Chương 4.3: Chà...
Loạn
2024-08-03 12:24:45
Ngày hôm sau, Triệu Chi Liên đến bệnh viện với quầng thâm dưới mắt.
Khoảng ba giờ chiều, Kiều Tri Trân mới thức dậy , cô gái tóc ngắn đi cùng Vu Lan phụ trách chăm sóc cô ấy đêm qua.
Trân giới thiệu cô gái tóc ngắn
Cô gái đó tên là Rena Ozawa, bạn của Lan, bạn cùng lớp và cũng là con gái của chủ nhà. Căn gác mái nơi Lan ở hiện thuộc về gia đình Ozawa, Lan đã sống ở căn gác mái từ năm 11 tuổi.
Theo cách nói trên phố, thì Vu Lan và Rena Ozawachính là thanh mai trúc mã.
Rena Ozawa có khuôn mặt trái xoan, ngũ quan sắc nét cùng mái tóc ngắn, cách ăn mặc mang phong cách trung tính, thoạt nhìn rất giống hình tượng một thiếu niên bảnh bao suốt ngày cưỡi ô tô lượn lờ khắp nơi.
Khi Triệu Chi Liên đang nhìn Rena Ozawa, Rena Ozawa cũng đang nhìn cô, chiếc váy dài đến đầu gối trên người cô là thứ mà cô ấy dừng lại lâu nhất.
Hôm nay Triệu Chi Liên mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay màu nude cùng một chiếc váy dài đến đầu gối màu xanh ngọc.
Quần áo của cô ấy đều được gửi bằng đường hàng không theo lô từ Los Angeles đến Lima, theo lô quần áo đó còn có thợ may, nhà tạo mẫu và nhà thiết kế cũng cùng nhau đến, Triệu Chi Liên chưa bao giờ lo thiếu quần áo đẹp để mặc.
Năm nay, phong cách retro đang thịnh hành ở Hollywood, để phù hợp với trang phục, để tạo cảm giác thời đại, cô đặc biệt uốn xoăn mái tóc của minh.
Dưới sự chú ý của Rena Ozawa, Triệu Chi Liên đã thực hiện động tác kéo váy, một số việc phải nói là không học tự thông, cô có thể dễ dàng khiến một động tác kéo váy đơn giản trở nên thập phần quyến rũ.
Quả nhiên, Rena Ozawa nhanh chóng nhìn đi chỗ khác
Muốn giống chị đây còn xa lắm, Triệu Chi Liên không khỏi đắc ý.
Sự đắc ý nho nhỏ đó đương nhiên không thể thoát khỏi đôi mắt của Kiều Tri Trân, dưới sự ra hiệu của Kiều Tri Trân, Rena Ozawa vội vàng rời khỏi phòng bệnh
Rena Ozawa là đang đến để đón cô xuất viện, còn Vu Lan đang làm thủ tục xuất viện
“ Sao lại vội vã xuất viện như vậy? ” Triệu Chi Liên rất khó hiểu, khuôn mặt của Kiều Tri Trân bây giờ như không còn giọt máu, điều này không phải là nói quá.
Kiều Tri Trân không trả lời mà chỉ cụp mắt xuống, rồi vội vàng mở ra khi nói với Triệu Chi Liên " Tiền thuốc men kia ..." , ánh mắt đầy cầu xin.
Dù lòng tự trọng có bị dẫm nát đến đâu thì thỉnh thoảng nó cũng sẽ trỗi dậy.
Căn phòng chìm trong im lặng.
Một lúc sau, Kiều Tri Trân nói: " Lan không đồng ý cho tôi xuất viện bây giờ , chỉ là ... chỉ là ... tôi không quen mùi nước khử trùng. "
Không quen với mùi thuốc khử trùng, chẳng thà nói rằng đang đứng ngồi không yên với những chi phí y tế đắt đỏ.
Thở dài trong lòng, Triệu Chi Liên lau mặt, rồi nói với Kiều Tri Trân tin vui mà cô nhận được từ Triệu Thư Hàng hai giờ trước với giọng điệu nhẹ nhàng.
Về việc để Kiều Tri Trân làm công việc mùa hè tại viện nghiên cứu, Triệu Thư Hàng thoải mái nói, chỉ cần Juno cho rằng không sao là được, Triệu Chi Liên có đủ tự tin để thuyết phục Juno
Bên cạnh đó, không có lý do gì để Juno từ chối Kiều Tri Trân người có thành tích học tập xuất sắc.
Tin tức khiến nước da nhợt nhạt của Kiều Tri Trân được tiếp thêm sắc đỏ, cô mở miệng định nói điều gì đó nhưng không biết phải nói gì.
Vì vẫn còn có lớp học nên Triệu Chi Liên nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh.
Cô vừa đi xuống bậc thang của hành lang, Triệu Chi Liên đã nghe thấy tiếng " Triệu Chi Liên " từ phía sau , khi cô quay lại, Vu Lan đang đứng sau lưng cô.
Hiển nhiên, Vu Lan đang cố ý tìm cô.
Khoảng ba giờ chiều, Kiều Tri Trân mới thức dậy , cô gái tóc ngắn đi cùng Vu Lan phụ trách chăm sóc cô ấy đêm qua.
Trân giới thiệu cô gái tóc ngắn
Cô gái đó tên là Rena Ozawa, bạn của Lan, bạn cùng lớp và cũng là con gái của chủ nhà. Căn gác mái nơi Lan ở hiện thuộc về gia đình Ozawa, Lan đã sống ở căn gác mái từ năm 11 tuổi.
Theo cách nói trên phố, thì Vu Lan và Rena Ozawachính là thanh mai trúc mã.
Rena Ozawa có khuôn mặt trái xoan, ngũ quan sắc nét cùng mái tóc ngắn, cách ăn mặc mang phong cách trung tính, thoạt nhìn rất giống hình tượng một thiếu niên bảnh bao suốt ngày cưỡi ô tô lượn lờ khắp nơi.
Khi Triệu Chi Liên đang nhìn Rena Ozawa, Rena Ozawa cũng đang nhìn cô, chiếc váy dài đến đầu gối trên người cô là thứ mà cô ấy dừng lại lâu nhất.
Hôm nay Triệu Chi Liên mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay màu nude cùng một chiếc váy dài đến đầu gối màu xanh ngọc.
Quần áo của cô ấy đều được gửi bằng đường hàng không theo lô từ Los Angeles đến Lima, theo lô quần áo đó còn có thợ may, nhà tạo mẫu và nhà thiết kế cũng cùng nhau đến, Triệu Chi Liên chưa bao giờ lo thiếu quần áo đẹp để mặc.
Năm nay, phong cách retro đang thịnh hành ở Hollywood, để phù hợp với trang phục, để tạo cảm giác thời đại, cô đặc biệt uốn xoăn mái tóc của minh.
Dưới sự chú ý của Rena Ozawa, Triệu Chi Liên đã thực hiện động tác kéo váy, một số việc phải nói là không học tự thông, cô có thể dễ dàng khiến một động tác kéo váy đơn giản trở nên thập phần quyến rũ.
Quả nhiên, Rena Ozawa nhanh chóng nhìn đi chỗ khác
Muốn giống chị đây còn xa lắm, Triệu Chi Liên không khỏi đắc ý.
Sự đắc ý nho nhỏ đó đương nhiên không thể thoát khỏi đôi mắt của Kiều Tri Trân, dưới sự ra hiệu của Kiều Tri Trân, Rena Ozawa vội vàng rời khỏi phòng bệnh
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rena Ozawa là đang đến để đón cô xuất viện, còn Vu Lan đang làm thủ tục xuất viện
“ Sao lại vội vã xuất viện như vậy? ” Triệu Chi Liên rất khó hiểu, khuôn mặt của Kiều Tri Trân bây giờ như không còn giọt máu, điều này không phải là nói quá.
Kiều Tri Trân không trả lời mà chỉ cụp mắt xuống, rồi vội vàng mở ra khi nói với Triệu Chi Liên " Tiền thuốc men kia ..." , ánh mắt đầy cầu xin.
Dù lòng tự trọng có bị dẫm nát đến đâu thì thỉnh thoảng nó cũng sẽ trỗi dậy.
Căn phòng chìm trong im lặng.
Một lúc sau, Kiều Tri Trân nói: " Lan không đồng ý cho tôi xuất viện bây giờ , chỉ là ... chỉ là ... tôi không quen mùi nước khử trùng. "
Không quen với mùi thuốc khử trùng, chẳng thà nói rằng đang đứng ngồi không yên với những chi phí y tế đắt đỏ.
Thở dài trong lòng, Triệu Chi Liên lau mặt, rồi nói với Kiều Tri Trân tin vui mà cô nhận được từ Triệu Thư Hàng hai giờ trước với giọng điệu nhẹ nhàng.
Về việc để Kiều Tri Trân làm công việc mùa hè tại viện nghiên cứu, Triệu Thư Hàng thoải mái nói, chỉ cần Juno cho rằng không sao là được, Triệu Chi Liên có đủ tự tin để thuyết phục Juno
Bên cạnh đó, không có lý do gì để Juno từ chối Kiều Tri Trân người có thành tích học tập xuất sắc.
Tin tức khiến nước da nhợt nhạt của Kiều Tri Trân được tiếp thêm sắc đỏ, cô mở miệng định nói điều gì đó nhưng không biết phải nói gì.
Vì vẫn còn có lớp học nên Triệu Chi Liên nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh.
Cô vừa đi xuống bậc thang của hành lang, Triệu Chi Liên đã nghe thấy tiếng " Triệu Chi Liên " từ phía sau , khi cô quay lại, Vu Lan đang đứng sau lưng cô.
Hiển nhiên, Vu Lan đang cố ý tìm cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro