Trường Sinh Trong Cuốn Tiểu Thuyết Võng Du
Đẩy Mạnh
Cực Địa Phong Nhận
2024-08-17 19:14:59
“Tin nhắn ký kết?”
Tô Khải Hạo nhìn một chút, trên mặt lộ ra nụ cười.
Tất cả mọi chuyện đều nằm trong dự đoán của hắn, hắn tính toán rằng khi truyện update được ba mươi ngàn chữ thì sẽ có người tìm hắn ký kết.
Tô Khải Hạo dựa theo thông tin, thêm bạn KK với biên tập viên Tiểu Nha. Tiểu Nha nhanh chóng đồng ý, hai người nói chuyện với nhau, Tiểu Nha hỏi hắn mấy bản quyền các thứ của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] có ở trong tay Tô Khải Hạo hay không.
Sau khi làm theo các thủ tục chính thức, Tô Khải Hạo cũng bắt đầu ký kết.
Bây giờ ký kết không cần phải gửi hợp đồng đi đi về về, tiết kiệm không ít thời gian.
Tuy nhiên, việc ký kết trực tuyến này yêu cầu phải tải lên CMND và chụp ảnh, Tô Khải Hạo nhanh chóng làm xong.
"Mười tám tuổi?"
Biên tập viên Tiểu Nha nhìn thông tin Tô Khải Hạo điền, vẻ mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trong cảm nhận của cô, tác giả của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] chắc chắn phải hơi lớn tuổi một chút, bởi vì cách viết của hắn rất lão luyện, không ngờ người thật lại trẻ như vậy.
Nhưng cô ấy cũng không suy nghĩ quá nhiều, lại tiếp tục gửi một tin nhắn nữa: “Hạo Nhiên, quyển sách này của cậu tôi sẽ đề cử vào thứ năm, giờ cậu viết chậm một chút cũng được, duy trì mỗi ngày 4000 chữ là được rồi.”
Tên tác giả mà Tô Khải Hạo dùng là Hạo Nhiên Chính Khí.
Trước đây cô cũng đã nhận thấy Tô Khải Hạo chỉ trong hai ngày đã đăng được ba mươi ngàn chữ.
Nếu tiểu thuyết mới ra mà đăng nhiều quá thì cũng không tốt.
"4000 chữ quá chậm." Tô Khải Hạo trực tiếp trả lời.
Tiểu Nha nhìn thấy Tô Khải Hạo trả lời như vậy thì ngẩn người một chút, không ngờ hắn lại trả lời như thế.
“Bây giờ bản thảo của cậu còn bao nhiêu?” Tiểu Nha hỏi.
"Mấy trăm ngàn chữ, một ngày tôi có thể viết được khoảng năm mươi ngàn chữ.” Tô Khải Hạo nói.
Bảo hắn mỗi ngày đăng 4000 chữ, vậy phải mất cả tháng mới có thể đăng xong phần miễn phí. Hắn không đợi được, chẳng thà tự mình đăng còn hơn.
“Một ngày hơn năm mươi ngàn chữ?”
Biên tập viên Tiểu Nha tràn đầy kinh ngạc, cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu như cậu đã có thể cập nhật nhanh như vậy, thế thì chờ thứ năm tôi đề cử xong thì sẽ sắp xếp đẩy top cho truyện của cậu.”
Nếu như dựa theo tốc độ Tô Khải Hạo nói, vậy thì cuối tuần có thể đạt tới một trăm ngàn từ.
Trong tay Tiểu Nha cũng có một số tài nguyên, tiểu thuyết của Tô Khải Hạo có tỷ lệ chuyển đổi giữa lượt xem và lưu trữ cao như vậy, hoàn toàn có thực lực bùng nổ, cô tất nhiên phải chiếu cố một chút rồi.
“Vậy làm phiền cô quá.” Tô Khải Hạo nói.
“Ừm, cậu cứ an tâm viết là được.” Biên tập viên Tiểu Nha trả lời.
...
Thời gian cứ thế trôi qua, mỗi ngày Tô Khải Hạo đều cập nhật khoảng mười lăm ngàn chữ. Chẳng mấy chốc đã đến chủ nhật, mà lúc này số lượng người lưu trữ [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] đã gần lên tới con số 3000!
Mà phần bình luận của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] cũng đã có hàng trăm bình luận.
“Ôi truyện này hay quá, mong tác giả nhanh chóng cập nhật.”
"Đây là truyện harem à? Ai thấy thì reply nhé. Nếu không ai trả lời thì lát tôi lại hỏi tiếp.”
“Ấu Sở của tôi, tên Trần chó má kia đừng có động tới Ấu Sở!”
“Tìm kiếm mãi, cuối cùng cũng có được một bộ đô thị hay rồi.”
...
Những dòng bình luận nối tiếp nhau, có chửi mắng, có bàn luận, nhưng hầu hết đều là giục tác giả nhanh chóng ra chương mới.
Mà lúc này, có một bình luận có nhiều câu trả lời nhất.
“Tác giả đại đại cập nhật đỉnh thật, một ngày đăng được hẳn mười lăm ngàn chữ! Tôi nghĩ chắc là cũng viết được kha khá rồi, tôi muốn hỏi một chút, nếu như tôi donate cho bạn thì bạn có thể đăng nhiều hơn không?”
Câu hỏi này là của một độc giả Vip của web này.
Trước đó Tô Khải Hạo chỉ đăng chương bình thường, không đặt ra bất cứ quy tắc này.
Nhìn thấy được bình luận này, hắn cũng viết thêm vào phần cuối của chương mới cập nhật.
“Bản thảo của tác giả hiện có hơn một triệu chữ, mỗi ngày viết thêm mười lăm ngàn chữ. Sau khi truyện được set Vip, mỗi ngày tôi sẽ đăng năm mươi ngàn chữ.”
Mọi người đọc được dòng này thì lập tức bùng nổ, chỉ sau một ngày ngắn ngủi đã có thêm hàng trăm bình luận.
“Mau mau cập nhật!”
“Tác giả đại đại, nếu như sau khi set Vip sẽ đăng năm mươi ngàn chữ một ngày, vậy thì tôi nhất định sẽ mua hết! Khen thưởng, vé tháng chắc chắn không thiếu!”
...
Mọi người không ngừng bình luận, chứng tỏ vô cùng kích động.
Đọc được quyển tiểu thuyết mình thích thì tất nhiên là ai cũng muốn tác giả có thể đăng nhanh một chút, mà con số năm mươi ngàn chữ này hoàn toàn khiến cho bọn họ sục sôi!
Thậm chí, độc giả Vip còn nói, nếu như có thể đăng mỗi ngày năm mươi ngàn chữ thì sẽ lập tức khen thưởng một Minh chủ.
Đối với những người với ra sách mà nói, cho dù nội dung không tệ thì cũng rất hiếm khi được khen thưởng Minh chủ.
Mà lúc này, biên tập viên Tiểu Nha cũng liên lạc với Tô Khải Hạo.
“Hạo Nhiên, hai giờ chiều nay tôi sẽ quảng cáo tiểu thuyết của cậu, cậu có thể yêu cầu bình chọn vé tháng hoặc là đề cử cho truyện, như thế có thể tăng cường mức độ hiển thị truyện của cậu hơn.” Tiểu Nha đề nghị.
Lúc này trong mắt cô hiện lên một tia vui mừng, mấy ngày nay cô luôn chú ý đến số liệu của truyện mới này. Truyện chưa có đề cử nào, thế mà chỉ trong vài ngày đã có được gần 3000 lượt lưu truyện, thành tích này phải gọi là vượt xa những truyện cùng thể loại.
Bình thường thì những truyện mới cũng chỉ được khoảng vài trăm lượt lưu trong tuần đầu tiên mà thôi.
...
“Vé tháng sách mới?”
Tô Khải Hạo mở cách danh sách khác nhau trên web Bác Đằng ra xem. Lúc này, tiểu thuyết của hắn đang nằm ở số 59 bảng xếp hạng sách mới hàng tháng.
Tất nhiên, đây là do thời gian phát hành của hắn ngắn.
Tô Khải Hạo suy nghĩ một chút, sau đó trực tiếp đăng một chương cầu bình chọn.
“Hai giờ chiều nay, [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] sẽ được đề cử trong bảng đô thị, hi vọng mọi người có thể ủng hộ vé tháng một chút. Nếu như có thể tiến vào top 10, vậy thì sau khi set Vip, ngoại trừ đăng năm mươi ngàn chữ thì tôi sẽ đăng thêm một chương nữa; lọt vào top 8 thì sẽ đăng thêm hai chương... Cứ thế mà suy ra...”
Hắn vừa gửi bình luận xong thì mọi người lập tức ồ ạt trả lời.
“Tác giả đại đại lợi hại quá, cầu nhanh chóng set Vip.”
“Truyện hay lắm, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng vé tháng rồi đây. Nếu như tác giả có thể giữ vững phong độ như thế này, vậy thì tôi sẽ bỏ phiếu hết cho cậu.”
“Bỏ phiếu! Bỏ phiếu!”
Ngay khi thông báo được đăng lên, số phiếu bầu cho [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] lập tức không ngừng gia tăng, mà thứ hạng của nó cũng không ngừng lên cao.
...
Trương Đại Cường là một sinh viên năm hai có gia cảnh tương đối tốt, cuộc sống cũng không có bất cứ áp lực gì. Bình thường, sở thích của anh ta cũng chỉ là đọc tiểu thuyết, chơi game.
Tuy nhiên, bởi vì anh ta đã đọc tiểu thuyết từ năm cấp hai, thế nên gu chọn truyện của anh ta cũng rất cao, dạo này gần như không một quyển tiểu thuyết nào lọt vào mắt anh ta được.
Hôm nay chủ nhật được nghỉ, Trương Đại Cường mở trang web tiếng Trung Bác Đằng, lướt mãi mà không tìm được quyển truyện ưng ý.
Đột nhiên, anh ta nhìn thấy [Tôi thực sự không muốn trùng sinh].
“Tên truyện kỳ quái thế?” Trong lòng Trương Đại Cường thầm nhủ.
Tô Khải Hạo nhìn một chút, trên mặt lộ ra nụ cười.
Tất cả mọi chuyện đều nằm trong dự đoán của hắn, hắn tính toán rằng khi truyện update được ba mươi ngàn chữ thì sẽ có người tìm hắn ký kết.
Tô Khải Hạo dựa theo thông tin, thêm bạn KK với biên tập viên Tiểu Nha. Tiểu Nha nhanh chóng đồng ý, hai người nói chuyện với nhau, Tiểu Nha hỏi hắn mấy bản quyền các thứ của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] có ở trong tay Tô Khải Hạo hay không.
Sau khi làm theo các thủ tục chính thức, Tô Khải Hạo cũng bắt đầu ký kết.
Bây giờ ký kết không cần phải gửi hợp đồng đi đi về về, tiết kiệm không ít thời gian.
Tuy nhiên, việc ký kết trực tuyến này yêu cầu phải tải lên CMND và chụp ảnh, Tô Khải Hạo nhanh chóng làm xong.
"Mười tám tuổi?"
Biên tập viên Tiểu Nha nhìn thông tin Tô Khải Hạo điền, vẻ mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trong cảm nhận của cô, tác giả của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] chắc chắn phải hơi lớn tuổi một chút, bởi vì cách viết của hắn rất lão luyện, không ngờ người thật lại trẻ như vậy.
Nhưng cô ấy cũng không suy nghĩ quá nhiều, lại tiếp tục gửi một tin nhắn nữa: “Hạo Nhiên, quyển sách này của cậu tôi sẽ đề cử vào thứ năm, giờ cậu viết chậm một chút cũng được, duy trì mỗi ngày 4000 chữ là được rồi.”
Tên tác giả mà Tô Khải Hạo dùng là Hạo Nhiên Chính Khí.
Trước đây cô cũng đã nhận thấy Tô Khải Hạo chỉ trong hai ngày đã đăng được ba mươi ngàn chữ.
Nếu tiểu thuyết mới ra mà đăng nhiều quá thì cũng không tốt.
"4000 chữ quá chậm." Tô Khải Hạo trực tiếp trả lời.
Tiểu Nha nhìn thấy Tô Khải Hạo trả lời như vậy thì ngẩn người một chút, không ngờ hắn lại trả lời như thế.
“Bây giờ bản thảo của cậu còn bao nhiêu?” Tiểu Nha hỏi.
"Mấy trăm ngàn chữ, một ngày tôi có thể viết được khoảng năm mươi ngàn chữ.” Tô Khải Hạo nói.
Bảo hắn mỗi ngày đăng 4000 chữ, vậy phải mất cả tháng mới có thể đăng xong phần miễn phí. Hắn không đợi được, chẳng thà tự mình đăng còn hơn.
“Một ngày hơn năm mươi ngàn chữ?”
Biên tập viên Tiểu Nha tràn đầy kinh ngạc, cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu như cậu đã có thể cập nhật nhanh như vậy, thế thì chờ thứ năm tôi đề cử xong thì sẽ sắp xếp đẩy top cho truyện của cậu.”
Nếu như dựa theo tốc độ Tô Khải Hạo nói, vậy thì cuối tuần có thể đạt tới một trăm ngàn từ.
Trong tay Tiểu Nha cũng có một số tài nguyên, tiểu thuyết của Tô Khải Hạo có tỷ lệ chuyển đổi giữa lượt xem và lưu trữ cao như vậy, hoàn toàn có thực lực bùng nổ, cô tất nhiên phải chiếu cố một chút rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vậy làm phiền cô quá.” Tô Khải Hạo nói.
“Ừm, cậu cứ an tâm viết là được.” Biên tập viên Tiểu Nha trả lời.
...
Thời gian cứ thế trôi qua, mỗi ngày Tô Khải Hạo đều cập nhật khoảng mười lăm ngàn chữ. Chẳng mấy chốc đã đến chủ nhật, mà lúc này số lượng người lưu trữ [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] đã gần lên tới con số 3000!
Mà phần bình luận của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] cũng đã có hàng trăm bình luận.
“Ôi truyện này hay quá, mong tác giả nhanh chóng cập nhật.”
"Đây là truyện harem à? Ai thấy thì reply nhé. Nếu không ai trả lời thì lát tôi lại hỏi tiếp.”
“Ấu Sở của tôi, tên Trần chó má kia đừng có động tới Ấu Sở!”
“Tìm kiếm mãi, cuối cùng cũng có được một bộ đô thị hay rồi.”
...
Những dòng bình luận nối tiếp nhau, có chửi mắng, có bàn luận, nhưng hầu hết đều là giục tác giả nhanh chóng ra chương mới.
Mà lúc này, có một bình luận có nhiều câu trả lời nhất.
“Tác giả đại đại cập nhật đỉnh thật, một ngày đăng được hẳn mười lăm ngàn chữ! Tôi nghĩ chắc là cũng viết được kha khá rồi, tôi muốn hỏi một chút, nếu như tôi donate cho bạn thì bạn có thể đăng nhiều hơn không?”
Câu hỏi này là của một độc giả Vip của web này.
Trước đó Tô Khải Hạo chỉ đăng chương bình thường, không đặt ra bất cứ quy tắc này.
Nhìn thấy được bình luận này, hắn cũng viết thêm vào phần cuối của chương mới cập nhật.
“Bản thảo của tác giả hiện có hơn một triệu chữ, mỗi ngày viết thêm mười lăm ngàn chữ. Sau khi truyện được set Vip, mỗi ngày tôi sẽ đăng năm mươi ngàn chữ.”
Mọi người đọc được dòng này thì lập tức bùng nổ, chỉ sau một ngày ngắn ngủi đã có thêm hàng trăm bình luận.
“Mau mau cập nhật!”
“Tác giả đại đại, nếu như sau khi set Vip sẽ đăng năm mươi ngàn chữ một ngày, vậy thì tôi nhất định sẽ mua hết! Khen thưởng, vé tháng chắc chắn không thiếu!”
...
Mọi người không ngừng bình luận, chứng tỏ vô cùng kích động.
Đọc được quyển tiểu thuyết mình thích thì tất nhiên là ai cũng muốn tác giả có thể đăng nhanh một chút, mà con số năm mươi ngàn chữ này hoàn toàn khiến cho bọn họ sục sôi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thậm chí, độc giả Vip còn nói, nếu như có thể đăng mỗi ngày năm mươi ngàn chữ thì sẽ lập tức khen thưởng một Minh chủ.
Đối với những người với ra sách mà nói, cho dù nội dung không tệ thì cũng rất hiếm khi được khen thưởng Minh chủ.
Mà lúc này, biên tập viên Tiểu Nha cũng liên lạc với Tô Khải Hạo.
“Hạo Nhiên, hai giờ chiều nay tôi sẽ quảng cáo tiểu thuyết của cậu, cậu có thể yêu cầu bình chọn vé tháng hoặc là đề cử cho truyện, như thế có thể tăng cường mức độ hiển thị truyện của cậu hơn.” Tiểu Nha đề nghị.
Lúc này trong mắt cô hiện lên một tia vui mừng, mấy ngày nay cô luôn chú ý đến số liệu của truyện mới này. Truyện chưa có đề cử nào, thế mà chỉ trong vài ngày đã có được gần 3000 lượt lưu truyện, thành tích này phải gọi là vượt xa những truyện cùng thể loại.
Bình thường thì những truyện mới cũng chỉ được khoảng vài trăm lượt lưu trong tuần đầu tiên mà thôi.
...
“Vé tháng sách mới?”
Tô Khải Hạo mở cách danh sách khác nhau trên web Bác Đằng ra xem. Lúc này, tiểu thuyết của hắn đang nằm ở số 59 bảng xếp hạng sách mới hàng tháng.
Tất nhiên, đây là do thời gian phát hành của hắn ngắn.
Tô Khải Hạo suy nghĩ một chút, sau đó trực tiếp đăng một chương cầu bình chọn.
“Hai giờ chiều nay, [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] sẽ được đề cử trong bảng đô thị, hi vọng mọi người có thể ủng hộ vé tháng một chút. Nếu như có thể tiến vào top 10, vậy thì sau khi set Vip, ngoại trừ đăng năm mươi ngàn chữ thì tôi sẽ đăng thêm một chương nữa; lọt vào top 8 thì sẽ đăng thêm hai chương... Cứ thế mà suy ra...”
Hắn vừa gửi bình luận xong thì mọi người lập tức ồ ạt trả lời.
“Tác giả đại đại lợi hại quá, cầu nhanh chóng set Vip.”
“Truyện hay lắm, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng vé tháng rồi đây. Nếu như tác giả có thể giữ vững phong độ như thế này, vậy thì tôi sẽ bỏ phiếu hết cho cậu.”
“Bỏ phiếu! Bỏ phiếu!”
Ngay khi thông báo được đăng lên, số phiếu bầu cho [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] lập tức không ngừng gia tăng, mà thứ hạng của nó cũng không ngừng lên cao.
...
Trương Đại Cường là một sinh viên năm hai có gia cảnh tương đối tốt, cuộc sống cũng không có bất cứ áp lực gì. Bình thường, sở thích của anh ta cũng chỉ là đọc tiểu thuyết, chơi game.
Tuy nhiên, bởi vì anh ta đã đọc tiểu thuyết từ năm cấp hai, thế nên gu chọn truyện của anh ta cũng rất cao, dạo này gần như không một quyển tiểu thuyết nào lọt vào mắt anh ta được.
Hôm nay chủ nhật được nghỉ, Trương Đại Cường mở trang web tiếng Trung Bác Đằng, lướt mãi mà không tìm được quyển truyện ưng ý.
Đột nhiên, anh ta nhìn thấy [Tôi thực sự không muốn trùng sinh].
“Tên truyện kỳ quái thế?” Trong lòng Trương Đại Cường thầm nhủ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro