bà ta bập bẹ trả lời:
- Hả... à ừm đúng rồi, hôm trước thấy tiểu thư ngất đi, ta lo quá nên đến thăm!
Điều Hạ Nhi chú ý không phải là sự xuất hiện của bà ta mà là biểu cảm, bà ta dường như để lộ ra gương mặt méo mó bị sốc và khó chịu của mình khi thấy Hạ Nhi tỉnh dậy.
Hạ Nhi nhìn làn khói xung quanh bà ta thì mí mắt giật nảy.
- Là màu đỏ, bà ta đang nói dối sao? Nhưng tại sao bà ta lại thăm mình? Có ý đồ gì à?
- Aizz ghét quá! tình tiết bây giờ lộn tùng phèo luôn rồi. Bây giờ chỉ có thể dựa vào năng lực này và cố gắng liên kết các tình huống kiếp trước và kiếp này lại với nhau thôi.
- Bây giờ mình phải suy nghĩ và tìm ra âm mưu của họ và kẻ đã hạ độc mình vậy.
Mải mê suy nghĩ Hạ Nhi giật mình vì có một vòng tay ôm cô vào lòng.
- Hạ Nhi em tỉnh rồi, làm anh lo chết mất!
Hạ Nhi mới giật mình!
- Kỳ Đông? Anh ốm à giọng anh yếu vậy?
- Anh Vũ Kiệt đâu rồi?
Kỳ Đông nhẹ nhàng đáp lại: Anh không sao! Chỉ là mất ngủ thôi.
- Vũ Kiệt thấy em tỉnh nên chạy đi mua đồ ăn rồi.
Hạ Nhi nhìn làn khói quanh Kỳ Đông và nó khiến cô ngạc nhiên!
- Làn khói quanh anh ấy trắng thuần khiết quá, thật sự lo cho mình lắm sao?
Hạ Nhi bận vỗ về, trấn an Kỳ Đông, Phó phu nhân bà ta cảm thấy không vừa mắt mình, nên đi về.
_______________________________
« Vừa về tới Phó gia, bà ta không thể thể kiểm soát cơn giận của mình, điên cuồng đập đồ đạc trong phòng. »
'Choang...choang.'
Quăng đồ đạc đã đời, bà ta bắt đầu chửi rủa:
- Khốn kiếp! tại sao nó lại tỉnh dậy được chứ?
- Lẽ ra nó phải chết chứ?
Trong phòng khách lúc đấy ngoài bà ta và Sơ Vỹ ra thì còn có sự hiện diện của Nhất Nam và Dao Yến.
Đứa con gái lớn bật dậy, mắt mở to hỏi bà ta:
- Mẹ nói nó tỉnh lại là sao?
Bà ta bực bội trả lời:
- Thì con nhóc đó tỉnh rồi, sao nó may mắn vậy chứ? Nếu nó hoàn toàn bình phục thì có lẽ nó sẽ phá hủy kế hoạch của chúng ta nữa.
- Nhất Nam, chuyện Mẹ bảo con làm tới đâu rồi?
Nhất Nam mới đáp lại:
- Mặc dù gặp khó khăn trong việc phá tường lửa nhưng Mẹ yên tâm, hacker con chọn sẽ phá được nhanh thôi.
- Hừ! Này Nhất Nam, con nhanh chóng nói tên hacker làm nhanh đi, rồi nhanh chóng lôi kéo nhiều cổ đông có tiếng về Phó gia của chúng ta đi.
- Nếu có được thông tin mật để hạ Lục thị và có vài cổ đông thì lúc đó Phó gia sẽ một bước lên mây.
Bên đây Dao Yến nằm õng ẹo trên sofa, thầm lặng suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng:
- Cậu ta thích Hạ Nhi thì có liên quan gì tới mình?
- Nhưng loại cảm xúc hiện tại này là gì?
Mải mê suy nghĩ, Sơ Vỹ giật mình vì Phó phu nhân đột nhiên bước ra, biểu cảm của bà ta rất vui. Bà ta lấy điện thoại ra và gọi.
'píp píp'
- Alo chồng à, theo em thấy toàn bộ người Lục gia sẽ túc trực ở đây lo cho con nhóc đó!
- Công việc ở tập đoàn có lẽ họ sẽ bỏ bê khá nhiều vì bận điều tra nguyên nhân nó bị trúng độc. Anh và Nhất Nam cho người âm thầm phá tường lửa và lấy thông tin mật của họ đi.
Đầu dây bên kia, Phó Hoài đặt câu hỏi:
- Vợ à, nhỡ họ điều tra được là chúng ta thì sao?
Bà ta nhếch mép cười:
- Anh yên tâm đi, hôm đó em không thấy có cái camera nào quay tới chỗ con nhóc đó cả, việc điều tra tốn rất nhiều thời gian nên họ có phát hiện được thì cũng muộn rồi.
- Anh nên nhớ thế giới này chỉ cần có tiền và quyền lực thì chúng ta sẽ làm bá chủ thiên hạ!
- Mấy tên cảnh sát ở đây đa phần là người của chúng ta rồi. Bởi các trụ sở đều do đời Phó gia trước xây lên.
- Việc của anh và Nhất Nam là hãy cố gắng lôi kéo nhiều nhà đầu tư tài giỏi của Lục thị về phe Phó gia, đến khi thành công thì chúng ta sẽ làm cho họ một vố thật đau!
Kết thúc cuộc gọi, bà ta nhoẻn miệng cười đắc ý!
Cứ như vậy một ngày, hai ngày, ba ngày Hạ Nhi vẫn nằm bất động trên giường, bà ta vẫn đến thăm đều đặn, bà ta muốn chắc rằng Hạ Nhi không thể sống lại, thấy được ưu sầu của người Lục gia bà ta càng đắc ý hơn.
Như vậy thời gian trôi qua một tuần, Phó phu nhân và Sơ Vỹ vẫn đến như thường lệ, thăm dò nhiều ngày mà Hạ Nhi vẫn bất động nên bà ta tính hôm nay là ngày thăm cuối cùng.
Nhưng điều đó không hề xảy ra và có kỳ tích xuất hiện làm bà ta đông cứng người.
- -------------------------------------
- Ưm... mình đang ở đâu đây?
- Phải rồi mình đang ở bệnh viện, may quá hệ thống cho mình cơ hội sống lại rồi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Nhi đột nhiên ngồi bật dậy, mọi người ở đó đều nhìn với cặp mắt ngỡ ngàng, giây sau tất cả đều ồ vào Hạ Nhi.
- Hạ Nhi con/em tỉnh lại rồi, ơn trời mừng quá!
- Đi gọi bác sĩ mau lên! ( Giọng Lục phu nhân)
Cả gia đình đặc biệt là năm người anh ôm Hạ Nhi rất cứng, họ thậm chí rơi cả nước mắt.
- Em gái bé bỏng của anh, anh lo cho em lắm luôn, đừng dọa anh nữa nha! ( Lục Học Nhiên)
- Anh nhất định sẽ tìm kẻ hạ độc em và bắt hắn phải trả giá! ( Lục Hạo Hiên)
Hạ Nhi dùng chút sức còn lại vỗ về bọn họ, sau đó cô nhòm ngó xung quanh và thấy Phó phu nhân đứng đó cùng Phó Sơ Vỹ, điều này khiến cô chú ý.
Hạ Nhi lên tiếng: Phó phu nhân - tứ thiếu gia hai người đến thăm cháu à?
Bà ta bập bẹ trả lời:
- Hả... à ừm đúng rồi, hôm trước thấy tiểu thư ngất đi, ta lo quá nên đến thăm!
Điều Hạ Nhi chú ý không phải là sự xuất hiện của bà ta mà là biểu cảm, bà ta dường như để lộ ra gương mặt méo mó bị sốc và khó chịu của mình khi thấy Hạ Nhi tỉnh dậy.
Hạ Nhi nhìn làn khói xung quanh bà ta thì mí mắt giật nảy.
- Là màu đỏ, bà ta đang nói dối sao? Nhưng tại sao bà ta lại thăm mình? Có ý đồ gì à?
- Aizz ghét quá! tình tiết bây giờ lộn tùng phèo luôn rồi. Bây giờ chỉ có thể dựa vào năng lực này và cố gắng liên kết các tình huống kiếp trước và kiếp này lại với nhau thôi.
- Bây giờ mình phải suy nghĩ và tìm ra âm mưu của họ và kẻ đã hạ độc mình vậy.
Mải mê suy nghĩ Hạ Nhi giật mình vì có một vòng tay ôm cô vào lòng.
- Hạ Nhi em tỉnh rồi, làm anh lo chết mất!
Hạ Nhi mới giật mình!
- Kỳ Đông? Anh ốm à giọng anh yếu vậy?
- Anh Vũ Kiệt đâu rồi?
Kỳ Đông nhẹ nhàng đáp lại: Anh không sao! Chỉ là mất ngủ thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Vũ Kiệt thấy em tỉnh nên chạy đi mua đồ ăn rồi.
Hạ Nhi nhìn làn khói quanh Kỳ Đông và nó khiến cô ngạc nhiên!
- Làn khói quanh anh ấy trắng thuần khiết quá, thật sự lo cho mình lắm sao?
Hạ Nhi bận vỗ về, trấn an Kỳ Đông, Phó phu nhân bà ta cảm thấy không vừa mắt mình, nên đi về.
_______________________________
« Vừa về tới Phó gia, bà ta không thể thể kiểm soát cơn giận của mình, điên cuồng đập đồ đạc trong phòng. »
'Choang...choang.'
Quăng đồ đạc đã đời, bà ta bắt đầu chửi rủa:
- Khốn kiếp! tại sao nó lại tỉnh dậy được chứ?
- Lẽ ra nó phải chết chứ?
Trong phòng khách lúc đấy ngoài bà ta và Sơ Vỹ ra thì còn có sự hiện diện của Nhất Nam và Dao Yến.
Đứa con gái lớn bật dậy, mắt mở to hỏi bà ta:
- Mẹ nói nó tỉnh lại là sao?
Bà ta bực bội trả lời:
- Thì con nhóc đó tỉnh rồi, sao nó may mắn vậy chứ? Nếu nó hoàn toàn bình phục thì có lẽ nó sẽ phá hủy kế hoạch của chúng ta nữa.
- Nhất Nam, chuyện Mẹ bảo con làm tới đâu rồi?
Nhất Nam mới đáp lại:
- Mặc dù gặp khó khăn trong việc phá tường lửa nhưng Mẹ yên tâm, hacker con chọn sẽ phá được nhanh thôi.
- Hừ! Này Nhất Nam, con nhanh chóng nói tên hacker làm nhanh đi, rồi nhanh chóng lôi kéo nhiều cổ đông có tiếng về Phó gia của chúng ta đi.
- Nếu có được thông tin mật để hạ Lục thị và có vài cổ đông thì lúc đó Phó gia sẽ một bước lên mây.
Bên đây Dao Yến nằm õng ẹo trên sofa, thầm lặng suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng:
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro