Trước Tận Thế: Tôi Bị Cả Nhà Hào Môn Nghe Lén Tiếng Lòng

Giá Trị Cảm Xúc

2024-09-28 14:56:20

Tư Điềm Điềm khó hiểu liếc nhìn cậu ta một cái.

[Nhìn gì mà nhìn? Trừng mắt to thế làm gì? Chưa thấy tiên nữ dùng bữa bao giờ à? Hay là tên này đang nhòm ngó miếng thịt kho tàu của mình?]

Tư Điềm Điềm vội vàng kéo đĩa thịt kho tàu về phía mình, giống như một con mèo con bảo vệ thức ăn, khuôn mặt đầy vẻ cảnh giác.

Khóe miệng của Tư Hiền Chi, Tư Kinh Phong và Lý Vân Lam khẽ co giật, sau đó lại bất giác nhếch môi.

Tư Gia ngẩn người một lúc, khó chịu quay đầu đi, hừ một tiếng, dù Tư Điềm Điềm có hệ thống nhưng cô vẫn khiến cậu ta chán ghét như thường.

Thấy cậu ta không nhìn sang nữa, Tư Điềm Điềm mới yên tâm, vừa ăn thịt kho tàu vừa đáp lại: [Kích hoạt đi.]

[Đinh —— Hệ thống thu thập cảm xúc chính thức kích hoạt, danh sách có thể thu thập trước mắt bao gồm 12 người.]

Ngay sau đó, một giọng non nớt, sống động vang lên đầy phấn khích:

[Wow, ký chủ ơi, cuối cùng chúng ta cũng có thể thu thập cảm xúc để nâng cấp hệ thống, bước lên đỉnh cao cuộc đời rồi! Mau nhìn xem, trên đầu cậu em trai đoản mệnh của cô đang bốc lên cảm xúc kìa: giá trị ngạc nhiên +1, giá trị khiếp sợ +1, giá trị phẫn nộ +1.]

Tư Điềm Điềm ngậm một cái chân cua, nghiêng đầu nhìn qua, quả nhiên thấy trên đỉnh đầu Tư Gia lần lượt hiện lên những dòng chữ màu đỏ, cô thoáng híp mắt mỉm cười.

[Giờ nhìn lại thấy cậu em này cũng khá đáng yêu đấy chứ. Dù còn trẻ mà đã là một ông hoàng suy diễn rồi, nhưng ai lại không yêu một bảo bối tự động dâng điểm như này cho được. Nếu suy diễn được thì cứ suy diễn cho nhiều vào ~~]

Tiểu Ngốc vui vẻ phụ họa: [Đúng rồi đúng rồi, càng suy diễn sâu thêm càng tốt, một bảo bối có thể vắt ra nhiều giá trị cảm xúc thế này, tiếc là chết sớm, đoản mệnh quá, hay ký chủ suy xét thử xem, tụi mình cứu cậu ta nhé?]

Nắm tay của Tư Gia siết chặt lại, một người một hệ thống đã gọi cậu ta là quỷ đoản mệnh không biết bao nhiêu lần rồi. Rốt cuộc làm thế nào mà cậu ta lại đoản mệnh cho được!!!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tư Điềm Điềm liếc nhìn dòng chữ "Giá trị phẫn nộ +3" vừa hiện lên trên đầu cậu ta, rồi lại nhìn ánh mắt đầy tức giận đang trừng qua của cậu ta, đôi mày thanh tú của cô khẽ nhíu lại.

[Tôi thấy bỏ đi thì hơn, lời hay khó lòng khuyên được quỷ đáng chết. Rõ ràng cậu ta ghét tôi như thế, chỉ cần cậu ta vẫn còn thiện cảm với Tư Yên Nhiên, Tư Yên Nhiên sẽ có thể thông qua cầu nối từ độ thiện cảm mà vắt sạch vận khí của cậu ta.

Đợi đến khi cậu ta cạn sạch vận khí rồi sẽ thành kẻ xui xẻo, dù tôi có cứu cậu ta một hai lần cũng không thể cứu mãi mãi được, sớm muộn gì cậu ta cũng sẽ chết vì xui xẻo thôi. Tôi tốn công tốn sức làm gì, bị lạnh nhạt rồi tự rước bực vào người à? Thà tôi dành thời gian đó để ăn thêm vài đĩa thịt kho tàu còn hơn.]

Mắt Tư Gia đã tức đến mức đỏ ngầu, nghiến răng kèn kẹt. Cậu ta lại còn thua cả vài đĩa thịt kho tàu sao?

[Ôi ôi ôi, lại suy diễn ra gì nữa rồi, mắt đỏ lên thế kia, có phải sắp tức đến khóc rồi không? Đàn ông con trai khóc cũng chẳng có gì đáng xấu hổ, tranh thủ khi còn sống, khóc được thì cứ khóc nhiều vào......]

Tư Điềm Điềm vui vẻ, lẩm nhẩm bài hát trong lòng, khuôn mặt vẫn giữ nguyên nụ cười ngoan hiền, rồi lại nhìn sang ba "người công cụ" khác.

Lý Vân Lam: Giá trị lo lắng +2

Tư Kinh Phong: Giá trị ngạc nhiên +2

Tư Hiền Chi: Giá trị suy tư +1

Trong lòng Tư Điềm Điềm chợt nghiêm lại: [Ồ, xem ra cảm xúc của người nhà họ Tư cũng khá phong phú đấy chứ. Từng người nhìn mình mà tâm tình phức tạp như vậy, chẳng lẽ đang nghĩ cách tuyên bố chủ quyền một cách trang nhã và lịch thiệp cho Tư Yên Nhiên, muốn nói rằng dù mình là thiên kim thật sự nhưng Tư Yên Nhiên cũng sẽ vẫn ở lại nhà họ Tư, rằng cô ta cao quý hơn mình, được yêu quý hơn mình? Muốn mình đừng tranh giành với cô ta?]

[Ôi dào, đừng nhìn tôi đừng nhìn tôi nữa, tôi biết rồi còn không được sao? Mấy người nhìn gương mặt nhỏ nhắn cố tình làm ra vẻ đáng thương đến mức méo xệch của Tư Yên Nhiên đi kìa, nhìn thêm chút nữa chắc cô ta sẽ không nhịn nổi mà giết tôi mất. Quản gia và giúp việc trong nhà này đều là người của cô ta, hạ độc gì đó thật sự khó lòng đề phòng cho được.

Dù mình không sợ, có thể tránh được, nhưng nếu thuốc độc bỏ vào món vi cá, tổ yến thì mình nên ăn hay không ăn đây? Không ăn thì phí quá. Không biết hệ thống có thuốc giải độc vạn năng không ~~]

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trước Tận Thế: Tôi Bị Cả Nhà Hào Môn Nghe Lén Tiếng Lòng

Số ký tự: 0