Trước Tận Thế: Tôi Bị Cả Nhà Hào Môn Nghe Lén Tiếng Lòng
Cô Bé Ma Ghét N...
2024-09-28 14:56:20
Rồi cả ba thanh niên quay đầu nhìn Tư Điềm Điềm, ánh mắt con cưng của trời sáng lên: "Em gái, em cũng là người chơi phải không? Chào em nha, anh tên là Diêu Tấn, em cứ gọi anh là anh Tấn cũng được. Gặp nhau là có duyên, chúng ta đều là những người được chọn, lát nữa nếu em gặp nguy hiểm gì thì cứ tìm bọn anh nhé, bọn anh nhất định sẽ cố gắng bảo vệ em."
Tư Điềm Điềm ngạc nhiên, biểu cảm trở nên kỳ quái. Không lẽ thằng nhóc này thực sự muốn trở thành Long Ngạo Thiên, đang tính chiêu mộ hậu cung à?
Nghĩ đến nhan sắc trời ban của mình, cô cảm thấy việc anh ta để mắt đến mình cũng chẳng có gì lạ.
Đúng lúc này, từ phía dưới xuất hiện một gã đàn ông mặt đầy mụn trứng cá, gã nghe thế đã đứng ra nói lớn: "Anh em chúng mày giúp một con đàn bà thì có ích lợi gì? Đến giúp tao đây này, tao hữu dụng hơn nhiều, sau này tao với chúng mày còn có thể hợp tác với nhau. Còn con đàn bà này vừa nhìn đã biết là một con nhỏ đầu to óc hạt đậu rồi, đến giờ còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, lại còn ôm khư khư con gà cảnh kia nữa. Hừ, loại đàn bà thế này ngoài việc xinh đẹp thì chẳng còn gì đáng giá, chỉ biết gây phiền phức và cản trở tụi mình vượt ải thôi. Để tao nói cho chúng mày biết, sau này khi chúng ta đã trở thành cao thủ, muốn loại mỹ nhân nào mà chẳng có, việc gì phải bây giờ phí công giúp đỡ cô ta."
Khuôn mặt tinh xảo của Tư Điềm Điềm nhíu lại. So với Long Ngạo Thiên, à không, Diêu Tấn ít nhiều còn có chút lòng tốt, bây giờ cô lại càng ghét cái gã đàn ông mặt mụn luôn miệt thị phụ nữ này hơn.
Long Ngạo Thiên, à không, Diêu Tấn cũng cau mày, tức giận nói: "Liên quan gì đến mày? Nhà mày ở cạnh biển hay sao mà quản rộng thế? Người ta ôm gà hay không thì liên quan gì đến mày? Hơn nữa, cho dù em gái này có yếu đuối hay kém cỏi đi nữa thì cũng chẳng đến lượt mày nói. Hay là mày chỉ biết mở mồm ba hoa để chứng tỏ cái tài cán quèn của mày thôi?"
Gã mặt mụn cũng nổi giận, lời nói đầy ám chỉ: "Tao cứ tưởng mày là một đại ca ghê gớm lắm chứ, hóa ra cũng chỉ là một thằng ngu bị sắc đẹp làm mờ mắt."
"Mày…"
Mắt thấy mâu thuẫn giữa hai bên đang có dấu hiệu leo thang, Cô Bé Ma bỗng dưng xuất hiện trên tầng hai, cất giọng ngọt ngào non nớt: "Vòng xoay ngựa gỗ sắp bắt đầu rồi đó, là những người lớn trưởng thành, bây giờ các anh chị nên chọn lấy con ngựa gỗ mình thích rồi ngồi lên chuẩn bị chơi thôi. Nếu khi trò chơi bắt đầu mà còn chưa ngồi lên ngựa gỗ, dù là người lớn thì cũng rất đáng ghét đấy nha ~"
Thoáng chốc, mấy người trên tầng hai có cảm giác như vừa bị một xô nước lạnh dội thẳng vào đầu, mọi cơn giận đều tan biến. Họ vội vàng tản ra tìm cho mình một con ngựa gỗ mà ngồi lên.
Tư Điềm Điềm cũng không chậm trễ, nhanh chóng vắt chân lên một con ngựa gỗ màu đỏ rực với hoa văn tinh xảo, vẻ mặt đầy mong đợi.
Ai mà ngờ lần đầu tiên cô đi chơi công viên giải trí ngồi lên ngựa gỗ lại là trong một trò chơi quỷ dị thế này, thật là thú vị quá đi!
[Tiểu Ngốc, cậu xem có câu chuyện gì đằng sau con nhóc ma này không.]
[Được thôi ký chủ, ồ, cô nhóc ma này thật sự rất xui xẻo, nó theo cha mẹ đến chơi vòng xoay ngựa gỗ, nhưng rồi có mấy con quỷ người lớn phía trên tầng cãi nhau, thậm chí còn xô xát, làm cho ngựa gỗ bị lệch khỏi trục, dẫn đến một loạt tiếng hét chói tai hỗn loạn, rồi cả cái vòng quay ngựa gỗ bị hỏng theo. Hàng rào bảo vệ tầng hai bị phá hủy, rơi xuống đè chết Cô Bé Ma đang đứng xếp hàng. Thế là Cô Bé Ma bị mắc kẹt mãi mãi ở Thung Lũng Vui Chơi Chết Chóc này.]
Tư Điềm Điềm: [Quả là xui xẻo thật, nhưng mà ma quỷ có thể bị đè chết à?]
Tiểu Ngốc: [Cái này liên quan đến cốt lõi và quy tắc của trò chơi quỷ dị này nữa. Nhưng tôi chỉ là một hệ thống bé bỏng, không tiếp cận được những điều sâu xa như thế.]
Tư Điềm Điềm: [Hiểu rồi hiểu rồi, cậu chỉ giỏi chuyện buôn dưa lê thôi. Nhưng mà xảy ra chuyện như vậy, bảo sao con nhóc ma này ghét cay ghét đắng mấy kẻ lớn tướng mà không trưởng thành. Có vẻ như lời gợi ý trong bản đồ hướng dẫn du lịch rất hữu dụng.]
Trong lúc cô đang cúi đầu suy nghĩ, vòng xoay ngựa gỗ đã khởi động, theo đó là một bài hát thiếu nhi kỳ quái, đầy bạo lực vang lên. Cô ngồi trên ngựa gỗ, xoay vòng, xoay vòng, rồi dần dần, bỗng cảm nhận được một cơn bạo ngược âm ỉ dâng lên trong lòng.
Tư Điềm Điềm ngạc nhiên, biểu cảm trở nên kỳ quái. Không lẽ thằng nhóc này thực sự muốn trở thành Long Ngạo Thiên, đang tính chiêu mộ hậu cung à?
Nghĩ đến nhan sắc trời ban của mình, cô cảm thấy việc anh ta để mắt đến mình cũng chẳng có gì lạ.
Đúng lúc này, từ phía dưới xuất hiện một gã đàn ông mặt đầy mụn trứng cá, gã nghe thế đã đứng ra nói lớn: "Anh em chúng mày giúp một con đàn bà thì có ích lợi gì? Đến giúp tao đây này, tao hữu dụng hơn nhiều, sau này tao với chúng mày còn có thể hợp tác với nhau. Còn con đàn bà này vừa nhìn đã biết là một con nhỏ đầu to óc hạt đậu rồi, đến giờ còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, lại còn ôm khư khư con gà cảnh kia nữa. Hừ, loại đàn bà thế này ngoài việc xinh đẹp thì chẳng còn gì đáng giá, chỉ biết gây phiền phức và cản trở tụi mình vượt ải thôi. Để tao nói cho chúng mày biết, sau này khi chúng ta đã trở thành cao thủ, muốn loại mỹ nhân nào mà chẳng có, việc gì phải bây giờ phí công giúp đỡ cô ta."
Khuôn mặt tinh xảo của Tư Điềm Điềm nhíu lại. So với Long Ngạo Thiên, à không, Diêu Tấn ít nhiều còn có chút lòng tốt, bây giờ cô lại càng ghét cái gã đàn ông mặt mụn luôn miệt thị phụ nữ này hơn.
Long Ngạo Thiên, à không, Diêu Tấn cũng cau mày, tức giận nói: "Liên quan gì đến mày? Nhà mày ở cạnh biển hay sao mà quản rộng thế? Người ta ôm gà hay không thì liên quan gì đến mày? Hơn nữa, cho dù em gái này có yếu đuối hay kém cỏi đi nữa thì cũng chẳng đến lượt mày nói. Hay là mày chỉ biết mở mồm ba hoa để chứng tỏ cái tài cán quèn của mày thôi?"
Gã mặt mụn cũng nổi giận, lời nói đầy ám chỉ: "Tao cứ tưởng mày là một đại ca ghê gớm lắm chứ, hóa ra cũng chỉ là một thằng ngu bị sắc đẹp làm mờ mắt."
"Mày…"
Mắt thấy mâu thuẫn giữa hai bên đang có dấu hiệu leo thang, Cô Bé Ma bỗng dưng xuất hiện trên tầng hai, cất giọng ngọt ngào non nớt: "Vòng xoay ngựa gỗ sắp bắt đầu rồi đó, là những người lớn trưởng thành, bây giờ các anh chị nên chọn lấy con ngựa gỗ mình thích rồi ngồi lên chuẩn bị chơi thôi. Nếu khi trò chơi bắt đầu mà còn chưa ngồi lên ngựa gỗ, dù là người lớn thì cũng rất đáng ghét đấy nha ~"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thoáng chốc, mấy người trên tầng hai có cảm giác như vừa bị một xô nước lạnh dội thẳng vào đầu, mọi cơn giận đều tan biến. Họ vội vàng tản ra tìm cho mình một con ngựa gỗ mà ngồi lên.
Tư Điềm Điềm cũng không chậm trễ, nhanh chóng vắt chân lên một con ngựa gỗ màu đỏ rực với hoa văn tinh xảo, vẻ mặt đầy mong đợi.
Ai mà ngờ lần đầu tiên cô đi chơi công viên giải trí ngồi lên ngựa gỗ lại là trong một trò chơi quỷ dị thế này, thật là thú vị quá đi!
[Tiểu Ngốc, cậu xem có câu chuyện gì đằng sau con nhóc ma này không.]
[Được thôi ký chủ, ồ, cô nhóc ma này thật sự rất xui xẻo, nó theo cha mẹ đến chơi vòng xoay ngựa gỗ, nhưng rồi có mấy con quỷ người lớn phía trên tầng cãi nhau, thậm chí còn xô xát, làm cho ngựa gỗ bị lệch khỏi trục, dẫn đến một loạt tiếng hét chói tai hỗn loạn, rồi cả cái vòng quay ngựa gỗ bị hỏng theo. Hàng rào bảo vệ tầng hai bị phá hủy, rơi xuống đè chết Cô Bé Ma đang đứng xếp hàng. Thế là Cô Bé Ma bị mắc kẹt mãi mãi ở Thung Lũng Vui Chơi Chết Chóc này.]
Tư Điềm Điềm: [Quả là xui xẻo thật, nhưng mà ma quỷ có thể bị đè chết à?]
Tiểu Ngốc: [Cái này liên quan đến cốt lõi và quy tắc của trò chơi quỷ dị này nữa. Nhưng tôi chỉ là một hệ thống bé bỏng, không tiếp cận được những điều sâu xa như thế.]
Tư Điềm Điềm: [Hiểu rồi hiểu rồi, cậu chỉ giỏi chuyện buôn dưa lê thôi. Nhưng mà xảy ra chuyện như vậy, bảo sao con nhóc ma này ghét cay ghét đắng mấy kẻ lớn tướng mà không trưởng thành. Có vẻ như lời gợi ý trong bản đồ hướng dẫn du lịch rất hữu dụng.]
Trong lúc cô đang cúi đầu suy nghĩ, vòng xoay ngựa gỗ đã khởi động, theo đó là một bài hát thiếu nhi kỳ quái, đầy bạo lực vang lên. Cô ngồi trên ngựa gỗ, xoay vòng, xoay vòng, rồi dần dần, bỗng cảm nhận được một cơn bạo ngược âm ỉ dâng lên trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro