Chương 30 - Tìm kiếm Dũng khí chi chương.
Đồ Sát
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
2024-08-15 04:18:27
Mỗi lần chiến tranh công hội là một khảo khảo nghiệm lớn đối với tài lực
công hội.Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm liên tục thất bại
vài lần, tổn thất cực kỳ thảm trọng. Lại thêm không được tập đoàn Thế Kỷ bơm tiền, chỉ sợ không còn phong quang được bao lâu nữa. Trong khi đó,
Ngưu Nhân Bộ Lạc không ngừng bào mòn tài lực của Khải Hoàn Đế Quốc và
Quang Minh Thánh Diễm. Cứ dần dần đẩy hai công hội về phía vực sâu.
Cho nên Nhiếp Ngôn, dù liều mạng vốn liếng ban đầu cũng muốn tiếp tục hao tổn Quang Minh Thánh Diễm, có như vậy Ngưu Nhân Bộ Lạc mới tiến lên được.
Khải Hoàn Đế Quốc còn tốt hơn một chứ, áp lực không có lớn như Quang Minh Thánh Diễm, chiến tranh cùng Thần Thánh La Mã Đế Quốc vẫn luôn không ngừng lại.Chiến tranh to nhỏ mấy ngàn trận, chiến trường các nơi báo về, số lượng tử vong lên tới mấy chục vạn. Nhà kho công hội đã sắp cạn dến đáy, đang trong tình trạng mắc nợ. Quang Minh Thánh Diễm chống đỡ vì một tia hi vọng duy nhất chính là cứ điểm! Chỉ cần chiếm được cứ điểm, bọn hắn liền có thể vượt qua cửa ải khó khăn này. Còn có thể thu hút tập đoàn Thế Kỷ vào bơm tiền. Cứ điểm là hi vọng cuối cùng của bọn hắn. Nếu không chiếm được, không đánh bọn hắn cũng tự tan.
Trận chiến ở Tội Vực Hạp Cốc là lần hành động cuối cùng trước lúc cứ điểm chiến. Nếu có thể đem tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc và Thần Thánh La Mã Đế Quốc vùi xác ở đây, như vậy Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm liền có thể xua tan xu hướng suy tàn ngay trước mắt.
Dùng Hoàng Kim Địa Long làm mồi nhử để vây sát Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần điện, ba công hội có lực lượng đứng đầu. Mưu kế không sai, cũng không bỏ sót bất kỳ chỗ nào. Nhưng Nhiếp Ngôn vốn không phải loại người quen bó tay chịu trói.
Hơn hai ngàn người của Ngưu Nhân Bộ Lạc, nếu có thể giết lấy đủ vốn, như vậy là ok rồi.
Huyết lượng của Hoàng Kim Địa Long ước chừng còn lại chừng mười vạn, nó gầm nhẹ một tiếng, trong miệng phun ra cả lô long ngữ, lập tức triệu hồi đến một quả liệt diễm hỏa cầu màu đen, hỏa cầu khổng lồ từ trên trời giáng xuống, đập mạnh lên mặt đất, hoa lửa văng tung tóe ra xung quanh. Khu vực phụ cận biến thành một biển lửa, mấy trăm người mọc thêm cánh thiên thần bay lên về với thiên đàng, trang bị rơi từng đống xuống đất.
Hắc sắc liệt diễm hỏa cầu này, uy lực có thể so với cao cấp ma pháp. Đồng thời khi thi triển, thời gian ngâm xướng hiển nhiên ngắn hơn nhiều so với đám pháp sư.
Hoàng Kim Địa Long vừa gào thét, vừa tàn sát bừa bãi khắp nơi, làm cho đám ngoạn gia sợ đến biến sắp. Lông mi Nhiếp Ngôn nhíu lại một cái, kiếp trước hắn chưa từng đụng độ Hoàng Kim Địa Long, tràng diện kiểu này tương đối hiếm thấy, đây cũng chính là lần đầu hắn được kiến thức uy lực của Hoàng Kim Địa Long. Không biết Hoàng Kim Địa Long được triệu hồi từ Hoàng Kim Chi Giác trâu bò đến trình độ thế nào. Sinh vật có phẩm chất cao đều giống nhau, có một ít thuộc tính thiên phú đặc thù.
Nhiếp Ngôn vốn không thèm để ý đến Hoàng Kim Địa Long chi giác, nhưng qua một màn này, đột nhiên sinh ra hứng thú lớn.
Mặc dù Hoàng Kim Địa Long mới triệu hồi, năng lực tất nhiên không đủ mạnh. Nhưng trong ba lô Nhiếp Ngôn còn có môt khối năng lương thủy tinh biến dị! Có thể làm cho thuộc tính sủng vật gia tăng trên phạm vi lớn.
Nghĩ tới đây, trong lòng Nhiếp Ngôn không khỏi nóng lên.
Nếu có thể có một con Hoàng Kim Địa Long làm sủng vật, như vậy sẽ rất oai phong a.
Ngọn lửa thiêu đốt trong khu vực một thời gian ngắn, dần dần tắt đi.
Mặt đất hiện ra một khu trống trải, lập tức có thêm một đám ma pháp sư bổ sung đi vào.
Hoàng Kim Địa Long dù sao cũng sắp đi mài chết rồi, bọn hắn cũng không có nguyện ý bị bỏ ở phía sau.
Hoàng Kim Địa Long không ngừng phun ra long tức, từng đạo, từng đạo long tức nóng rực phun xuống dưới, không ngừng có ngoạn gia bị hóa thành bạch quang về thành.
Trên lân giáp vàng lợt của đầy những đường vân quỷ dị, tỏa ra quang mang hắc ám, thân thể vững chắc, to lớn, tràn ngập lực lượng, nó tùy ý giết choc đám ngoạn gia vùng phụ cận.
Bởi vì thực hiện nhiệm vụ công kích đều là đám pháp sư, tên nào thu hút cừu hận cao một chút, nó liền phun long tức qua. Trên cơ bản lập tức có thể miểu sát một mảng, sau đó cừu hận tiêu trừ, lại chuyển sang công kích mục tiêu kế tiếp. Cho nên ngoại trừ thỉnh thoảng đi qua đi lại một tí, còn phần lớn thời gian là nó đứng yên, vị trí không phát sinh thay đổi.
Công kích hao tổn Hoàng Kim Địa Long vẫn liên tục diễn ra, dần dần, huyết lượng của nó tụt xuống dưới 15%.
“Mọi người cố thêm chút nữa, Hoàng Kim Địa Long oẳng đi lập tức tới giành trang bị!” Hồ Ly Bán Tỉnh nói, hắn đang muốn cùng Nhiếp Ngôn trao đổi gì đó, chỉ thấy Nhiếp Ngôn bỗng nhiên biến mất. Tên này lại muốn làm gì đây? Tâm niệm Hồ Ly Bán Tỉnh chợt động: Dạ Phá Thần Côn, tâm trạng hắn đột nhiên dâng lên một cỗ mong đợi.
Chứng kiến huyết lượng của Hoàng Kim Địa Long ngày càng thấp, trong lúc không ai chú ý, Nhiếp Ngôn tiếm vào trạng thái tiềm hành, biến mất trong tầm mắt mọi người.
Nhiếp Ngôn tránh né ánh mắt của đám ngoạn gia, hướng địa phương Dạ Phá Thần Côn đang đứng tiềm hành tới.
Dạ Phá Thần Côn đang khẩn trương chỉ huy đám pháp sư xung quanh phát ra công kích, vừa rồi phái ra một đám đạo tặc, chút nữa là đắc thủ, ai dè Nhiếp Ngôn xuất hiện làm kế hoạch của hắn bị rối loạn. Đúng lúc này, hắn phát hiện Nhiếp Ngôn đã biến mất, sắp mặt lập tức trở lên nghiêm nghị.
“Mục sư, chiếu sáng!”
Từng đạo quang mang bạch sắc bay lên bao bầu trời chiếu sáng xuống, bao trùm một khu vực lớn. Thế nhưng không hề thấp bóng dáng của Nhiếp Ngôn.
“Địch sờ mẹ nó, hắn đang ở đâu” Dạ Phá Thần Côn không nhịn được chửi bới. Đột nhiên, năm đạo mũi tên phá không bay tới. Hiện lên năm đạo hàn quang khiếp người, bắn thẳng về phía Hoàng Kim Địa Long.
Năm đạo mũi tên này là từ đằng sau lưng bọn hắn bay tới.
Cả năm đạo mũi tên đều trúng mục tiêu trên người Hoàng Kim Địa Long, trên đầu nó liên tục phiêu khởi năm chỉ số thương tổn hơn mười điểm.
Đệt!
Công kích cao quá!
Đám pháp sư ở đây chỉ có thể tạo thành thương tổn hàng đơn vị, thương tổn hàng chục tơr nên là không có, cho nên năm cái thương tổn liên tiếp với giá trị hơn năm mươi điểm là chuyện vô cùng đột ngột.
Cung tiễn mà có thể đạt đến thương tổn bậc này quả là chuyện bất khả tư nghị.
Trước giờ, cũng tiễn giống nhau đều chỉ dùng trong lúc lure quái. Thời điểm công kích boss cơ bản không phá nổi phỏng ngự của nó. Cái cung tiễn này công kích, quả thật cũng quá đáng sợ rồi.
Đám người Dạ Phá Thân Công nhìn lại phía sau, vì để tránh cho thời điểm công kích thương tổn quá lớn, mỗi pháp sư đều giữ lại khoảng cách một đến hai thước đề phòng, lúc nguy hiểm có thể di chuyển. Chỉ thấy trong đám lúc nhúc ấy, thình lình xuất hiện một thân ảnh, toàn thân là bì giáp ám sắc, trong tay nâng một khối cự nỏ khổng lồ. To bằng nửa cái cự nỏ công thành. Dây cung căng cứng, mặt trên có năm đạo mũi tên tỏa ra hàn khí âm trầm, làm thị giác mọi người bị chấn động.
Đây là người bọn hắn đã vô cùng quen thuộc.
Niết Viêm!.
Đám người ở sau ánh mắt ngốc trệ, không nghĩ tới, Nhiếp Ngôn không một tiếng động đã xuất hiện ngay giữa bọn hắn
Cả đám lúc này mới hoàn hồn, một đám ma pháp phóng tới công kích Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn tự buff cho mình hắc diệu hỗ thuẫn. Một đạo ánh sáng nhàn nhạt bao phủ trên người hắn. Hơn mười đạo ma pháp vừa lúc nổ tung, trên đầu hắn bay lên chi chít giá trị thương tổn.
Chứng kiến bộ dáng tươi cười của Nhiếp Ngôn,trong lòng Dạ Phá Thần Côn chợt hiện lên một tia dự cảm bất an.
Âm ảnh vũ bộ. Nhiếp Ngon biến mất tại tầm mắt mọi người.
“Không được để cho hắn chạy!” Dạ Phá Thần Côn khẽ nói, các mục sư xung quanh đồng loạt sử dụng quang chiếu.
Từng đạo bạch quang bay lên không trung.
Nhưng đến khi rọi xuống dưới, mọi người vẫn chỉ thấy một thân ảnh nhàn nhạt vụt qua, căn bản không bắt kịp.
Đột nhiên, một tiếng nộ hống kinh thiên động địa vang lên. Mọi người hoảng sợ biến sắc, quay đầu lại nhìn Hoàng Kim Địa Long, chỉ thấy Hoàng Kim Địa Long đang hướng bên này đi tới, bọn hắn lập tức minh bạch Nhiếp Ngôn muốn mượn dao giết gà.
]Đám pháp sư công kích, thương tổn chỉ tính bằng hàng đơn vị. Mà Nhiếp Ngôn xài nỏ công kích, nhưng thương tổn lại là hai số, hơn nữa là liên tiếp năm cái. Lập tức hấp dẫn cừu hận của Hoàng Kim Địa Long.
Hoàng Kim Địa Long gầm thét một tiếng, phun ra long tức nóng hổi, luồng long tức xẹt qua, lập tức hơn hai mươi tên Quang Minh Thánh Diễm lên bảng đếm số.
Trong khi đó, Nhiếp Ngôn sớm đã đoán được động tác của Hoàng Kim Địa Long, biết được phương hướng công kích của nó nên đã tránh đi.
Kết quả, đám ngoạn gia Quang Minh Thánh Diễm ở xung quanh trở thành người chịu tội thay cho Nhiếp Ngôn.
Hoàng Kim Địa Long đánh miss, cừu hận vẫn như cũ tập trung ở Nhiếp Ngôn, nó có thể cảm giác được phương hướng Nhiếp Ngôn đang chạy băng băng, lại một đạo long tức phụt xuống. Oanh một tiếng, đạo long tức nóng rừng rực nổ tung trên mặt đất.
Nhiếp Ngôn lạng lách , né tránh xung quanh đám ngoạn gia Quang Minh Thánh Diễm, tốc độ cực nhanh. Hắn lao đi vùn vụt, dùng Ảnh Chi Vũ Bộ để tránh va đụng đám người này. Vị trí hắn chạy lại cực kỳ xảo trá, cứ nơi nào nhiều người là chạy đến. Đối với Quang Minh Thánh Diễm mà nói, quả lại một hồi đại nạn.
Hoàng Kim Địa Long không công kích được Nhiếp Ngôn càng nổi giận, hướng phía trận doanh của Quang Minh Thánh Diễm đi tới, long tức không ngừng lóa lên.
Tựa như ngày tận thế, đạo đạo long tức nổ tung trên những địa phương mà đám ngoạn gia đang dứng, từng đám, từng đám pháp sư của Quang Minh Thánh Diễm về thành dưỡng sức. Hoàng Kim Địa Long tiến vào trận Doanh của Quang Minh Thánh Diễm, mạnh mẽ đập phá, giết choc, tạo lên một hồi đại rối loạn.
Nhiếp Ngôn lại hướng một đám pháp sư dày đặc phía trước lao tới. Đám này có chừng hơn trăm người, không biết bao nhiêu sẽ nằm lại hôn đất sau đạo long tức của Hoàng Kim Địa Long
Đúng lúc này, cảm giác được Nhiếp Ngôn đến gần. Một tên bỗng nhiên phát ra một tràng gào thét bén nhọn.
Sợ hãi phát thét!.
Pháp trượng trên tay hắn huy động một cái, Nhiếp Ngôn liền thi triển sử dụng huy chương của Thập Thánh Kỹ Sĩ, toàn bộ công kích pháp thuật được miễn. Thoát khỏi công kích, chủy thủ trong tay nhắm ngay yết hầu tên mục sư kia, quét qua một vòng.
Quác!
Máu tươi phun trào.
Âm ảnh mục sư mông em trở về với đất.
Phía sau một đám ngoạn gia chuẩn bị công kích, đã phát hiện mục tiêu biến mất rồi.
Vừa lúc đó, trên trời, một đạo hắc sắc hỏa cầu nóng rực nện xuống. Oanh một tiếng nổ tung, hỏa diễm văng tung tóe, trong phạm vi hai mươi thước xung quanh, ngọn lửa bừng bừng cháy một vùng, hừng hực thiêu đốt.
Đám pháp sư lại nằm xuống một mảng.
Đám ngoạn gia phía trận doanh của Quang Minh Thánh Diễm bị đồ lục hơn một nửa, chết hơn 3000 người. Đám còn lại tứ tán khắp nơi, căn bản không còn sức chiến đấu.
Đám đầu não công hội, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, khắp nơi là hàn khí. Nếu Nhiếp Ngôn đem Hoàng Kim Địa Long dẫn tới hàng ngũ bên trong của bọn hắn, như vậy hiện tại, người đang bị Hoàng Kim Địa Long tùy ý tàn sát chính là bọn hắn! Thử hỏi bọn hắn ai có thể chịu nổi một đạo long tức, một đạo ma pháp chứ? Bọn hắn tâm lý đã đạt thành nhân thức chung: Về sau tuyệt đối không thể đắc tội Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Dạ Phá Thần Côn chứng kiến đám đội viên trong công hội bị Hoàng Kim Địa Long Tàn Sát, trong lòng rỉ máu, đây đều là tinh anh của Quang Minh Thánh Diễm a.
Lúc tới đây, Quang Minh Thánh Diễm có hơn 5000 ngoạn gia, trải qua một hồi càn quét, chỉ còn lại hơn 1000 người.
Cho nên Nhiếp Ngôn, dù liều mạng vốn liếng ban đầu cũng muốn tiếp tục hao tổn Quang Minh Thánh Diễm, có như vậy Ngưu Nhân Bộ Lạc mới tiến lên được.
Khải Hoàn Đế Quốc còn tốt hơn một chứ, áp lực không có lớn như Quang Minh Thánh Diễm, chiến tranh cùng Thần Thánh La Mã Đế Quốc vẫn luôn không ngừng lại.Chiến tranh to nhỏ mấy ngàn trận, chiến trường các nơi báo về, số lượng tử vong lên tới mấy chục vạn. Nhà kho công hội đã sắp cạn dến đáy, đang trong tình trạng mắc nợ. Quang Minh Thánh Diễm chống đỡ vì một tia hi vọng duy nhất chính là cứ điểm! Chỉ cần chiếm được cứ điểm, bọn hắn liền có thể vượt qua cửa ải khó khăn này. Còn có thể thu hút tập đoàn Thế Kỷ vào bơm tiền. Cứ điểm là hi vọng cuối cùng của bọn hắn. Nếu không chiếm được, không đánh bọn hắn cũng tự tan.
Trận chiến ở Tội Vực Hạp Cốc là lần hành động cuối cùng trước lúc cứ điểm chiến. Nếu có thể đem tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc và Thần Thánh La Mã Đế Quốc vùi xác ở đây, như vậy Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm liền có thể xua tan xu hướng suy tàn ngay trước mắt.
Dùng Hoàng Kim Địa Long làm mồi nhử để vây sát Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần điện, ba công hội có lực lượng đứng đầu. Mưu kế không sai, cũng không bỏ sót bất kỳ chỗ nào. Nhưng Nhiếp Ngôn vốn không phải loại người quen bó tay chịu trói.
Hơn hai ngàn người của Ngưu Nhân Bộ Lạc, nếu có thể giết lấy đủ vốn, như vậy là ok rồi.
Huyết lượng của Hoàng Kim Địa Long ước chừng còn lại chừng mười vạn, nó gầm nhẹ một tiếng, trong miệng phun ra cả lô long ngữ, lập tức triệu hồi đến một quả liệt diễm hỏa cầu màu đen, hỏa cầu khổng lồ từ trên trời giáng xuống, đập mạnh lên mặt đất, hoa lửa văng tung tóe ra xung quanh. Khu vực phụ cận biến thành một biển lửa, mấy trăm người mọc thêm cánh thiên thần bay lên về với thiên đàng, trang bị rơi từng đống xuống đất.
Hắc sắc liệt diễm hỏa cầu này, uy lực có thể so với cao cấp ma pháp. Đồng thời khi thi triển, thời gian ngâm xướng hiển nhiên ngắn hơn nhiều so với đám pháp sư.
Hoàng Kim Địa Long vừa gào thét, vừa tàn sát bừa bãi khắp nơi, làm cho đám ngoạn gia sợ đến biến sắp. Lông mi Nhiếp Ngôn nhíu lại một cái, kiếp trước hắn chưa từng đụng độ Hoàng Kim Địa Long, tràng diện kiểu này tương đối hiếm thấy, đây cũng chính là lần đầu hắn được kiến thức uy lực của Hoàng Kim Địa Long. Không biết Hoàng Kim Địa Long được triệu hồi từ Hoàng Kim Chi Giác trâu bò đến trình độ thế nào. Sinh vật có phẩm chất cao đều giống nhau, có một ít thuộc tính thiên phú đặc thù.
Nhiếp Ngôn vốn không thèm để ý đến Hoàng Kim Địa Long chi giác, nhưng qua một màn này, đột nhiên sinh ra hứng thú lớn.
Mặc dù Hoàng Kim Địa Long mới triệu hồi, năng lực tất nhiên không đủ mạnh. Nhưng trong ba lô Nhiếp Ngôn còn có môt khối năng lương thủy tinh biến dị! Có thể làm cho thuộc tính sủng vật gia tăng trên phạm vi lớn.
Nghĩ tới đây, trong lòng Nhiếp Ngôn không khỏi nóng lên.
Nếu có thể có một con Hoàng Kim Địa Long làm sủng vật, như vậy sẽ rất oai phong a.
Ngọn lửa thiêu đốt trong khu vực một thời gian ngắn, dần dần tắt đi.
Mặt đất hiện ra một khu trống trải, lập tức có thêm một đám ma pháp sư bổ sung đi vào.
Hoàng Kim Địa Long dù sao cũng sắp đi mài chết rồi, bọn hắn cũng không có nguyện ý bị bỏ ở phía sau.
Hoàng Kim Địa Long không ngừng phun ra long tức, từng đạo, từng đạo long tức nóng rực phun xuống dưới, không ngừng có ngoạn gia bị hóa thành bạch quang về thành.
Trên lân giáp vàng lợt của đầy những đường vân quỷ dị, tỏa ra quang mang hắc ám, thân thể vững chắc, to lớn, tràn ngập lực lượng, nó tùy ý giết choc đám ngoạn gia vùng phụ cận.
Bởi vì thực hiện nhiệm vụ công kích đều là đám pháp sư, tên nào thu hút cừu hận cao một chút, nó liền phun long tức qua. Trên cơ bản lập tức có thể miểu sát một mảng, sau đó cừu hận tiêu trừ, lại chuyển sang công kích mục tiêu kế tiếp. Cho nên ngoại trừ thỉnh thoảng đi qua đi lại một tí, còn phần lớn thời gian là nó đứng yên, vị trí không phát sinh thay đổi.
Công kích hao tổn Hoàng Kim Địa Long vẫn liên tục diễn ra, dần dần, huyết lượng của nó tụt xuống dưới 15%.
“Mọi người cố thêm chút nữa, Hoàng Kim Địa Long oẳng đi lập tức tới giành trang bị!” Hồ Ly Bán Tỉnh nói, hắn đang muốn cùng Nhiếp Ngôn trao đổi gì đó, chỉ thấy Nhiếp Ngôn bỗng nhiên biến mất. Tên này lại muốn làm gì đây? Tâm niệm Hồ Ly Bán Tỉnh chợt động: Dạ Phá Thần Côn, tâm trạng hắn đột nhiên dâng lên một cỗ mong đợi.
Chứng kiến huyết lượng của Hoàng Kim Địa Long ngày càng thấp, trong lúc không ai chú ý, Nhiếp Ngôn tiếm vào trạng thái tiềm hành, biến mất trong tầm mắt mọi người.
Nhiếp Ngôn tránh né ánh mắt của đám ngoạn gia, hướng địa phương Dạ Phá Thần Côn đang đứng tiềm hành tới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dạ Phá Thần Côn đang khẩn trương chỉ huy đám pháp sư xung quanh phát ra công kích, vừa rồi phái ra một đám đạo tặc, chút nữa là đắc thủ, ai dè Nhiếp Ngôn xuất hiện làm kế hoạch của hắn bị rối loạn. Đúng lúc này, hắn phát hiện Nhiếp Ngôn đã biến mất, sắp mặt lập tức trở lên nghiêm nghị.
“Mục sư, chiếu sáng!”
Từng đạo quang mang bạch sắc bay lên bao bầu trời chiếu sáng xuống, bao trùm một khu vực lớn. Thế nhưng không hề thấp bóng dáng của Nhiếp Ngôn.
“Địch sờ mẹ nó, hắn đang ở đâu” Dạ Phá Thần Côn không nhịn được chửi bới. Đột nhiên, năm đạo mũi tên phá không bay tới. Hiện lên năm đạo hàn quang khiếp người, bắn thẳng về phía Hoàng Kim Địa Long.
Năm đạo mũi tên này là từ đằng sau lưng bọn hắn bay tới.
Cả năm đạo mũi tên đều trúng mục tiêu trên người Hoàng Kim Địa Long, trên đầu nó liên tục phiêu khởi năm chỉ số thương tổn hơn mười điểm.
Đệt!
Công kích cao quá!
Đám pháp sư ở đây chỉ có thể tạo thành thương tổn hàng đơn vị, thương tổn hàng chục tơr nên là không có, cho nên năm cái thương tổn liên tiếp với giá trị hơn năm mươi điểm là chuyện vô cùng đột ngột.
Cung tiễn mà có thể đạt đến thương tổn bậc này quả là chuyện bất khả tư nghị.
Trước giờ, cũng tiễn giống nhau đều chỉ dùng trong lúc lure quái. Thời điểm công kích boss cơ bản không phá nổi phỏng ngự của nó. Cái cung tiễn này công kích, quả thật cũng quá đáng sợ rồi.
Đám người Dạ Phá Thân Công nhìn lại phía sau, vì để tránh cho thời điểm công kích thương tổn quá lớn, mỗi pháp sư đều giữ lại khoảng cách một đến hai thước đề phòng, lúc nguy hiểm có thể di chuyển. Chỉ thấy trong đám lúc nhúc ấy, thình lình xuất hiện một thân ảnh, toàn thân là bì giáp ám sắc, trong tay nâng một khối cự nỏ khổng lồ. To bằng nửa cái cự nỏ công thành. Dây cung căng cứng, mặt trên có năm đạo mũi tên tỏa ra hàn khí âm trầm, làm thị giác mọi người bị chấn động.
Đây là người bọn hắn đã vô cùng quen thuộc.
Niết Viêm!.
Đám người ở sau ánh mắt ngốc trệ, không nghĩ tới, Nhiếp Ngôn không một tiếng động đã xuất hiện ngay giữa bọn hắn
Cả đám lúc này mới hoàn hồn, một đám ma pháp phóng tới công kích Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn tự buff cho mình hắc diệu hỗ thuẫn. Một đạo ánh sáng nhàn nhạt bao phủ trên người hắn. Hơn mười đạo ma pháp vừa lúc nổ tung, trên đầu hắn bay lên chi chít giá trị thương tổn.
Chứng kiến bộ dáng tươi cười của Nhiếp Ngôn,trong lòng Dạ Phá Thần Côn chợt hiện lên một tia dự cảm bất an.
Âm ảnh vũ bộ. Nhiếp Ngon biến mất tại tầm mắt mọi người.
“Không được để cho hắn chạy!” Dạ Phá Thần Côn khẽ nói, các mục sư xung quanh đồng loạt sử dụng quang chiếu.
Từng đạo bạch quang bay lên không trung.
Nhưng đến khi rọi xuống dưới, mọi người vẫn chỉ thấy một thân ảnh nhàn nhạt vụt qua, căn bản không bắt kịp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đột nhiên, một tiếng nộ hống kinh thiên động địa vang lên. Mọi người hoảng sợ biến sắc, quay đầu lại nhìn Hoàng Kim Địa Long, chỉ thấy Hoàng Kim Địa Long đang hướng bên này đi tới, bọn hắn lập tức minh bạch Nhiếp Ngôn muốn mượn dao giết gà.
]Đám pháp sư công kích, thương tổn chỉ tính bằng hàng đơn vị. Mà Nhiếp Ngôn xài nỏ công kích, nhưng thương tổn lại là hai số, hơn nữa là liên tiếp năm cái. Lập tức hấp dẫn cừu hận của Hoàng Kim Địa Long.
Hoàng Kim Địa Long gầm thét một tiếng, phun ra long tức nóng hổi, luồng long tức xẹt qua, lập tức hơn hai mươi tên Quang Minh Thánh Diễm lên bảng đếm số.
Trong khi đó, Nhiếp Ngôn sớm đã đoán được động tác của Hoàng Kim Địa Long, biết được phương hướng công kích của nó nên đã tránh đi.
Kết quả, đám ngoạn gia Quang Minh Thánh Diễm ở xung quanh trở thành người chịu tội thay cho Nhiếp Ngôn.
Hoàng Kim Địa Long đánh miss, cừu hận vẫn như cũ tập trung ở Nhiếp Ngôn, nó có thể cảm giác được phương hướng Nhiếp Ngôn đang chạy băng băng, lại một đạo long tức phụt xuống. Oanh một tiếng, đạo long tức nóng rừng rực nổ tung trên mặt đất.
Nhiếp Ngôn lạng lách , né tránh xung quanh đám ngoạn gia Quang Minh Thánh Diễm, tốc độ cực nhanh. Hắn lao đi vùn vụt, dùng Ảnh Chi Vũ Bộ để tránh va đụng đám người này. Vị trí hắn chạy lại cực kỳ xảo trá, cứ nơi nào nhiều người là chạy đến. Đối với Quang Minh Thánh Diễm mà nói, quả lại một hồi đại nạn.
Hoàng Kim Địa Long không công kích được Nhiếp Ngôn càng nổi giận, hướng phía trận doanh của Quang Minh Thánh Diễm đi tới, long tức không ngừng lóa lên.
Tựa như ngày tận thế, đạo đạo long tức nổ tung trên những địa phương mà đám ngoạn gia đang dứng, từng đám, từng đám pháp sư của Quang Minh Thánh Diễm về thành dưỡng sức. Hoàng Kim Địa Long tiến vào trận Doanh của Quang Minh Thánh Diễm, mạnh mẽ đập phá, giết choc, tạo lên một hồi đại rối loạn.
Nhiếp Ngôn lại hướng một đám pháp sư dày đặc phía trước lao tới. Đám này có chừng hơn trăm người, không biết bao nhiêu sẽ nằm lại hôn đất sau đạo long tức của Hoàng Kim Địa Long
Đúng lúc này, cảm giác được Nhiếp Ngôn đến gần. Một tên bỗng nhiên phát ra một tràng gào thét bén nhọn.
Sợ hãi phát thét!.
Pháp trượng trên tay hắn huy động một cái, Nhiếp Ngôn liền thi triển sử dụng huy chương của Thập Thánh Kỹ Sĩ, toàn bộ công kích pháp thuật được miễn. Thoát khỏi công kích, chủy thủ trong tay nhắm ngay yết hầu tên mục sư kia, quét qua một vòng.
Quác!
Máu tươi phun trào.
Âm ảnh mục sư mông em trở về với đất.
Phía sau một đám ngoạn gia chuẩn bị công kích, đã phát hiện mục tiêu biến mất rồi.
Vừa lúc đó, trên trời, một đạo hắc sắc hỏa cầu nóng rực nện xuống. Oanh một tiếng nổ tung, hỏa diễm văng tung tóe, trong phạm vi hai mươi thước xung quanh, ngọn lửa bừng bừng cháy một vùng, hừng hực thiêu đốt.
Đám pháp sư lại nằm xuống một mảng.
Đám ngoạn gia phía trận doanh của Quang Minh Thánh Diễm bị đồ lục hơn một nửa, chết hơn 3000 người. Đám còn lại tứ tán khắp nơi, căn bản không còn sức chiến đấu.
Đám đầu não công hội, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, khắp nơi là hàn khí. Nếu Nhiếp Ngôn đem Hoàng Kim Địa Long dẫn tới hàng ngũ bên trong của bọn hắn, như vậy hiện tại, người đang bị Hoàng Kim Địa Long tùy ý tàn sát chính là bọn hắn! Thử hỏi bọn hắn ai có thể chịu nổi một đạo long tức, một đạo ma pháp chứ? Bọn hắn tâm lý đã đạt thành nhân thức chung: Về sau tuyệt đối không thể đắc tội Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Dạ Phá Thần Côn chứng kiến đám đội viên trong công hội bị Hoàng Kim Địa Long Tàn Sát, trong lòng rỉ máu, đây đều là tinh anh của Quang Minh Thánh Diễm a.
Lúc tới đây, Quang Minh Thánh Diễm có hơn 5000 ngoạn gia, trải qua một hồi càn quét, chỉ còn lại hơn 1000 người.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro