Trùng Sinh Sửa Lại Quá Khứ Của Đôi Ta
Trùng sinh quay lại
Thẩm Hạ
2024-07-09 10:50:55
Ngày hôm đó, Giang Vũ chết, con nuôi Giang Hạ tiếp quản gia sản đã chuyển xác Vân Phong ra khỏi biệt thự, đặt biệt làm mộ chung chôn họ cùng mộ. Đối phương cúi người đặt lên một bó hoa rồi nói:”Cha nhỏ, tuy con chưa từng được gặp người cũng chưa từng một lần nói chuyện cùng người cũng chưa một lần được người ôm nhưng con biết người và cha lớn rất yêu nhau, cha lớn người thật tốt với con, con đã hoàn thành mong muốn của người là được an táng cùng cha nhỏ chôn cùng cha nhỏ ở một chỗ. Kiếp sau con vẫn muốn được làm con trai của hai người”
Như tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, Giang Vũ tỉnh dậy, anh đang ở trong lớp, Vân Phong đang gọi anh dậy, anh nhìn xung quanh thì bàng hoàng, đây là lớp học. Nhìn giáo viên đang từ từ tiến vào, anh cũng nhận ra đây là giáo viên chủ nhiệm năm lớp mười hai của anh. Giang Vũ hỏi ngay Vân Phong:”Hôm nay là ngày mấy vậy?”
Vân Phong cau mày mắng chửi:”Mày điên à? Ngủ đến quên ngày tháng rồi hay gì?”
Cậu nói:”Nay ngày 13 tháng 2”
Ngày 13/2 là trước ngày anh tỏ tình cậu.
Anh mỉm cười rồi nói:”Lát nữa về có bất ngờ cho mày”
Cậu nhếch mày khó hiểu nhưng vẫn gật đầu, bạn thân nói thế thì biết thế thôi.
Ra về anh đạp xe chở cậu về nhà, cất xe đạp xong liền vào vứt cặp lên ghế rồi quay ra kéo cậu vào nhà, đứng trước mặt mẹ cậu dõng dạc nói to:”Bác, cháu thích con trai bác, bác cho phép cháu làm người yêu cậu ấy sau này gả cậu ấy cho cháu”
Nghe xong Vân Phong:”Hả?” Một tiếng trấn kinh, lo sợ nhìn mẹ rồi nhìn anh. Trái với suy nghĩ của cậu, mẹ cậu vui vẻ bảo:”Được thôi, hai đứa cứ yêu nhau đi, mẹ ủng hộ mà, vào phụ mẹ một tay đi nào con rể tương lai”
Bữa tối ba người ăn cùng nhau, ăn xong mẹ cậu bảo cả hai ở nhà trông nhà, bà phải qua nhà hàng xóm nói chuyện với bà thông gia.
Anh bây giờ mới là người run, anh sợ mẹ mình không đồng ý. Một lúc lâu sau mẹ cậu quay lại, bà tươi cười bảo:”Hai đứa, đợi hai đứa học xong cấp ba thì đính hôn luôn đi, nếu mà học đại học thì học xong rồi tổ chức đám cưới sau, đính hôn trước đã nhé, hai mẹ bàn xong rồi”
Bà tươi cười bảo:”Phải gọi cho bố nó thôi, phải may đồ mới để ăn lễ đính hôn”
Sáng hôm sau, anh vẫn chở cậu đến trường, vẫn như kiếp trước bọn họ kéo anh đi chuẩn bị tỏ tình cậu.
Kiếp trước cậu từ chối kiếp này thì ngược lại, mẹ cậu không phản đối bà chấp nhận rồi còn vui vẻ như vậy, cậu liền đồng ý. Cả lớp tức thì hét lên:”Hôn đi hôn đi hôn đi, mau hôn nhau đi”
Cậu ngượng ngùng tức thì xoay người bỏ chạy. Anh bật cười vội vàng đuổi theo phía sau.
Lớp cậu chỉ có một cặp duy nhất là hai người, còn lại đều yêu xa hoặc yêu khác lớp khác trường. Bởi vì lớp có một cặp yêu nhau, bình thường họ luôn nghiêm túc cả lớp nghỉ yêu rồi họ vẫn sẽ thế không nghĩ đến chuyện cả hai yêu rồi sẽ ngày ngày ân ân ái ái trong lớp.
Vẫn như kiếp trước, bố mẹ cậu mất vì tai nạn xe cộ, cậu suy sụp, chú lo liệu tang sự, nhưng lần này cậu có anh bên cạnh. Lúc nói chuyện với chú cậu, anh nói:”Chú, mẹ cậu ấy đã đồng ý cho cậu ấy đính hôn cùng cháu rồi nhưng họ mất rồi cháu nghĩ nên có sự cho phép của chú để dời việc đính hôn lại một năm sau”
Chú cậu im lặng suy nghĩ, Giang Vũ nói không sai, hiện tại cậu cần để tang bố mẹ, mỗi người một năm. Chú cậu liền vỗ vai anh bảo:”Việc đính hôn ta không có ý kiến được nhưng việc dời lại một năm sau thì không được, nếu mất một người thì không sao hiện tại mất hai người để tang một năm là để tang một người như thế không thích hợp, hai đứa cũng không nhất thiết là phải đính hôn nữa, dù sao họ cũng mất rồi, cứ đợi học đại học xong thì cưới luôn đi”
Giang Vũ nghe xong thì gãi đầu bảo:”Ài cái này cháu sẽ bàn lại với cậu ấy”
Vân Phong không có ý kiến gì, mẹ anh đợi tang lễ kết thúc liền kéo hai đứa qua bên nhà nói chuyện, bà nói:”Mẹ biết hai đứa tách nhau ra hiện tại rất khó, nên mẹ muốn hỏi ý kiến, hai đứa muốn đi du học hay ở lại?”
Vân Phong trả lời trước:”Con muốn ở lại”
Bà nghe xong liền nghĩ Giang Vũ sẽ chọn ở lại không ngờ anh nói:”Con sẽ đi du học”
Bà nghe xong mặt nhăn lại khó hiểu nhìn anh. Giang Vũ liền giải thích:”Em ấy có hướng đi của em ấy, con có hướng đi của con, chị hai đã đi lấy chồng rồi, anh rể lại là kẻ không ra gì, còn bắt chị ấy ở nhà dọn dẹp quét dọn không khác gì ở đợ, làm không nên hồn thì đánh đập chị ấy, bản thân lại quản lí Giang thị con không yên tâm về thằng cha đó con muốn tự mình tiếp quản Giang thị, hơn nữa chị gái con là thiên kim tiểu thư tại sao phải làm mấy công việc như con chó ấy”
Bà nghe xong liền kinh hãi, dù không biết anh nghe chuyện đó từ đâu nhưng bà vẫn gọi điện cho bố anh, ông vừa nghe bà liền bảo:”Ông nó à? Ông lén đến nhà chúng nó xem đi, tôi lo quá, không biết thằng Vũ nó biết tin ở đâu nó bảo con rể đánh con gái chúng ta”
Ông nghe xong tức thì cúp máy, bảo trợ lí:”Chuẩn bị xe tôi muốn đến chung cư 379 đường số 27 phố Uyên Hoà”
Những mấy tiếng sau ông gọi điện lại báo tin:”Bà nó hả, đúng là con bé nhà mình bị đánh, mặt mày sưng tấy lên, bác sĩ bảo nó có thai nhưng cái thai vừa sẩy vì bị đánh rồi, cái thai mới được hai tháng thôi, lát nữa bà bay sang đây với thằng con mình với Phong nhé, họp gia đình”
Như tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, Giang Vũ tỉnh dậy, anh đang ở trong lớp, Vân Phong đang gọi anh dậy, anh nhìn xung quanh thì bàng hoàng, đây là lớp học. Nhìn giáo viên đang từ từ tiến vào, anh cũng nhận ra đây là giáo viên chủ nhiệm năm lớp mười hai của anh. Giang Vũ hỏi ngay Vân Phong:”Hôm nay là ngày mấy vậy?”
Vân Phong cau mày mắng chửi:”Mày điên à? Ngủ đến quên ngày tháng rồi hay gì?”
Cậu nói:”Nay ngày 13 tháng 2”
Ngày 13/2 là trước ngày anh tỏ tình cậu.
Anh mỉm cười rồi nói:”Lát nữa về có bất ngờ cho mày”
Cậu nhếch mày khó hiểu nhưng vẫn gật đầu, bạn thân nói thế thì biết thế thôi.
Ra về anh đạp xe chở cậu về nhà, cất xe đạp xong liền vào vứt cặp lên ghế rồi quay ra kéo cậu vào nhà, đứng trước mặt mẹ cậu dõng dạc nói to:”Bác, cháu thích con trai bác, bác cho phép cháu làm người yêu cậu ấy sau này gả cậu ấy cho cháu”
Nghe xong Vân Phong:”Hả?” Một tiếng trấn kinh, lo sợ nhìn mẹ rồi nhìn anh. Trái với suy nghĩ của cậu, mẹ cậu vui vẻ bảo:”Được thôi, hai đứa cứ yêu nhau đi, mẹ ủng hộ mà, vào phụ mẹ một tay đi nào con rể tương lai”
Bữa tối ba người ăn cùng nhau, ăn xong mẹ cậu bảo cả hai ở nhà trông nhà, bà phải qua nhà hàng xóm nói chuyện với bà thông gia.
Anh bây giờ mới là người run, anh sợ mẹ mình không đồng ý. Một lúc lâu sau mẹ cậu quay lại, bà tươi cười bảo:”Hai đứa, đợi hai đứa học xong cấp ba thì đính hôn luôn đi, nếu mà học đại học thì học xong rồi tổ chức đám cưới sau, đính hôn trước đã nhé, hai mẹ bàn xong rồi”
Bà tươi cười bảo:”Phải gọi cho bố nó thôi, phải may đồ mới để ăn lễ đính hôn”
Sáng hôm sau, anh vẫn chở cậu đến trường, vẫn như kiếp trước bọn họ kéo anh đi chuẩn bị tỏ tình cậu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kiếp trước cậu từ chối kiếp này thì ngược lại, mẹ cậu không phản đối bà chấp nhận rồi còn vui vẻ như vậy, cậu liền đồng ý. Cả lớp tức thì hét lên:”Hôn đi hôn đi hôn đi, mau hôn nhau đi”
Cậu ngượng ngùng tức thì xoay người bỏ chạy. Anh bật cười vội vàng đuổi theo phía sau.
Lớp cậu chỉ có một cặp duy nhất là hai người, còn lại đều yêu xa hoặc yêu khác lớp khác trường. Bởi vì lớp có một cặp yêu nhau, bình thường họ luôn nghiêm túc cả lớp nghỉ yêu rồi họ vẫn sẽ thế không nghĩ đến chuyện cả hai yêu rồi sẽ ngày ngày ân ân ái ái trong lớp.
Vẫn như kiếp trước, bố mẹ cậu mất vì tai nạn xe cộ, cậu suy sụp, chú lo liệu tang sự, nhưng lần này cậu có anh bên cạnh. Lúc nói chuyện với chú cậu, anh nói:”Chú, mẹ cậu ấy đã đồng ý cho cậu ấy đính hôn cùng cháu rồi nhưng họ mất rồi cháu nghĩ nên có sự cho phép của chú để dời việc đính hôn lại một năm sau”
Chú cậu im lặng suy nghĩ, Giang Vũ nói không sai, hiện tại cậu cần để tang bố mẹ, mỗi người một năm. Chú cậu liền vỗ vai anh bảo:”Việc đính hôn ta không có ý kiến được nhưng việc dời lại một năm sau thì không được, nếu mất một người thì không sao hiện tại mất hai người để tang một năm là để tang một người như thế không thích hợp, hai đứa cũng không nhất thiết là phải đính hôn nữa, dù sao họ cũng mất rồi, cứ đợi học đại học xong thì cưới luôn đi”
Giang Vũ nghe xong thì gãi đầu bảo:”Ài cái này cháu sẽ bàn lại với cậu ấy”
Vân Phong không có ý kiến gì, mẹ anh đợi tang lễ kết thúc liền kéo hai đứa qua bên nhà nói chuyện, bà nói:”Mẹ biết hai đứa tách nhau ra hiện tại rất khó, nên mẹ muốn hỏi ý kiến, hai đứa muốn đi du học hay ở lại?”
Vân Phong trả lời trước:”Con muốn ở lại”
Bà nghe xong liền nghĩ Giang Vũ sẽ chọn ở lại không ngờ anh nói:”Con sẽ đi du học”
Bà nghe xong mặt nhăn lại khó hiểu nhìn anh. Giang Vũ liền giải thích:”Em ấy có hướng đi của em ấy, con có hướng đi của con, chị hai đã đi lấy chồng rồi, anh rể lại là kẻ không ra gì, còn bắt chị ấy ở nhà dọn dẹp quét dọn không khác gì ở đợ, làm không nên hồn thì đánh đập chị ấy, bản thân lại quản lí Giang thị con không yên tâm về thằng cha đó con muốn tự mình tiếp quản Giang thị, hơn nữa chị gái con là thiên kim tiểu thư tại sao phải làm mấy công việc như con chó ấy”
Bà nghe xong liền kinh hãi, dù không biết anh nghe chuyện đó từ đâu nhưng bà vẫn gọi điện cho bố anh, ông vừa nghe bà liền bảo:”Ông nó à? Ông lén đến nhà chúng nó xem đi, tôi lo quá, không biết thằng Vũ nó biết tin ở đâu nó bảo con rể đánh con gái chúng ta”
Ông nghe xong tức thì cúp máy, bảo trợ lí:”Chuẩn bị xe tôi muốn đến chung cư 379 đường số 27 phố Uyên Hoà”
Những mấy tiếng sau ông gọi điện lại báo tin:”Bà nó hả, đúng là con bé nhà mình bị đánh, mặt mày sưng tấy lên, bác sĩ bảo nó có thai nhưng cái thai vừa sẩy vì bị đánh rồi, cái thai mới được hai tháng thôi, lát nữa bà bay sang đây với thằng con mình với Phong nhé, họp gia đình”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro