Trùng Sinh Trở Thành Lão Bà Của Tướng Quân
Nụ Hôn
2024-10-01 00:51:39
Cảnh Hàn đến cũng là lúc ba người kia sẵn sàng, họ chia ra thành hai nhóm một nhóm sẽ trực tiếp đánh với Bạch Thần, một nhóm sẽ đánh với Trường Tấn An
Niên Bạch Hiên và Tư Ái Lạc đối phó với Bạch Thần
Tư Ái Lạc xông lên trước, Niên Bạch Hiên hỗ trợ cho hắn, Bạch Thần đối với Tư Ái Lạc dễ dàng khiến hắn chật vật nhưng Niên Bạch Hiên một bên cũng khiến cho Bạch Thần không đoán được hành động mà có chút bất lợi
Hai người phối hợp vô cùng ăn ý, đương nhiên Bạch Thần cũng sẽ không chịu thua, hắn cố ý khóá Tư Ái Lạc vào thế yếu để dụ Niên Bạch Hiên tấn công, chỉ là Niên Bạch Hiên vẫn luôn phòng thủ thay vì chọn tấn công, Bạch Thần cố gắng nhưng bất ngờ trong khi Bạch Thần không để ý, Niên Bạch Hiên từ phòng thủ chuyển sang tấn công, mỗi một động tác đều rất dứt khoác, khiến cho Bạch Thần rơi xuống khỏi sàn thi đấu
Thật ra mà nói là do Tư Ái Lạc và Niên Bạch Hiên đã tính kế từ đầu, muốn hao thể lực của Bạch Thần, Niên Bạch Hiên cũng không phải phòng thủ không đánh mà cậu chính là câu thời gian, để Bạch Thần dồn hết lực chú ý cùng tấn công Tư Ái Lạc trong khi đó cậu nhìn ra sơ hở từng động tác của Bạch Thần, cứ thế dễ dàng hạ gục người
Bên này Mạc Vỹ và Cảnh Hàn có chút chật vật hơn, Mạc Vỹ thương tích vẫn chưa lành đối mặt với một Trường Tấn An khoẻ mạnh là không dễ hơn nữa Mạc Vỹ luôn có cảm giác người kia không phải là alpha vì lực thật sự rất mạnh cho dù là alpha với nhau sức lực cũng không thể áp chế một alpha trội như hắn được
Cảnh Hàn và Mạc Vỹ vốn ăn ý trong chiến đấu, đây cũng không phải lần đầu hai người chiến đầu trực diện như vậy, mỗi khi đối mặt với hình phạt của cha Mạc Vỹ, hai người bọn họ đều bị quăng đến những nơi huấn luyện tàn khốc, may mà lần nào cũng nhặt được mạng trở về chỉ là thương tích có chút nhiều hơn mà thôi
Mạc Vỹ bị thương cho nên động tác không đủ lực như bình thường, Cảnh Hàn không phải là đối thủ của Trường Tấn An, hai người chỉ có thể dựa vào kiên trì của bản thân mà đánh lại
Niên Bạch Hiên nhìn cảnh này liền lo lắng mấy vết thương chưa hồi phục của Mạc Vỹ, trong khi Tư Ái Lạc đang ngồi nghỉ ngơi băng bó lại mấy vết thương trên người thì Niên Bạch Hiên lại lao về phía bên này, một chân đá
Trường Tần An, giải vây cho Mạc Vỹ và Cảnh Hàn
Trường Tấn An đã nhìn thấy bộ dạng Bạch Thần bị đánh bại cho nên đối với Niên Bạch Hiên đề phòng vô cùng, cái người này trong có hơi nhỏ nhắn so với alpha bình thường nhưng dù sao thì đánh được Bạch Thần thua thì cũng là một giỏi
Ba đấu một đương nhiên ai cũng nghĩ kì này thắng chắc, có điều Mạc Vỹ đã không thể cầm cự được bao lâu, Niên Bạch Hiên có thể nhìn ra được những vết thương của Mạc Vỹ đang rỉ máu, cậu không suy nghĩ nhiều quyết định kết thúc trận đánh này thật nhanh
Niên Bạch Hiên nhìn Mạc Vỹ ra hiệu, hắn ban đầu không rõ cậu muốn làm gì nhưng khi nghe thoảng thoảng hương vị của cậu trong không khí, Mạc Vỹ liền hiểu ra được, hắn lập tức tấn công Trường Tấn An, Trường Tấn An bất ngờ vì có mùi pheromone của omega ở nơi này cho nên đã có chút không bình tĩnh, đúng lúc này Mạc Vỹ và
Cảnh Hàn liền tấn công, Niên Bạch Hiên hỗ trợ hai người họ, Mạc Vỹ một đòn hạ gục Trường Tấn An
Không cần phải nói, tất cả học sinh có mặt đêu vỗ tay hoan hô, Mạc Vỹ thì ngay lập tức kéo Niên Bạch Hiên rời đi,
Tư Ái Lạc đương nhiên nhận ra được khi nãy có điều không đúng, hắn tiến lại gần liền nghe ra được mùi pheromone của Niên Bạch Hiên, hắn lập tức chạy theo hai người
Mạc Vỹ kèo Niên Bạch Hiên vào trong phòng, ở trên cửa hôn lấy môi của cậu, Niên Bạch Hiên vẫn còn đang lo lắng thương tích của Mạc Vỹ đã bị người hôn lấy môi vô cùng hoang mang
"Um.……cau.."
Mạc Vỹ hôn Niên Bạch Hiên, hắn muốn cướp hết dưỡng khí trong người cậu, hôn đến mức chân của Niên Bạch Hiên có chút không vững, Mạc Vỹ liền đỡ lấy Niên Bạch Hiên tránh cậu té ngã, tiếp tục hôn xuống
Niên Bạch Hiên nghe trong không khí hương vị pheromone mùi rượu của Mạc Vỹ, cậu bất giác cũng toả ra pheromone của chính mình, mùi bạc hà thoang thoảng trong không khí, không khiến cho người khác bị ngộp và cay mà còn mang đến một cảm giác thoải mái
Lúc Mạc Vỹ rời khỏi môi của Niên Bạch Hiên, mặt cậu đã đỏ vô cùng, mùi pheromone rất nồng. Mạc Vỹ cố gắng bình tĩnh lại. Niên Bạch Hiên cũng biết bây giờ có chút không thích hợp, Mạc Vỹ thương tích không biết như nào, bọn họ vẫn là nên xem thương tích của Mạc Vỹ trước đã
"Chúng ta...chúng ta...xem xem vết thương của cậu trước đã"
Mạc Vỹ gật đầu, hắn vẫn còn nhớ mình bị thương, hành động quá khích khi nãy của bản thân là không đúng mực chút nào
Mạc Vỹ cởi đồng phục ra, lớp vải trắng đã thấm máu, máu còn thấm ra cả bên ngoài, Niên Bạch Hiên liền nhanh chóng chuẩn bị thuốc cùng đồ để băng bó, giúp Mạc Vỹ băng bó lại vết thương, cũng tiêm thuốc cầm máu cho hắn
Nhìn vết thương chỉ vừa mới băng bó chưa bao lâu lại vì cử động mà chảy máu, Niên Bạch Hiên có chút đau lòng, mặc dù cậu không phải lần đầu nhùn thấy Mạc Vỹ bị thương nhưng mà dù là lần nào cậu cũng thấy xót cho hắn cả
Tư Ái Lạc ở bên ngoài, hắn hoàn toàn nghe được vị pheromone của hai người bên trong phòng nhưng hắn lựa chọn rời đi, hắn biết hắn hiện tại không thể xen vào được
Cảnh Hàn sau khi đánh thắng cũng nhanh chóng rời đi, hắn còn một người đang đợi hắn về, không thể rời đi người kia quá lâu nữa. Chỉ là Cảnh Hàn vừa về đến đã bị Phàm Ân quát cho một trận. Lúc đi thì không một chút thương tích, lúc về cả người đều bị thương, mặc dù chỉ là vết thương ngoài da nhưng Phàm Ân cũng không mấy vui vẻ
"Xin lỗi, em không cố ý bị thương, hôm nay có bài huấn luyện nên phải cùng giáo quan thi đấu, cho nên...ui.. đau"
Phàm Ân mặc dù không vui nhưng vẫn giúp Cảnh Hàn chữa trị vết thương, hai người bọn họ tạm thời ở chỗ do
Mạc Vỹ đã sắp xếp dùm, nhưng đây chỉ là cách trì hoãn, thật ra Cảnh Hàn đã có quyết định, hắn là người có trách nhiệm đương nhiên không thể để Phàm Ân chịu thiệt được. Cảnh tướng đuổi hắn đi nhưng hắn vẫn còn nhà ngoại, nhà ngoại rất yếu thương hắn, hắn đã nói chuyện này với gia gia nhà hắn, gia gia bảo mang Phàm Ân về rồi tính, không thể để omega đang mang thai ở bên ngoài cực khổ cho nên Cảnh Hàn quyết định ngày mai liền đưa Phàm Ân về nhà ngoại hắn, cũng nói một tiếng mời ba người Mạc Vỹ, Niên Bạch Hiên và Tư Ái Lạc rời trường đến
Niên Bạch Hiên và Tư Ái Lạc đối phó với Bạch Thần
Tư Ái Lạc xông lên trước, Niên Bạch Hiên hỗ trợ cho hắn, Bạch Thần đối với Tư Ái Lạc dễ dàng khiến hắn chật vật nhưng Niên Bạch Hiên một bên cũng khiến cho Bạch Thần không đoán được hành động mà có chút bất lợi
Hai người phối hợp vô cùng ăn ý, đương nhiên Bạch Thần cũng sẽ không chịu thua, hắn cố ý khóá Tư Ái Lạc vào thế yếu để dụ Niên Bạch Hiên tấn công, chỉ là Niên Bạch Hiên vẫn luôn phòng thủ thay vì chọn tấn công, Bạch Thần cố gắng nhưng bất ngờ trong khi Bạch Thần không để ý, Niên Bạch Hiên từ phòng thủ chuyển sang tấn công, mỗi một động tác đều rất dứt khoác, khiến cho Bạch Thần rơi xuống khỏi sàn thi đấu
Thật ra mà nói là do Tư Ái Lạc và Niên Bạch Hiên đã tính kế từ đầu, muốn hao thể lực của Bạch Thần, Niên Bạch Hiên cũng không phải phòng thủ không đánh mà cậu chính là câu thời gian, để Bạch Thần dồn hết lực chú ý cùng tấn công Tư Ái Lạc trong khi đó cậu nhìn ra sơ hở từng động tác của Bạch Thần, cứ thế dễ dàng hạ gục người
Bên này Mạc Vỹ và Cảnh Hàn có chút chật vật hơn, Mạc Vỹ thương tích vẫn chưa lành đối mặt với một Trường Tấn An khoẻ mạnh là không dễ hơn nữa Mạc Vỹ luôn có cảm giác người kia không phải là alpha vì lực thật sự rất mạnh cho dù là alpha với nhau sức lực cũng không thể áp chế một alpha trội như hắn được
Cảnh Hàn và Mạc Vỹ vốn ăn ý trong chiến đấu, đây cũng không phải lần đầu hai người chiến đầu trực diện như vậy, mỗi khi đối mặt với hình phạt của cha Mạc Vỹ, hai người bọn họ đều bị quăng đến những nơi huấn luyện tàn khốc, may mà lần nào cũng nhặt được mạng trở về chỉ là thương tích có chút nhiều hơn mà thôi
Mạc Vỹ bị thương cho nên động tác không đủ lực như bình thường, Cảnh Hàn không phải là đối thủ của Trường Tấn An, hai người chỉ có thể dựa vào kiên trì của bản thân mà đánh lại
Niên Bạch Hiên nhìn cảnh này liền lo lắng mấy vết thương chưa hồi phục của Mạc Vỹ, trong khi Tư Ái Lạc đang ngồi nghỉ ngơi băng bó lại mấy vết thương trên người thì Niên Bạch Hiên lại lao về phía bên này, một chân đá
Trường Tần An, giải vây cho Mạc Vỹ và Cảnh Hàn
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trường Tấn An đã nhìn thấy bộ dạng Bạch Thần bị đánh bại cho nên đối với Niên Bạch Hiên đề phòng vô cùng, cái người này trong có hơi nhỏ nhắn so với alpha bình thường nhưng dù sao thì đánh được Bạch Thần thua thì cũng là một giỏi
Ba đấu một đương nhiên ai cũng nghĩ kì này thắng chắc, có điều Mạc Vỹ đã không thể cầm cự được bao lâu, Niên Bạch Hiên có thể nhìn ra được những vết thương của Mạc Vỹ đang rỉ máu, cậu không suy nghĩ nhiều quyết định kết thúc trận đánh này thật nhanh
Niên Bạch Hiên nhìn Mạc Vỹ ra hiệu, hắn ban đầu không rõ cậu muốn làm gì nhưng khi nghe thoảng thoảng hương vị của cậu trong không khí, Mạc Vỹ liền hiểu ra được, hắn lập tức tấn công Trường Tấn An, Trường Tấn An bất ngờ vì có mùi pheromone của omega ở nơi này cho nên đã có chút không bình tĩnh, đúng lúc này Mạc Vỹ và
Cảnh Hàn liền tấn công, Niên Bạch Hiên hỗ trợ hai người họ, Mạc Vỹ một đòn hạ gục Trường Tấn An
Không cần phải nói, tất cả học sinh có mặt đêu vỗ tay hoan hô, Mạc Vỹ thì ngay lập tức kéo Niên Bạch Hiên rời đi,
Tư Ái Lạc đương nhiên nhận ra được khi nãy có điều không đúng, hắn tiến lại gần liền nghe ra được mùi pheromone của Niên Bạch Hiên, hắn lập tức chạy theo hai người
Mạc Vỹ kèo Niên Bạch Hiên vào trong phòng, ở trên cửa hôn lấy môi của cậu, Niên Bạch Hiên vẫn còn đang lo lắng thương tích của Mạc Vỹ đã bị người hôn lấy môi vô cùng hoang mang
"Um.……cau.."
Mạc Vỹ hôn Niên Bạch Hiên, hắn muốn cướp hết dưỡng khí trong người cậu, hôn đến mức chân của Niên Bạch Hiên có chút không vững, Mạc Vỹ liền đỡ lấy Niên Bạch Hiên tránh cậu té ngã, tiếp tục hôn xuống
Niên Bạch Hiên nghe trong không khí hương vị pheromone mùi rượu của Mạc Vỹ, cậu bất giác cũng toả ra pheromone của chính mình, mùi bạc hà thoang thoảng trong không khí, không khiến cho người khác bị ngộp và cay mà còn mang đến một cảm giác thoải mái
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc Mạc Vỹ rời khỏi môi của Niên Bạch Hiên, mặt cậu đã đỏ vô cùng, mùi pheromone rất nồng. Mạc Vỹ cố gắng bình tĩnh lại. Niên Bạch Hiên cũng biết bây giờ có chút không thích hợp, Mạc Vỹ thương tích không biết như nào, bọn họ vẫn là nên xem thương tích của Mạc Vỹ trước đã
"Chúng ta...chúng ta...xem xem vết thương của cậu trước đã"
Mạc Vỹ gật đầu, hắn vẫn còn nhớ mình bị thương, hành động quá khích khi nãy của bản thân là không đúng mực chút nào
Mạc Vỹ cởi đồng phục ra, lớp vải trắng đã thấm máu, máu còn thấm ra cả bên ngoài, Niên Bạch Hiên liền nhanh chóng chuẩn bị thuốc cùng đồ để băng bó, giúp Mạc Vỹ băng bó lại vết thương, cũng tiêm thuốc cầm máu cho hắn
Nhìn vết thương chỉ vừa mới băng bó chưa bao lâu lại vì cử động mà chảy máu, Niên Bạch Hiên có chút đau lòng, mặc dù cậu không phải lần đầu nhùn thấy Mạc Vỹ bị thương nhưng mà dù là lần nào cậu cũng thấy xót cho hắn cả
Tư Ái Lạc ở bên ngoài, hắn hoàn toàn nghe được vị pheromone của hai người bên trong phòng nhưng hắn lựa chọn rời đi, hắn biết hắn hiện tại không thể xen vào được
Cảnh Hàn sau khi đánh thắng cũng nhanh chóng rời đi, hắn còn một người đang đợi hắn về, không thể rời đi người kia quá lâu nữa. Chỉ là Cảnh Hàn vừa về đến đã bị Phàm Ân quát cho một trận. Lúc đi thì không một chút thương tích, lúc về cả người đều bị thương, mặc dù chỉ là vết thương ngoài da nhưng Phàm Ân cũng không mấy vui vẻ
"Xin lỗi, em không cố ý bị thương, hôm nay có bài huấn luyện nên phải cùng giáo quan thi đấu, cho nên...ui.. đau"
Phàm Ân mặc dù không vui nhưng vẫn giúp Cảnh Hàn chữa trị vết thương, hai người bọn họ tạm thời ở chỗ do
Mạc Vỹ đã sắp xếp dùm, nhưng đây chỉ là cách trì hoãn, thật ra Cảnh Hàn đã có quyết định, hắn là người có trách nhiệm đương nhiên không thể để Phàm Ân chịu thiệt được. Cảnh tướng đuổi hắn đi nhưng hắn vẫn còn nhà ngoại, nhà ngoại rất yếu thương hắn, hắn đã nói chuyện này với gia gia nhà hắn, gia gia bảo mang Phàm Ân về rồi tính, không thể để omega đang mang thai ở bên ngoài cực khổ cho nên Cảnh Hàn quyết định ngày mai liền đưa Phàm Ân về nhà ngoại hắn, cũng nói một tiếng mời ba người Mạc Vỹ, Niên Bạch Hiên và Tư Ái Lạc rời trường đến
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro