Linh hồn trở lại Hoa quốc
Soc 2k
2024-07-15 06:16:10
Nàng hận, tại sao lại không hận chứ, nàng chết trong sự cùng cực, chết thê thảm vậy mà bọn chúng vẫn không tha cho thân xác của nàng.
Nàng có một chấp niệm vô cùng lớn nên không thể siêu thoát được, hàng ngàn câu hỏi vì sao, vì sao đệ đệ ruột mà nàng yêu quý lại có thể đối xử với nàng nhẫn tâm như thế.
Cái chết của phụ hoàng và mẫu hậu có biết bao nhiêu khúc mắc nhưng tại sao sau khi lên ngôi đệ đệ không điều tra để đòi lại công đạo cho phụ mẫu.
Vì sao biết nàng được gả đến tộc Khiết Chân còn không dồn ép không cho nàng cơ hội sống.
Linh hồn nàng phiêu du trở lại cố quốc lúc nào không hay, ở đây nàng nhìn thấy đệ đệ của nàng ăn chơi trụy lạc, không còn vẻ ngây thơ ngày xưa nữa.
Lan phi bây giờ đã được sắc phong làm thái hậu, điều này ngay cả trong mơ nàng cũng không bao giờ nghĩ đến.
Nàng mới rời đi gần một năm mà không biết Hoa quốc đã thay đổi như thế này, rốt cục là tại sao, tại sao đệ đệ ngoan hiền của nàng lại thay đổi như thế.
Nàng trở lại Cung Diên Hy của mình, nơi này trước đây luôn luôn đầy ắp tiếng cười bây giờ trở nên tiêu điều hoang phế gần như nàng không nhận ra nữa.
Cảnh còn người mất, linh hồn nàng cứ phiêu đãng như vậy trong không trung, nàng cứ vất vưởng ở hoàng cung cho đến một ngày tam đệ bị bắt.
Nhưng nàng lại chẳng ngờ rằng tam đệ là nhi tử thân sinh của thái hậu mà bà ấy chẳng hề quan tâm.
Như Họa khá có ấn tượng với người đệ đệ này, lúc nào cũng đứng từ xa ngóng trong nàng chơi đùa cùng với thái tử với vẻ mặt trông mong.
Tuy nhiên Thái tử Kim Hạo Quân tức đệ đệ ruột của nàng lại không thích tam đệ, đệ ấy ghét ra mặt cho nên Như Họa có đồng cảm cũng không thể chơi cùng.
Có lần vô tình tam hoàng tử vô tình gây họa làm đổ cống phẩm của Thục quốc, nhìn đệ ấy đứng run rẩy lo sợ, Như Họa đã động lòng xin tha tội cho đệ ấy.
Phụ hoàng vô cùng cưng chiều nàng nên liền đồng ý, nhìn dáng vẻ cảm kích của đệ ấy mà nàng cảm thấy thương.
Tuy nhiên đó cũng là lần duy nhất thái tử tức giận với nàng, đệ đệ lúc đó đã nói:
"Không cho phép tỷ lần sau xin cho nó nữa, nó chỉ là đồ sao chổi gây tai ương đến cho đệ, nếu tỷ còn ý đến nó thì đừng coi đệ là đệ đệ nữa ".
Lúc đó nàng đã khá ngạc nhiên và bất ngờ về phản ứng dữ dội của đệ ấy.
Nhưng sau lần ấy nàng cũng ít giao tiếp với tam hoàng tử, nàng không muốn làm rạn nứt tình cảm của mình và đệ đệ ruột thịt.
Tiếng thét thất thanh vang lên kéo Như Họa trở về hồi ức của mình, linh hồn nàng bay theo tiếng hét thê lương ấy.
Một hồn ma như nàng mà nhìn tình cảnh trước mắt còn cảm thấy xót xa, tam hoàng tử bị bọn chúng trói tay chân, trên người thủng bao nhiêu lỗ máu, không hiểu sao đệ ấy còn cầm cự được, nàng muốn rơi lệ mà không được vì nàng là hồn ma nếu rơi lệ chỉ có thể là huyết lệ mà thôi.
Tiếng nói quen thuộc khiến nàng giật mình quan sát xung quanh, nàng mải để ý đến tam đệ mà không nhìn thấy thái tử tức đệ đệ ruột của nàng đang ngồi ở đó, đệ ấy cất tiếng cười ghê rợn:
"Ngươi biết sự thật thì đã sao, ngươi tập hợp quân đội để cướp xác tỷ ấy về thì thế nào, dù sao cũng đã là cái xác rồi thì lấy về cũng có quan trọng gì chỉ làm ô uế Hoa quốc thôi ".
Giọng tam hoàng tử yếu ớt đáp trả:
"Ngươi là đồ cầm thú, không có tình người, cho dù tỷ ấy không phải tỷ tỷ cùng mẫu thân nhưng cũng cùng phụ thân làm sao ngươi lại ác độc đến như thế uổng công tỷ ấy từ nhỏ luôn luôn yêu thương ngươi như vậy ".
Như Họa cảm thấy lỗ tai lùng nhùng, nàng vừa nghe thấy điều gì, đệ ấy nói như thế có nghĩa là sao, nàng muốn gào thét lên hỏi nhưng vô vọng, tuy nhiên không để nàng thắc mắc lâu Kim Hạo Quân cất giọng nói:
"Kẻ thắng làm vua, kẻ thua thì bị hại, cho dù ngươi biết sự thật thì đã sao chứ, không phải ngươi vẫn bị ta bắt, bị ta dẫm dưới chân hay sao?".
Ánh mắt hận thù tam hoàng tử nhìn về phía hắn nói:
"Vì sao, vì sao, dù sao phụ hoàng cũng là phụ thân ruột thịt của ngươi, hoàng hậu tuy không phải nhưng thời gian qua bà ấy coi ngươi như ruột thịt mà đối đãi, yêu thương ngươi hết mực vậy mà ngươi lại nhẫn tâm cho người hạ độc hai người họ ".
Lúc này Như Họa đã gần như không không chế được nữa, hai tay nàng nắm chặt trên không trung, ánh mắt đã đỏ rực, hóa ra đệ đệ lên ngôi không truy tìm hung thủ là bởi vì hắn mới là hung thủ thực sự.
Kim Hạo Quân cười lớn nói:
"Ta không muốn đầu độc hai người họ, nhưng ai bảo khi bọn họ phát hiện ra mưu kế của Lan phi, thay mận đổi đào khi hai ta sinh ra, ngươi mới chính là nhi tử ruột thịt của họ, còn ta mới là nhi tử của Lan phi. Ta đã cầu xin họ không nói ra chân tướng nhưng bọn họ lại quyết vẫn muốn công khai trả lại thân phận trưởng tử cho ngươi ".
Nàng có một chấp niệm vô cùng lớn nên không thể siêu thoát được, hàng ngàn câu hỏi vì sao, vì sao đệ đệ ruột mà nàng yêu quý lại có thể đối xử với nàng nhẫn tâm như thế.
Cái chết của phụ hoàng và mẫu hậu có biết bao nhiêu khúc mắc nhưng tại sao sau khi lên ngôi đệ đệ không điều tra để đòi lại công đạo cho phụ mẫu.
Vì sao biết nàng được gả đến tộc Khiết Chân còn không dồn ép không cho nàng cơ hội sống.
Linh hồn nàng phiêu du trở lại cố quốc lúc nào không hay, ở đây nàng nhìn thấy đệ đệ của nàng ăn chơi trụy lạc, không còn vẻ ngây thơ ngày xưa nữa.
Lan phi bây giờ đã được sắc phong làm thái hậu, điều này ngay cả trong mơ nàng cũng không bao giờ nghĩ đến.
Nàng mới rời đi gần một năm mà không biết Hoa quốc đã thay đổi như thế này, rốt cục là tại sao, tại sao đệ đệ ngoan hiền của nàng lại thay đổi như thế.
Nàng trở lại Cung Diên Hy của mình, nơi này trước đây luôn luôn đầy ắp tiếng cười bây giờ trở nên tiêu điều hoang phế gần như nàng không nhận ra nữa.
Cảnh còn người mất, linh hồn nàng cứ phiêu đãng như vậy trong không trung, nàng cứ vất vưởng ở hoàng cung cho đến một ngày tam đệ bị bắt.
Nhưng nàng lại chẳng ngờ rằng tam đệ là nhi tử thân sinh của thái hậu mà bà ấy chẳng hề quan tâm.
Như Họa khá có ấn tượng với người đệ đệ này, lúc nào cũng đứng từ xa ngóng trong nàng chơi đùa cùng với thái tử với vẻ mặt trông mong.
Tuy nhiên Thái tử Kim Hạo Quân tức đệ đệ ruột của nàng lại không thích tam đệ, đệ ấy ghét ra mặt cho nên Như Họa có đồng cảm cũng không thể chơi cùng.
Có lần vô tình tam hoàng tử vô tình gây họa làm đổ cống phẩm của Thục quốc, nhìn đệ ấy đứng run rẩy lo sợ, Như Họa đã động lòng xin tha tội cho đệ ấy.
Phụ hoàng vô cùng cưng chiều nàng nên liền đồng ý, nhìn dáng vẻ cảm kích của đệ ấy mà nàng cảm thấy thương.
Tuy nhiên đó cũng là lần duy nhất thái tử tức giận với nàng, đệ đệ lúc đó đã nói:
"Không cho phép tỷ lần sau xin cho nó nữa, nó chỉ là đồ sao chổi gây tai ương đến cho đệ, nếu tỷ còn ý đến nó thì đừng coi đệ là đệ đệ nữa ".
Lúc đó nàng đã khá ngạc nhiên và bất ngờ về phản ứng dữ dội của đệ ấy.
Nhưng sau lần ấy nàng cũng ít giao tiếp với tam hoàng tử, nàng không muốn làm rạn nứt tình cảm của mình và đệ đệ ruột thịt.
Tiếng thét thất thanh vang lên kéo Như Họa trở về hồi ức của mình, linh hồn nàng bay theo tiếng hét thê lương ấy.
Một hồn ma như nàng mà nhìn tình cảnh trước mắt còn cảm thấy xót xa, tam hoàng tử bị bọn chúng trói tay chân, trên người thủng bao nhiêu lỗ máu, không hiểu sao đệ ấy còn cầm cự được, nàng muốn rơi lệ mà không được vì nàng là hồn ma nếu rơi lệ chỉ có thể là huyết lệ mà thôi.
Tiếng nói quen thuộc khiến nàng giật mình quan sát xung quanh, nàng mải để ý đến tam đệ mà không nhìn thấy thái tử tức đệ đệ ruột của nàng đang ngồi ở đó, đệ ấy cất tiếng cười ghê rợn:
"Ngươi biết sự thật thì đã sao, ngươi tập hợp quân đội để cướp xác tỷ ấy về thì thế nào, dù sao cũng đã là cái xác rồi thì lấy về cũng có quan trọng gì chỉ làm ô uế Hoa quốc thôi ".
Giọng tam hoàng tử yếu ớt đáp trả:
"Ngươi là đồ cầm thú, không có tình người, cho dù tỷ ấy không phải tỷ tỷ cùng mẫu thân nhưng cũng cùng phụ thân làm sao ngươi lại ác độc đến như thế uổng công tỷ ấy từ nhỏ luôn luôn yêu thương ngươi như vậy ".
Như Họa cảm thấy lỗ tai lùng nhùng, nàng vừa nghe thấy điều gì, đệ ấy nói như thế có nghĩa là sao, nàng muốn gào thét lên hỏi nhưng vô vọng, tuy nhiên không để nàng thắc mắc lâu Kim Hạo Quân cất giọng nói:
"Kẻ thắng làm vua, kẻ thua thì bị hại, cho dù ngươi biết sự thật thì đã sao chứ, không phải ngươi vẫn bị ta bắt, bị ta dẫm dưới chân hay sao?".
Ánh mắt hận thù tam hoàng tử nhìn về phía hắn nói:
"Vì sao, vì sao, dù sao phụ hoàng cũng là phụ thân ruột thịt của ngươi, hoàng hậu tuy không phải nhưng thời gian qua bà ấy coi ngươi như ruột thịt mà đối đãi, yêu thương ngươi hết mực vậy mà ngươi lại nhẫn tâm cho người hạ độc hai người họ ".
Lúc này Như Họa đã gần như không không chế được nữa, hai tay nàng nắm chặt trên không trung, ánh mắt đã đỏ rực, hóa ra đệ đệ lên ngôi không truy tìm hung thủ là bởi vì hắn mới là hung thủ thực sự.
Kim Hạo Quân cười lớn nói:
"Ta không muốn đầu độc hai người họ, nhưng ai bảo khi bọn họ phát hiện ra mưu kế của Lan phi, thay mận đổi đào khi hai ta sinh ra, ngươi mới chính là nhi tử ruột thịt của họ, còn ta mới là nhi tử của Lan phi. Ta đã cầu xin họ không nói ra chân tướng nhưng bọn họ lại quyết vẫn muốn công khai trả lại thân phận trưởng tử cho ngươi ".
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro