[Trùng Sinh] Sự Thâm Tình Của Ngôn Tổng
Bữa Tiệc
2024-10-24 07:16:08
Tại sảnh chính bửa tiệc.
Người đi qua đi lại với những bộ trang phục cao cấp, đắt tiền. Còn ba mươi phút nữa là sẽ bắt đầu, hiện tại dàn người mẫu chuyên nghiệp cũng đã chuẩn bị xong, vinh dự khoác lên người thiết kế của RCE.
Bóng dáng một người phụ nữ mảnh mai, nõn nà trong bộ lễ phục đỏ rực từ từ bước vào. Khuôn mặt thon thả, đôi môi đỏ mọng duyên dáng bước vào sảnh, là Tô Tử Yên.
Cô ta đến đây là đi cùng Từ gia, họ là nhà phối trang sức cho bộ sưu tập lần này. Bởi vì Từ Xuyên con trai trưởng Từ Gia có tình ý với Tô Tử Yên, nên cô ta lợi dụng lấy cớ đi cùng để đến được đây.
Cố tình tách ra, khi nói với Từ Xuyên đi vào nhà vệ sinh rồi lẻn ra bằng đường khác. Cô ta đi vòng quanh tìm Mặc Cận Ngôn tranh thủ thời cơ tiếp cận.
Bất ngờ ánh đèn cả khán phòng vụt tắt, tối không nhìn thấy gì xung quanh. Một ánh đèn loé lên trên khán đài, phía dưới áng đèn là một người đàn ông đẹp tuyệt mĩ, không ai khác chính là Mặc Cận Ngôn.
''Xin lỗi vì để quý vị chờ lâu ''
Giọng nói trần đục đầy nam tính, khiến cho Tô Tử Yên mê mệt đến đứng hình. Càng hưng phấn hơn khi nghe lời bàn tán xung quanh của các phu nhân bên cạnh:
"Mặc phu nhân không đến tham dự hay sao?"
"Có khi nào là ngài Mặc không muốn công khai hay không?"
"Phải đó, lâu nay chỉ nghe danh bà Mặc trên báo mà Ngài Mặc đã lên tiếng đính chính bao giờ đâu!"
"Phải rồi, ngày trọng đại như thế này mà vợ không có mặt thì e là quan hệ không tốt như tin trên báo nói"
Tô Tử Yên đứng cạnh mà hả hê hả dạ, cô ta hí hửng đi đến chỗ họ, tham gia vào cuộc trò chuyện hứng thú:
"Các quý bà đây chắc hẳn chưa biết, bọn họ chỉ là kết hôn trên danh nghĩa không hề có tình yêu, là do Tô Tử Hạ chủ động ép anh Cận Ngôn cưới chị ta đấy. Chắc giờ này cô ta đang một mình trong phòng ôm chăn khóc vì không có tư cách đặt chân đến đây"
"Thật sao? Vị tiểu thư này biết rõ như thế sao?!"
''Đương nhiên rồi''
Đúng là cái miệng là cái nhục, Tô Tử Yên chỉ vừa nói dứt câu là xe Tô Tử Hạ đã dừng trước sảnh. Âm thanh nhốn nháo từ ngoài lối ra vào ngày một lớn hơn. Tô Tử Hạ bước đi hiên ngang trong ánh mắt ngỡ ngàng của quan khách.
''Ôi! Nhan sắc tiên nữ gì thế này, đẹp quá đi"
''Rốt cuộc là tiểu thư nhà ai, tôi chưa từng gặp qua''
''Đẹp quá, thực sự là người thật ư''
Vẻ ngoài là vậy nhưng tim Tử Hạ muốn rớt ra ngoài vì sợ rồi. Cách đó không xa Tô Tử Yên đứng đờ người nhìn cô với ánh mắt ghen tị tột độ, cứ nghĩ là chị ta sẽ không tới ai dè còn xuất hiện lung linh như thế.
''Có khi nào là Mặc phu nhân không, dáng người rất quen mắt''
''Không thể nào, hình ảnh trên báo chụp được cho thấy nhan sắc của Bà Mặc chỉ ở dạng bình thường thôi''
''Ai mà biết được, ảnh chụp bóng lưng, đã thấy rõ mặt đâu?!"
Khi khách mời mãi đoán tới lui thì Mặc Cận Ngôn chậm rãi tiến lại gần chỗ Tử Hạ. Trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, anh nắm tay cô đi đến giữa sân khấu. Cả chục ánh đèn, hàng trăm máy quay chỉ hướng về hai người.
Anh hít một hơi sâu rồi giơ cao tay mình và Tử Hạ
lên:
"Mọi người hãy ngưng thắc mắc, đây là Mặc phu nhân, vợ tôi"
Lập tức khán phòng nhốn nháo reo hò, âm thanh ồn ào bởi tin tức chấn động giới thời trang, tổng tài RCE đã có chủ.
''Ôi!! Họ đang đeo nhẫn cưới đấy! Vậy có nghĩa là ngài Mặc chính thức công khai luôn sao?''
''Vậy những tin tức mập mờ trên báo đều là thật rồi''
''Tôi đoán không sai mà, chính là Bà Mặc''
''Cô ấy thật may mắn, ganh tị quá đi''
''Cho hỏi Bà Mặc kiếp trước đã giải cứu dãy ngân hà phải không?''
''...''
Hỏi càng nhiều máu điên trong Tô Tử Yên càng sôi sục. Dựa vào cái gì mà Tô Tử Hạ lúc nào cũng có được những thứ tốt nhất, còn bản thân thì không có gì. Tôi không cam tâm!!
Được lắm!Cứ cười đi!! Tô Tử Hạ, hôm nay chính Tô Tử Yên tôi sẽ cho mọi người thấy cô dơ bẩn như thế nào. Anh Cận Ngôn chỉ có thể là của tôi!!
Người đi qua đi lại với những bộ trang phục cao cấp, đắt tiền. Còn ba mươi phút nữa là sẽ bắt đầu, hiện tại dàn người mẫu chuyên nghiệp cũng đã chuẩn bị xong, vinh dự khoác lên người thiết kế của RCE.
Bóng dáng một người phụ nữ mảnh mai, nõn nà trong bộ lễ phục đỏ rực từ từ bước vào. Khuôn mặt thon thả, đôi môi đỏ mọng duyên dáng bước vào sảnh, là Tô Tử Yên.
Cô ta đến đây là đi cùng Từ gia, họ là nhà phối trang sức cho bộ sưu tập lần này. Bởi vì Từ Xuyên con trai trưởng Từ Gia có tình ý với Tô Tử Yên, nên cô ta lợi dụng lấy cớ đi cùng để đến được đây.
Cố tình tách ra, khi nói với Từ Xuyên đi vào nhà vệ sinh rồi lẻn ra bằng đường khác. Cô ta đi vòng quanh tìm Mặc Cận Ngôn tranh thủ thời cơ tiếp cận.
Bất ngờ ánh đèn cả khán phòng vụt tắt, tối không nhìn thấy gì xung quanh. Một ánh đèn loé lên trên khán đài, phía dưới áng đèn là một người đàn ông đẹp tuyệt mĩ, không ai khác chính là Mặc Cận Ngôn.
''Xin lỗi vì để quý vị chờ lâu ''
Giọng nói trần đục đầy nam tính, khiến cho Tô Tử Yên mê mệt đến đứng hình. Càng hưng phấn hơn khi nghe lời bàn tán xung quanh của các phu nhân bên cạnh:
"Mặc phu nhân không đến tham dự hay sao?"
"Có khi nào là ngài Mặc không muốn công khai hay không?"
"Phải đó, lâu nay chỉ nghe danh bà Mặc trên báo mà Ngài Mặc đã lên tiếng đính chính bao giờ đâu!"
"Phải rồi, ngày trọng đại như thế này mà vợ không có mặt thì e là quan hệ không tốt như tin trên báo nói"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Tử Yên đứng cạnh mà hả hê hả dạ, cô ta hí hửng đi đến chỗ họ, tham gia vào cuộc trò chuyện hứng thú:
"Các quý bà đây chắc hẳn chưa biết, bọn họ chỉ là kết hôn trên danh nghĩa không hề có tình yêu, là do Tô Tử Hạ chủ động ép anh Cận Ngôn cưới chị ta đấy. Chắc giờ này cô ta đang một mình trong phòng ôm chăn khóc vì không có tư cách đặt chân đến đây"
"Thật sao? Vị tiểu thư này biết rõ như thế sao?!"
''Đương nhiên rồi''
Đúng là cái miệng là cái nhục, Tô Tử Yên chỉ vừa nói dứt câu là xe Tô Tử Hạ đã dừng trước sảnh. Âm thanh nhốn nháo từ ngoài lối ra vào ngày một lớn hơn. Tô Tử Hạ bước đi hiên ngang trong ánh mắt ngỡ ngàng của quan khách.
''Ôi! Nhan sắc tiên nữ gì thế này, đẹp quá đi"
''Rốt cuộc là tiểu thư nhà ai, tôi chưa từng gặp qua''
''Đẹp quá, thực sự là người thật ư''
Vẻ ngoài là vậy nhưng tim Tử Hạ muốn rớt ra ngoài vì sợ rồi. Cách đó không xa Tô Tử Yên đứng đờ người nhìn cô với ánh mắt ghen tị tột độ, cứ nghĩ là chị ta sẽ không tới ai dè còn xuất hiện lung linh như thế.
''Có khi nào là Mặc phu nhân không, dáng người rất quen mắt''
''Không thể nào, hình ảnh trên báo chụp được cho thấy nhan sắc của Bà Mặc chỉ ở dạng bình thường thôi''
''Ai mà biết được, ảnh chụp bóng lưng, đã thấy rõ mặt đâu?!"
Khi khách mời mãi đoán tới lui thì Mặc Cận Ngôn chậm rãi tiến lại gần chỗ Tử Hạ. Trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, anh nắm tay cô đi đến giữa sân khấu. Cả chục ánh đèn, hàng trăm máy quay chỉ hướng về hai người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh hít một hơi sâu rồi giơ cao tay mình và Tử Hạ
lên:
"Mọi người hãy ngưng thắc mắc, đây là Mặc phu nhân, vợ tôi"
Lập tức khán phòng nhốn nháo reo hò, âm thanh ồn ào bởi tin tức chấn động giới thời trang, tổng tài RCE đã có chủ.
''Ôi!! Họ đang đeo nhẫn cưới đấy! Vậy có nghĩa là ngài Mặc chính thức công khai luôn sao?''
''Vậy những tin tức mập mờ trên báo đều là thật rồi''
''Tôi đoán không sai mà, chính là Bà Mặc''
''Cô ấy thật may mắn, ganh tị quá đi''
''Cho hỏi Bà Mặc kiếp trước đã giải cứu dãy ngân hà phải không?''
''...''
Hỏi càng nhiều máu điên trong Tô Tử Yên càng sôi sục. Dựa vào cái gì mà Tô Tử Hạ lúc nào cũng có được những thứ tốt nhất, còn bản thân thì không có gì. Tôi không cam tâm!!
Được lắm!Cứ cười đi!! Tô Tử Hạ, hôm nay chính Tô Tử Yên tôi sẽ cho mọi người thấy cô dơ bẩn như thế nào. Anh Cận Ngôn chỉ có thể là của tôi!!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro