Trùng Sinh: Thanh Xuân Của Tôi

Tâm tư của Thẩm...

2024-10-25 23:53:56

Bên Hoàng Tuyết Lan thoải mái, thư thả.

Còn bên của Thẩm Triết Hao thì sao?

Thẩm Triết Hạo sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với Hoàng Tuyết Lan, liền lôi Thẩm Minh vào phòng tra hỏi xem xung quanh Hoàng Tuyết Lan cô có thân với nam sinh nào kém tuổi không?

Từ khi biết Hoàng Tuyết Lan đến giờ, Thầm Minh Hạo chưa từng thấy cô thân với ai ngoại trừ hai người Thẩm Minh và Dương Minh cả.

" Em không biết, thật đấy, anh đừng hỏi em nữa, em muốn về phòng ngủ." Thẩm Minh đau khổ khi bị Thầm Triết Hạo tra hỏi, cậu ta chưa từng thẩy Hoàng Tuyết Lan nói chuyện với nam sinh nào khác cả

Không biết Hoàng Tuyết Lan có thân với nam sinh nào không thì cậu ta không biết, nhưng bây giờ Thẩm Minh có thể chắc chắn một điều là anh họ của cậu ta, Thẩm Triết Hạo thích Hoàng Tuyết Lan.

Không hỏi được thông tin gì từ Thẩm Minh, Thầm Triết Hạo liền xua tay đuổi người:

"Em về phòng đi, không được nói cho ai biết chuyển hôm nay anh hỏi em, nhớ chưa?"

"Em được lợi gì chứ?"

"Em cứ thử đi, anh sẽ nói với gì về bí mật của em." Thẩm Triết Hạo mỉm cười uy hiếp Thẩm Minh.

Một câu nói thôi, cũng làm cho cái đuôi đang vềnh lên trời của Thẩm Minh phải cụp lại nhanh chóng.

" Em biết rồi. " Chỉ tại cậu ta làm lộ bí mật để anh họ nắm được đuôi, chán nản ủ rũ quay lại phòng mình.

Thẩm Triết Hạo ngồi một mình bất động trước máy tính hồi lâu, không biết suy nghĩ gì, một lúc lâu sau mới nhắc tay gõ vào bàn phím, tìm kiếm một hồi mới dừng lại ngồi đọc tham khảo một cách nghiêm túc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Với tay lấy một cuốn sổ nhỏ trong túi sách ra để lên bàn, lấy bút ghi lại những gì mình vừa học, vừa đúc kết lại được trên mạng

Cúi đầu chăm chú ghi lại những bí quyết theo đuổi con gái lại vào cuốn sổ nhỏ của mình, sau một hồi ghi chép

Thầm Triết Hạo mới hài lòng dừng bút, đóng sách lại.

Lên giường nằm xuống cũng không tài nào đi vào giấc ngủ được, lăn lộn, trần trọc cả đêm, tâm trí Thẩm Triết Hạo cũng đều là vấn đề Hoàng Tuyết Lan đã thích người khác, một người không phải anh.

*************

Một đêm trôi qua, sáng sớm Hoàng Tuyết Lan thức dậy với một tinh thần phấn chấn, thư thái, nằm trên giường lăn lộn một hồi cô mới ngồi dậy, xuống giường đi đánh răng rửa mặt các thứ.

Tinh thần thoải mái, khiến cô có chút hứng thú muốn đi dạo xung quanh một vòng.

Nghĩ là làm, Hoàng Tuyết Lan liền chuẩn bị đồ nhanh chóng ra khỏi cửa.

Đầu tiền là cô sẽ đi ăn sáng, nhưng điều cô không ngờ tới là cô sẽ gặp Thẩm Triết Hạo ngay ở chỗ mua đồ ăn sáng, mà Thẩm Triết Hạo lại còn đứng xếp ngay sau lưng cô.

Buổi sáng thức dậy, Thẩm Triết Hạo muốn yên tĩnh, nên ra ngoài mua đồ ăn sáng, không ngờ lại gặp được cô.

Có duyên nên mới trùng hợp như vậy đúng không? Chỉ có là như thể, ông trời còn tạo cơ hội cho bọn họ, dĩ nhiên

Thầm Triết Hạo anh phải cố gắng cho thật tốt rồi.

Yên lặng đứng sau lưng cô, đền lượt cô gọi món xong:

" Cho cháu một phần giống như vậy nữa ạ, cháu trả tiền luôn hai phần. " Thẩm Triết Hạo lấy ví ra trả tiền luôn trước khi cô kịp phản ứng lại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Để em tự trả ạ."

" Đừng giắng co, đằng sau còn có nhiều người đang đợi nữa. "

Nhìn về phía sau Thầm Triết Hạo, đúng là còn một hàng dài người đang xếp hàng đợi, cô ngại để người khác đợi lâu đành để Thẩm Triết Hạo trả tiền, trả tiền xong hai người nhanh chóng rời khỏi hàng, nhường chỗ cho người khác.

"Em có muốn đến chỗ bờ hồ đằng trước ăn không?" Thẩm Triết Hạo hỏi ý kiến của cô.

"Được ạ. "

Đi theo Thẩm Triết Hạo đến bờ hồ, kiếm một ghế đá ngồi xuống, hai người bắt đầu ăn sáng trong im lặng, không một ai lên tiếng.

Tự dưng cô có chút ngại ngùng khi ở riêng với Thầm Triết Hạo, không phải biết nói gì trong tình cảnh này, cũng không biết bắt chuyện thế nào.

Còn Thẩm Triết Hạo vừa ăn, vừa nghĩ xem nên áp dụng công thức nào mà mình học được tối ngày hôm qua vào giờ khắc này.

Cả hai im lặng cho đến khi ăn sáng xong.

" Hôm nay em có làm gì không?" Thầm Triết Hạo thân là nam sinh, nên chủ động bắt chuyện trước.

"Em không, em tính đi dạo xung quanh thôi. "

" Trùng hợp anh cũng muốn đi dạo xung quanh, chúng ta cùng đi nhé?"

" Cũng được ạ."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh: Thanh Xuân Của Tôi

Số ký tự: 0