Trọng Sinh Trước Mạt Thế, Ta Nắm Không Gian Sủng Chồng Yêu, Độn Hóa Trăm Tỷ Vật Tư Không Hốt Hoảng
Chương 26
Thanh Chi Yểu Yểu
2024-09-09 10:42:40
Mặc dù có Nước Quả của cây Ngọc nhưng Nước Quả có công dụng thần kỳ, nếu dùng nó để rửa rau thì cô tuyệt đối không nỡ.
Trước đây, Kiều Du đã mua 5000 thùng nước PC 25 lít trên mạng, định dùng để đựng nước máy, nhưng hiện tại đã có lựa chọn khác tốt hơn.
Kiều Du men theo con suối đi ngược lên, rất nhanh đã đến được thác Đoạn Sơn mà trưởng thôn nói. Cô tìm thấy một tảng đá tương đối bằng phẳng, sau khi xác nhận không có ai xung quanh, thì lấy năm thùng nước PC từ trong không gian ra, đặt trên tảng đá, bắt đầu hứng nước.
Mấy ngày nay, toàn bộ người dân làng Lư Lăng đều vô cùng bận rộn, chỉ có Kiều Du là nhàn rỗi. Nước thác chảy mạnh, ngày nào Kiều Du cũng ngâm mình bên thác, rất nhanh đã đổ đầy năm nghìn thùng nước PC.
Không còn thùng rỗng, Kiều Du lại nhàn rỗi. Để không làm lãng phí thời gian, mỗi ngày cô đều lên núi chạy bộ, tăng cường thể lực, chạy mệt thì đến bên thác ngồi uống Nước Quả, sau đó luyện tập thúc đẩy ngọc chủng.
Linh hồn cô từ thời tận thế trở về nhưng cơ thể thì không. Tuy hiện tại cơ thể cô nhờ sự gia trì của Nước Quả nên mới khỏe mạnh, linh hoạt, thể lực tốt hơn người thường rất nhiều, nhưng còn lâu mới đạt đến trình độ như ở kiếp trước.
Mặc dù thời gian có hạn nên thể lực của Kiều Du không tăng lên rõ rệt, nhưng đáng mừng là cô đã đạt được bước đột phá mới trong việc sử dụng ngọc chủng.
Kiều Du phát hiện ra rằng, ngọc chủng không chỉ cắm vào đất mới có thể nở hoa mà nó còn hoàn toàn nghe theo ý muốn của cô. Chỉ cần cô muốn, ngay cả khi cầm trên tay, nó cũng có thể tấn công. Hơn nữa, theo sự phát triển chức năng cơ thể của cô, những dây leo mà ngọc chủng vươn ra ngày càng to khỏe, chắc chắn, chiều dài cũng dần tăng lên, từ khoảng nửa mét đến nay đã có thể đạt gần hai mét.
Đồ của làng Lư Lăng quả thực rất nhiều, ngày nào dân làng cũng phải ra ngoài từ sáng sớm đến tối mịt. Sau gần nửa tháng, cuối cùng cũng có dấu hiệu kết thúc.
Trưa hôm đó, trưởng thôn đến tìm Kiều Du, nói rằng khoảng hai ba ngày nữa là xong, đợi đến chiều ông ta sẽ tìm vài người lên núi hái nấm cho cô, còn nói nấm trên núi đều là nấm dại nên không lấy tiền.
Trước đây, Kiều Du đã mua 5000 thùng nước PC 25 lít trên mạng, định dùng để đựng nước máy, nhưng hiện tại đã có lựa chọn khác tốt hơn.
Kiều Du men theo con suối đi ngược lên, rất nhanh đã đến được thác Đoạn Sơn mà trưởng thôn nói. Cô tìm thấy một tảng đá tương đối bằng phẳng, sau khi xác nhận không có ai xung quanh, thì lấy năm thùng nước PC từ trong không gian ra, đặt trên tảng đá, bắt đầu hứng nước.
Mấy ngày nay, toàn bộ người dân làng Lư Lăng đều vô cùng bận rộn, chỉ có Kiều Du là nhàn rỗi. Nước thác chảy mạnh, ngày nào Kiều Du cũng ngâm mình bên thác, rất nhanh đã đổ đầy năm nghìn thùng nước PC.
Không còn thùng rỗng, Kiều Du lại nhàn rỗi. Để không làm lãng phí thời gian, mỗi ngày cô đều lên núi chạy bộ, tăng cường thể lực, chạy mệt thì đến bên thác ngồi uống Nước Quả, sau đó luyện tập thúc đẩy ngọc chủng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Linh hồn cô từ thời tận thế trở về nhưng cơ thể thì không. Tuy hiện tại cơ thể cô nhờ sự gia trì của Nước Quả nên mới khỏe mạnh, linh hoạt, thể lực tốt hơn người thường rất nhiều, nhưng còn lâu mới đạt đến trình độ như ở kiếp trước.
Mặc dù thời gian có hạn nên thể lực của Kiều Du không tăng lên rõ rệt, nhưng đáng mừng là cô đã đạt được bước đột phá mới trong việc sử dụng ngọc chủng.
Kiều Du phát hiện ra rằng, ngọc chủng không chỉ cắm vào đất mới có thể nở hoa mà nó còn hoàn toàn nghe theo ý muốn của cô. Chỉ cần cô muốn, ngay cả khi cầm trên tay, nó cũng có thể tấn công. Hơn nữa, theo sự phát triển chức năng cơ thể của cô, những dây leo mà ngọc chủng vươn ra ngày càng to khỏe, chắc chắn, chiều dài cũng dần tăng lên, từ khoảng nửa mét đến nay đã có thể đạt gần hai mét.
Đồ của làng Lư Lăng quả thực rất nhiều, ngày nào dân làng cũng phải ra ngoài từ sáng sớm đến tối mịt. Sau gần nửa tháng, cuối cùng cũng có dấu hiệu kết thúc.
Trưa hôm đó, trưởng thôn đến tìm Kiều Du, nói rằng khoảng hai ba ngày nữa là xong, đợi đến chiều ông ta sẽ tìm vài người lên núi hái nấm cho cô, còn nói nấm trên núi đều là nấm dại nên không lấy tiền.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro