Chương 30 - Tìm kiếm Dũng khí chi chương.
Cướp bảo.
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
2024-08-15 04:18:27
Vài gamer của Khải Hoàn nghiệp đoàn gần nhất chạy đến nhặt trang bị, đám người Chó Gầy nghĩ rằng, Khải Hoàn nghiệp đoàn là người thứ nhất xử lý Tà vu pháp sư cấp lĩnh chủ, ít nhất cũng ra vài món trang bị tốt.
Tà vu pháp sư Hoắc Nhĩ là loại lĩnh chủ có tên gọi, loại lĩnh chủ này thường có kinh lịch và lịch sử độc đáo của mình. Bọn họ càng khó đối phó hơn sinh vật lĩnh chủ không có nổi tên gọi kia, đồng thời nó cũng ra trang bị rất tốt.
Khải Hoàn nghiệp đoàn dám dùng nhiều quyển trục như vậy, chết nhiều người như vật đổi lấy trang bị mà Tà vu pháp sư rơi xuống, đúng là sẽ không chịu thiệt.
Theo bọn họ, hy sinh mấy chục thành viên nghiệp đoàn bình thường. Đổi lấy sự phát triển lớn hơn của một thành viên tinh anh, tuyệt đối giá trị hơn. Các gamer chết mặc dù cấp bậc hạ 1 cấp, nhưng cũng có thể luyện lên lại.
Vài gamer Khải Hoàn kia đi nhặt kiểm trang bị đều có chút hưng phấn, tuôn ra trang bị càng tốt, một khi Phá Thiên lão đại cao hưng, nói không chừng sẽ cho bọn hắn thêm rất nhiều điểm cống hiến nghiệp đoàn.
Bọn họ đột nhiên xuất hiện, thân ảnh hay động tác còn nhanh hơn lúc trước. Cũng không biết khi nào thì xuất hiện, cúi người nhặt lên trang bị, sửng sờ một lát.
Khiến Nhiếp Ngôn rất buồn bực là, đầu não rất công bằng, khi đám Đạo Tặc nhặt trang bị sẽ hiện ra một thân ảnh mơ hồ, khiến cho người chung quanh nhìn thấy.
Cho nên ở hắn xoay người kiểm trang bị đích thời điểm, liền đã muốn lộ ra ngoài.
Nhưng mà những gamer này trong lúc nhất thời cũng không nhận ra Nhiếp Ngôn, bọn họ chỉ biết là Nhiếp Ngôn là tên đỏ. Khuôn mặt bị hắc bào che lạu, không chú ý vị trí nghiệp đoàn của Nhiếp Ngôn, chỉ đương nhiên cho rằng Nhiếp Ngôn là người Khải Hoàn.
Nhiếp Ngôn thuận lợi lấy tới tay ba kiện trang bị, trong lòng mừng như điên, trên mặt lại không biểu hiện ra ngoài, giơ tay trái lên cao làm một thủ thế, sau đó không nhanh không chậm chạy ra phía ngoài.
Tất cả gamer Khải Hoàn đều nghĩ rằng, đây là Nhiếp Ngôn đang nói cho bọn họ, trang bị đã nhặt được rồi. Rất nhiều gamer Khải Hoàn đều dời tầm mắt đi.
- Hắn là ai vậy?
- Sao có chút lạ mắt nha?
Chó Gầy liếc mắt nhìn Nhiếp Ngôn đằng xa, nghĩ rằng trang bị đã lấy được. Không sai biệt lắm có thể kết thúc hành động, nhìn thấy một bên mặt của Nhiếp Ngôn. Chỉ cảm thấy có chút quen mắt, hình như dã gặp ở đâu. Quét qua một ít nhắc nhở hệ thống, trong bảng nhắc nhở của hệ thống không có tin tức thu được trang bị! Trong lòng sợ hãi cả kinh, gấp giọng hô:
- Mẹ nó, hắn không phải người nghiệp đoàn chúng ta, ngăn lại hắn!
Đám thành viên nghiệp đoàn ngây người một chút, bọn họ nhất thời không kịp phản ứng lại.
- Là Niết Viêm, là hắn!
Chó Gầy lo lắng mắng to, đuổi theo.
Lúc này đám gamer mới phản ứng lại, người vừa rồi kiểm trang bị không là nghiệp đoàn bọn hắn, đám các pháp sư đều ngâm xướng ma pháp. Từng luồng ma pháp gào thét đập tới Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn đang chạy ra bên ngoài chạy, các Chiến Sĩ bốn phía nhìn thấy Nhiếp Ngôn, lúc đầu chưa phản ứng kịp. Sau khi nghe được tiếng quát của Chó Gầy, lập tức hiểu ra, đều mở ra Xung phong đánh về phía Nhiếp Ngôn.
Bốn phía đều bị phong kín ngăn chặn. Mấy trăm luồng ma pháp từ đằng sau bay đến.
- Đi chết đi!
Một tên Chiến Sĩ vung Liệt diễm trảm chém xuống.
Theo bọn họ thấy, bốn phía toàn là người của bọn hắn, Nhiếp Ngôn chết chắc rồi.
Ai ngờ, tay trái Nhiếp Ngôn bắn ra một tấm tơ nhện, sợi tơ xẹt qua trên đỉnh đầu bọn họ. Bay đến nhánh cây gốc đại thụ cách bên ngoài năm mét, dính chặt bên trên, Nhiếp Ngôn kéo mạnh, bay lên không, bay qua đỉnh đầu những gamer đó.
Ma pháp toàn bộ đánh hụt, các Chiến Sĩ chung quanh cũng không chặn được Nhiếp Ngôn.
Thế mà Nhiếp Ngôn lại bay lên, chuyện này vượt qua nhận thức của bọn họ, chờ bọn họ quay đầu lại thì Nhiếp Ngôn đã muốn dừng lại bên ngoài vòng vây bọn họ, bỏ chạy đi.
- Ngăn lại hắn, đừng để cho hắn chạy!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đám Chiến Sĩ đều quay đầu, điên cuồng nhằm về phía Nhiếp Ngôn.
Từng luồng ma pháp từ đằng sau theo đuôi tới, Nhiếp Ngôn mở ra Tật bộ, điên cuồng lạng lách trong rừng cây, nhanh chóng bỏ qua công kích đánh thẳng tới của các Chiến Sĩ đằng sau. Đùng đùng đùng, mấy chục luồng ma pháp nện lên thân cây gần đó, làm thân cây cháy khét.
Nhiếp Ngôn đã trúng vài công kích, nhưng mà không có nguy hiểm gì.
Nhiếp Ngôn lách khỏi tầm mắt của các gamer đằng sau, sau đó biến mất, ẩn núp vào trong rừng rậm rạp.
Đám người Chó Gầy chạy lên, xung quanh trống không, thế mà đã không thấy tung tích Nhiếp Ngôn!
- Người đâu?
Chó Gầy lớn tiếng hỏi.
- Chúng ta không ngăn cản được hắn, bị hắn trốn thoát rồi!
- Ngu xuẩn, nhiều người như vậy vây một người cũng không vây được!
Chó Gầy mắng, tính tình hắn vốn không tốt, tức giận hét lên. Toàn bộ đoàn đội khổ cực trả giá hơn ba mươi người, thế mà không có được đồ rớt ra, hắn có thể không bốc lửa sao.
Vài Chiến Sĩ bên cạnh đều thấy có chút ủy khuất, giải thích nói:
- Hắn biết bay! Vừa rồi rất nhiều người đều nhìn thấy, vốn ngăn không được hắn!
Nam Tử bên cạnh nhanh chóng khuyên giải Chó Gầy nói:
- Chó Gầy, việc này không thể trách bọn họ, quên đi! Nếu làm căng quan hệ các thành viên nghiệp đoàn, vậy cũng không tốt.
- Hắn nhất định chạy chưa xa, bảo toàn bộ người chung quanh đi tìm cho ta, ta không tin hắn có thể bay nữa!
Chó Gầy mắng nói, các gamer Khải Hoàn chung quanh bắt đầu phân công nhau truy tìm, các gamer Khải Hoàn đang luyện cấp ở bản đồ này cũng đều tụ đến đây, thề giết Niết Viêm mới thống khoái.
- Chó Gầy, trước tiên bình tĩnh một chút, hắn làm sao biết chúng ta ở trong này giết Tà vu pháp sư chứ?
Nam Tử hỏi, nàng tuy cũng tức giận, nhưng vẫn còn bình tĩnh.
- Có thể ở gần đây luyện cấp vừa mới đụng phải, bằng không hắn sẽ không có một mình, nhất định sẽ kêu một đám người vây quanh chúng ta.
Chó Gầy nói, lửa giận của hăn bây giờ mới hơi hạ xuống, cảm giác mất mát dần xuất hiện, mặc dù tìm được Nhiếp Ngôn thì thế nào đây, trang bị mà bọn họ thật vất vả đánh ra cũng không có.
- Chúng ta nên ngẫm lại làm sao bàn giao cho lão đại đi.
- Nói rõ chuyện ra là được.
Nghĩ đến Phá Thiên, Nam Tử cũng cảm thấy da đầu tê dại, nghi hoặc hỏi
- Vừa rồi đám đội viên nói Nhiếp Ngôn biết bay, là có chuyện gì?
Bọn họ ở đằng sau vốn không có phát hiện tình huống bên này, các Mục Sư cũng ở phía sau, bằng không trước tiên cho Nhiếp Ngôn một tiêu ký, cho dù Nhiếp Ngôn sáp có chắp cánh cũng khó thoát.
- Ta phải tìm video vài tên đội viên nhìn xem sao.
Chó Gầy nói, một lát sau hắn nhận được video của đội viên đưa tới, nhìn xong sửng sốt một lát
- Tơ nhện này là cái gì vậy?
- Ta từng thấy ở chỗ một bằng hữu. Là Chức ti giả chi giới!
Nam Tử nói, nàng không nghĩ tới ngay cả trang bị như vậy mà Nhiếp Ngôn cũng có.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhiếp Ngôn ẩn nấp trong rừng cây, hắn biết nguy hiểm của bản thân vẫn chưa được giải trừ, gần đây khắp nơi đều là người của Khải Hoàn, muốn chạy trốn còn phải qua một chặng khó khắn, nhưng mà với hắn mà nói, đây đã xem như an toàn.
Chạy thoát ra khỏi tầng lớp bao vây. Bây giờ hắn lẩn vào rừng cây, như cá về biển khơi, mặc dù là đưa toàn bộ người của Khải Hoàn nghiệp đoàn đến đây, thì làm được gì chứ.
Hắn vừa nghĩ ra, có phải nên cho người Khải Hoàn một chút giáo huấn hay không. Xả giận cho gamer của Bộ Lạc Ngưu Nhân. Dù sao người Bộ Lạc Ngưu Nhân chết trong tay Khải Hoàn, ít nhất cũng có ba bốn trăm.
Đế Quốc Khải Hoàn và Bộ Lạc Ngưu Nhân đã đi đến một cục diện không chết không ngừng, Đế Quốc La Mã Thần Thánh, Già Lam nghiệp đoàn tạm thời không muốn cuốn vào trận chiến tranh này. Bộ Lạc Ngưu Nhân không thể không một mình đối mặt Khải Hoàn. Nhưng mà thực lực nhỏ bé, khí thế cũng không thể yếu, dù sao Bộ Lạc Ngưu Nhân tạm thời không có lãnh địa cứ điểm, tổng bộ nghiệp đoàn ở trong thành, còn sợ người Khải Hoàn giở trò gì sao?
Nếu xử lý tên của Đế Quốc Khải Hoàn, truyền video đi, đối với gamer Bộ Lạc Ngưu Nhân mà nói. Chính là một sự khích lệ to lớn.
Tùng tốp do bốn năm gamer tạo thành bắt đầu tìm kiếm tung tích Nhiếp Ngôn, khoảng cách giữa bọn họ cũng không xa, một khi có một tiểu đội bị công kích, tiểu đội khác lập tức có thể tiến lên trợ giúp. Cho nên bọn họ thấy, chuyện này tuyệt đối an toàn.
Nhưng mà với Nhiếp Ngôn mà nói, bọn họ là một đám con mồi đang đi lại.
Nhiếp Ngôn giám định trang bị vừa rồi cướp được, tổng cộng có ba kiện, trong đó một kiện là Linh hồn chi diễm pháp trượng, là một kiện trang bị Ám Kim!
Linh hồn chi diễm pháp trượng (Ám Kim): cần 25 cấp.
Thuộc tính: công kích 106-119, trí lực +12, bỏ qua cấp bậc +2, +10 damage Linh hồn chi diễm xuyên thấu.
Tốc độ đánh: 5.5
Sức nặng: 5 cân
Hạn định: hạn chế Nguyên Tố Pháp Sư, Áo Thuật Pháp Sư phe thiện lương thủ hộ Quang Minh sử dụng.
Nhiếp Ngôn nhìn qua thuộc tính cây pháp trượng này, lúc sơ kỳ quả thực là cực phẩm. Nhất là bỏ qua cấp bậc +2, +10 damage Linh hồn chi diễm xuyên thấu. Đối Nguyên Tố Pháp Sư và Áo Thuật Pháp Sư mà nói, là rất sảng khoái. Lần trước Nhiếp Ngôn và Đường Nghiêu đánh một lĩnh chủ, kết quả một kiện trang bị cho Đường Nghiêu cũng không ra. Lúc này hắn thật là có phúc.
Lấy cây pháp trường này, Đường Nghiêu vượt cấp đánh quái càng thêm thoải mái hơn.
Còn hai kiện trang bị còn lại, tất cả đều là hoàng kim, những thứ của Chiến Sĩ và Kỵ Sĩ, thuộc tính cũng tốt. Đặt hai kiện trang bị vào trong ba lô, lúc này người Khải Hoàn bị thiệt nặng, cây pháp trượng Linh hồn chi diễm này trị giá ít nhất 6 vàng, hai kiện trang bị còn lại cũng khoảng xx vàng. Số tiền đó nếu phân cho những gamer tham gia hành động, mỗi người ít nhất có thể phân được trên xx bạc.
Nhưng mà toàn bộ đều rơi vào trong tay Nhiếp Ngôn, có thể nói là tiền mất tật mang.
Một tốp năm gamer theo đi qua bên cạnh Nhiếp Ngôn, một Mục Sư khẽ động tay phải, một quả cầu màu trắng ném lên trời không, ánh sáng màu trắng chiếu xuống dưới, làm cho chung quang sáng rõ lên.
Nhiếp Ngôn nấp sau đại thụ, cho nên Quang chiếu của Mục không có ích gì.
- Tìm như vậy phải tìm tới khi nào?
Một Đạo Tặc nhíu mày nói, làm một cái Đạo Tặc nên hắn cũng hiểu, chỉ cần gần đây có cây làm màn chắn. Quang chiếu của Mục Sư không có hiệu quả!
- Nếu như chúng ta học Thần chi nhãn vậy mới tiện hơn, Quang chiếu của Mục Sư trong địa hình cây cối phức tạp này, không có tác dụng gì.
Một Thánh Kỵ Sĩ buồn bực oán giận nói.
- Ngươi nói bộ dáng Niết Viêm mà Chó Gầy lão đại muốn tìm ra sao, lão đại đang đợi Niết Viêm kia tự mình đi ra!
Một Mục Sư dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hai đội hữu, nói.
- Hắn chỉ cần trốn ở trong góc, ẩn núp, ai cũng không có cách gì bắt hắn, vậy xuất hiện làm cái gì?
Hai đội viên kia buồn bực nói, gamer bình thường vẫn không thể ăn nhập vào tư duy của cao thủ.
- Chúng ta năm người một tổ, chỉ là một mồi nhử, bình thường cao thủ đều rất tự tin với bản thân, nói không chừng hắn còn có thể đâm chúng ta. Chúng ta nhất định phải bảo hộ vệ Mục Sư, dù cho chết cũng phải để cho Mục Sư đánh tiêu ký lên người hắn, vậy thì hắn chết chắc!
Đội trưởng chức nghiệp Chiến Sĩ tàn nhẫn nói, Chó Gầy chính là nói như vậy với hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro