Trùng Sinh Sửa Lại Quá Khứ Của Đôi Ta
Gặp tình cũ
Thẩm Hạ
2024-07-09 10:50:55
Năm thứ hai cậu gặp được người phụ nữ đó, Liễu Thanh Nhã. Nhưng lần này đi ăn có cả Giang Vũ, anh biết năm thứ hai này cậu sẽ gặp được người kiếp trước đã hại mình nên phải đón đường giữ người trước.
Lúc quay về, vừa lên xe cậu liền bảo:”Liễu Thanh Nhã kia....thật tởm”
Giang Vũ cau mày khó hiểu, anh không hiểu, kiếp trước cậu chọn cô ta vì giống anh, kiếp này lại bảo cô ta tởm. Anh liền hỏi:”Sao thế?”
Vân Phong liền nói:”Ồ anh không biết à? Cô ta cặp với Dương nhị thiếu gia tập đoàn Dương thị vừa bị đá ba ngày trước vì hám tiền, trong lúc cặp với người đó cô ta còn cặp thêm với Tống đại thiếu gia và gia chủ nhà họ Phùng”
Nội câu này đã khiến tam quan của anh sụp đổ, anh rất không hiểu, kiếp trước cậu có biết chuyện này không mà lại đi theo đuổi cô ta đến bạt mạng. Nhưng câu tiếp theo của cậu khiến anh cảm thấy sợ, cậu bảo:”À nghe bảo cô ta ngủ với khá nhiều đàn ông ngay kể từ khi mới vừa 16 tuổi, em biết tin này từ trước khi gặp cô ta rồi, nổi như cồn vậy mà, cơ mà sao đám đó lại chơi với cô ta thế nhỉ? Bị bỏ bùa à?”
Cậu biết rõ thế sao lại hẹn hò với đối phương ở kiếp trước, anh liền hỏi:”Phong, nếu có một kiếp nào đó chúng ta không thuộc về nhau em có chọn cô ta không? Cô ta dù sao cũng có chút giống anh”
Cậu liền mắng:”Anh điên à? Anh ngủ cặp với nhiều đại gia như cô ta à? Nghe thật tởm lợm, không có chút giá nào cả”
Nói xong mới bảo:”Nếu có chọn cô ta vì không có anh chắc vì muốn trải nghiệm cảm giác lạ, em không có hứng thú với loại người đó đâu, nếu có thật sự chọn cũng phải chọn kẻ giống anh một chút, nếu không rất nhanh sẽ mất hứng thú”
Nghe cậu nói anh bật cười, anh nhéo má cậu bảo:”Em thật không ngoan nha, phải dạy dỗ lại rồi, nếu không có ngày em sẽ chán anh”
Cậu nghe xong giật nảy vội giơ tay lên thề:”Em thề em không chán anh bao giờ vĩnh viễn không chán, thích anh từ nhỏ đến lớn, yêu anh hơn một năm rồi, nói chán là chán thế nào được? Hơn nữa em chỉ làm với một người trong đời thôi, làm với anh rồi không làm với tên khác được, càng không buông anh ra được, em sẽ bám anh cả đời, ông xã nhớ sau này phải bao nuôi em đó”
Giang Vũ bật cười thành tiếng, anh ôm lấy eo cậu, để cậu ngồi lên đùi mình rồi nói:”Yên tâm ông xã nuôi em cả đời”
Lúc anh quay lại nước ngoài, cậu quay lại kí túc. Hôm ấy thứ hai buổi chiều, Liễu Thanh Nhã gõ cửa phòng kí túc cậu, bạn cùng phòng ra mở cửa, cô ta hỏi:”Học trưởng, em có chuyện muốn hỏi, anh Vân Phong có ở đây không ạ?”
Đối phương chặn cửa hét lên:”Phong, gái kiếm”
Đám nam sinh xung quanh tụ tập lại, cả dãy bên cũng hóng chuyện. Cậu vận quần đùi ngắn áo sơ mi đen tay cầm điện thoại đi ra, cậu đang nói chuyện dở với Giang Vũ. Liễu Thanh Nhã đưa ra một bông hoa hồng xanh rồi nói:”Anh Phong, em thích anh”
Cậu cầm lấy hoa hồng xanh nhíu mày hỏi:”Hoa hồng xanh?”
Thanh Nhã liền bảo:”Hoa hồng xanh....bởi vì nó mang một ý nghĩa rất lãng mạn, bầu trời trong xanh và biển cả cũng trong xanh. Màu xanh dương là màu của trời và biển, màu của sự yên bình và vĩnh cửu. Nó còn là biểu tượng của tình yêu bất diệt, chung thủy, trường tồn theo thời gian”
Cậu thản nhiên bảo:”Chuyện về hoa hồng xanh đương nhiên tôi biết rõ vì mẹ tôi bà ấy cũng thích hoa hồng xanh, có điều....”
Cậu thả bông hoa hồng xanh trong tay xuống đất rồi nói:”Tôi từ chối, người kia tỏ tình tôi không phải là một bông hồng xanh mà tặng tôi 502 bông hồng xanh, 502 nghĩa là anh yêu em, cộng thêm ý nghĩa của hoa hồng xanh, người kia so với cô còn chân thành hơn nhiều, mới gần đây người đó vừa tặng cho tôi một căn biệt thự có vườn bên trong trồng hoa hồng xanh, cô so với người kia....không bằng một nửa”
Đám đông xung quanh lập tức cười lớn. Bạn cùng phòng cậu tiến tới khoác vai cậu chỉ vào điện thoại hỏi:”Mày nói cho cô gái ấy nghe hay là đang muốn gián tiếp nói cho bạn trai nghe thế? Mày đang nói chuyện với bạn trai mày đó Phong”
Cậu dửng dưng bảo:”Thì có sao đâu, dạo gần đây anh ấy luôn thấy bản thân không tốt, tao cũng chỉ vừa từ chối vừa nói cho anh ấy biết anh ấy tốt hơn những người khác thôi mà”
Giang Vũ nghe xong liền mỉm cười, anh bảo:”Cục cưng à, anh vừa mua một khu vườn lớn, anh đã dùng nó trồng hoa hồng xanh em thích, cuối tuần về sẽ dẫn em đến đó xem”
Cậu liền nói:”Được, chờ anh đến đón đó ông xã”
Cậu xoay người tiện tay đóng cửa phòng lại, Liễu Thanh Nhã bật khóc bỏ chạy khỏi đó, học bá có bạn trai là tin nóng hổi mới nổi gần đây, hơn thế nữa hiệu trưởng trường đại học kinh tế của cậu vừa cãi nhau một trận với hiệu trưởng trường đại học kinh tế bên nước ngoài, cả hai cho rằng học trò cưng của mình học giỏi học hơn học trò cưng của đối phương nên quyết định tổ chức cuộc thi giành cho cả hai. Thứ tư cậu xách vali đựng vài bộ đồ cùng hiệu trưởng bay ra nước ngoài. Thứ năm sẽ thi, chín giờ sang hiệu trưởng đưa cậu đến phòng thi, đội kia đến sau họ. Người đi phía sau hiệu trưởng trường đó vậy mà lại là Giang Vũ. Cậu “khụ” một tiếng, khó hiểu nhìn anh, Giang Vũ thấy cậu cũng mặt đầy chấm hỏi.Giữa lúc hai hiệu trưởng tranh cãi, Giang Vũ ngập ngừng bảo:”Thầy ơi, cái đó....em xin thua”
Cả hai hiệu trưởng nhìn anh chằm chằm. Anh bảo:”Em chưa muốn ra so-fa ngủ một tháng đâu thầy ạ”
Cả hai khó hiểu hỏi:”Chỉ là thi đấu thôi mà sao lại ra so-fa nằm?”
Vân Phong bên kia nghe anh nói mặt già đỏ lên xoay đầu ra chỗ khác, anh bảo:”Đối thủ là nóc nhà của em, em không dám bật nóc đâu thầy, em chưa muốn bị đuổi đâu”
Cả hai hiệu trưởng nhìn anh rồi nhìn cậu đang quay đầu về hướng khác với đôi tai đỏ ửng lên. Hiệu trưởng trường cậu liền bảo:”Học trò cưng của ông thua rồi, học trò của ông sợ học trò của tôi, trường tôi thắng rồi”
Lúc quay về, vừa lên xe cậu liền bảo:”Liễu Thanh Nhã kia....thật tởm”
Giang Vũ cau mày khó hiểu, anh không hiểu, kiếp trước cậu chọn cô ta vì giống anh, kiếp này lại bảo cô ta tởm. Anh liền hỏi:”Sao thế?”
Vân Phong liền nói:”Ồ anh không biết à? Cô ta cặp với Dương nhị thiếu gia tập đoàn Dương thị vừa bị đá ba ngày trước vì hám tiền, trong lúc cặp với người đó cô ta còn cặp thêm với Tống đại thiếu gia và gia chủ nhà họ Phùng”
Nội câu này đã khiến tam quan của anh sụp đổ, anh rất không hiểu, kiếp trước cậu có biết chuyện này không mà lại đi theo đuổi cô ta đến bạt mạng. Nhưng câu tiếp theo của cậu khiến anh cảm thấy sợ, cậu bảo:”À nghe bảo cô ta ngủ với khá nhiều đàn ông ngay kể từ khi mới vừa 16 tuổi, em biết tin này từ trước khi gặp cô ta rồi, nổi như cồn vậy mà, cơ mà sao đám đó lại chơi với cô ta thế nhỉ? Bị bỏ bùa à?”
Cậu biết rõ thế sao lại hẹn hò với đối phương ở kiếp trước, anh liền hỏi:”Phong, nếu có một kiếp nào đó chúng ta không thuộc về nhau em có chọn cô ta không? Cô ta dù sao cũng có chút giống anh”
Cậu liền mắng:”Anh điên à? Anh ngủ cặp với nhiều đại gia như cô ta à? Nghe thật tởm lợm, không có chút giá nào cả”
Nói xong mới bảo:”Nếu có chọn cô ta vì không có anh chắc vì muốn trải nghiệm cảm giác lạ, em không có hứng thú với loại người đó đâu, nếu có thật sự chọn cũng phải chọn kẻ giống anh một chút, nếu không rất nhanh sẽ mất hứng thú”
Nghe cậu nói anh bật cười, anh nhéo má cậu bảo:”Em thật không ngoan nha, phải dạy dỗ lại rồi, nếu không có ngày em sẽ chán anh”
Cậu nghe xong giật nảy vội giơ tay lên thề:”Em thề em không chán anh bao giờ vĩnh viễn không chán, thích anh từ nhỏ đến lớn, yêu anh hơn một năm rồi, nói chán là chán thế nào được? Hơn nữa em chỉ làm với một người trong đời thôi, làm với anh rồi không làm với tên khác được, càng không buông anh ra được, em sẽ bám anh cả đời, ông xã nhớ sau này phải bao nuôi em đó”
Giang Vũ bật cười thành tiếng, anh ôm lấy eo cậu, để cậu ngồi lên đùi mình rồi nói:”Yên tâm ông xã nuôi em cả đời”
Lúc anh quay lại nước ngoài, cậu quay lại kí túc. Hôm ấy thứ hai buổi chiều, Liễu Thanh Nhã gõ cửa phòng kí túc cậu, bạn cùng phòng ra mở cửa, cô ta hỏi:”Học trưởng, em có chuyện muốn hỏi, anh Vân Phong có ở đây không ạ?”
Đối phương chặn cửa hét lên:”Phong, gái kiếm”
Đám nam sinh xung quanh tụ tập lại, cả dãy bên cũng hóng chuyện. Cậu vận quần đùi ngắn áo sơ mi đen tay cầm điện thoại đi ra, cậu đang nói chuyện dở với Giang Vũ. Liễu Thanh Nhã đưa ra một bông hoa hồng xanh rồi nói:”Anh Phong, em thích anh”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cậu cầm lấy hoa hồng xanh nhíu mày hỏi:”Hoa hồng xanh?”
Thanh Nhã liền bảo:”Hoa hồng xanh....bởi vì nó mang một ý nghĩa rất lãng mạn, bầu trời trong xanh và biển cả cũng trong xanh. Màu xanh dương là màu của trời và biển, màu của sự yên bình và vĩnh cửu. Nó còn là biểu tượng của tình yêu bất diệt, chung thủy, trường tồn theo thời gian”
Cậu thản nhiên bảo:”Chuyện về hoa hồng xanh đương nhiên tôi biết rõ vì mẹ tôi bà ấy cũng thích hoa hồng xanh, có điều....”
Cậu thả bông hoa hồng xanh trong tay xuống đất rồi nói:”Tôi từ chối, người kia tỏ tình tôi không phải là một bông hồng xanh mà tặng tôi 502 bông hồng xanh, 502 nghĩa là anh yêu em, cộng thêm ý nghĩa của hoa hồng xanh, người kia so với cô còn chân thành hơn nhiều, mới gần đây người đó vừa tặng cho tôi một căn biệt thự có vườn bên trong trồng hoa hồng xanh, cô so với người kia....không bằng một nửa”
Đám đông xung quanh lập tức cười lớn. Bạn cùng phòng cậu tiến tới khoác vai cậu chỉ vào điện thoại hỏi:”Mày nói cho cô gái ấy nghe hay là đang muốn gián tiếp nói cho bạn trai nghe thế? Mày đang nói chuyện với bạn trai mày đó Phong”
Cậu dửng dưng bảo:”Thì có sao đâu, dạo gần đây anh ấy luôn thấy bản thân không tốt, tao cũng chỉ vừa từ chối vừa nói cho anh ấy biết anh ấy tốt hơn những người khác thôi mà”
Giang Vũ nghe xong liền mỉm cười, anh bảo:”Cục cưng à, anh vừa mua một khu vườn lớn, anh đã dùng nó trồng hoa hồng xanh em thích, cuối tuần về sẽ dẫn em đến đó xem”
Cậu liền nói:”Được, chờ anh đến đón đó ông xã”
Cậu xoay người tiện tay đóng cửa phòng lại, Liễu Thanh Nhã bật khóc bỏ chạy khỏi đó, học bá có bạn trai là tin nóng hổi mới nổi gần đây, hơn thế nữa hiệu trưởng trường đại học kinh tế của cậu vừa cãi nhau một trận với hiệu trưởng trường đại học kinh tế bên nước ngoài, cả hai cho rằng học trò cưng của mình học giỏi học hơn học trò cưng của đối phương nên quyết định tổ chức cuộc thi giành cho cả hai. Thứ tư cậu xách vali đựng vài bộ đồ cùng hiệu trưởng bay ra nước ngoài. Thứ năm sẽ thi, chín giờ sang hiệu trưởng đưa cậu đến phòng thi, đội kia đến sau họ. Người đi phía sau hiệu trưởng trường đó vậy mà lại là Giang Vũ. Cậu “khụ” một tiếng, khó hiểu nhìn anh, Giang Vũ thấy cậu cũng mặt đầy chấm hỏi.Giữa lúc hai hiệu trưởng tranh cãi, Giang Vũ ngập ngừng bảo:”Thầy ơi, cái đó....em xin thua”
Cả hai hiệu trưởng nhìn anh chằm chằm. Anh bảo:”Em chưa muốn ra so-fa ngủ một tháng đâu thầy ạ”
Cả hai khó hiểu hỏi:”Chỉ là thi đấu thôi mà sao lại ra so-fa nằm?”
Vân Phong bên kia nghe anh nói mặt già đỏ lên xoay đầu ra chỗ khác, anh bảo:”Đối thủ là nóc nhà của em, em không dám bật nóc đâu thầy, em chưa muốn bị đuổi đâu”
Cả hai hiệu trưởng nhìn anh rồi nhìn cậu đang quay đầu về hướng khác với đôi tai đỏ ửng lên. Hiệu trưởng trường cậu liền bảo:”Học trò cưng của ông thua rồi, học trò của ông sợ học trò của tôi, trường tôi thắng rồi”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro