Trưởng Tỷ Trọng Sinh ( Điền Văn)
Chương 14
2024-11-17 20:07:15
Chỉ chốc lát sau, ba tỷ đệ liền về tới trong nhà, mới vừa tiến vào sân, liền nghe được một tiếng chua lòm: “Có người a, trong lòng nguyện ý gả trăm lần, lại còn giả vờ, cẩn thận vác đá nện chân mình.”
Lý Nguyệt Tỷ buông bó củi trên vai, nhờ vào ánh sáng xám xịt, liền nhìn thấy Lý Kim Phượng đang dựa nghiêng ven tường trung gian giữa hai phòng, lời nói chua lòm kia chính là từ trong miệng nàng ta phát ra.
“Ngươi nói cái gì thế?” Lý Nguyệt Tỷ tức giận nói.
Lúc này, Nguyệt Nga Mặc Phong tiểu Nguyệt Bảo trong phòng cũng vọt ra, đón huynh tỷ nhà mình.
“Ngươi còn giả ngu nha, Chu gia là cái nhà như nào, nếu không phải đã đánh cuộc thì phải chịu thua, Chu gia sẽ muốn cưới ngươi sao? Bà nội cùng cha mẹ ta vì ngươi lo liệu, ngươi còn cười cợt, thế nào, ngươi còn sợ ngươi gả vào Chu gia, chúng ta sẽ lấy tiện nghi từ nhà các ngươi a, nói cho ngươi, nhà ta không hiếm lạ, ngươi bỏ cái suy nghĩ kia đi.” Lý Kim Phượng lách cách nói.
Cái gì kêu là trả đũa, Nguyệt Tỷ nhi xem như đã biết, liền nói: “Đừng lấy chuyện cái gì đã đánh cuộc thì phải chịu thua nói, tình huống chuyện này ra sao, trong lòng cha ngươi rõ ràng, cha ta đã đi rồi, hiện tại là chết vô đối chứng, còn về ta, có nhận hôn sự này hay không cũng không phải chuyện của ngươi, Chu gia nếu tốt như vậy, vậy ngươi gả qua đi a.” Lý Nguyệt Tỷ lạnh lùng nói.
“Ngươi……” Lý Kim Phượng hiển nhiên bị lời này của Lý Nguyệt Tỷ làm cho bị sặc rồi, có chút thẹn quá thành giận, một hồi lâu, mới nói: “Hừ, là cha ngươi cùng Chu gia đánh cuộc, nếu là cha ta đánh cuộc, ta tuyệt đối sẽ không giống ngươi quỵt nợ như thế.” Nói xong, Lý Kim Phượng xoắn thân mình về phòng.
Lý Nguyệt Tỷ nhìn bóng dáng nàng ta, một ý niệm trong đầu nàng không khỏi liền nhảy ra tới, nghe lời này của kim phượng khiến cho nàng cảnh giác.
Nha đầu này, sẽ không thực sự có ý niệm gả vào Chu gia đi……
Đang nghĩ ngợi tới, đột nhiên tiểu Nguyệt Bảo Nhi oa khóc rống lên.
“Xảy ra chuyện gì a.” Lý Nguyệt Tỷ vội vàng bế nàng lên tới hỏi.
Tiểu nha đầu khóc khóc nói: “Đại tỷ muốn gả cho người ta, đại tỷ không cần chúng ta nữa.”
“Không đâu, đừng nghe Kim Phượng tỷ nói bậy, đại tỷ ở cạnh các ngươi, cũng không gả cho ai cả.” Lý Nguyệt Tỷ bế tiểu Nguyệt Bảo Nhi lên, chỉ chỉ chóp mũi nàng, bế đi vào trong phòng.
Các đệ đệ cùng muội muội khác cũng đi theo.
“Đại tỷ, nếu Chu gia thật sự tốt, tỷ liền gả đi đi, mấy đệ muội có ta, tỷ nếu hiện tại không muốn gả, lại thủ hiếu ba năm nữa, liền sắp đến hai mươi tuổi, đến lúc đó chính là gái lỡ thì, gả đi sẽ không tốt.” Lúc này, Mặc Dịch ăn nói giống như tiểu đại nhân. Hắn tuy rằng có chút chất phác, nhưng từ nhỏ, được Lý tướng công mang theo bên người, cũng hiểu biết chữ nghĩa, nhìn vấn đề đều xa hơn một chút.
Một bên, Nguyệt Nga cũng gật đầu, tiểu Nguyệt Bảo nghe nhị ca như thế nói, cũng hút cái mũi, gật đầu, nhưng hai cánh tay nhỏ lại gắt gao vòng lấy cổ Lý Nguyệt Tỷ, hiển nhiên là không nỡ.
Chỉ có Nguyệt Kiểu không nói chuyện.
“Việc này trong lòng đại tỷ có chủ trương, các ngươi không cần nhọc lòng.” Lý Nguyệt Tỷ nói, theo sau để Nguyệt Kiểu nâng cao thỏ hoang trong tay: “Tới, Mặc Dịch Mặc Phong trông tiểu muội, Nguyệt Nga Nguyệt Kiểu cùng ta xuống bếp, hôm nay chẳng những có canh xương hầm, còn có thịt thỏ hoang, hôm nay chúng ta ăn một bữa thật ngon.” Lý Nguyệt Tỷ vẻ mặt vui mừng nói.
Mấy tiểu tử vừa thấy có đồ ăn, sự tình đại tỷ phải gả cho người liền vứt đến một bên, cũng không để ý tới lời đại tỷ phân phối, toàn bộ như một tổ ong tới trong phòng bếp rồi. Cuối cùng bị Lý Nguyệt Tỷ đuổi về trong phòng. Nguyệt Kiểu lại lấm la lấm lét chạy đến bên người Lý Nguyệt Tỷ: “Đại tỷ, Chu gia không tốt a.”
“Có cái gì không tốt?” Lý Nguyệt Tỷ nhìn tứ muội liếc mắt một cái, vừa sửa sang lại thỏ hoang vừa hỏi.
“Chu gia là cái gia đình gì, sẽ coi trọng nhà chúng ta như này sao? Tỷ, ta không phải khuyên tỷ không cần gả, ta cảm thấy tỷ muốn tìm hiểu rõ ràng trước, ta cảm giác Chu gia không nhất định sẽ ngốc như vậy đâu.” Nguyệt Kiểu giơ đầu ngón tay ở trước mặt đại tỷ nhà mình, phân tích đạo lý rõ ràng.
Vẻ mặt Lý Nguyệt Tỷ tán thưởng, vươn tay nhéo nhéo gương mặt nàng, liền biết nha đầu này quỷ linh.
“Để ta nói trúng rồi?” Vừa thấy biểu tình đại tỷ nhà mình, Nguyệt Kiểu liền biết chính mình đoán đúng tám chín phần mười.
“Không sai.” Lý Nguyệt Tỷ gật gật đầu.
“Đại tỷ cùng ta nói nói, Chu gia là tính toán cái gì?” Tiểu Nguyệt Kiểu cũng là rất tò mò bát quái, hai tay nâng má ngồi xổm ở trước mặt đại tỷ nhà mình.
Lý Nguyệt Tỷ buông bó củi trên vai, nhờ vào ánh sáng xám xịt, liền nhìn thấy Lý Kim Phượng đang dựa nghiêng ven tường trung gian giữa hai phòng, lời nói chua lòm kia chính là từ trong miệng nàng ta phát ra.
“Ngươi nói cái gì thế?” Lý Nguyệt Tỷ tức giận nói.
Lúc này, Nguyệt Nga Mặc Phong tiểu Nguyệt Bảo trong phòng cũng vọt ra, đón huynh tỷ nhà mình.
“Ngươi còn giả ngu nha, Chu gia là cái nhà như nào, nếu không phải đã đánh cuộc thì phải chịu thua, Chu gia sẽ muốn cưới ngươi sao? Bà nội cùng cha mẹ ta vì ngươi lo liệu, ngươi còn cười cợt, thế nào, ngươi còn sợ ngươi gả vào Chu gia, chúng ta sẽ lấy tiện nghi từ nhà các ngươi a, nói cho ngươi, nhà ta không hiếm lạ, ngươi bỏ cái suy nghĩ kia đi.” Lý Kim Phượng lách cách nói.
Cái gì kêu là trả đũa, Nguyệt Tỷ nhi xem như đã biết, liền nói: “Đừng lấy chuyện cái gì đã đánh cuộc thì phải chịu thua nói, tình huống chuyện này ra sao, trong lòng cha ngươi rõ ràng, cha ta đã đi rồi, hiện tại là chết vô đối chứng, còn về ta, có nhận hôn sự này hay không cũng không phải chuyện của ngươi, Chu gia nếu tốt như vậy, vậy ngươi gả qua đi a.” Lý Nguyệt Tỷ lạnh lùng nói.
“Ngươi……” Lý Kim Phượng hiển nhiên bị lời này của Lý Nguyệt Tỷ làm cho bị sặc rồi, có chút thẹn quá thành giận, một hồi lâu, mới nói: “Hừ, là cha ngươi cùng Chu gia đánh cuộc, nếu là cha ta đánh cuộc, ta tuyệt đối sẽ không giống ngươi quỵt nợ như thế.” Nói xong, Lý Kim Phượng xoắn thân mình về phòng.
Lý Nguyệt Tỷ nhìn bóng dáng nàng ta, một ý niệm trong đầu nàng không khỏi liền nhảy ra tới, nghe lời này của kim phượng khiến cho nàng cảnh giác.
Nha đầu này, sẽ không thực sự có ý niệm gả vào Chu gia đi……
Đang nghĩ ngợi tới, đột nhiên tiểu Nguyệt Bảo Nhi oa khóc rống lên.
“Xảy ra chuyện gì a.” Lý Nguyệt Tỷ vội vàng bế nàng lên tới hỏi.
Tiểu nha đầu khóc khóc nói: “Đại tỷ muốn gả cho người ta, đại tỷ không cần chúng ta nữa.”
“Không đâu, đừng nghe Kim Phượng tỷ nói bậy, đại tỷ ở cạnh các ngươi, cũng không gả cho ai cả.” Lý Nguyệt Tỷ bế tiểu Nguyệt Bảo Nhi lên, chỉ chỉ chóp mũi nàng, bế đi vào trong phòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Các đệ đệ cùng muội muội khác cũng đi theo.
“Đại tỷ, nếu Chu gia thật sự tốt, tỷ liền gả đi đi, mấy đệ muội có ta, tỷ nếu hiện tại không muốn gả, lại thủ hiếu ba năm nữa, liền sắp đến hai mươi tuổi, đến lúc đó chính là gái lỡ thì, gả đi sẽ không tốt.” Lúc này, Mặc Dịch ăn nói giống như tiểu đại nhân. Hắn tuy rằng có chút chất phác, nhưng từ nhỏ, được Lý tướng công mang theo bên người, cũng hiểu biết chữ nghĩa, nhìn vấn đề đều xa hơn một chút.
Một bên, Nguyệt Nga cũng gật đầu, tiểu Nguyệt Bảo nghe nhị ca như thế nói, cũng hút cái mũi, gật đầu, nhưng hai cánh tay nhỏ lại gắt gao vòng lấy cổ Lý Nguyệt Tỷ, hiển nhiên là không nỡ.
Chỉ có Nguyệt Kiểu không nói chuyện.
“Việc này trong lòng đại tỷ có chủ trương, các ngươi không cần nhọc lòng.” Lý Nguyệt Tỷ nói, theo sau để Nguyệt Kiểu nâng cao thỏ hoang trong tay: “Tới, Mặc Dịch Mặc Phong trông tiểu muội, Nguyệt Nga Nguyệt Kiểu cùng ta xuống bếp, hôm nay chẳng những có canh xương hầm, còn có thịt thỏ hoang, hôm nay chúng ta ăn một bữa thật ngon.” Lý Nguyệt Tỷ vẻ mặt vui mừng nói.
Mấy tiểu tử vừa thấy có đồ ăn, sự tình đại tỷ phải gả cho người liền vứt đến một bên, cũng không để ý tới lời đại tỷ phân phối, toàn bộ như một tổ ong tới trong phòng bếp rồi. Cuối cùng bị Lý Nguyệt Tỷ đuổi về trong phòng. Nguyệt Kiểu lại lấm la lấm lét chạy đến bên người Lý Nguyệt Tỷ: “Đại tỷ, Chu gia không tốt a.”
“Có cái gì không tốt?” Lý Nguyệt Tỷ nhìn tứ muội liếc mắt một cái, vừa sửa sang lại thỏ hoang vừa hỏi.
“Chu gia là cái gia đình gì, sẽ coi trọng nhà chúng ta như này sao? Tỷ, ta không phải khuyên tỷ không cần gả, ta cảm thấy tỷ muốn tìm hiểu rõ ràng trước, ta cảm giác Chu gia không nhất định sẽ ngốc như vậy đâu.” Nguyệt Kiểu giơ đầu ngón tay ở trước mặt đại tỷ nhà mình, phân tích đạo lý rõ ràng.
Vẻ mặt Lý Nguyệt Tỷ tán thưởng, vươn tay nhéo nhéo gương mặt nàng, liền biết nha đầu này quỷ linh.
“Để ta nói trúng rồi?” Vừa thấy biểu tình đại tỷ nhà mình, Nguyệt Kiểu liền biết chính mình đoán đúng tám chín phần mười.
“Không sai.” Lý Nguyệt Tỷ gật gật đầu.
“Đại tỷ cùng ta nói nói, Chu gia là tính toán cái gì?” Tiểu Nguyệt Kiểu cũng là rất tò mò bát quái, hai tay nâng má ngồi xổm ở trước mặt đại tỷ nhà mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro