Tính kế
Nguyệt Cầm Ỷ Mộng
2024-07-21 06:12:58
Lý Tâm Hoa trong lòng giật thót, động tác trên tay cũng khẽ ngừng lại.
Bà ta vốn đã biết đứa con gái của chồng luôn niềm nở với bà ta này không hề đơn thuần, thậm chí là hung ác như rắn độc. Vì có thể sống tốt trong nhà này bà ta đều vô tình hay cố tính lấy lòng cô ta, sao lại nhất thời quên mất chứ.
Trong lòng âm thầm run sợ, ngoài miệng bà ta khẽ sửa lời: “Mộ Vân, thật ra chuyện này còn chưa có đi đến cuối, ai thắng ai thua không biết được đâu.”
Đàm Mộ Vân rốt cuộc thay đổi biểu tình mà nhìn bà ta.
“Con nghĩ xem, hai đứa giống nhau đến vậy, cho dù là ta cũng sẽ nhầm lẫn nếu chỉ gặp một đứa trên đường. Lúc trước Mạc Dã kia bị mù, chỉ có thể dựa vào tai nghe, cảm giác mà phán đoán, cho nên hắn liền phân biệt được con với Đàm Mộ Thu. Nhưng ánh mắt là thứ rất có tính lừa dối, liệu anh ta có thể nhìn là nhận ra ư?”
“Chỉ cần con lượn lờ trước mặt anh ta nhiều chút, dù là người sáng suốt cũng sẽ có lúc hồ đồ.”
Lý Tâm Hoa có thể nói là kinh nghiệm đầy mình trong việc quyến rũ đàn ông, lời nói vô cùng có sức thuyết phục, lập tức trấn an được Đàm Mộ Vân.
“Con làm sao tiếp cận?”
Đàm Mộ Vân buộc miệng hỏi.
Lý Tâm Hoa liền cười nói: “Chuyện chị em con chỉ có một vài người biết, cho dù họ mới biết thì cũng khó lòng mà nhận ra được ai với ai, con có thể dựa vào điều đó mà ra vào Mạc thị. Nếu có thể lừa Mạc Dã lên giường, sinh cho Mạc gia một đứa cháu, mặc dù có phần oan ức con phải chung chồng với người khác, nhưng mà còn nước thì còn tát, không sợ không có ngày đá cô ta đi.”
Bà ta không hề có chút ý thức liêm sỉ nào mà dạy Đàm Mộ Vân làm kẻ thứ ba.
Có thể Đàm Mộ Vân không chấp nhận được việc chung chồng, cũng không hề có ý đó, nhưng cô ta có thể tiếp thu biện pháp của Lý Tâm Hoa. Ít nhất miễn là có thể khiến cho cuộc sống của Diana không thuận lợi thì cô ta đều làm hết.
Ông trời có lẽ cũng không quá tuyệt tình với cô ta, để cho hai người họ quá mức giống nhau, thành ra để lại một cái lỗ hỏng lớn như vậy.
Mạc Dã không hề hay biết có người đang mơ tưởng viễn vong, ngu đốt mà đánh giá anh. Mặc dù cách nói đó không sai chút nào, nhưng thật sự là có hoàn mỹ lừa dối anh sao? Anh cũng không phải chỉ dựa vào cái mặt mà yêu người đó.
Lúc này anh đang cùng người yêu đi du lịch.
Trước đó vì bao nhiêu chuyện xảy ra, Mạc Dã về Hoa quốc cũng bận rộn tiếp nhận lại công việc trong công ty, không có thời gian đưa Diana đi chơi. Hiện tại mới lui thân mà đi cùng cô được.
Họ hề bận tâm ai có khó chịu hay không, họ chỉ biết có đối phương tốt.
Họ cùng nhau đến Nội Mông đồng cỏ bạt ngàn, so với những cánh đồng ở Scotland lại mang một phong vị khác hoàn toàn. Họ ở nơi này uống sữa ngựa, tham gia lễ hội, nhìn người dân nơi này mặc váy áo lộng lẫy nhảy múa.
Diana đã từng nhìn điệu múa của người Nga, cảm thấy những người dân Nội Mông này cũng giống họ. Có lẽ là vì hai đất nước này gần nhau chăng, cho nên văn hóa cũng có điểm tương tự.
Mạc Dã nhìn người con gái vui vẻ tự do hòa mình trong điệu nhảy, rất nhanh đã theo kịp tiết tấu của người khác mà đôi mắt toàn là yêu say đắm.
Đêm đến họ cắm trại trên bãi cỏ, ở trước lều trại đốt đống lửa, cùng nhau ngắm sao trời.
Ở Scotland quanh năm đều có sương mù che phủ, rất khó nhìn thấy cảnh tượng như thế này. Nếu lại ở trong thành phố đông đúc nhộn nhịp thì có lẽ cả đời cũng chẳng được nhìn thấy. Diana hứng khởi đến mức nằm dài trên bãi cỏ, cảm thấy đôi mắt không đủ nhìn.
Nhưng rất nhanh tầm nhìn của cô đã trôi tuột đến trên thân người đàn ông đang ngồi bên cạnh.
Sườn mặt nghiêng nghiêng của anh dưới ánh lửa bập bùng trông đẹp trai còn hơn bình thường.
Diana làm người luôn tự nhiên phóng khoáng, nghĩ gì làm nấy chưa từng có đắn đo e ngại. Cô vừa bị anh mê hoặc liền vươn tay kéo anh một cái. Ngay khi anh vừa đổ nằm xuống thảm cỏ cô liền nhào đến, gặm môi anh.
Mạc Dã mới đầu còn giật mình, đợi nhìn thấy người con gái như lang như hổ thì không khỏi buồn cười. Sau đó anh để mặc cho cô gặm, ở dưới bầu trời sao không ngừng trao cho nhau những nụ hôn nồng nhiệt.
Giữa thảo nguyên hoang vu, bên trong bóng tối không có mấy ánh sáng để nhìn thấy vạn vật trước mắt một cách rõ ràng. Mạc Dã lần này lại trông thấy người con gái đang cưỡi trên người mình, quyến rũ phong tình phóng đãng lại chết người như vậy. Cô chính là ánh sao tuyệt vời trong mắt anh, so với bất cứ ngôi sao nào còn đẹp hơn.
Trong lòng âm thầm run sợ, ngoài miệng bà ta khẽ sửa lời: “Mộ Vân, thật ra chuyện này còn chưa có đi đến cuối, ai thắng ai thua không biết được đâu.”
Đàm Mộ Vân rốt cuộc thay đổi biểu tình mà nhìn bà ta.
“Con nghĩ xem, hai đứa giống nhau đến vậy, cho dù là ta cũng sẽ nhầm lẫn nếu chỉ gặp một đứa trên đường. Lúc trước Mạc Dã kia bị mù, chỉ có thể dựa vào tai nghe, cảm giác mà phán đoán, cho nên hắn liền phân biệt được con với Đàm Mộ Thu. Nhưng ánh mắt là thứ rất có tính lừa dối, liệu anh ta có thể nhìn là nhận ra ư?”
“Chỉ cần con lượn lờ trước mặt anh ta nhiều chút, dù là người sáng suốt cũng sẽ có lúc hồ đồ.”
Lý Tâm Hoa có thể nói là kinh nghiệm đầy mình trong việc quyến rũ đàn ông, lời nói vô cùng có sức thuyết phục, lập tức trấn an được Đàm Mộ Vân.
“Con làm sao tiếp cận?”
Đàm Mộ Vân buộc miệng hỏi.
Lý Tâm Hoa liền cười nói: “Chuyện chị em con chỉ có một vài người biết, cho dù họ mới biết thì cũng khó lòng mà nhận ra được ai với ai, con có thể dựa vào điều đó mà ra vào Mạc thị. Nếu có thể lừa Mạc Dã lên giường, sinh cho Mạc gia một đứa cháu, mặc dù có phần oan ức con phải chung chồng với người khác, nhưng mà còn nước thì còn tát, không sợ không có ngày đá cô ta đi.”
Bà ta không hề có chút ý thức liêm sỉ nào mà dạy Đàm Mộ Vân làm kẻ thứ ba.
Có thể Đàm Mộ Vân không chấp nhận được việc chung chồng, cũng không hề có ý đó, nhưng cô ta có thể tiếp thu biện pháp của Lý Tâm Hoa. Ít nhất miễn là có thể khiến cho cuộc sống của Diana không thuận lợi thì cô ta đều làm hết.
Ông trời có lẽ cũng không quá tuyệt tình với cô ta, để cho hai người họ quá mức giống nhau, thành ra để lại một cái lỗ hỏng lớn như vậy.
Mạc Dã không hề hay biết có người đang mơ tưởng viễn vong, ngu đốt mà đánh giá anh. Mặc dù cách nói đó không sai chút nào, nhưng thật sự là có hoàn mỹ lừa dối anh sao? Anh cũng không phải chỉ dựa vào cái mặt mà yêu người đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này anh đang cùng người yêu đi du lịch.
Trước đó vì bao nhiêu chuyện xảy ra, Mạc Dã về Hoa quốc cũng bận rộn tiếp nhận lại công việc trong công ty, không có thời gian đưa Diana đi chơi. Hiện tại mới lui thân mà đi cùng cô được.
Họ hề bận tâm ai có khó chịu hay không, họ chỉ biết có đối phương tốt.
Họ cùng nhau đến Nội Mông đồng cỏ bạt ngàn, so với những cánh đồng ở Scotland lại mang một phong vị khác hoàn toàn. Họ ở nơi này uống sữa ngựa, tham gia lễ hội, nhìn người dân nơi này mặc váy áo lộng lẫy nhảy múa.
Diana đã từng nhìn điệu múa của người Nga, cảm thấy những người dân Nội Mông này cũng giống họ. Có lẽ là vì hai đất nước này gần nhau chăng, cho nên văn hóa cũng có điểm tương tự.
Mạc Dã nhìn người con gái vui vẻ tự do hòa mình trong điệu nhảy, rất nhanh đã theo kịp tiết tấu của người khác mà đôi mắt toàn là yêu say đắm.
Đêm đến họ cắm trại trên bãi cỏ, ở trước lều trại đốt đống lửa, cùng nhau ngắm sao trời.
Ở Scotland quanh năm đều có sương mù che phủ, rất khó nhìn thấy cảnh tượng như thế này. Nếu lại ở trong thành phố đông đúc nhộn nhịp thì có lẽ cả đời cũng chẳng được nhìn thấy. Diana hứng khởi đến mức nằm dài trên bãi cỏ, cảm thấy đôi mắt không đủ nhìn.
Nhưng rất nhanh tầm nhìn của cô đã trôi tuột đến trên thân người đàn ông đang ngồi bên cạnh.
Sườn mặt nghiêng nghiêng của anh dưới ánh lửa bập bùng trông đẹp trai còn hơn bình thường.
Diana làm người luôn tự nhiên phóng khoáng, nghĩ gì làm nấy chưa từng có đắn đo e ngại. Cô vừa bị anh mê hoặc liền vươn tay kéo anh một cái. Ngay khi anh vừa đổ nằm xuống thảm cỏ cô liền nhào đến, gặm môi anh.
Mạc Dã mới đầu còn giật mình, đợi nhìn thấy người con gái như lang như hổ thì không khỏi buồn cười. Sau đó anh để mặc cho cô gặm, ở dưới bầu trời sao không ngừng trao cho nhau những nụ hôn nồng nhiệt.
Giữa thảo nguyên hoang vu, bên trong bóng tối không có mấy ánh sáng để nhìn thấy vạn vật trước mắt một cách rõ ràng. Mạc Dã lần này lại trông thấy người con gái đang cưỡi trên người mình, quyến rũ phong tình phóng đãng lại chết người như vậy. Cô chính là ánh sao tuyệt vời trong mắt anh, so với bất cứ ngôi sao nào còn đẹp hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro