Tu Chân Giới Cấm Kỳ Thị Giống Loài
Người Này Chính...
Mộ Trầm Sương
2024-10-17 14:41:10
"Nhưng mỗi gốc dược liệu cụ thể cần bao nhiêu?" Khải Nam Phong có chút hối hận, lúc trước nên hỏi rõ ràng những loại dược liệu này để luyện đan gì.
Hắn nhìn chằm chằm vào bóng lưng gầy gò của Du Ấu Du mà ngẩn người, vắt hết óc lại chỉ nghĩ ra được nàng từng nói: "Những dược liệu này đủ dùng ba lần rồi."
Ba lần? Luyện ba viên đan?
Khải Nam Phong mạnh mẽ ngẩng đầu, đáy mắt đã có hưng phấn mơ hồ.
Nói cách khác... Hắn chỉ cần căn cứ ký ức tính ra đại khái phối trộn mỗi loại dược liệu, liền có thể đẩy được phương thuốc chính xác?
Thật may mắn có Tiểu Ngư!
Tâm tình Khải Nam Phong kích động, hắn quyết định, ngày sau nhất định phải giúp Du Ấu Du gieo hạt thu hoạch mỗi một gốc Linh Dược!
Hắn căn bản không ngờ tới đây không phải là lấy ra luyện ba viên đan dược, mà là lấy ra ngâm ba lần tắm...
Mà Du Ấu Du cũng không biết vì sao Khải Nam Phong đột nhiên nhìn mình với vẻ mặt chán ghét, càng không hiểu vì sao hắn đột nhiên nói với các trưởng lão là dược liệu không đủ, lại muốn đủ năm hộp dược liệu.
Thôi, mạch não Khải Nam Phong thanh kỳ cũng không phải ngày đầu tiên.
Du Ấu Du quay đầu tiếp tục nhìn những Linh Dược kia.
Chúng nó đối với nàng mà nói không tính xa lạ, dù sao nàng là người ôm Linh Dược bách khoa toàn thư từ đầu tới đuôi.
"Hí... vài vị thuốc đều có thể lấy ra ngâm thuốc tắm."
Du Ấu Du động lòng.
Nàng gọi một vị trưởng lão đi ngang qua lại, tràn ngập chờ mong: "Trưởng lão, ta có thể mang dược liệu còn lại đi không?"
Trưởng lão đưa ra câu trả lời khẳng định.
Du Ấu Du rục rịch, nàng nhìn đống dược liệu xếp thành núi trước mặt Khải Nam Phong: "Vậy ta cũng muốn đến..."
"Không được." Trưởng lão nhìn thấu tâm tư của nàng, lãnh khốc cự tuyệt: "Trừ phi ngươi ném tất cả dược liệu vào lò đan giống như hắn."
"Vậy thì thôi đi." Lãng phí đáng xấu hổ, Du Ấu Du đành phải thôi.
Dù như thế, thời điểm nàng luyện đan vẫn không cam lòng dùng mấy vị thuốc kia, keo kiệt cầm mấy gốc dược khác đến luyện chế.
Nàng lựa chọn chính là đan dược ít được chú ý.
Đối với tu sĩ mà nói, muỗi là không có cách nào đốt Linh Lực rèn luyện qua thịt. Thể, bọn họ thậm chí sẽ không cảm thấy ngứa, cho nên loại đan dược gân gà như thế này tương đối hiếm thấy.
Nhưng Du Ấu Du bị muỗi quấy nhiễu toàn bộ mùa hè căn bản không thể rời khỏi Chỉ Ngứa đan!
Quan trọng hơn là, Chỉ Ngứa Đan chỉ cần ba loại nguyên vật liệu, một đống lớn dược liệu không dùng được kia liền thuộc về nàng!
Trận khảo hạch này một mực từ bình minh tiến hành đến hoàng hôn, cuối cùng tất cả đan dược đều được trình đến trước mặt chư vị trưởng lão, để đánh giá kết quả cuối cùng.
Các đệ tử luyện chế viên đan dược đầu tiên, thuần một màu Tích Cốc đan.
Mười mấy tên trưởng lão xem qua từng người, hoặc là nhíu mày hoặc là gật đầu khen ngợi, để bảo đảm có thể bình phán đan dược chênh lệch chính xác, mỗi người đều cầm ngân châm dùng để gọt phá vị của đan.
Mãi đến khi một đống đan dược hư hư thực thực được đưa lên.
Các trưởng lão ăn ý đặt ngân châm xuống, không thèm nhìn đã bình phẩm thượng đẳng, vội vàng phất tay ý bảo đồng tử lấy thứ này ra.
"Khụ, chỉ nhìn đan dược này cũng không thấy chênh lệch quá lớn, còn phải xem quả thứ hai mới có thể hiểu rõ trình độ của các đệ tử đối với đan dược và đan phương." Vạn trưởng lão ho nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng bâng quơ mà vứt bỏ đan dược vừa rồi.
"Đưa viên đan thứ hai lên đi."
Chân chính luyện thành viên đan dược thứ hai đã ít lại càng ít, đại đa số người không biết dược liệu, cho nên đan dược luyện ra tính xung khắc, triệt để thất bại.
Nhưng mà chuyện này cũng nằm trong dự liệu của các trưởng lão.
"Tô tiểu tử luyện chế viên Ngưng Thần Đan này cũng không tệ, thượng đẳng."
"Ha, Lý tiểu tử luyện mặc dù xinh đẹp, nhưng dược tính hoàn toàn không có, hạ đẳng."
...
Các trưởng lão lần lượt nhìn sang, lúc đi đến trước hai cái hộp thuốc cuối cùng, mấy khuôn mặt già nua đều nhăn lại.
Viên đan bên trái chỉ lớn bằng hạt đậu nành, càng chết người là nó vẫn xấu đến liều lĩnh như vậy.
Chỉ nhìn màu sắc và hình dạng này, cũng biết là xuất từ tay ai.
Vạn trưởng lão nói thầm: "Sao lại nhỏ như vậy?"
Một trưởng lão khác ở bên cạnh bất đắc dĩ giải thích: "Nàng chỉ dùng ba loại dược, mỗi loại chỉ lấy nửa phần, dược liệu còn lại đều mang đi."
"..." Đây không phải là trắng trợn nhổ lông dê của tông môn sao?
"Đan dược này có hiệu quả rất tốt, hơn nữa chỉ dùng ba gốc dược liệu cũng có thể thành đan, đủ để thấy nàng đối với dược liệu và đan phương thuộc nằm lòng, nhưng mà quả thực quá xấu, liền định là..."
Vạn trưởng lão dừng lại, ánh mắt nói cho hắn biết, thứ này căn bản không xứng gọi là đan dược, tốt nhất là định cái hạ đẳng.
Nhưng kinh nghiệm luyện đan trăm năm của hắn nói cho hắn biết, trên thứ này quanh quẩn Linh Lực dồi dào, mà ba loại dược liệu bị luyện chế đến hoàn mỹ không sứt mẻ, ở trên dược hiệu một chút sai cũng tìm không ra.
Hắn nhìn chằm chằm vào bóng lưng gầy gò của Du Ấu Du mà ngẩn người, vắt hết óc lại chỉ nghĩ ra được nàng từng nói: "Những dược liệu này đủ dùng ba lần rồi."
Ba lần? Luyện ba viên đan?
Khải Nam Phong mạnh mẽ ngẩng đầu, đáy mắt đã có hưng phấn mơ hồ.
Nói cách khác... Hắn chỉ cần căn cứ ký ức tính ra đại khái phối trộn mỗi loại dược liệu, liền có thể đẩy được phương thuốc chính xác?
Thật may mắn có Tiểu Ngư!
Tâm tình Khải Nam Phong kích động, hắn quyết định, ngày sau nhất định phải giúp Du Ấu Du gieo hạt thu hoạch mỗi một gốc Linh Dược!
Hắn căn bản không ngờ tới đây không phải là lấy ra luyện ba viên đan dược, mà là lấy ra ngâm ba lần tắm...
Mà Du Ấu Du cũng không biết vì sao Khải Nam Phong đột nhiên nhìn mình với vẻ mặt chán ghét, càng không hiểu vì sao hắn đột nhiên nói với các trưởng lão là dược liệu không đủ, lại muốn đủ năm hộp dược liệu.
Thôi, mạch não Khải Nam Phong thanh kỳ cũng không phải ngày đầu tiên.
Du Ấu Du quay đầu tiếp tục nhìn những Linh Dược kia.
Chúng nó đối với nàng mà nói không tính xa lạ, dù sao nàng là người ôm Linh Dược bách khoa toàn thư từ đầu tới đuôi.
"Hí... vài vị thuốc đều có thể lấy ra ngâm thuốc tắm."
Du Ấu Du động lòng.
Nàng gọi một vị trưởng lão đi ngang qua lại, tràn ngập chờ mong: "Trưởng lão, ta có thể mang dược liệu còn lại đi không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trưởng lão đưa ra câu trả lời khẳng định.
Du Ấu Du rục rịch, nàng nhìn đống dược liệu xếp thành núi trước mặt Khải Nam Phong: "Vậy ta cũng muốn đến..."
"Không được." Trưởng lão nhìn thấu tâm tư của nàng, lãnh khốc cự tuyệt: "Trừ phi ngươi ném tất cả dược liệu vào lò đan giống như hắn."
"Vậy thì thôi đi." Lãng phí đáng xấu hổ, Du Ấu Du đành phải thôi.
Dù như thế, thời điểm nàng luyện đan vẫn không cam lòng dùng mấy vị thuốc kia, keo kiệt cầm mấy gốc dược khác đến luyện chế.
Nàng lựa chọn chính là đan dược ít được chú ý.
Đối với tu sĩ mà nói, muỗi là không có cách nào đốt Linh Lực rèn luyện qua thịt. Thể, bọn họ thậm chí sẽ không cảm thấy ngứa, cho nên loại đan dược gân gà như thế này tương đối hiếm thấy.
Nhưng Du Ấu Du bị muỗi quấy nhiễu toàn bộ mùa hè căn bản không thể rời khỏi Chỉ Ngứa đan!
Quan trọng hơn là, Chỉ Ngứa Đan chỉ cần ba loại nguyên vật liệu, một đống lớn dược liệu không dùng được kia liền thuộc về nàng!
Trận khảo hạch này một mực từ bình minh tiến hành đến hoàng hôn, cuối cùng tất cả đan dược đều được trình đến trước mặt chư vị trưởng lão, để đánh giá kết quả cuối cùng.
Các đệ tử luyện chế viên đan dược đầu tiên, thuần một màu Tích Cốc đan.
Mười mấy tên trưởng lão xem qua từng người, hoặc là nhíu mày hoặc là gật đầu khen ngợi, để bảo đảm có thể bình phán đan dược chênh lệch chính xác, mỗi người đều cầm ngân châm dùng để gọt phá vị của đan.
Mãi đến khi một đống đan dược hư hư thực thực được đưa lên.
Các trưởng lão ăn ý đặt ngân châm xuống, không thèm nhìn đã bình phẩm thượng đẳng, vội vàng phất tay ý bảo đồng tử lấy thứ này ra.
"Khụ, chỉ nhìn đan dược này cũng không thấy chênh lệch quá lớn, còn phải xem quả thứ hai mới có thể hiểu rõ trình độ của các đệ tử đối với đan dược và đan phương." Vạn trưởng lão ho nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng bâng quơ mà vứt bỏ đan dược vừa rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đưa viên đan thứ hai lên đi."
Chân chính luyện thành viên đan dược thứ hai đã ít lại càng ít, đại đa số người không biết dược liệu, cho nên đan dược luyện ra tính xung khắc, triệt để thất bại.
Nhưng mà chuyện này cũng nằm trong dự liệu của các trưởng lão.
"Tô tiểu tử luyện chế viên Ngưng Thần Đan này cũng không tệ, thượng đẳng."
"Ha, Lý tiểu tử luyện mặc dù xinh đẹp, nhưng dược tính hoàn toàn không có, hạ đẳng."
...
Các trưởng lão lần lượt nhìn sang, lúc đi đến trước hai cái hộp thuốc cuối cùng, mấy khuôn mặt già nua đều nhăn lại.
Viên đan bên trái chỉ lớn bằng hạt đậu nành, càng chết người là nó vẫn xấu đến liều lĩnh như vậy.
Chỉ nhìn màu sắc và hình dạng này, cũng biết là xuất từ tay ai.
Vạn trưởng lão nói thầm: "Sao lại nhỏ như vậy?"
Một trưởng lão khác ở bên cạnh bất đắc dĩ giải thích: "Nàng chỉ dùng ba loại dược, mỗi loại chỉ lấy nửa phần, dược liệu còn lại đều mang đi."
"..." Đây không phải là trắng trợn nhổ lông dê của tông môn sao?
"Đan dược này có hiệu quả rất tốt, hơn nữa chỉ dùng ba gốc dược liệu cũng có thể thành đan, đủ để thấy nàng đối với dược liệu và đan phương thuộc nằm lòng, nhưng mà quả thực quá xấu, liền định là..."
Vạn trưởng lão dừng lại, ánh mắt nói cho hắn biết, thứ này căn bản không xứng gọi là đan dược, tốt nhất là định cái hạ đẳng.
Nhưng kinh nghiệm luyện đan trăm năm của hắn nói cho hắn biết, trên thứ này quanh quẩn Linh Lực dồi dào, mà ba loại dược liệu bị luyện chế đến hoàn mỹ không sứt mẻ, ở trên dược hiệu một chút sai cũng tìm không ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro