Trùng Sinh Trở Thành Lão Bà Của Tướng Quân
Che Giấu
2024-10-01 00:51:39
Trời đã khuya, Mạc Vỹ và Niên Bạch Hiên cũng quyết định sẽ ở lại một đêm, ngày mai sẽ trở lại trường dù gì bây giờ họ cũng không bận rộn. Những người đứng đầu bảng luôn là như vậy, luôn sẽ có một số đãi hộ thích đáng với thành tích mà họ đạt được
Vì trong nhà chỉ có hai phòng, Niên Bạch Hiên từ chối khi Phàm Ân bảo muốn hai người chung một phòng trò chuyện, dù sao nhìn vẻ mặt kia của Cảnh Hàn e là sẽ không đồng ý đâu
"Anh và Cảnh Hàn cứ ở một phòng, em và cậu ấy dù sao cũng là bạn cùng phòng ở trường, không cần lo lắng"
Niên Bạch Hiên hướng ánh mắt sang Mạc Vỹ
"Đúng vậy, không cần lo lắng, tôi không giống người nào đó lợi dụng lúc omega yếu đuối mà..."
Mạc Vỹ chưa nói hết đã bị Cảnh Hàn lao đến bịt miệng, anh em kiểu gì không biết, rãnh rỗi lại đi chọc giận omega nhà người ta như vậy
"Vậy thì để tôi đi chuẩn bị gối với chăn cho hai người"
Phàm Ân nói xong rồi liền đi chuẩn bị
Phòng khách chỉ còn lại ba người, lúc này Cảnh Hàn mới hỏi
"Niên Bạch Hiên cậu là omega đúng không"
Lời vừa nói ra khiến Mạc Vỹ và Niên Bạch Hiên im lặng không trả lời
"Tôi biết, hai người không cần phải che giấu, trước đây tôi đã có nghi ngờ, thế nhưng trận đánh ngày hôm trước đã hoàn toàn minh bạch được suy nghĩ của tôi, mùi pheromone của omega, người khác ở xa không để ý đến nhưng tôi ở gần như vậy làm sao không nghe thấy được, an tâm tôi cũng không nói ra chuyện này"
Cảnh Hàn thẳng thắng nói, hắn quả thật có nghi ngờ, nhưng sau khi tổng kết lại các nghi ngờ Cảnh Hàn biết được chuyện này có thể liên quan đến Phàm Ân cho nên suy cho cùng vẫn là giúp Niên Bạch Hiên che giấu chuyện này. Hắn cũng là người huỷ đi hết những tài liệu xét nghiệm gây bất lợi cho Niên Bạch Hiên ở trường
Chuyện này ngoài bọn họ ra sẽ không ai biết Niên Bạch Hiên là omega
"Cảm ơn cậu".
"Không có gì, Phàm Ân anh ấy xem cậu như em trai của anh ấy, tôi không giúp được quá nhiều chuyện nhưng những chuyện trong khả năng chắc chắn sẽ giúp cậu"
Thật ra Cảnh Hàn còn muốn nói thêm là vì người bên cạnh cậu nữa nhưng bị Mạc Vỹ trừng liền im lặng
"Sắp tới nếu rãnh rỗi hãy đến chỗ này nói chuyện cùng anh ấy, trong trường có người của quân đội giám sát, cậu tốt nhất nên tránh mặt ít nhiều, bọn họ mũi chó, rất nhạy"
Mạc Vỹ nghe Cảnh Hàn nói cùng phì cười, nhưng lời Cảnh Hàn nói cũng không sai, những kẻ được cử đến giám sát trường quân đội đều là những kẻ hay gây chuyện, sơ hở lại kiếm chuyện cùng các học sinh, mấy lần bọn họ bị đưa đi huấn luyện đã được gặp qua, những kẻ đó ỷ đã khoác lên người quân phục nên rất xem thường những học sinh ở trường, chỉ là bọn họ quên mất họ cũng từ nơi đó mà có được như bây giờ, thành tích của bọn họ có khi còn không bằng Tư Ái Lạc huống hồ gì so sánh với Mạc Vỹ
"Tôi đã biết, không còn sớm nữa, cậu cũng nên bồi Phàm Ân nghỉ ngơi đi"
Cảnh Hàn rời đi, Mạc Vỹ và Niên Bạch Hiên cũng trở về phòng nghỉ ngơi
Sáng hôm sau bọn họ liền quay lại trường, trường quá lớn cho nên những chỗ ra vào bí mật này cũng không dễ bị người khác phát hiện, hai người trở về trường học, thay đồng phục sau đó tiếp tục bình thường mà đến lớp
Nhưng mà hai người dường như quên mất rằng khóá bọn họ vẫn đang trong thời gian nghỉ, hai người đành đi lang thang dạo, cũng hóng xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra
Tư Ái Lạc cả một buổi bị xoay tới xoay lui để chào hỏi mấy vị phía quân đội cử đến, hắn đau hết cả đầu, vừa thở phào được một chút đã bị gọi đi. Tư Ái Lạc chỉ đành bất lực truyền tin cho Niên Bạch Hiên bảo cậu cẩn thận cũng cho cậu biết những nơi nào có người của quân đội đi tuần tra giám sát tránh đụng mặt
Lần này quân đội cử đến có một cái alpha trội, người này là Thiên Lạc Phồn, là một Thiếu tá trẻ tuổi, thành tích anh ta rất tốt, lập được không ít chiến công từ lúc vào quân đội đến bây giờ
Chỉ là Tư Ái Lạc đối với cái alpha kia chính là không thích, người nọ vừa mới đến đã hành hắn chạy tới chạy lui cả buổi, không có thời gian nhìn đến Niên Bạch Hiên
"Không biết Tư thiếu đây có phải không hài lòng với cách làm việc của tôi hay không, nhìn cậu không thoải mái thì phải"
Thiên Lạc Phồn bình tĩnh nói nhưng Tư Ái Lạc âm thầm mắng kẻ kia vạn lần, ỷ có chút quyền lực liền sai bảo người khác, hắn ta quên rằng hắn ta chỉ là một Thiếu tá, còn Tư Ái Lạc đây chính là người kế vị Tư tướng sau này, trở thành Tư tướng quân tiếp theo sao, cấp bậc vẫn cao hơn nhiều (1
"Thiêu thiếu tá sao lại nói thế, tôi làm sao không đồng tình với cách làm việc của ngài, chúng ta cứ tiếp tục"
Tư Ái Lạc nở nụ cười nhưng ánh mắt vô cùng sắt trong lòng kiềm nén sự tức giận của alpha
Thế nhưng xui xẻo kiểu gì mà Tư Ái Lạc đang đi cùng Thiên Lạc Phồn lại đụng mặt Mạc Vỹ và Niên Bạch Hiên,
Mạc Vỹ lập tức kéo Niên Bạch Hiên sang một bên âm thầm bảo hộ. Mạc Vỹ nhận ra Thiên Lạc Phồn, cái người này chính là người hắn đã từng gặp mặt thậm chí còn đánh nhau một vài lần khi huấn luyện, người này khí thế không vừa. Chỉ một mình không dựa vào gia tộc cũng không có ai chống lưng, mấy năm ngắn ngủi liền trở thành
Thiếu tá
Thiên Lạc Phồn nhìn thấy Mạc Vỹ liền bước đến
"Mạc thiếu đã lâu không gặp, vị này là"
Tư Ái Lạc cũng nhận ra sự cảnh giác lập tức lên tiếng đánh gãy lời nói
"Không phải chúng ta còn có việc sao, Thiên thiếu tá vẫn là nên đi xử lí trước sau đó chào hỏi nhau cũng chưa muộn"
Niên Bạch Hiên nãy giờ vẫn luôn im lặng, cậu có cảm giác người này không ổn, vẫn là không nên tiếp xúc với người này
Tư Ái Lạc đã mở lời như vậy Thiên Lạc Phồn cũng không thể ở lại, chào hỏi một tiếng liền rời đi, chỉ là khi lướt qua liền cố ý nhìn đến Niên Bạch Hiên
Đợi người đi xa Mạc Vỹ mới bình tĩnh lại được một chút
"Chúng ta trở về phòng, liên lạc với Cảnh Hàn, kẻ kia đến đây e là trong trường xảy ra chuyện lớn, hơn nữa kẻ đó nhìn đến cậu, Bạch Hiên sau này cậu tốt nhất không nên đi một mình"
Mạc Vỹ biết một điều, Thiên Lạc Phồn là một kẻ không tốt đẹp, hắn ta mặc dù tài giỏi nhưng lại là một kẻ bạo lực hơn nữa cũng là một kẻ xem người khác như thú vui của hắn ta, hắn ta đã để mắt đến ai, trừ khi người kia quá cường hãn hoặc phía sau là gia tộc lớn còn không hắn đều bắt người làm chút chuyện
Vì trong nhà chỉ có hai phòng, Niên Bạch Hiên từ chối khi Phàm Ân bảo muốn hai người chung một phòng trò chuyện, dù sao nhìn vẻ mặt kia của Cảnh Hàn e là sẽ không đồng ý đâu
"Anh và Cảnh Hàn cứ ở một phòng, em và cậu ấy dù sao cũng là bạn cùng phòng ở trường, không cần lo lắng"
Niên Bạch Hiên hướng ánh mắt sang Mạc Vỹ
"Đúng vậy, không cần lo lắng, tôi không giống người nào đó lợi dụng lúc omega yếu đuối mà..."
Mạc Vỹ chưa nói hết đã bị Cảnh Hàn lao đến bịt miệng, anh em kiểu gì không biết, rãnh rỗi lại đi chọc giận omega nhà người ta như vậy
"Vậy thì để tôi đi chuẩn bị gối với chăn cho hai người"
Phàm Ân nói xong rồi liền đi chuẩn bị
Phòng khách chỉ còn lại ba người, lúc này Cảnh Hàn mới hỏi
"Niên Bạch Hiên cậu là omega đúng không"
Lời vừa nói ra khiến Mạc Vỹ và Niên Bạch Hiên im lặng không trả lời
"Tôi biết, hai người không cần phải che giấu, trước đây tôi đã có nghi ngờ, thế nhưng trận đánh ngày hôm trước đã hoàn toàn minh bạch được suy nghĩ của tôi, mùi pheromone của omega, người khác ở xa không để ý đến nhưng tôi ở gần như vậy làm sao không nghe thấy được, an tâm tôi cũng không nói ra chuyện này"
Cảnh Hàn thẳng thắng nói, hắn quả thật có nghi ngờ, nhưng sau khi tổng kết lại các nghi ngờ Cảnh Hàn biết được chuyện này có thể liên quan đến Phàm Ân cho nên suy cho cùng vẫn là giúp Niên Bạch Hiên che giấu chuyện này. Hắn cũng là người huỷ đi hết những tài liệu xét nghiệm gây bất lợi cho Niên Bạch Hiên ở trường
Chuyện này ngoài bọn họ ra sẽ không ai biết Niên Bạch Hiên là omega
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cảm ơn cậu".
"Không có gì, Phàm Ân anh ấy xem cậu như em trai của anh ấy, tôi không giúp được quá nhiều chuyện nhưng những chuyện trong khả năng chắc chắn sẽ giúp cậu"
Thật ra Cảnh Hàn còn muốn nói thêm là vì người bên cạnh cậu nữa nhưng bị Mạc Vỹ trừng liền im lặng
"Sắp tới nếu rãnh rỗi hãy đến chỗ này nói chuyện cùng anh ấy, trong trường có người của quân đội giám sát, cậu tốt nhất nên tránh mặt ít nhiều, bọn họ mũi chó, rất nhạy"
Mạc Vỹ nghe Cảnh Hàn nói cùng phì cười, nhưng lời Cảnh Hàn nói cũng không sai, những kẻ được cử đến giám sát trường quân đội đều là những kẻ hay gây chuyện, sơ hở lại kiếm chuyện cùng các học sinh, mấy lần bọn họ bị đưa đi huấn luyện đã được gặp qua, những kẻ đó ỷ đã khoác lên người quân phục nên rất xem thường những học sinh ở trường, chỉ là bọn họ quên mất họ cũng từ nơi đó mà có được như bây giờ, thành tích của bọn họ có khi còn không bằng Tư Ái Lạc huống hồ gì so sánh với Mạc Vỹ
"Tôi đã biết, không còn sớm nữa, cậu cũng nên bồi Phàm Ân nghỉ ngơi đi"
Cảnh Hàn rời đi, Mạc Vỹ và Niên Bạch Hiên cũng trở về phòng nghỉ ngơi
Sáng hôm sau bọn họ liền quay lại trường, trường quá lớn cho nên những chỗ ra vào bí mật này cũng không dễ bị người khác phát hiện, hai người trở về trường học, thay đồng phục sau đó tiếp tục bình thường mà đến lớp
Nhưng mà hai người dường như quên mất rằng khóá bọn họ vẫn đang trong thời gian nghỉ, hai người đành đi lang thang dạo, cũng hóng xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra
Tư Ái Lạc cả một buổi bị xoay tới xoay lui để chào hỏi mấy vị phía quân đội cử đến, hắn đau hết cả đầu, vừa thở phào được một chút đã bị gọi đi. Tư Ái Lạc chỉ đành bất lực truyền tin cho Niên Bạch Hiên bảo cậu cẩn thận cũng cho cậu biết những nơi nào có người của quân đội đi tuần tra giám sát tránh đụng mặt
Lần này quân đội cử đến có một cái alpha trội, người này là Thiên Lạc Phồn, là một Thiếu tá trẻ tuổi, thành tích anh ta rất tốt, lập được không ít chiến công từ lúc vào quân đội đến bây giờ
Chỉ là Tư Ái Lạc đối với cái alpha kia chính là không thích, người nọ vừa mới đến đã hành hắn chạy tới chạy lui cả buổi, không có thời gian nhìn đến Niên Bạch Hiên
"Không biết Tư thiếu đây có phải không hài lòng với cách làm việc của tôi hay không, nhìn cậu không thoải mái thì phải"
Thiên Lạc Phồn bình tĩnh nói nhưng Tư Ái Lạc âm thầm mắng kẻ kia vạn lần, ỷ có chút quyền lực liền sai bảo người khác, hắn ta quên rằng hắn ta chỉ là một Thiếu tá, còn Tư Ái Lạc đây chính là người kế vị Tư tướng sau này, trở thành Tư tướng quân tiếp theo sao, cấp bậc vẫn cao hơn nhiều (1
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Thiêu thiếu tá sao lại nói thế, tôi làm sao không đồng tình với cách làm việc của ngài, chúng ta cứ tiếp tục"
Tư Ái Lạc nở nụ cười nhưng ánh mắt vô cùng sắt trong lòng kiềm nén sự tức giận của alpha
Thế nhưng xui xẻo kiểu gì mà Tư Ái Lạc đang đi cùng Thiên Lạc Phồn lại đụng mặt Mạc Vỹ và Niên Bạch Hiên,
Mạc Vỹ lập tức kéo Niên Bạch Hiên sang một bên âm thầm bảo hộ. Mạc Vỹ nhận ra Thiên Lạc Phồn, cái người này chính là người hắn đã từng gặp mặt thậm chí còn đánh nhau một vài lần khi huấn luyện, người này khí thế không vừa. Chỉ một mình không dựa vào gia tộc cũng không có ai chống lưng, mấy năm ngắn ngủi liền trở thành
Thiếu tá
Thiên Lạc Phồn nhìn thấy Mạc Vỹ liền bước đến
"Mạc thiếu đã lâu không gặp, vị này là"
Tư Ái Lạc cũng nhận ra sự cảnh giác lập tức lên tiếng đánh gãy lời nói
"Không phải chúng ta còn có việc sao, Thiên thiếu tá vẫn là nên đi xử lí trước sau đó chào hỏi nhau cũng chưa muộn"
Niên Bạch Hiên nãy giờ vẫn luôn im lặng, cậu có cảm giác người này không ổn, vẫn là không nên tiếp xúc với người này
Tư Ái Lạc đã mở lời như vậy Thiên Lạc Phồn cũng không thể ở lại, chào hỏi một tiếng liền rời đi, chỉ là khi lướt qua liền cố ý nhìn đến Niên Bạch Hiên
Đợi người đi xa Mạc Vỹ mới bình tĩnh lại được một chút
"Chúng ta trở về phòng, liên lạc với Cảnh Hàn, kẻ kia đến đây e là trong trường xảy ra chuyện lớn, hơn nữa kẻ đó nhìn đến cậu, Bạch Hiên sau này cậu tốt nhất không nên đi một mình"
Mạc Vỹ biết một điều, Thiên Lạc Phồn là một kẻ không tốt đẹp, hắn ta mặc dù tài giỏi nhưng lại là một kẻ bạo lực hơn nữa cũng là một kẻ xem người khác như thú vui của hắn ta, hắn ta đã để mắt đến ai, trừ khi người kia quá cường hãn hoặc phía sau là gia tộc lớn còn không hắn đều bắt người làm chút chuyện
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro