Trước Tận Thế: Tôi Bị Cả Nhà Hào Môn Nghe Lén Tiếng Lòng
Cái Chết Của Gã...
2024-09-28 14:56:20
Diêu Tấn giật thót tim, sốt ruột muốn nhắc nhở Tư Điềm Điềm đang đầu quay sang hướng khác, không kịp chú ý đến gã mặt mụn. Cô trông yếu ớt như đậu phụ thế kia, chắc chắn không chịu nổi cú đạp mạnh như thế giống anh ta được.
Nhưng ngay giây sau, anh ta hoàn toàn ngớ người.
Tư Điềm Điềm tuy không quay mặt lại, nhưng phản ứng của cô cực kỳ nhanh. Cô chỉ cần một động tác vắt chân nhẹ nhàng, lách mình qua đã dễ dàng tránh được cú đạp của gã mặt mụn. Sau đó cô dùng chân thon dài của mình, lấy tư thế sét đánh không kịp bịt tai đạp thẳng vào cái chân sắp rụt về của gã mặt mụn, khiến gã lập tức gào lên.
Cả quá trình diễn ra trơn tru chỉ trong vài giây ngắn ngủi, khiến Diêu Tấn sợ tới mức suýt cắn trúng lưỡi mình, lời cảnh báo vừa định thốt ra phải nuốt ngược trở lại.
Shhh… Năng lực phản ứng này, cái tốc độ này, đỉnh!
Nghĩ lại câu sẽ bảo vệ cô mà mình nói trước đây, anh ta xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng.
"Hì hì hì... Chú làm hỏng ngựa gỗ rồi đó, những người lớn không chín chắn sẽ bị trừng phạt đó nha ~"
Không biết từ lúc nào, Cô Bé Ma đã ngồi lên một con ngựa gỗ, tiếng cười hì hì của nó làm da đầu người ta tê rần, không gian xung quanh cũng lập tức trở nên im ắng, bạo lực và hỗn loạn đều tan biến.
Gã mặt mụn đang nổi giận vốn định phản kích kia, giờ mắt trợn to đầy kinh hãi nhìn về phía Cô Bé Ma. Ngay giây sau, gã chưa kịp vùng vẫy hay né tránh thì đã bị cô nhóc này tàn nhẫn xé toạc một cánh tay.
Máu tươi lập tức phun ra, gã mặt mụn hét lên thảm thiết như heo bị chọc tiết, nhưng Cô Bé Ma vẫn cười hì hì, nó tung cánh tay lên, máu tươi nóng ấm bắn tung tóe khắp nơi.
Trên trần vòng xoay ngựa gỗ, hàng loạt cái đầu quỷ mọc lên chằng chịt, chúng chen chúc nhau, cùng rướn cổ, há to cái miệng như chậu máu mà tranh giành.
Sau đó, Cô Bé Ma vui vẻ nhấc bổng cả người gã mặt mụn lên, ném lên trần vòng xoay. Chỉ trong chớp mắt, dù tiếng kêu thảm thiết của gã vẫn còn vang vọng bên tai, nhưng thân thể gã đã bị những cái miệng đầy răng nanh trên trần đua nhau tranh giành, xé toạc thành từng mảnh nhỏ. Máu tươi đỏ thắm bắn tung tóe như mưa, rơi xuống khiến những người chơi và đám quỷ phía dưới đều bị nhuốm đỏ, tràn ngập mùi tanh hôi của máu.
Những cái đầu quỷ dữ tợn kia vẫn chưa thấy đủ, chúng còn thèm thuồng liếm môi, ánh mắt đầy ham muốn nhìn chằm chằm xuống dưới, như đang lựa chọn ai sẽ là món ăn nhẹ tiếp theo của chúng, khiến cho tất cả người chơi hoảng sợ đến tột cùng.
[Đinh đông —— Người chơi đã chết 1 người, số người còn sống trong phó bản lúc này là 19 người.]
Cả người Diêu Tấn run rẩy, đôi mắt mở to đầy kinh hãi, không còn dám nói gì về việc bản thân là con cưng của trời nữa. Cảnh tượng trước mắt quá đỗi tàn khốc, khiến anh ta thực sự nhận thức được sự nguy hiểm và tàn nhẫn của trò chơi quỷ dị này. Bất cứ lúc nào, họ cũng có thể bị đám quỷ ăn tươi nuốt sống như gã mặt mụn kia, chết không toàn thây, rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Ngay lúc đó, Cô Bé Ma lại cười khúc khích, chuyển ánh mắt đen láy, lạnh lẽo sang Tư Điềm Điềm, giọng nói sắc lạnh: "Vừa nãy chị đã cử động nhé ~"
Diêu Tấn lập tức như chim sợ cành cong, mắt mở to kinh hoàng nhìn về phía Tư Điềm Điềm. Xong rồi, cô em này bị con nhóc quỷ này nhắm trúng rồi, tình trạng thảm khốc của gã mặt mụn khi bị Cô Bé Ma để ý vẫn còn rành rành trước mắt.
Tư Điềm Điềm không hề hoảng hốt, ôm chặt Đại Hồng, nghiêm trang phải trái với Cô Bé Ma: "Thứ chị đạp là người chứ không phải ngựa gỗ, không phá hoại thiết bị cũng không gây ra tai nạn gì, thế nên chị vẫn là một người trưởng thành lý trí."
Một người một quỷ nhìn nhau chằm chằm.
Khi mà Diêu Tấn và những người chơi khác vây xem bắt đầu toát mồ hôi lạnh thì Cô Bé Ma bất ngờ quay mặt đi: "Hừ, người lớn lúc nào cũng có nhiều cái cớ hết."
Giọng nói non nớt của cô bé trở nên sắc bén, khuôn mặt nhỏ nhắn âm trầm, nhưng lại không ra tay, Tư Điềm Điềm tránh được một kiếp.
Những người chơi khác lau mồ hôi lạnh, ánh mắt bừng lên tia hy vọng, hóa ra cô nhóc quỷ này vẫn có thể nói lý lẽ!
Tư Điềm Điềm nhếch môi, đôi mắt lấp lánh, đôi lông mày thanh tú đầy vẻ điềm tĩnh.
Cô Bé Ma ghét loại người lớn không chín chắn nhất, chỉ cần bạn là một người trưởng thành đúng nghĩa thì vẫn có thể sống sót theo quy tắc trò chơi.
Điều này đã được đề cập trong bản đồ hướng dẫn du lịch, nhưng dù không có hướng dẫn thì việc Cô Bé Ma nhắc đi nhắc lại điều này vài lần cũng đủ để những ai không quá ngốc nhận ra thông tin này. Thế nên vòng xoay ngựa gỗ với độ nguy hiểm chỉ được đánh giá một sao này cũng không phải là quá khó hoàn thành.
Nhưng ngay giây sau, anh ta hoàn toàn ngớ người.
Tư Điềm Điềm tuy không quay mặt lại, nhưng phản ứng của cô cực kỳ nhanh. Cô chỉ cần một động tác vắt chân nhẹ nhàng, lách mình qua đã dễ dàng tránh được cú đạp của gã mặt mụn. Sau đó cô dùng chân thon dài của mình, lấy tư thế sét đánh không kịp bịt tai đạp thẳng vào cái chân sắp rụt về của gã mặt mụn, khiến gã lập tức gào lên.
Cả quá trình diễn ra trơn tru chỉ trong vài giây ngắn ngủi, khiến Diêu Tấn sợ tới mức suýt cắn trúng lưỡi mình, lời cảnh báo vừa định thốt ra phải nuốt ngược trở lại.
Shhh… Năng lực phản ứng này, cái tốc độ này, đỉnh!
Nghĩ lại câu sẽ bảo vệ cô mà mình nói trước đây, anh ta xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng.
"Hì hì hì... Chú làm hỏng ngựa gỗ rồi đó, những người lớn không chín chắn sẽ bị trừng phạt đó nha ~"
Không biết từ lúc nào, Cô Bé Ma đã ngồi lên một con ngựa gỗ, tiếng cười hì hì của nó làm da đầu người ta tê rần, không gian xung quanh cũng lập tức trở nên im ắng, bạo lực và hỗn loạn đều tan biến.
Gã mặt mụn đang nổi giận vốn định phản kích kia, giờ mắt trợn to đầy kinh hãi nhìn về phía Cô Bé Ma. Ngay giây sau, gã chưa kịp vùng vẫy hay né tránh thì đã bị cô nhóc này tàn nhẫn xé toạc một cánh tay.
Máu tươi lập tức phun ra, gã mặt mụn hét lên thảm thiết như heo bị chọc tiết, nhưng Cô Bé Ma vẫn cười hì hì, nó tung cánh tay lên, máu tươi nóng ấm bắn tung tóe khắp nơi.
Trên trần vòng xoay ngựa gỗ, hàng loạt cái đầu quỷ mọc lên chằng chịt, chúng chen chúc nhau, cùng rướn cổ, há to cái miệng như chậu máu mà tranh giành.
Sau đó, Cô Bé Ma vui vẻ nhấc bổng cả người gã mặt mụn lên, ném lên trần vòng xoay. Chỉ trong chớp mắt, dù tiếng kêu thảm thiết của gã vẫn còn vang vọng bên tai, nhưng thân thể gã đã bị những cái miệng đầy răng nanh trên trần đua nhau tranh giành, xé toạc thành từng mảnh nhỏ. Máu tươi đỏ thắm bắn tung tóe như mưa, rơi xuống khiến những người chơi và đám quỷ phía dưới đều bị nhuốm đỏ, tràn ngập mùi tanh hôi của máu.
Những cái đầu quỷ dữ tợn kia vẫn chưa thấy đủ, chúng còn thèm thuồng liếm môi, ánh mắt đầy ham muốn nhìn chằm chằm xuống dưới, như đang lựa chọn ai sẽ là món ăn nhẹ tiếp theo của chúng, khiến cho tất cả người chơi hoảng sợ đến tột cùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Đinh đông —— Người chơi đã chết 1 người, số người còn sống trong phó bản lúc này là 19 người.]
Cả người Diêu Tấn run rẩy, đôi mắt mở to đầy kinh hãi, không còn dám nói gì về việc bản thân là con cưng của trời nữa. Cảnh tượng trước mắt quá đỗi tàn khốc, khiến anh ta thực sự nhận thức được sự nguy hiểm và tàn nhẫn của trò chơi quỷ dị này. Bất cứ lúc nào, họ cũng có thể bị đám quỷ ăn tươi nuốt sống như gã mặt mụn kia, chết không toàn thây, rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Ngay lúc đó, Cô Bé Ma lại cười khúc khích, chuyển ánh mắt đen láy, lạnh lẽo sang Tư Điềm Điềm, giọng nói sắc lạnh: "Vừa nãy chị đã cử động nhé ~"
Diêu Tấn lập tức như chim sợ cành cong, mắt mở to kinh hoàng nhìn về phía Tư Điềm Điềm. Xong rồi, cô em này bị con nhóc quỷ này nhắm trúng rồi, tình trạng thảm khốc của gã mặt mụn khi bị Cô Bé Ma để ý vẫn còn rành rành trước mắt.
Tư Điềm Điềm không hề hoảng hốt, ôm chặt Đại Hồng, nghiêm trang phải trái với Cô Bé Ma: "Thứ chị đạp là người chứ không phải ngựa gỗ, không phá hoại thiết bị cũng không gây ra tai nạn gì, thế nên chị vẫn là một người trưởng thành lý trí."
Một người một quỷ nhìn nhau chằm chằm.
Khi mà Diêu Tấn và những người chơi khác vây xem bắt đầu toát mồ hôi lạnh thì Cô Bé Ma bất ngờ quay mặt đi: "Hừ, người lớn lúc nào cũng có nhiều cái cớ hết."
Giọng nói non nớt của cô bé trở nên sắc bén, khuôn mặt nhỏ nhắn âm trầm, nhưng lại không ra tay, Tư Điềm Điềm tránh được một kiếp.
Những người chơi khác lau mồ hôi lạnh, ánh mắt bừng lên tia hy vọng, hóa ra cô nhóc quỷ này vẫn có thể nói lý lẽ!
Tư Điềm Điềm nhếch môi, đôi mắt lấp lánh, đôi lông mày thanh tú đầy vẻ điềm tĩnh.
Cô Bé Ma ghét loại người lớn không chín chắn nhất, chỉ cần bạn là một người trưởng thành đúng nghĩa thì vẫn có thể sống sót theo quy tắc trò chơi.
Điều này đã được đề cập trong bản đồ hướng dẫn du lịch, nhưng dù không có hướng dẫn thì việc Cô Bé Ma nhắc đi nhắc lại điều này vài lần cũng đủ để những ai không quá ngốc nhận ra thông tin này. Thế nên vòng xoay ngựa gỗ với độ nguy hiểm chỉ được đánh giá một sao này cũng không phải là quá khó hoàn thành.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro