Trọng Sinh Về Trước Thiên Tai, Ta Tích Đầy Vật Tư Đi Chạy Nạn
Chương 6
Thu Linh Thố
2024-08-02 12:00:51
Tần Vân Yên tất nhiên không muốn nhưng khi đối diện với đôi mắt chứa đầy tức giận của Tần Viễn Đức, nàng ta lại không dám làm loạn.
Nàng ta nghiến răng, đáy mắt thoáng qua một tia căm hận.
Sau đó chậm rãi đi đến trước mặt Tần Lăng Hàm: "Phịch." một tiếng, hai đầu gối quỳ mạnh xuống đất, lớn tiếng nói với Tần Lăng Hàm: "Hôm nay là muội không hiểu quy củ, nhiều lần xúc phạm tỷ tỷ, xin tỷ tỷ thứ lỗi."
Tần Lăng Hàm nhìn Tần Vân Yên đang cúi đầu nhưng vẫn không định dễ dàng tha thứ cho Tần Vân Yên như vậy.
Nàng nhìn Tần Vân Yên, giọng nói dịu dàng nhưng lời nói ra lại đầy ác ý: "Tỷ tỷ biết tính tình muội muội vẫn luôn thẳng thắn, chỉ là sau này muội muội gả vào Hầu phủ, phải sửa đổi tính tình này cho tốt, nếu đến Hầu phủ mà muội muội vẫn tùy tiện như vậy, đến lúc đó sẽ mất hết thể diện của cả Tần phủ chúng ta."
Lời nói sau đó của Tần Lăng Hàm còn chưa nói hết, sắc mặt của Tần Viễn Đức đã trở nên rất khó coi.
Được Tần Lăng Hàm nhắc nhở, Tần Viễn Đức cũng cảm thấy Tần Vân Yên quả thực quá không hiểu quy củ, nếu cứ để nàng ta tùy tiện làm bậy như vậy, sau này đến Hầu phủ sẽ ra thể thống gì.
"Chính là vì ngày thường ta quá nuông chiều ngươi, mới khiến ngươi hành sự không có chừng mực như vậy." Tần Viễn Đức nói với Liễu thị: "Ngày mai tìm cho nó một bà vú dạy dỗ, học quy củ cho đàng hoàng, trước khi xuất giá không được ra khỏi phủ."
"Thiếp đã biết." Liễu thị cũng không dám phản bác Tần Viễn Đức vào lúc này, ngoan ngoãn đáp lời.
Khóe miệng Tần Lăng Hàm hơi nhếch lên.
Tần Vân Yên vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy nụ cười của Tần Lăng Hàm, trong lòng càng thêm căm hận.
Giải quyết xong chuyện của Tần Vân Yên, Tần Lăng Hàm tiếp tục nhìn Tần Viễn Đức, mở lời: "Cha, lúc tổ mẫu còn sống, tổ mẫu luôn lo lắng nhi nữ không có chỗ dựa, bị người ta bắt nạt. Không biết cha có đồng ý giao ba gian cửa hàng ở ngoại thành cho nhi nữ quản lý không?"
"Như vậy, nhi nữ cũng coi như có cửa hàng phòng thân rồi. Chắc là tổ mẫu dưới suối vàng cũng sẽ không trách nhi nữ."
Ba gian cửa hàng ở ngoại thành mà Tần Lăng Hàm nhắc đến chính là tiệm lương thực và tiệm thuốc.
Vì vị trí không tốt, ít người lui tới, ba gian cửa hàng này hầu như không có lợi nhuận gì, Tần Lăng Hàm không nhắc đến, Tần Viễn Đức cũng quên mất còn có ba gian cửa hàng này.
Ba gian cửa hàng không ai hỏi đến đổi lấy cửa hàng đang ăn nên làm ra của Tần Lăng Hàm, vừa giải quyết được lời đàm tiếu của người ngoài nói ông ta bất hiếu, bạc đãi đích nữ, vừa có thể để Tần Vân Yên mang đi lấy lòng tiểu hầu gia, một lúc giải quyết được mọi vấn đề.
Nàng ta nghiến răng, đáy mắt thoáng qua một tia căm hận.
Sau đó chậm rãi đi đến trước mặt Tần Lăng Hàm: "Phịch." một tiếng, hai đầu gối quỳ mạnh xuống đất, lớn tiếng nói với Tần Lăng Hàm: "Hôm nay là muội không hiểu quy củ, nhiều lần xúc phạm tỷ tỷ, xin tỷ tỷ thứ lỗi."
Tần Lăng Hàm nhìn Tần Vân Yên đang cúi đầu nhưng vẫn không định dễ dàng tha thứ cho Tần Vân Yên như vậy.
Nàng nhìn Tần Vân Yên, giọng nói dịu dàng nhưng lời nói ra lại đầy ác ý: "Tỷ tỷ biết tính tình muội muội vẫn luôn thẳng thắn, chỉ là sau này muội muội gả vào Hầu phủ, phải sửa đổi tính tình này cho tốt, nếu đến Hầu phủ mà muội muội vẫn tùy tiện như vậy, đến lúc đó sẽ mất hết thể diện của cả Tần phủ chúng ta."
Lời nói sau đó của Tần Lăng Hàm còn chưa nói hết, sắc mặt của Tần Viễn Đức đã trở nên rất khó coi.
Được Tần Lăng Hàm nhắc nhở, Tần Viễn Đức cũng cảm thấy Tần Vân Yên quả thực quá không hiểu quy củ, nếu cứ để nàng ta tùy tiện làm bậy như vậy, sau này đến Hầu phủ sẽ ra thể thống gì.
"Chính là vì ngày thường ta quá nuông chiều ngươi, mới khiến ngươi hành sự không có chừng mực như vậy." Tần Viễn Đức nói với Liễu thị: "Ngày mai tìm cho nó một bà vú dạy dỗ, học quy củ cho đàng hoàng, trước khi xuất giá không được ra khỏi phủ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Thiếp đã biết." Liễu thị cũng không dám phản bác Tần Viễn Đức vào lúc này, ngoan ngoãn đáp lời.
Khóe miệng Tần Lăng Hàm hơi nhếch lên.
Tần Vân Yên vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy nụ cười của Tần Lăng Hàm, trong lòng càng thêm căm hận.
Giải quyết xong chuyện của Tần Vân Yên, Tần Lăng Hàm tiếp tục nhìn Tần Viễn Đức, mở lời: "Cha, lúc tổ mẫu còn sống, tổ mẫu luôn lo lắng nhi nữ không có chỗ dựa, bị người ta bắt nạt. Không biết cha có đồng ý giao ba gian cửa hàng ở ngoại thành cho nhi nữ quản lý không?"
"Như vậy, nhi nữ cũng coi như có cửa hàng phòng thân rồi. Chắc là tổ mẫu dưới suối vàng cũng sẽ không trách nhi nữ."
Ba gian cửa hàng ở ngoại thành mà Tần Lăng Hàm nhắc đến chính là tiệm lương thực và tiệm thuốc.
Vì vị trí không tốt, ít người lui tới, ba gian cửa hàng này hầu như không có lợi nhuận gì, Tần Lăng Hàm không nhắc đến, Tần Viễn Đức cũng quên mất còn có ba gian cửa hàng này.
Ba gian cửa hàng không ai hỏi đến đổi lấy cửa hàng đang ăn nên làm ra của Tần Lăng Hàm, vừa giải quyết được lời đàm tiếu của người ngoài nói ông ta bất hiếu, bạc đãi đích nữ, vừa có thể để Tần Vân Yên mang đi lấy lòng tiểu hầu gia, một lúc giải quyết được mọi vấn đề.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro