Chương 30 - Tìm kiếm Dũng khí chi chương.
Đánh lén thất b...
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
2024-08-15 04:18:27
Xà tích tấn công Quang Ám Vĩnh Tội hung mãnh dị thường, mặc dù phòng ngự rất cao nhưng Quang Ám Vĩnh Tội cũng có chút không chịu nổi.
Tê tê, Xà tích lè ra cái lưỡi màu đỏ tươi, phun ra một luồng khói độc màu xanh biếc, khu vực phạm vi khoảng hai thước đều bị khói độc bao phủ.
-30, -30, một đám giá trị thương tổn theo trên đầu Quang Ám Vĩnh Tội bay lên.
Xà tích mỗi lần công kích đều có thể tạo thành cho Quang Ám Vĩnh Tội 80 điểm thương tổn, rất nhanh hắn sẽ không chịu đựng nổi.
- Thệ Ngôn, nhanh dùng Khu tán!
Mục Sư tên Thệ Ngôn trong đoàn đội Quang Ám Vĩnh Tội vội vàng thi triển kỹ năng Khu tán, một cột sáng trắng sáng hạ xuống, dung nhập vào bên trong khói độc, khói độc dày đặc lập tức nhạt đi không ít.
Huyết lượng Quang Ám Vĩnh Tội chỉ còn lại có 160, thấy Xà tích nhào lên nhanh chóng hoành kiếm đón đỡ, Xà tích cắn một phát vào người Quang Ám Vĩnh Tội.
-76.
Quang Ám Vĩnh Tội một chiêu Đoạn cân, động tác Xà tích lập tức chậm lại, hắn nhanh chóng lui lại phía sau.
Ma pháp của Nguyên Tố Pháp Sư vừa mới ngâm xướng xong, một chiêu Sương đống băng phong, hàn băng lờ mờ bao trùm một tầng bên ngoài Xà tích, động tác Xà tích chậm lại.
Đây là hiệu quả đóng băng của Nguyên Tố Pháp Sư hệ hàn băng.
Thệ Ngôn phía sau nhanh chóng dùng trị liệu cho Quang Ám Vĩnh Tội, chính hắn cũng uống một lọ sơ cấp thong thả hồi phục dược tề, huyết lượng lại từng chút từng chút tăng lên.
Quang Ám Vĩnh Tội tập trung tinh thần cao độ, hắn biết Nhiếp Ngôn hẳn là sẽ không đi xa, nếu Nhiếp Ngôn xuất hiện quấy rối thì thật khó mà kết luận được kết quả sẽ như thế nào.
Huyết lượng mới khôi phục khoảng ba phần tư, Xà tích lại nhào lên.
Sinh vật á tinh anh rất khó đối phó, giống như Quang Ám Vĩnh Tội mặc một thân trang bị +2 Tử vong nghi thức tế lễ, mất máu vẫn nhanh như thế, nếu đoàn đội trang bị không tốt chỉ sợ sớm đã diệt đoàn.
Dưới công kích của đám người Quang Ám Vĩnh Tội huyết lượng Xà tích chỉ còn lại khoảng 70%.
- Đường Quả, tìm được tên kia chưa?
- Chưa, tên kia không biết trốn đi đâu rồi.
- Các ngươi cẩn thận, Tố Yên, lưu lại kỹ năng!
- Hiểu rồi.
Thánh Ngôn Pháp Sư Tố Yên đáp, phối hợp với Quang Ám Vĩnh Tội lâu như vậy, hắn chỉ mới nhắc nhở một chút nàng liền biết Quang Ám Vĩnh Tội bảo nàng làm gì.
Đám người Quang Ám Vĩnh Tội không biết đang nói chuyện gì, nhưng Nhiếp Ngôn hiểu chắc chắn là có liên quan đến hắn, song có được mười năm kinh nghiệm chơi Đạo Tặc, hắn sẽ không dễ dàng bị người khác bắt được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Bọn họ thực lực không tệ, nói không chừng có thể đánh chết Xà tích.
Nhiếp Ngôn thầm nghĩ, nhìn về phía Xà tích vẫn hung mãnh như cũ, là á tinh anh 7 cấp không biết Xà tích sẽ rớt ra thứ gì.
Nhiếp Ngôn tạm thời sẽ không động thủ với đám người Quang Ám Vĩnh Tội, chờ bọn hắn và Xà tích cùng tiêu hao một ít lại ra tay cũng không muộn.
Đại kiếm trong tay Quang Ám Vĩnh Tội chém từng kiếm vào thân thể Xà tích sát thương cực cao.
- Còn dư bao nhiêu ma pháp?
Thanh âm trầm thấp của Quang Ám Vĩnh Tội vang lên trong kênh đội ngũ.
- 67%.
- 78%.
- 32%.
Nguyên Tố Pháp Sư trả lời, liếc mắt nhìn Quang Ám Vĩnh Tội, chỉ sợ hắn phát hỏa.
- Sao lại thế?
Quang Ám Vĩnh Tội nhíu mày một lát.
- Vừa rồi giá trị ma pháp chưa hồi phục đầy đã khai chiến, sau lại dùng vài ma pháp sát thương cao.
- Tốt lắm, tiết kiệm ma pháp một chút.
Quang Ám Vĩnh Tội nghe được Nguyên Tố Pháp Sư giải thích, không có nói thêm gì.
Nguyên Tố Pháp Sư đổi dùng băng tiễn hao ma pháp thấp nhất, một lát sau giá trị ma pháp vẫn hết, hắn đành uống một lọ ma pháp dược tề, giá trị ma pháp một lần nữa hồi phục đến 67%.
Dưới công kích liên tục của ma pháp, huyết lượng Xà tích chỉ còn lại có 20%.
Xà tích chỉ còn hơn 200 điểm huyết lượng, trong lòng đám người Quang Ám Vĩnh Tội như dây cung đã căng đến cực điểm.
Làn da Xà tích hiện lên một màu đỏ khác thường, miệng phát ra tiếng kêu tê tê trầm thấp quái dị, dưới chân Quang Ám Vĩnh Tội đột nhiên xuất hiện một vũng bùn.
Quang Ám Vĩnh Tội trong lòng giật mình, hắn bỗng nhiên phát hiện, hai chân dính vào bên trong vũng bùn không nhấc ra được.
Xà tích ở trước mắt nhào lên, Quang Ám Vĩnh Tội nhanh chóng ra một chiêu Toàn phong trảm, quét Xà tích lui lại mấy bước.
Nhìn thấy Quang Ám Vĩnh Tội bị trũng xuống, Đường Quả đột nhiên nhớ tới cái gì, khẩn trương hô lên trong kênh đội ngũ: - Thệ Ngôn, Chiếu minh thuật!-
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mục Sư tên Thệ Ngôn nghe được lời Đường Quả nói, không dám chậm trễ, lòng bàn tay nâng lên một quang cầu màu trắng bay lên, phóng ra quang mang chói mắt, quang mang trắng xóa như thủy ngân đổ xuống mặt đất.
Dưới chiếu rọi của bạch quang, địa phương phía sau Mục Sư khoảng năm thước, cảnh vật phức tạp hơn, mơ hồ hiện ra đường viền một bóng người, một đạo chủy thủ thẳng đến cái ót Mục Sư.
- Là hắn!
Chủy thủ Đường Quả hướng Nhiếp Ngôn đánh tới.
Một tiếng đinh, hai thanh chủy thủ va chạm vào nhau.
Nhiếp Ngôn thật vất vả tìm được cơ hội, hắn đã yên lặng không một tiếng động đi đến phía sau Mục Sư, không nghĩ tới lại bị Đường Quả nhìn thấy ngăn cản công kích của hắn.
Nhiếp Ngôn vốn muốn tìm cơ hội xử lý tên Mục Sư kêu Thệ Ngôn kia, Mục Sư mà chết thì Quang Ám Vĩnh Tội khẳng định cũng sẽ bị Xà tích cắn chết, đạt được mục đích nhất tiễn hạ song điêu.
Nhưng mà không nghĩ tới, hắn Tiềm hành không hề có sơ hở lại bị nhìn thấu.
Đây là sau khi hắn trùng sinh, lần đầu tiên đánh lén thất bại!
Nhiếp Ngôn bị Đường Quả ngăn cản lại, Mục Sư đã chạy đi, đánh lén không còn ý nghĩa nữa nên hắn thi triển Tật tốc triệt thối, nhanh chóng lui lại phía sau.
Một tiếng bành, một đạo lôi điện từ trên bầu trời hạ xuống, vừa đúng lúc Nhiếp Ngôn tránh né.
Ngay sau đó một đạo hào quang đánh trúng Nhiếp Ngôn, nhưng mà không có tạo thành bất cứ công kích thương tổn nào.
Trúng mục tiêu, Thánh Ngôn Pháp Sư Tố Yên phía xa mỉm cười, lúc này coi ngươi còn dám Tiềm hành hay không.
Chỉ thấy trên đỉnh đầu Nhiếp Ngôn xuất hiện một ký hiệu ánh sáng nhạt màu trắng, Nhiếp Ngôn di chuyển đến chỗ nào, ký hiệu ánh sáng nhạt này có thể biểu hiện chính xác vị trí của Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn phát hiện mình trúng ký hiệu ánh sáng nhạt, trong lòng cả kinh nhanh chóng lui lại.
Đường Quả đuổi theo sau Nhiếp Ngôn, nhưng tốc độ của hắn so với Nhiếp Ngôn kém một bậc, sau khi Nhiếp Ngôn dùng Tật tốc triệt thối tốc độ quá nhanh, hắn đuổi không kịp rất nhanh bị kéo ra một khoảng cách.
Đám ngoạn gia này thực lực rất mạnh, xem ra là không chiếm được tiện nghi gì, Nhiếp Ngôn chỉ có thể từ bỏ, hướng ra phía ngoài chạy đi, chuẩn bị thoát ly chiến đấu.
- Đường Quả, ngươi làm thế nào phát hiện được hắn?
Thệ Ngôn có một loại may mắn tránh thoát số kiếp, trên thực tế khoảng cách giữa Nhiếp Ngôn và hắn là rất gần, nếu như muộn một bước không chỉ hắn nguy hiểm, chỉ sợ Quang Ám Vĩnh Tội cũng phải chết.
- Cảm giác của ta cũng không cao như vậy, vừa rồi ta còn đang buồn bực vì sao tên kia vẫn không ra tay, theo đạo lý trước đó có vài cơ hội tốt để xuống tay. Ta coi mình là tên Đạo Tặc kia, đổi vị trí suy nghĩ một lúc, khi nào mới là thời gian thích hợp công kích nhất, thấy Quang Ám Vĩnh Tội bị vũng bùn bám trụ, đoán là có khả năng hắn sẽ xuất thủ, để cho ngươi dùng Chiếu minh thuật, không nghĩ tới thật sự phát hiện hắn.
Đường Quả nói, nếu muộn một bước, phỏng chừng Thệ Ngôn đã mất mạng, vừa rồi Nhiếp Ngôn tiềm hành quả thực có thể hình dung là không có kẽ hở, hắn sở dĩ có thể phát hiện Nhiếp Ngôn cũng có phần rất may mắn.
Đường Quả nhìn về phía rừng cây, Nhiếp Ngôn đã biến mất ở trong lùm cây phía xa.
Thời gian ký hiệu ánh sáng nhạt là hai phút, trong hai phút này nếu như Nhiếp Ngôn tới gần nơi này, bọn họ liền có thể sớm phát hiện, bởi vậy không cần lo lắng Nhiếp Ngôn đánh lén nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro