Chương 30 - Tìm kiếm Dũng khí chi chương.
Sĩ khí trùng th...
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
2024-08-15 04:18:27
Thần Thánh La Mã Đế Quốc ngoại trừ trận xung đột ở bìa rừng Hắc Diễm thì còn rất nhiều xung đột lợi ích, ân oán giang hồ với Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm. Ba công hội này đã ở vào thế ngươi chết ta sống, không đội trời chung.
Đoạt được một cái cứ điểm đối với tương lai phát triển của công hội là vô cùng tốt. Công hội có thể dựa vào nguồn thuế thu được từ cứ điểm này để phát triển.
Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đều không thể bỏ qua!
Cho nên dù một người khá an phận như Dạ Phá Thần Côn cũng không thể ngồi yên, hắn bắt đầu vì trận chiến sắp tới mà rục rịch. Mà người thứ nhất giúp đỡ hắn cũng là cái công hội có quan hệ mật thiết nhất với hắn, không ai khác ngoài Khải Hoàn Đế Quốc. Khải Hoàn Đế Quốc bây giờ chưa thể thăng lên công hội cấp năm cho nên không cách nào tham gia cứ điểm chiến. Nhưng mà thực lực của bọn này thì khỏi phải bàn
Quang Minh thánh diễm cần Khải Hoàn đế quốc hiệp trợ bọn họ cướp lấy cứ điểm nên lần này Khải Hoàn Đế Quốc muốn kiếm chuyện với Ngưu Nhân Bộ Lạc, Quang Minh thánh diễm tự nhiên cũng phải tới giúp một tay. Không nghĩ tới Thần Thánh La Mã Đế Quốc lại đến trước một bước.
Dạ Phá Thần Côn và Hồ Ly Bán Tỉnh tiến lại gần nhau lập tức làm cho bầu không khí tràn ngập mùi thuốc súng
Quang Minh Thánh Diễm và Thần Thánh La Mã Đế Quốc có thể nói là huyết hải thâm thù, từ trước tới nay đã không ít lần đại chiến, song phương tử thương vô số. Cho nên cừu nhân tương kiến, mắt đỏ như máu, một trận chiến đại chiến nữa là điều không thể tránh khỏi.
"Thần Thánh La Mã Đế Quốc cũng tới rồi à, ta muốn chống mắt nhìn xem, hai vạn người các ngươi làm sao cản được hơn sáu vạn người bọn ta." Dạ Phá Thần Côn nheo nheo cặp mắt, sát khí bừng bừng nói.
" Hai vạn người của ta ở đây, ta cũng muốn nhìn xem các ngươi làm cách nào vượt qua được, nói nhiều làm gì, ngon thì xáp vô!" Hồ Li Bán Tỉnh lạnh lùng đáp lại. Chỉ cần thủ tốt trên này, đừng nói sáu vạn người, cho dù có mười vạn người Hồ Li Bán Tỉnh cũng không ngán.
Trong lúc công hội giao đấu, ưu thế địa hình là vô cùng trọng yếu, nếu chiếm được địa hình trên cao sẽ giúp cho viễn trình chức nghiệp có tầm bắn xa hơn, nếu chiếm được địa hình có nhiều chướng ngại vật, có thể dựa vào chướng ngại vật để né tránh ma pháp.
Địa hình Thần Thánh La Mã Đế Quốc chiếm đóng lại vừa khéo đáp ứng được cã hai điều này.
Dạ Phá Thần Côn nhìn lướt qua địa hình rừng Hoàng Hôn. Cây cối mọc thành bụi, quái thạch gập ghềnh, khắp nơi đầy rẫy ngoạn gia Thần Thánh La Mã Đế Quốc phòng thủ, dù có thi triển ra cao cấp ma pháp cũng không giết được bao nhiêu. Dễ thủ khó công. Trách không được tại sao Hồ Li Bán Tỉnh lại ung dung như vậy.
Bất quá nhân số Khải Hoàn đế quốc và Quang Minh thánh diễm gấp đến ba lần Thần Thánh La Mã Đế Quốc! Ưu thế về nhân số cộng thêm phối hợp tốt có thể triệt tiêu ưu thế về địa hình.
"Tình hình phía trong sao rồi?" Dạ Phá Thần Côn hỏi.
Phá Thiên nhìn qua tên thủ hạ truyền tin rồi trả lời : "Bích Lạc Thương Khung hỏng mất, đang bị đồ sát rất thảm khốc."
"Ngưu Nhân Bộ Lạc mạnh như vậy sao?" Dạ Phá Thần Côn cả kinh, Bích Lạc Thương Khung tuy không lớn nhưng thực lực cũng không yếu lắm, theo hắn dự đóan, có thể chống thêm một lúc nữa, không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị ngưu nhân bộ lạc đồ sát gần hết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đầu tiên Hạo Thiên bị Thủy Sắc Yên Đầu và Cuồng Tặc Niết Viêm đập cho về thành, Bích Lạc Thương Khung mất lão đại như rắn mất đầu, loạn hết cã lên, không đánh mà tự tan." Phá Thiên nói, hắn nhíu mày, theo lý thuyết bên người Hạo Thiên không có khả năng không bố trí cận vệ dày đặc, tại sao lại bị Thủy Sắc Yên Đầu và Nhiếp Ngôn giết chết một cách dễ dàng như vậy? Phá Thiên nhớ tới pha đột kích như sấm sét tại rừng Dung Nham của Nhiếp Ngôn, thiệt là vãi đạn. Xem ra không phải tại Bích Lạc Thương Khung gà mà do Cuồng Tặc Niết Viên quá pro. Nhớ ngày đó Ngự Long cũng không chịu nổi lấy một kích. Tên này thật là đáng sợ, không thể không phòng!
"Các ngươi có kéo tới đông hơn nữa cũng chỉ dừng ở đây thôi. Đám oắt con kia, còn không mau cút?." Hồ Li Bán Tỉnh mục quang như điện bức thẳng đến đám Phá Thiên một cách cực kỳ khiêu khích. Bây giờ Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm có giết tới thì Thần Thánh La Mã Đế Quốc cũng thủ được một thời gian, đợi lát nữa Ngưu Nhân Bộ Lạc thanh lý xong Bích Lạc Thương Khung liền sẽ đi qua trợ giúp. Ngưu Nhân Bộ Lạc chuyến này kéo tới ba vạn người, không thể so với Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm. Nhưng mà Già Lam thần điện đã hành động. Khi biết Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh thánh diễm liên hợp, Pháp Lam đã thấy được tính nghiêm trọng của vấn đề. Già Lam thần điện giờ thì không sao, nhưng mà tương lai thì ai mà biết được.
"Địa hình chiếm ưu thế thỉ đã làm sao, ta lại muốn xem xem đám Thần Thánh La Mã Đế Quốc như thế nào chống được sáu vạn người chúng ta, anh em! diệt Thần Thánh La Mã Đế Quốc! Giết!!!!!!!!!!!" Dạ phá thần côn hạ chỉ lệnh. Một cánh quân ba bốn ngàn người hướng nơi phòng thủ yếu nhất của Thần Thánh La Mã Đế Quốc mà đánh thốc vào. Dạ Phá Thần Côn bắt đầu phất tay chỉ đạo cuộc tấn công.
Ngay sau đó, từng mảng từng mảng ma pháp hào quang từ trận doanh của Quang Minh Thánh Diễm bắt đầu rực lên, các pháp hệ bắt đầu hội tụ ma pháp.
Thần Thánh La Mã Đế Quốc bên này cũng không yếu thế. Họ thủ vững trận địa, bắt đầu cùng Quang Minh thánh diễm bên kia triển khai ma pháp đối oanh.
Ma pháp phun ào ào như lưởi lửa, tràng diện vô cùng đồ sộ.
Quang Minh Thánh Diễm động thủ. Khải Hoàn đế quốc cũng nhập cuộc. Phá Thiên chỉ huy ngoạn gia Khải Hoàn Đế Quốc dùng thế lấy thịt đè người ép tới Thần Thánh La Mã Đế Quốc.
Một cuộc chiến không cân sức bắt đầu. Ma pháp tung trời, Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm dần dần đè ép Thần Thánh La Mã Đế Quốc.
Thần Thánh La Mã Đế Quốc cũng không yếu thế, họ tăng mạnh phòng ngự những nơi hiểm yếu, đánh trã quyết liệt, kìm hãm được thế tấn công như vũ bão của hai công hội kia.
Trận chiến lúc này hừng hực khí thế.
Lúc này phía trong rừng Hoàng hôn, Bích Lạc Thương Khung công hội đã bị Ngưu Nhân Bộ Lạc đánh cho sắp tắt đài, nhất là Đường Nghiêu, ma pháp phóng ra phải nói là liên miên bất tuyệt, một phát Thiên Vẫn phóng xuống là phan chết một mảng lớn, lại thêm một phát Liệt Diễm Phong Bạo đem mấy trăm ngoạn gia cuốn vào, điên cuồng mà thu gặt lấy tánh mạng của ngoạn gia Bích Lạc Thương Khung.
Bọn Niếp Ngôn cũng từ trong giết ra, nội ngoại hợp ứng, trùng kích vài lần, Bích Lạc Thương Khung bị đồ sát te tua. Rốt cuộc thì bọn Niếp Ngôn và Thủy Sắc Yên đã an toàn. Chuyện lần này làm cho phòng công tác Khô Diệp và ngưu nhân bộ lạc gắn kết càng thêm chặt chẽ, cảm tình càng thêm thâm hậu. Tình nghĩa huynh đệ được tạo dựng trên chiến trường là bền chặt nhất!
Trên mặt đất, khắp nơi thi thể chồng chất như núi.
"Chúng ta kéo tới bao nhiêu huynh đệ, chết bao nhiêu mạng?" Nhiếp Ngôn hỏi Đường Nghiêu, hắn thấy trên mặt đất nằm vài thi thể Ngưu Nhân Bộ Lạc ngoạn gia, không khỏi có chút đau lòng.
"Đến đây gần ba vạn người, chết hơn hai ngàn ba trăm mạng." Đường Nghiêu nói, chiến quả như vậy là phi thường huy hoàng.
Nhiếp Ngôn không nghĩ tới Ngưu Nhân Bộ Lạc trong thời gian ngắn lại có thể tụ tập một lực lượng lớn như vậy, cho dù những công hội lớn như Khải Hoàn Đế uốc, Quang Minh Thánh Diễm chỉ sợ cũng không có lực hiệu triệu này.
"Lúc trở về, ai tham gia trận này, còn sống thì cấp cho hắn một trăm điểm vinh quang, chết thì ba trăm."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đường Nghiêu nhìn qua bản ghi chép trang bị thu hoạch nói: "Trừ số trang bị trả lại cho các huynh đệ bị die, chúng ta còn dư lại hơn tám ngàn bộ trang bị, trong đó một số bộ thuộc tính cũng không tệ, lần này kho hàng công hội khảm à nha" Cuối cùng hắn cũng biết tại sao mà người cổ đại cứ thích chiến tranh, bởi vì thắng trận thì giàu to, cứ như vậy lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, sau trận này, ngưu nhân bộ lạc trở nên dư dả,vật tư trang bị trở nên sung túc.
"Sự tình vẫn chưa xong, Thần Thánh La Mã Đế Quốc vẫn đang giao chiến cùng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, chúng ta phải nhanh lên, Thần Thánh La Mã Đế Quốc sắp thủ hết nổi rồi!" Nhiếp Ngôn nói, hắn cho anh em nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị nghênh đón trận chiến kế tiếp.
Một lát sau, anh em đã nghỉ ngơi xong, Nhiếp Ngôn hô vào kênh công hội: "anh em xuất phát, chúng ta càng ra ngoài! Tàn sát Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc!"
Các ngoạn gia Ngưu nhân bộ lạc sau khi nghe xong lời nói của Niếp Ngôn thì sững sờ một chút, ngưu nhân bộ lạc lúc nào đã cùng Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc Chính diện đối kháng như thế này?
Mới lúc trước, Ngưu Nhân Bộ Lạc vẫn còn là một công hội nhỏ bé. Mà Khải Hoàn đế quốc và Quang Minh thánh diễm lại là những gã khổng lồ. Những đội viên ở đây có gần nửa là lão thành viên, bọn họ có cảm nhận sâu sắc nhất, tận mắt chứng kiến Ngưu Nhân Bộ Lạc dùng một tốc độ khó tin để khuếch trương thế lực, lớn mạnh thành một đại công hội. Ngoạn gia Ngưu Nhân Bộ Lạc được người ngoài tôn kính, không thua kém bất luận đại công hội nào, thậm chí còn hơn, bởi vì mỗi người bọn họ đều là tinh anh được chọn lọc kỹ càng.
Chẳng bao lâu sau, Ngưu Nhân Bộ Lạc bị Khải Hoàn đế quốc chèn ép, thương vong vô số, nhưng bọn hắn yên lặng ẩn nhẫn. Thẳng đến chiến dịch rừng Dung Nham, Nhiếp Ngôn dẩn theo mười người đánh cho Tung Hoành Thiên Hạ và Khải Hoàn Đế Quốc uy phong mất hết, mặt mũi mất luôn. Từ đó Ngưu Nhân Bộ Lạc uy phong vạn trượng. Đó là một chiến dịch mang lại cho Ngưu Nhân Bộ Lạc cả tôn nghiêm lẫn vinh quang. Hôm nay lại có thêm Bích Lạc Thương Khung làm đá lót đường. Các ngoạn gia Ngưu Nhân Bộ Lạc bỗng cảm thấy tự hào. Thì ra Bích Lạc Thương Khung đình đám như vậy cũng không chịu nổi một kích, không ngờ công hội của chúng ta lại mạnh như vậy!
Thẳng đến vừa rồi, lúc Nhiếp Ngôn kêu họ đi tàn sát Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc. Họ có một loại cảm giác như đang nằm mơ. Mới một khoản thời gian ngắn, Ngưu Nhân Bộ Lạc đã có thực lực để đi đồ sát Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm sao?
Nhưng đồng thời, Niếp Ngôn nói lời này đã kích khởi hào khí của các ngoạn gia.
Tốt, Quang Minh thánh diễm và Khải Hoàn đế quốc có gì ghê gớm!
"Tàn sát Quang Minh Thánh Diễm, tàn sát Khải Hoàn đế quốc!"
"Ngưu Nhân Bộ Lạc vô địch!"
Ngoạn gia Ngưu Nhân Bộ Lạc chiến ý trùng thiên, tiếng hô dậy trời, tàn sát Khải Hoàn đế quốc và Quang Minh thánh diễm, từ nay về sau anh em Ngưu Nhân Bộ Lạc tại Tạp La Nhĩ thành đi lại! cái đám Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm một thời cao ngạo cũng phải nhượng bộ lui binh!
Vì Ngưu Nhân Bộ Lạc vinh quang, phải làm cho tất cả ngoạn gia Tạp La Nhĩ thành biết tới sự cường đại của Ngưu Nhân Bộ Lạc!
Chứng kiến chiến ý hừng hực của các đội viên, Nhiếp Ngôn mỉm cười, sĩ khí đại thịnh như vầy thì sợ gì Khải Hoàn Đế Quốc với Quang Minh Thánh Diễm? Chúng có kéo tới nhiều hơn nữa cũng giết hết không tha!
"Chúng ta đi!"
Đoàn đoàn ngoạn gia Ngưu Nhân Bộ Lạc hướng bìa rừng Hoàng Hôn kéo ra, thẳng hướng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm.
Cuối cùng cũng liên lạc được với bác Chất Độc( người dịch các chương trước), ổng nói với tui là ổng bận rồi, khoáng luôn cho tui bộ này, chừng nào ổng rảnh thì ổng quay lại. Trong lúc đó tui sẽ thầu bộ này. Vậy là ko lo bị block acc vì tự ý dịch, tự ý post rồi hehe
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro