Trọng Sinh Trước Lúc Mạt Thế: Ta Ở Mạt Thế Làm Xây Dựng

Chương 34

2024-11-23 19:58:23

“Oa, dì Diệp nấu ăn ngon thật đấy! Ngon quá đi!” - Lạc Hề ăn một miếng, ngay lập tức bị tay nghề của Diệp Dung chinh phục. Lạc Trần bên cạnh cũng gật đầu đồng tình.

“Nếu thấy ngon thì ăn nhiều vào, trong nồi còn nhiều lắm.” - Diệp Dung cười đáp.

“Mẹ, hôm nay mẹ nấu ăn ngon quá, không biết là do con đói quá hay sao nữa?” - Lâm Mạt thắc mắc, cảm thấy mẹ mình trước giờ nấu ăn đã ngon, nhưng hôm nay lại có chút khác lạ, ăn xong cơ thể còn cảm thấy ấm áp dễ chịu.

Đường Thi cũng thử một thìa cháo, phát hiện nó ngon hơn bình thường. Cô chợt nhớ đến một khả năng và hỏi: “Dì Dung, sáng nay dì tỉnh lại có thấy cơ thể khác lạ không?”

“Nửa đêm, dì cảm thấy mình phát sốt, nhưng sau đó không nhớ gì nữa. Sáng tỉnh dậy thì thấy các nguyên liệu nấu ăn bỗng trở nên thân thuộc, nấu ăn cũng cảm thấy khác so với trước nhưng không biết là khác ở điểm nào.” - Diệp Dung vừa hồi tưởng vừa kể lại.

Nghe xong Diệp Dung miêu tả, Đường Thi trầm tư một lát, rồi khi tiếp tục ăn, cô phát hiện dị năng của mình đang dần dần khôi phục. Cô nhớ đến một đầu bếp trong thành phố B sau mạt thế, người đã thức tỉnh loại dị năng liệu lý, nấu ăn không chỉ ngon mà còn có các tác dụng đặc biệt như phục hồi dị năng, tăng cường thể lực, và thậm chí kéo dài tuổi thọ.

“Dì Dung, có lẽ dì đã thức tỉnh dị năng liệu lý rồi đấy!” - Đường Thi mắt sáng rực rỡ lấp lánh nhìn Diệp Dung.

“Dị năng liệu lý?”

“Đúng vậy, đây là một loại dị năng phụ trợ rất hiếm thấy. Người thức tỉnh dị năng này, khi nấu ăn sẽ mang lại các hiệu ứng khác nhau như phục hồi dị năng, bổ sung thể lực, giảm bớt mệt nhọc, dưỡng nhan làm đẹp da và thậm chí tăng cường thể chất. Cấp bậc càng cao, hiệu ứng thành quả càng mạnh, và đến giai đoạn cuối, còn có thể kéo dài tuổi thọ.” - Đường Thi giải thích rõ ràng.

“Kéo dài tuổi thọ sao? Thật là lợi hại!” - Lạc Hề nghe xong tròn mắt ngưỡng mộ sùng bái nhìn Diệp Dung.

“Vậy thường xuyên ăn đồ dì nấu không phải sẽ giữ được vẻ trẻ trung mãi mãi sao?” - Lâm Mạt cũng không kìm được, ánh mắt lấp lánh nhìn mẹ mình.

“Không ngờ chúng ta lại có phúc lớn như vậy!” - Lạc Trần cũng nhịn không được cảm thán

“Nhưng vì sự an toàn của dì Diệp, chúng ta không nên để người ngoài biết về điều này. Dị năng này quá hiếm, có thể gây chú ý. Cứ nói với bên ngoài rằng dì Diệp là người bình thường, vậy sẽ an toàn hơn.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mọi người đồng lòng cho rằng đây là cách an bài tốt nhất, vì dị năng này quá đặc biệt. Có được một người sở hữu năng lực như vậy chẳng khác nào có được một bảo bối giúp kéo dài tuổi thọ, ai mà không thèm muốn?

Đường Thi suy nghĩ một lúc rồi nói: “Dì Dung, thời gian tới phiền dì chuẩn bị thêm một ít đồ ăn đơn giản dễ mang theo. Chúng con sẽ luân phiên trợ thủ giúp dì. Khi bên ngoài có người tới, dì không cần nấu ăn nhiều, ở mạt thế thì nên cẩn thận.”

“Đúng đấy, bọn con sẽ giúp dì. Dì cứ phân công cho chúng con.” - Lạc Hề nhanh chóng phụ họa.

“Ừ, nhưng trời nóng thế này, bảo quản đồ ăn không dễ đâu?” - Nghĩ đến vấn đề bảo quản thực phẩm, Diệp Dung có chút lo lắng.

“Dì đừng lo, không gian của con khá đặc biệt, có khả năng giữ tươi. Chúng ta chỉ cần để thức ăn trong đó là ổn.” - Đường Thi cười an ủi.

“Vậy thì tốt quá. Các con mau ăn đi, nếu để nguội sẽ không còn ngon nữa.” - Biết rằng mình có năng lực đặc biệt và có thể giúp đỡ bọn trẻ, Diệp Dung cảm thấy rất vui.

Sau bữa ăn, Lạc Trần tình nguyện đảm nhận việc rửa bát, còn Lạc Hề giúp thu dọn bàn. Mặc dù đồ ăn Diệp Dung nấu có thể giảm mệt mỏi, nhưng mọi người vẫn cảm thấy kiệt sức, không phải về mặt thể lực mà là sự căng thẳng thần kinh sau khi thả lỏng.

Đường Thi đề nghị mọi người về phòng nghỉ ngơi, và buổi tối sẽ cùng nhau ăn lẩu để chúc mừng sự thành lập của tiểu đội Thần Hi.

Sau đó, Đường Thi ngồi xuống với Diệp Dung trong phòng khách, định giải thích cho bà về tình hình bên ngoài, để bà có sự chuẩn bị tinh thần.

Đường Thi mở TV và tùy tiện chuyển kênh, nhưng giống như kiếp trước, tất cả các kênh đều không có tín hiệu, chỉ hiển thị màn hình màu xanh với một thông báo duy nhất.

Nội dung thông báo: Thông báo khẩn cấp: Một loại virus không rõ nguồn gốc đang lan rộng toàn cầu, xuất hiện nhiều quái vật cắn người khó hiểu. Hãy chú ý an toàn, theo dõi xem người thân có bị nhiễm virus này hay không. Nếu phát hiện, ngay lập tức trói họ lại, tránh bị cắn hoặc bắt. Yêu cầu tất cả người dân không ra ngoài, đóng kín cửa và chờ cứu viện!

“Thi Thi, chuyện này rốt cuộc là sao? Còn cái gọi là dị năng mà con nhắc đến là gì?” - Diệp Dung nhìn Đường Thi với vẻ bất an và hỏi.

“Dì Dung, mạt thế đã đến rồi.” - Đường Thi nói, rồi lấy điện thoại ra, mở những thông tin về sự bùng nổ của mạt thế cho Diệp Dung xem.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Trước Lúc Mạt Thế: Ta Ở Mạt Thế Làm Xây Dựng

Số ký tự: 0