Chương 30 - Tìm kiếm Dũng khí chi chương.

Tinh linh đạo t...

Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

2024-08-15 04:18:27

Trong nháy mắt hắn sắp đánh trúng ót Nhiếp Ngôn thì Nhiếp Ngôn liền xoay người Đón Đỡ. Một tiếng "Đinh” giòn vang vang lên, hai thanh chủy thủ chém vào nhau. Đạo tặc kia phản ứng cũng rất nhanh, chủy thủ đột nhiên chuyển hướng đâm vào trán Nhiếp Ngôn.

Kích Vựng!

Nhiếp Ngôn chợt lách qua mấy bước, chém ra một cái Ảnh Huyễn Thứ Sát, kiếm phong đâm thẳng vào cổ họng đối phương.

Tên kia cũng cảm thấy công kích của Nhiếp Ngôn quá sắc bén, không thể tránh được bèn bật Tật Phong Bộ, né đi công kích của Nhiếp Ngôn. Hiệu quả ẩn hình của Tật Phong Bộ còn chưa kịp hình thành thì Nhiếp Ngôn đã khóa chặt vị trí của hắn, quát khẽ một tiếng, Chân Thực Chi Nhãn!

Mắt Nhiếp Ngôn lóe lên huyết quang quỷ dị, rất nhanh hắn liền phát hiện một bóng người mờ mờ đang nhanh chóng di chuyển đến chỗ cách mình tầm 5, 6 mét rồi dừng lại.

Kỹ thuật người này không tệ, phản ứng rất nhanh, đúng là một đối thủ khó nuốt. Nhiếp Ngôn phát hiện, dáng người này thon gầy, trên đầu có một cặp sừng. Không, đây không phải sừng mà là lỗ tai, đó là Tinh linh!

Nghe nói từ lỗ tai Tinh linh có thể phán đoán được thực lực của bản thân Tinh linh, lỗ tai càng dài thì thực lực càng mạnh, đầu não máy chủ thật sự có quy tắc này. Bất quá thường thì rất khó dùng mắt phân biệt được.

Tinh linh đạo tặc!

Thật hiếm thấy nha! Nhiếp Ngôn nở nụ cười đầy ý tứ nhìn hắn. Bên phía Tạp La Nhĩ Thành truyền đến tin huynh đệ Bộ Lạc Ngưu Nhân đã để mất dấu 1 Tinh linh đạo tặc, chẳng lẽ là tên này? Không biết tên Tinh linh tặc này cố ý theo mình đến đây hay là trùng hợp đi làm nhiệm vụ ngang qua? Nhiếp Ngôn vừa nghĩ vừa quăng cho hắn một cái Siêu cấp Động Sát.

Bồ Đề Không Minh: Tinh linh tộc, Đại đạo tặc level 52.

Thấy cái tên này, Nhiếp Ngôn liền giật mình, là hắn!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhiếp Ngôn cũng không biết nhiều về cao thủ của đế quốc Tát Đặc Ân, kỹ năng, thiên phú của các chủng tộc cũng khác xa. Hắn bình thường không theo dõi video của người chơi khác, vì chẳng có lợi ích tham khảo gì. Bất quá đôi khi hắn vẫn xem qua video của vài người nổi tiếng. Những người đó truyền tống đến đế quốc Cách Lâm Lan để làm nhiệm vụ, hoặc là đi chơi rồi lưu lại chiến tích hiển hách tại đây. Mà Bồ Đề Không Minh là một người trong số đó.

Người này sau khi thành công chuyển chức thành Ảnh Vũ đã truyền tống đến Tạp La Nhĩ Thành khiêu chiến 6 Ảnh Vũ, cuối cùng tiếc hận bại trong tay Aun. Lần đó, hai người giao thủ mười mấy hiệp, Bồ Đề Không Minh xíu nữa đã giành chiến thắng nhưng bị Aun một chiêu tuyệt sát lật kèo. Mặc dù thua nhưng tên của Bồ Đề Không Minh vẫn khiến cả đế quốc Cách Lâm Lan nhớ kỹ.

Dù sao cả đế quốc Cách Lâm Lan chỉ có một mình Ảnh Sát có thể chống lại Aun mà thôi, khi đó Vương Giả Thiên Hạ đã thoái ẩn rồi. Có người đoán là cả đế quốc Cách Lâm Lan, có chưa đầy năm Ảnh Vũ đủ sức đấu với Bồ Đề Không Minh một trận.

Phong cách chiến đấu của người này thuộc về loại linh hoạt, đánh một trận không được liền lui lại chứ không dây dưa.

Không biết thực lực hắn bây giờ so với kiếp trước ra sao, nhưng chuyển chức Đại đạo tặc rồi chắc cũng không kém. Rất nhiều cao thủ đứng đầu thường ngang dọc đủ loại game online, Tín Ngưỡng mở cửa liền thu hút họ vào. Do bọn họ có năng lực lĩnh ngộ đối với game online rất cao nên sau khi quen thuộc sẽ đạt được sức chiến đấu rất mạnh.

Nhiếp Ngôn cũng không vội vàng gì, cứ từ từ câu giờ. Bồ Đề Không Minh tới trễ nên không biết Nhiếp Ngôn vừa chiến đấu kịch liệt với Ác linh Bội Hân Ti Xong, mấy kỹ năng trọng yếu còn đang Cooldown. Nếu hắn biết chắc giờ đã sớm xông lên rồi.

Thời gian càng dài càng có lợi cho Nhiếp Ngôn.

Bồ Đề Không Minh biến mất trong bóng tối. Hắn thấy con mắt Nhiếp Ngôn lóe lên huyết quang quỷ dị, như yêu ma nhìn hắn chằm chằm liền lạnh người.

Là kỹ năng quan sát! Kỹ năng này của Nhiếp Ngôn xem ra thuộc dạng cao cấp đây!

Hắn thông qua tin tức của Khải Toàn Đế Quốc biết Nhiếp Ngôn đi đến cổ bảo này mới đến đây. Bất quá hình như hắn đã tới chậm một bức, Nhiếp Ngôn đã sớm chiến đấu xong, hắn không chiếm được chút tiện nghi nào. Hắn xếp hạng 5 trong dàn Đạo tặc của Thiên Sứ Phách Nghiệp, là Tinh linh tặc, sở trường là ẩn nấp. Thiên phú này rất thích hợp cho Đạo tặc, hơn nữa hắn có rất nhiều kỹ năng ẩn nấp, không ngờ năng lực cao nhất của hắn lại không thể che giấu được Chân Thực Chi Nhãn của Nhiếp Ngôn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hắn nhớ lại tin tình báo, Nhiếp Ngôn là lão đại của Bộ Lạc Ngưu Nhân, xem ra thật không đơn giản. Cách tốt nhất là đánh lén lúc Nhiếp Ngôn bận đánh quái, nếu ám sát không thành lập tức rút lui, không nên lưu lại. Chẳng qua Bồ Đề Không Minh không nghĩ tới vừa đến đây đã bị Nhiếp Ngôn phát hiện. Thuộc tính Cảm giác của Nhiếp Ngôn phải gấp đôi thuộc tính Ẩn nấp của hắn mới có thể dễ dàng phát hiện như vậy. Năng lực ẩn nấp của hắn đã vượt xa đạo tặc bình thường, bình thường hắn vẫn vô cùng tự tin vào điều này. Bất quá thuộc tính của hắn đem so với Nhiếp Ngôn thì kém quá xa.

Một thân trang bị của Nhiếp Ngôn phải gọi là biến thái, đây là điều hắn không bao giờ biết được. Nếu hắn biết thuộc tính thật sự của Nhiếp Ngôn chắc hắn đi đập đầu tự sát cho xong.

Thuộc tính vừa cao, kỹ năng lại mạnh, đánh cái gì? Trực tiếp bỏ chạy là được! Có điều hắn không biết nên lúc này hắn không rời đi. Ngoài dự liệu của hắn chính là trong đại sảnh này có rất nhiều Hắc Hỏa Dược, hắn muốn đem hết đám Hắc Hỏa Dược này đi, bởi vì... đống đồ này trị giá quá lớn, chỉ có thể vác ra chứ không bỏ vào ba lô được.

Đống Hắc Hỏa Dược thì còn chưa nói, mấy cuốn sách trên bàn đối diện cũng đủ bất phàm. Tuyệt đối là vật phẩm vô cùng trọng yếu!

Cho nên lúc Nhiếp Ngôn chuẩn bị bỏ mấy thứ này vào ba lô thì hắn không kiềm chế nổi nữa, quyết định ra tay.

Lần đầu tiên đánh lén hiển nhiên đã thất bại, tàng hình bị Chân Thực Chi Nhãn của Nhiếp Ngôn nhìn thấu. Nhưng bắt hắn buông tha đống vật phẩm này mà bỏ chạy thì hắn rất không đành lòng.

Bồ Đề Không Minh điều chỉnh tâm tình lại, dần dần bình tĩnh. Hắn quan sát Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm trong tay Nhiếp Ngôn, trang bị người này xem ra vô cùng tốt, tốt đến mức hắn khó tưởng tượng được. Nhưng mà, lúc Đạo tặc chiến đấu, tầm quan trọng của ý thức và phản ứng vượt xa giá trị trang bị. Hắn nghĩ mình vẫn có cơ hội, xem ra phải dùng kỹ năng của Đại đạo tặc!

Dưới tràng diện giằng co, Nhiếp Ngôn vẫn làm ra vẻ thoải mái, nhưng trong lòng lại có chút thấp thỏm.

Kiếp trước kiếp này, cuộc đời của Nhiếp Ngôn thay đổi, phát sinh rất nhiều thứ. Kinh nghiệm sống ngoài đời và cả trong game của hắn cũng thế, hắn đã biết cái gọi là bình tĩnh.

Hắn nhìn qua thanh kỹ năng của mình, Âm Ảnh Vũ Bộ và Tật Phong Bộ đã cooldown xong. Có hai kỹ năng này, hắn dám tự tin nói rằng cả Tín Ngưỡng không ai, không một tên Đạo tặc nào có thể giết được hắn. Đối với cách sử dụng Tật Phong Bộ, hắn đã thấm vào tận xương tủy, vừa gặp phải nguy hiểm hắn liền có thể sử dụng Tật Phong Bộ để tránh né. Tác dụng của Âm Ảnh Vũ Bộ cũng giống Tật Phong Bộ, có hai kỹ năng này hắn còn phải sợ gì chứ?

Nhiếp Ngôn xoay người, với tay lấy mấy quyển giấy bằng da dê trên bàn. Hắn bắt buộc phải lấy được những thứ này!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Tìm kiếm Dũng khí chi chương.

Số ký tự: 0