Chương 30 - Tìm kiếm Dũng khí chi chương.

Khốn long thăng...

Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

2024-08-15 04:18:27



"Lão đại, ngươi nghĩ kỹ chưa. Nếu không có Thác Bạt gia bảo vệ. Làm sao mà sống ở đây được?" Lãnh Phong Tuyệt Kiếm lo lắng nói, bọn họ đối với cách làm người của Bích Lạc Thương Khung và Hạo Thiên rất rõ ràng.

"Ta đã nghĩ kỹ, nơi này tuyệt đối không ở được nửa, chuyển nhà đến Nam Lâm vậy, làm nghề ngoạn gia tự do." Thủy Sắc Yên Đầu nói, chuyển nhà tới đây không tin Hạo Thiên còn có thể tìm được hắn.

" Lão đại đã đi, chúng ta còn ở lại làm gì, ta cũng rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp." Lãnh Phong Tuyệt Kiếm và Thủy Sắc Yên Đầu cùng nhau rời khỏi Bích Lạc Thương Khung nên hai người cùng chung hoạn nạn, đã có năm sáu năm tình cảm huynh đệ, loại cảm tình này không cách nào dứt bỏ.

"Ta cũng vậy, tiền bồi thường hợp đồng ta đã gom đủ từ lâu, nếu không có lão đại trong này. Ta đã sớm rời khỏi phòng công tác Khô Diệp." Mộc Ân ở một bên nói.

"Ta cũng rút lui." Luân Hồi cũng nói.

"Ta cũng vậy."

Trong lúc nhất thời Phòng công tác Khô Diệp dậy sóng khắp nơi, nguyên một đám đều đứng dậy. Có rất nhiều đều là huynh đệ từ Bích Lạc Thương Khung đi ra.

Năm sáu trăm người trong Phòng, lại có hơn một trăm người hưởng ứng, những người khác cũng muốn theo, nhưng do số tiền bồi thường quá cao làm bọn họ không thừa nhận nổi.

"Lãnh Phong Tuyệt Kiếm, Mộc Ân hai người các ngươi làm cái quỷ gì vậy. Ai cũng có gia đình rồi, sao cứ như trẻ con vậy." Thủy Sắc Yên Đầu nổi giận mắng, hắn rời khỏi phòng công tác phải chịu một cái giá đau đớn, hắn không muốn các huynh đệ của mình cũng chịu cảnh này, rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp chỉ là chuyện cá nhân của hắn, hắn không muốn liên lụy đến những người khác.

"Cái này không phải là tính khí trẻ con! Lão đại, ngươi nhớ rõ lúc chúng ta với ngươi cùng rời khỏi Bích Lạc Thương Khung, ngươi đã nói câu gì không? Ngươi nói, như vầy rất tốt, hai bàn tay trắng làm lại từ đầu, là nam nhi không thể không có chí khí, ngươi nói chỉ cần ngươi có một miếng cơm ăn, tuyệt sẽ không để cho huynh đệ chúng ta bị đói. Thời điểm Phòng công tác Khô Diệp vừa mới sáng tạo. Khó khăn vô cùng! Phòng công tác không có lấy một đơn đặt hàng. Chỉ có thể dựa vào buôn bán trang bị trên mạng, ngươi mỗi ngày đều phải ra ngoài kiếm hợp đồng, còn thường xuyên bị Hạo Thiên uy hiếp. Phòng công tác bị đập phá nhiều lần, chúng ta không phải cũng đã chịu được rồi đó sao? Mọi người cùng chung hoạn nạn, mới được như bây giờ, tốt lắm, hiện tại phú quý, phần lớn đã là triệu phú, có người còn giàu hơn. Chỉ như vậy thôi đã không cùng chung hoạn nạn rồi sao? Có nhiều tiền rồi thì quên luôn tình huynh đệ sao? Lão tử khinh bỉ người như vậy! Ngươi rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp, ngươi cảm thấy chúng ta còn có thể lưu lại sao?" Lãnh Phong Tuyệt Kiếm nói, hoạn nạn gặp chân tình, lúc trước Thủy Sắc Yên Đầu làm rất nhiều vì bọn họ, bọn họ y nguyên ghi nhớ trong lòng, làm người không thể vô tình!

"Lãnh Phong nói đúng, cho dù biến thành kẻ nghèo hàn thì như thế nào, cho dù phải ở ngoài đường thì đã sao, lúc trước bao nhiêu khó khăn chúng ta cũng trải qua rồi! Chỉ cần chúng ta còn ở đây, tựu sẽ có ngày Đông Sơn tái khởi! Chúng ta những năm này tân tân khổ khổ vì Thác Bạt Hồng Dã đã kiếm bao nhiêu tiền? Hắn có coi chúng ta ra gì không, rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc. Hắn muốn chúng ta vong ân phụ nghĩa, làm tiểu nhân hèn hạ!" Mộc Ân mắng.

"Đúng vậy lão đại, ngươi nói ngươi sẽ không làm chuyện có lỗi với bất kì huynh đệ nào, sẽ không rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc. Chẳng lẽ để cho chúng ta làm tiểu nhân hèn hạ sao?" Lãnh Phong Tuyệt Kiếm hỏi ngược lại.

"Vì vợ con các ngươi, các ngươi cũng phải suy nghĩ kỹ, muốn để bọn họ theo các ngươi chịu khổ sao?" Nghe xong lời nói của Lãnh Phong và Mộc Ân, Thủy Sắc Yên Đầu quả thật có điểm cảm động, nhưng dù sao rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp là một đại sự, bọn họ quá xúc động rồi!

Trong hoạn nạn mới thấy chân tình, là người một nhà, trải qua khổ nạn, mới hiểu được chân tình đáng quý!"

"Chúng ta tựu chỉ có một lão đại, gọi Thủy Sắc Yên Đầu, nếu ngươi rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp chúng ta còn ở lại làm cái khỉ gì?"

"Đúng như vậy, lão đại."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tốt, lão tử đi vay ngân hàng, rút hết tiền còn tồn của Phòng công tác Khô Diệp, ta cũng không tin làm tự do ngoạn gia lại không có tiền, dù sao hiện tại đã có Thích Khách Liên Minh, có thể tiếp nhận vụ!"

Nghe những lời nói của các huynh đệ, Thủy Sắc Yên Đầu cảm động vô cùng. Mắt lệ mơ hồ. "Lão đại, ngươi nói như vậy, huynh đệ chúng ta đều ở đây, cho dù ngươi rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp, chúng ta còn có thể mở phòng công tác Hồng Diệp, phòng công tác Tử Diệp, các huynh đệ chúng ta lúc trước cùng nhau rời khỏi Bích Lạc Thương Khung, có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu! Cho dù có gặp nguy khó, mọi người còn có nhau!" Lãnh Phong Tuyệt Kiếm chứng kiến Thủy Sắc Yên Đầu một mực không lên tiếng, nói.

"Đúng như vậy, lão đại, không có tiền chúng ta có thể kiếm lại, nhưng làm người không thể vô tình! Ngươi đi đến đâu chúng ta theo ngươi đến đó, chỉ cần ngươi không chê chúng ta vướng víu cản trở!" Mộc Ân nói, dùng thực lực của họ , chỉ cần Thủy Sắc Yên Đầu không đánh mất tin tưởng, một lần nửa làm lại từ hai bàn tay trắng, cho dù không được như trước kia, cũng làm nên sự nghiệp. Nhưng trạng thái hiện tại của Thủy Sắc Yên Đầu làm cho hắn rất lo lắng.

Thủy Sắc Yên Đầu vô cùng xúc động, hít sâu một hơi. Bình phục tâm tình, trịnh trọng nói: "Ta, Thủy Sắc Yên Đầu có các ngươi là huynh đệ, đời này cũng đáng giá. Nếu ai nguyện ý đi theo ta. Vẫn là hai câu này, chỉ cần ta có một miếng cơm ăn, tuyệt đối sẽ không để các huynh đệ bị đói."

"Lão đại, có những lời này, chúng ta đều có một thân bản sự, sợ gì không có biện pháp kiếm tiền?". Lãnh Phong Tuyệt Kiếm cảm động nói, nghe Thủy Sắc Yên Đầu nói như vậy, hắn hiểu được, lão đại lúc trước đã trở lại, lệ nóng doanh tròng.

"Ta tối hoài niệm, chính là lúc trước chúng ta hai bàn tay trắng, cùng một chỗ dốc sức làm việc, khi đó có lúc, một bát mì tôm ăn cũng thấy ngon, hiện tại có nhiều tiền rồi, lại thấy không thoải mái như trước. Rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp, chúng ta có thể trở lại như xưa, nhân sinh vô thập toàn " Mộc Ân nói, nhớ tới khoảng thời gian trước kia. Trong lúc nhất thời cảm khái ngàn vạn.

Bọn này là lão huynh đệ, không có gì chưa trải qua, có các huynh đệ ở đây, hắn Thủy Sắc Yên Đầu còn sợ cái gì!

"Anh em chuẩn bị theo ta, chúng ta đem trang bị trả lại cho Phòng công tác Khô Diệp, đến Tạp La Nhĩ thành truyện tống trận tập hợp, sau đó rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp! Ngày mai chúng ta cùng đi Nam Lâm." Thủy Sắc Yên Đầu đột nhiên cảm thấy hào khí ngút trời, tựa như lúc rời khỏi Bích Lạc Thương Khung, sáng tạo Phòng công tác Khô Diệp.

"Lão đại, các ngươi đi Nam Lâm trước, ta ở đây còn vài chỗ khó khăn, chỉ sợ phải chờ một đoạn thời gian nữa."

Có vài đội viên kinh tế không được tốt lắm, thật không gom nổi tiền đền bù hợp đồng.

"Nếu huynh đệ nào không đủ tiền, chỗ ta còn có chút của cải. Cho các ngươi mượn trước." Mộc Ân nói.

"Hả, tên tiểu tử nhà ngươi sao giàu thế!"

"Ta đem tiền đi đầu tư, kinh doanh ì xèo mà."

Mộc Ân xấu hổ cười nói.

Câu này của hắn đã giải được rất nhiều khó khăn cho các đội viên.

"Ánh mắt tên tiểu tử này cũng không tệ, từ nay về sau phòng công tác kiếm được tiền, cứ đưa cho hắn đi kinh doanh đầu tư thôi!" Thủy Sắc Yên Đầu nói, bây giờ đối với phòng công tác mà nói, thiếu nhất đúng là tiền.

Thủy Sắc Yên Đầu đến truyền tống điểm, Lãnh Phong Tuyệt Kiếm và Mộc Ân hai người tới trước, ngay sau đó nguyên một đám đội viên lục tục đi tới, nhân số xấp xỉ quá trăm, không nghĩ tới lại nhiều như vậy, còn có vài người không phải từ Bích Lạc Thương Khung đi ra, là về sau gia nhập Phòng công tác Khô Diệp, nhưng cũng tới.

" Tên tiểu tử Luân Hồi tại sao còn chưa tới! Hắn logout chi vậy?" Mộc Ân nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tên tiểu tử này, để ta đi gọi hắn". Lãnh Phong Tuyệt Kiếm mắng, Luân Hồi cũng là huynh đệ từ Bích Lạc Thương Khung đi ra, nếu hắn không đến, quả thực làm cho người ta nhụt chí.

"Luân hồi nhiều khả năng có chuyện gì mới logout." Thủy Sắc Yên Đầu nói, hắn tối tin tưởng, chính là ba người, Mộc Ân, Lãnh Phong còn có Luân Hồi. Mặc dù Luân Hồi logout, nhưng hắn cũng không hoài nghi gì, Luân Hồi nhất định sẽ tới!

Lại lục tục kéo đến vài người, nhân số đã lên tới hai trăm.

Một lát sau, Luân Hồi mới vội vàng bề bộn chạy tới, nói: "Bị mẹ gọi đi có chút việc, không có biện pháp, may là còn kịp."

"Ngươi nếu dám không đến, ta hai tay bóp chết ngươi." Lãnh Phong Tuyệt Kiếm hung hăng nói, nhưng lại thoải mái nở nụ cười. Nếu Luân Hồi không tới được, đả kích đối với bọn họ là rất lớn, dù sao cũng là huynh đệ từng ấy năm.

"Làm gì có chuyện đó, ngươi cũng quá coi thường ta. Lão đại phải đi, ta làm sao có thể lưu lại, ngươi như vậy là đang khinh bỉ ta". Luân hồi trừng mắt liếc Lãnh Phong Tuyệt Kiếm.

"Được rồi, là ta sai." Lãnh Phong Tuyệt Kiếm áy náy cười nói.

Thủy Sắc Yên Đầu vô cùng cảm động, đấm đấm ngực Luân Hồi, hết thảy đều không nói lời nào.

"Ta đột nhiên nhớ tới, tiền đền hợp đồng của ngươi hình như là ba triệu, chỉ sau lão đại." Mộc Ân đột nhiên ở một bên nói, Luân Hồi là ngoạn gia bài danh hàng đầu trên bảng xếp hạng, trong bản xếp hạng mục sư bài danh trước ba. Cho nên giá trị hợp đồng phi thường cao. Nhưng hắn là mục sư, thu nhập cũng không khả quan cho lắm. Gom góp đủ ba triệu có điểm phiền toái. Thủy Sắc Yên Đầu cũng nghĩ tới, nhìn về phía Luân Hồi.

Luân hồi xấu hổ cười: "Mặc dù có điểm phiền toái, nhưng cũng không quá quẫn bách, không có việc gì."

Bọn Thủy Sắc Yên Đầu lúc này mới suy nghĩ cẩn thận, luân hồi logout một đoạn thời gian, nhất định là đi mượn tiền.

"Hảo huynh đệ, nếu có khó khăn gì, cứ nói cho chúng ta biết" Thủy Sắc Yên Đầu áy náy nói. Mặc dù Luân Hồi không nói ra miệng, nhưng hắn có thể tưởng tượng, lần này rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp, đối với Luân Hồi tạo ra bao nhiêu phiền toái.

"Đúng như vậy, Luân Hồi, có khó khăn cứ nói. Chúng ta ở đây có nhiều huynh đệ như vậy." Mộc Ân vỗ vỗ bả vai Luân Hồi nói.

"Không sao cả, đã giải quyết xong. Bất quá kế tiếp có điểm phiền toái, ta đem vài tòa bất động sản đi thuế chấp hết, còn mượn thêm ở anh em bà con. Lão đại, từ nay về sau ta còn phải lo trả nợ mệt chết người đây.

"Tiểu tử nhà ngươi sao để cho thê thảm như vậy, sao không qua đây mượn của ta?" Mộc Ân nói.

"Ai biết ngươi có nhiều tiền như vậy, ta cho rằng mọi người còn phải đền hợp đồng, không ai còn dư tiền." Luân hồi buồn bực nói.

Thủy Sắc Yên Đầu nhìn qua các huynh đệ, mỗi người đều dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn hắn, bọn họ không tiếc táng gia bại sản, bỏ qua ưu việt điều kiện để đi theo hắn, hắn nhất định phải không phụ lòng những huynh đệ này mới được. Khô Diệp đã mất. Nhưng hắn không thể nhụt chí! Từ nay về sau, khốn long thăng thiên! Nhất định phải mang theo các huynh đệ làm nên sự nghiệp!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Tìm kiếm Dũng khí chi chương.

Số ký tự: 0