Trọng Sinh Trở Lại Trước Mạt Thế, Tang Thi Vương Phải Gọi Ta Là Tổ Tông

A

2025-01-06 14:19:48

Trước mặt cô, Tần Dao luôn là một cậu bé ngây thơ, trong sáng, nhưng khi không có cô, cậu ta lại trở thành một kẻ lạnh lùng, tàn nhẫn.

Dẫu vậy, cô hiểu rõ, trong thời kỳ tận thế, nếu không đủ tàn nhẫn, kẻ chịu thiệt thòi sẽ chỉ có bản thân mình.

Thấy gã râu quai nón định ra lệnh cho đàn em tấn công Tần Dao, Lục Mộc Lan liền bước ra từ bóng tối, tiến nhanh đến bên cạnh cậu.

"Ai dám động thủ?" Giọng nói lạnh lùng, trong trẻo của cô vang lên.

Ánh thép của thanh dao Miêu lóe lên trong không khí, mũi dao sắc nhọn chỉ thẳng vào ngực gã râu quai nón.

Sự xuất hiện bất ngờ của Lục Mộc Lan khiến đám người của gã lại một lần nữa sững sờ.

Đám người Trương Nguyên Vỹ, ngược lại, đồng loạt thở phào nhẹ nhõm. Sự xuất hiện của cô gái trẻ này chắc chắn sẽ khiến gã râu quai nón không dám làm càn, đồng nghĩa với việc họ không bị đuổi khỏi siêu thị.

Nhưng người vui mừng nhất, không ai khác ngoài Tần Dao.

“Mộc Lan, chị về rồi!”

Hoàn toàn khác với vẻ lạnh lẽo và đáng sợ vừa rồi, Tần Dao lúc này lại cười rạng rỡ như ánh mặt trời. Ai nhìn vào cũng khó lòng tin được, người vừa lạnh lùng giết người trong chớp mắt chính là cậu ta.

Những người xung quanh, đặc biệt là gã râu quai nón và đồng bọn, đều sững sờ nhìn cậu, ta nhất thời chưa kịp phản ứng.

Cậu nhóc này thật sự không phải nghệ sĩ xiếc đổi mặt chứ?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Mộc Lan liếc qua Tần Dao một cái, nhàn nhạt nói: “Tôi đã bảo sẽ quay lại.”

“Em không nói cho ai biết chị rời đi, cũng không để họ vào khu vực của chị đâu.” Tần Dao khoe khoang như muốn lấy công.

“Ừ, làm tốt lắm.”

Tần Dao lập tức nở nụ cười vui vẻ.

Lục Mộc Lan không để ý đến cậu ta nữa, ánh mắt lạnh lùng hướng về phía gã râu quai nón, trầm giọng hỏi: “Các người muốn tranh địa bàn?”

“Đúng vậy.”

Gã râu quai nón cũng không thèm giấu giếm, hất cằm lên, giọng điệu hống hách: “Cái siêu thị này chúng tôi đã để mắt tới, nếu muốn sống thì mau cút khỏi đây!”

“Không được đâu, đại ca! Thằng nhóc này không thể đi!”

Một tên đàn em lập tức lên tiếng: “Nó đã giết một người anh em của chúng ta, không thể để nó rời đi dễ dàng như vậy. Phải giết nó để trả thù!”

Nghe vậy, ánh mắt gã râu quai nón cũng chuyển sang Tần Dao, hung hãn nói: “Đúng, phải bắt nó đền mạng!”

“Đền mạng?” Lục Mộc Lan nghe vậy bật cười lạnh lùng:

“Nếu các người cũng muốn chết giống như anh em của mình, cứ việc tìm nó mà đòi mạng.”

“Ý cô là muốn bảo vệ nó?” Giọng gã râu quai nón trở nên lạnh lùng, ánh mắt đầy sát khí nhìn chằm chằm Lục Mộc Lan.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Thì sao?” Lục Mộc Lan đáp gọn.

Dựa vào quan sát hiện tại của cô, Tần Dao là người khá nghe lời, thực lực không tệ, không phải dạng mềm lòng, và quan trọng là không gây rắc rối cho cô. Khi cần thiết, cậu cũng đủ tàn nhẫn để đối phó với kẻ thù. Xét tổng thể, cậu là một ứng cử viên tốt cho vị trí đồng đội dự bị của cô.

Nếu đã quyết định như vậy, tất nhiên cô không thể để cậu ta bị đám người này làm khó.

“Xem ra các người không muốn uống rượu mời mà lại thích uống rượu phạt, quyết chống đối đến cùng với chúng tôi rồi?”

“Tôi vốn không thích uống rượu.”

Gã râu quai nón bị câu nói của cô làm nghẹn, lửa giận bùng lên trong lòng. Hai người này thật quá kiêu ngạo!

Lúc đầu, hắn chỉ định đuổi nhóm người trong siêu thị ra ngoài, không ngờ thằng nhóc kia dám giết anh em của hắn, còn cô gái này lại chẳng coi hắn ra gì.

Đã vậy, hắn đành cho họ biết thế nào là lễ độ!

“Anh em, dạy cho bọn họ một bài học nhớ đời!”

Lệnh vừa phát ra, hơn chục tên đứng sau lưng gã lập tức rút vũ khí, từ dao, rìu đến gậy bóng chày, đồng loạt lao về phía Lục Mộc Lan và Tần Dao.

Cuộc chiến ngay lập tức bùng nổ.

Mặc dù nhóm người này đánh nhau chẳng theo chiến thuật gì, nhưng nhờ sức khỏe cường tráng và mỗi đòn đều nhắm vào chỗ hiểm, khiến Lục Mộc Lan cũng không dám lơ là.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Trở Lại Trước Mạt Thế, Tang Thi Vương Phải Gọi Ta Là Tổ Tông

Số ký tự: 0