Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ
Chó ngáp phải ruồi
Ân Tầm
2024-07-24 14:14:53
Tiểu nha đầu vừa mở miêng, lúc này, Mặc Di Nhiễm Dung mới nói: “ Kuching, nhiều năm rồi không gặp, em vẫn liều mạng như vậy, sẽ dọa người khác đấy.”
"A chị —— "
Liên Kiều tung tăng chạy tới bên cạnh Mặc Di Nhiễm Dung, vẻ mặt nũng nịu ôm lấy cô, nói: “ Em rất nhớ chị, không ngờ chị lại tới Hongkong thật.”
“ Em ấy, nha đầu này, ngoài miệng thì nói hay lắm, nếu như mà chị biết nhớ tới chị, vì sau năm nó không từ biệt đã đi tới Hongkong, làm hại chị lo lắng cho em!
Kuching,em thật là đáng đánh đòn!" Mặc Di Nhiễm Dung cố ý trách cứ .
Liên Kiều le lưỡi: “ Chị à, hiện giờ người ta không gọi là Kuching, kêu là Liên Kiều nhé.”
"Kêu, gọi là gì?"
Mặc Di Nhiễm Dung cho là mình nghe lầm: “ Liên Kiều? Đang yên đang lành lại lấy cái tên như tên thảo dược ấy làm cái gì?”
“ Ai da, người ta giờ học y nha, tự nhiên phải có tên đặc thù một chút, lúc trước nếu như không phải em kiên trì tới đây, ông nội nhất định sẽ bắt em học ngành mà em không thích!”
Liên Kiều càng nói lại thêm cọ cọ vào người Mặc Di Nhiễm Dung
Thứ hai túi sách võng (www. shubao2. com) miễn phí TXT tiểu thuyết hạ tái
“ Em, nha đầu này, thật là…”
“ Chị còn nói lý, chị tới Hongkong cũng không tới tìm em đầu tiên ! thế nhưng lại tới cảng mà không tới tìm em!” Liên Kiều bĩu môi, vẻ mặt không để ý nói.
Mặc Di Nhiễm Dung cười: “ em đúng là biết trả đũa, biết em có thể biết được chỗ của chị, chị còn phải làm điều thừa sao?”
Liên Kiều kiêu ngạo gật gật đầu: " Không , là ngược lại.” Nói xong, cô giống như con chuột nhỏ cười khanh khách.
( đoạn này LK thần kinh cmnr)
Hoàng Phủ Ngạn Thương đột nhiên bị một màn trước mắt này khiến anh bất ngờ, nhìn cô bé trước mắt này có đôi mắt giống với Mặc Di Nhiễm Dung cứ dính chặt bên người Mặc Di, anh cảm thấy rất khó chịu, vì vậy bàn tay to vươn ra, kéo Liên Kiều cách xa cô ra.
"Uy, tiểu nha đầu, em là ai?" Anh cao giọng hỏi.
Cô thật biết chọn thời điểm xông vào, nghĩ tới đây, anh liền cảm thấy có chút tức giận.
Liên Kiều nhìn người đàn ông cao lớn trước mắt này, cô chống nạnh nói:
Tôi? Tôi chính là đại danh đỉnh của đỉnh, ai gặp đều thích Liên Kiều, còn anh là ai?’
Hoàng Phủ ngạn Thương trừng to mắt, nhưng không đợi anh nói danh tính, đã thấy cô bé này hú lên một tiếng quái dị, lập tức, cô tiến lên khoát tay anh, ý bảo anh cúi người xuống.:
"Làm cái gì ——này —— "
Hoàng Phủ ngạn Thương còn chưa nói xong, chỉ thấy bàn tay nhỏ bé của Liên Kiều lập tức chụp lên hai má anh, đôi mắt to ngận tràn tò mò nhìn mặt anh đánh giá qua lại, không hề sợ hãi.
"Nhìn đủ chưa?”
Anh quả thực đã bị cô bé này chọc rồi, lá gan của cô to thật, nhìn kĩ cô, bộ dáng cũng là một mỹ nhân, nhưng mà thoạt nhìn cũng biết chính là một nha đầu nghịch ngợm.
Mặc Di nhiễm dung cũng có chút kỳ quái với hành động của Liên Kiều, cô nói:
"Kuching,đừng náo loạn, Hoàng Phủ tiên sinh sẽ bị em dọa đấy.”
"Oa —— "
Liên Kiều lúc này mới hoan hô một tiếng: "Thì ra là thế a, bằng không sao anh lại giống anh ấy như vậy, thì ra anh cũng họ Hoàng Phủ, haha..
Cái gì cùng cái gì? anh trông giống ai?”
Liên Kiều nói khiến Hoàng Phủ ngạn Thương không hiểu ra sao.
“ này, tiểu nha đầu này, em có ý gì?’
Liên Kiều khẩn cấp hỏi: “ Anh cao lớn, anh với Hoàng Phủ Ngạn Tước có quan hệ gì?’
Hoàng Phủ ngạn Thương nghe vậy bèn nhướng mày: " làm sao em biết đại ca của tôi.”
"Ha ha —— "
Liên Kiều nghe vậy, đứng tại chỗ nhảy dựng lên, giống như là nhặt được gì đó, cô ngẩng đầu lên nhìn anh:
“ Thì ra anh ấy là anh trai anh, bằng không sao lại giống nhau như vậy, nhưng mà, anh trông so với anh ấy trẻ hơn nha.”
“ Đúng vậy sao? Ha hả! Nói vậy là tôi trông đẹp trai hơn anh ấy sao?”
Hoàng Phủ ngạn Thương sờ sờ mặt mình, ánh mắt như khẳng định, đại ca anh đã sắp ba mươi, hơn nữa đã nhiều năm lăn lộn trên thương trường, cho nên càng thành thục( chém nhé)
“ Không…”
Liên Kiều không cho là đúng mà nói rằng: " Anh là non nớt, còn Hoàng Phủ Ngạn Tước là thành thục, không hiểu thì đừng nói lung tung, để người khác chê cười.”
Thứ hai túi sách võng (Www. shubao2. Com) miễn phí TXT tiểu thuyết hạ tái
“ Em…” Hoàng Phủ ngạn Thương hận không thể đánh cho cô tỉnh.
"Đúng !"
Liên Kiều không hề bận tâm tới ánh mắt như muốn giết người của anh cho vào mắt, cô ngầng đầu nhìn Hoàng Phủ Ngạn Thương nói:
“Anh … có thể gọi Hoàng Phủ Ngạn Tước tới đây không?’
Ách?
"Có ý tứ gì?"
Hoàng Phủ ngạn Thương hơi giật mình, cô ấy và đại ca không phải rất quen thuộc sao? Tự mình đi tìm anh ấy không phải tốt hơn sao, dù sao hiện giờ đại ca cũng ở Hongkong.
Liên Kiều nghe vậy , nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Hắn —— thiếu tôi một thứ, tôi muốn gặp hắn đòi lại.”
( chỗ này dùng hắn)
Đáng chết, người đàn ông này cho rằng không xuất hiện thì không có chuyện gì sao, cô tự nhiên có biện pháp tìm được hắn.”
Hoàng Phủ ngạn Thương khẽ xoa lỗ tai, mình không nghe lầm chứ?’
“ Em nói… đại ca tôi thiếu em sao? Thiếu cái gì? Không phải tiền chứ?”
Anh không khó nhìn được sự phẫn hận trong mắt nha đầu này, trời ạ, đại ca đắc tội gì với cô bé này sao? Nếu anh gọi đại ca tới đây, chăng phải là bảo anh ấy chui đầu vào rọ sao?’
Dường như cảm nhận được sự cẩn trọng của Hoàng Phủ Ngạn Thương, Liên Kiều lập tức cười, lộ ra lúm đồng tiền duyên dáng, cô vung tay nói:
“ A, không có gì, vừa rồi tôi nói nhầm, là tôi thiếu đại ca của anh, tôi muốn trả lại đồ cho hắn, nhưng mà hắn bận quá, tôi muốn tìm hắn cũng không thấy, nếu tôi không chả cho hắn , nhất định tôi sẽ ăn không ngon ngủ không yên, van cầu anh gọi hắn đến đây, được không/’
Cô kéo cánh tay anh, làm nũng, giọng khẩn cầu , giống như đứa trẻ đang đòi kẹo vậy.
"A chị —— "
Liên Kiều tung tăng chạy tới bên cạnh Mặc Di Nhiễm Dung, vẻ mặt nũng nịu ôm lấy cô, nói: “ Em rất nhớ chị, không ngờ chị lại tới Hongkong thật.”
“ Em ấy, nha đầu này, ngoài miệng thì nói hay lắm, nếu như mà chị biết nhớ tới chị, vì sau năm nó không từ biệt đã đi tới Hongkong, làm hại chị lo lắng cho em!
Kuching,em thật là đáng đánh đòn!" Mặc Di Nhiễm Dung cố ý trách cứ .
Liên Kiều le lưỡi: “ Chị à, hiện giờ người ta không gọi là Kuching, kêu là Liên Kiều nhé.”
"Kêu, gọi là gì?"
Mặc Di Nhiễm Dung cho là mình nghe lầm: “ Liên Kiều? Đang yên đang lành lại lấy cái tên như tên thảo dược ấy làm cái gì?”
“ Ai da, người ta giờ học y nha, tự nhiên phải có tên đặc thù một chút, lúc trước nếu như không phải em kiên trì tới đây, ông nội nhất định sẽ bắt em học ngành mà em không thích!”
Liên Kiều càng nói lại thêm cọ cọ vào người Mặc Di Nhiễm Dung
Thứ hai túi sách võng (www. shubao2. com) miễn phí TXT tiểu thuyết hạ tái
“ Em, nha đầu này, thật là…”
“ Chị còn nói lý, chị tới Hongkong cũng không tới tìm em đầu tiên ! thế nhưng lại tới cảng mà không tới tìm em!” Liên Kiều bĩu môi, vẻ mặt không để ý nói.
Mặc Di Nhiễm Dung cười: “ em đúng là biết trả đũa, biết em có thể biết được chỗ của chị, chị còn phải làm điều thừa sao?”
Liên Kiều kiêu ngạo gật gật đầu: " Không , là ngược lại.” Nói xong, cô giống như con chuột nhỏ cười khanh khách.
( đoạn này LK thần kinh cmnr)
Hoàng Phủ Ngạn Thương đột nhiên bị một màn trước mắt này khiến anh bất ngờ, nhìn cô bé trước mắt này có đôi mắt giống với Mặc Di Nhiễm Dung cứ dính chặt bên người Mặc Di, anh cảm thấy rất khó chịu, vì vậy bàn tay to vươn ra, kéo Liên Kiều cách xa cô ra.
"Uy, tiểu nha đầu, em là ai?" Anh cao giọng hỏi.
Cô thật biết chọn thời điểm xông vào, nghĩ tới đây, anh liền cảm thấy có chút tức giận.
Liên Kiều nhìn người đàn ông cao lớn trước mắt này, cô chống nạnh nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tôi? Tôi chính là đại danh đỉnh của đỉnh, ai gặp đều thích Liên Kiều, còn anh là ai?’
Hoàng Phủ ngạn Thương trừng to mắt, nhưng không đợi anh nói danh tính, đã thấy cô bé này hú lên một tiếng quái dị, lập tức, cô tiến lên khoát tay anh, ý bảo anh cúi người xuống.:
"Làm cái gì ——này —— "
Hoàng Phủ ngạn Thương còn chưa nói xong, chỉ thấy bàn tay nhỏ bé của Liên Kiều lập tức chụp lên hai má anh, đôi mắt to ngận tràn tò mò nhìn mặt anh đánh giá qua lại, không hề sợ hãi.
"Nhìn đủ chưa?”
Anh quả thực đã bị cô bé này chọc rồi, lá gan của cô to thật, nhìn kĩ cô, bộ dáng cũng là một mỹ nhân, nhưng mà thoạt nhìn cũng biết chính là một nha đầu nghịch ngợm.
Mặc Di nhiễm dung cũng có chút kỳ quái với hành động của Liên Kiều, cô nói:
"Kuching,đừng náo loạn, Hoàng Phủ tiên sinh sẽ bị em dọa đấy.”
"Oa —— "
Liên Kiều lúc này mới hoan hô một tiếng: "Thì ra là thế a, bằng không sao anh lại giống anh ấy như vậy, thì ra anh cũng họ Hoàng Phủ, haha..
Cái gì cùng cái gì? anh trông giống ai?”
Liên Kiều nói khiến Hoàng Phủ ngạn Thương không hiểu ra sao.
“ này, tiểu nha đầu này, em có ý gì?’
Liên Kiều khẩn cấp hỏi: “ Anh cao lớn, anh với Hoàng Phủ Ngạn Tước có quan hệ gì?’
Hoàng Phủ ngạn Thương nghe vậy bèn nhướng mày: " làm sao em biết đại ca của tôi.”
"Ha ha —— "
Liên Kiều nghe vậy, đứng tại chỗ nhảy dựng lên, giống như là nhặt được gì đó, cô ngẩng đầu lên nhìn anh:
“ Thì ra anh ấy là anh trai anh, bằng không sao lại giống nhau như vậy, nhưng mà, anh trông so với anh ấy trẻ hơn nha.”
“ Đúng vậy sao? Ha hả! Nói vậy là tôi trông đẹp trai hơn anh ấy sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoàng Phủ ngạn Thương sờ sờ mặt mình, ánh mắt như khẳng định, đại ca anh đã sắp ba mươi, hơn nữa đã nhiều năm lăn lộn trên thương trường, cho nên càng thành thục( chém nhé)
“ Không…”
Liên Kiều không cho là đúng mà nói rằng: " Anh là non nớt, còn Hoàng Phủ Ngạn Tước là thành thục, không hiểu thì đừng nói lung tung, để người khác chê cười.”
Thứ hai túi sách võng (Www. shubao2. Com) miễn phí TXT tiểu thuyết hạ tái
“ Em…” Hoàng Phủ ngạn Thương hận không thể đánh cho cô tỉnh.
"Đúng !"
Liên Kiều không hề bận tâm tới ánh mắt như muốn giết người của anh cho vào mắt, cô ngầng đầu nhìn Hoàng Phủ Ngạn Thương nói:
“Anh … có thể gọi Hoàng Phủ Ngạn Tước tới đây không?’
Ách?
"Có ý tứ gì?"
Hoàng Phủ ngạn Thương hơi giật mình, cô ấy và đại ca không phải rất quen thuộc sao? Tự mình đi tìm anh ấy không phải tốt hơn sao, dù sao hiện giờ đại ca cũng ở Hongkong.
Liên Kiều nghe vậy , nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Hắn —— thiếu tôi một thứ, tôi muốn gặp hắn đòi lại.”
( chỗ này dùng hắn)
Đáng chết, người đàn ông này cho rằng không xuất hiện thì không có chuyện gì sao, cô tự nhiên có biện pháp tìm được hắn.”
Hoàng Phủ ngạn Thương khẽ xoa lỗ tai, mình không nghe lầm chứ?’
“ Em nói… đại ca tôi thiếu em sao? Thiếu cái gì? Không phải tiền chứ?”
Anh không khó nhìn được sự phẫn hận trong mắt nha đầu này, trời ạ, đại ca đắc tội gì với cô bé này sao? Nếu anh gọi đại ca tới đây, chăng phải là bảo anh ấy chui đầu vào rọ sao?’
Dường như cảm nhận được sự cẩn trọng của Hoàng Phủ Ngạn Thương, Liên Kiều lập tức cười, lộ ra lúm đồng tiền duyên dáng, cô vung tay nói:
“ A, không có gì, vừa rồi tôi nói nhầm, là tôi thiếu đại ca của anh, tôi muốn trả lại đồ cho hắn, nhưng mà hắn bận quá, tôi muốn tìm hắn cũng không thấy, nếu tôi không chả cho hắn , nhất định tôi sẽ ăn không ngon ngủ không yên, van cầu anh gọi hắn đến đây, được không/’
Cô kéo cánh tay anh, làm nũng, giọng khẩn cầu , giống như đứa trẻ đang đòi kẹo vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro