Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Gió Nổi Lên 2
Cực Địa Phong Nhận
2024-08-17 19:14:21
Khi Dương Lỗi vừa tròn mười tám tuổi, lúc đó hắn đã thử soạn, biên khúc, mất thời gian hai tháng cuối cùng hắn thật sự đã nghĩ ra một vài thứ và viết ra một ca khúc.
Lời bài hát, sáng tác và phối khí của bài hát này đều do một mình Dương Lỗi thực hiện!
Vào thời điểm đó, Dương Tuyết Nhu coi cháu trai mình là một thiên tài âm nhạc.
Bài hát mà Dương Lỗi sản xuất năm 18 tuổi đã được đưa vào một trong những album của cô ấy vào thời điểm đó và tốc độ phát lại trên Internet khá tốt.
Vì vậy, Dương Tuyết Nhu đã không ngạc nhiên khi nghe Dương Lỗi nói rằng hắn đã sáng tác một bài hát khác.
Dương Lôi cười gật đầu, nói: "Vâng, bài hát kia còn đang trong giai đoạn sáng tác, nhưng lời bài hát, âm nhạc và phối khí nhất định sẽ hoàn thành trong hai ngày tới, chờ cô út trở về thành phố nhất định có thể nghe thử.”
Nghe những lời của Dương Lỗi, Dương Tuyết Nhu mỉm cười và nói: "Được rồi, Tiểu Lỗi , cô sẽ nghe nó khi đến thành phố Giang Lăng, nếu nghe không tồi thì cô sẽ biểu diễn ở lễ hội của trường Kinh Tế và Tài Chính thành phố Lan.”
Trong ánh mắt cô ấy hiện lên tia hứng thú.
"Đúng rồi, Tiểu Lỗi bài hát đó tên là gì?"
Dương Lôi cười nói: "Gió nổi lên.”
"Gió nổi lên?" Dương Tuyết Nhu lặp lại cái tên này lần nữa.
Cô ấy cười nói: "Tiểu Lôi, hai ngày nữa cô sẽ trở về đến lúc đó nhất định sẽ nghe kỹ một chút."
"Vâng, cô út, cô cứ yên tâm đi, cháu sẽ không khiến cô phải thất vọng." Dương Lôi cười nói.
Nói chuyện một hồi, hai người cúp điện thoại.
Mà ý thức của Dương Lỗi tiến vào âm nhạc trong đầu, trực tiếp tập trung vào một bài hát.
"Nếu cô út đi hát ở đại hội của trường đại học rồi thì mình cũng không cần phải tìm phương án khác!".
Trong tay Dương Lỗi có rất nhiều bài hát hay, hắn sẽ không trực tiếp bán đi, cho dù có bán đi, cũng sẽ không bán được giá cao.
Đây là trường hợp của những người mới vào nghề, không có tiếng tăm thì dù bài hát có hay đến đâu cũng bị người khác hạ giá.
Vì vậy, Dương Lỗi sẽ chọn phát hành bài hát ngay từ đầu.
Chỉ cần đem từ ngữ, nhạc điệu đi đăng kí bản quyền thì cho dù bài hát được phát hành, người khác cũng không thể sử dụng nó cho mục đích thương mại, chẳng hạn như biểu diễn hòa nhạc, biểu diễn trực tiếp, v.v.
Nước Hạ rất chặt chẽ về việc bảo vệ bản quyền bài hát.
Cho nên, đầu tiên cho ra mắt bài hát, để bài hát có một ít tiếng tăm, như vậy chắc chắn bán được nhiều hơn việc đi tìm công ty âm nhạc.
Còn bây giờ hiển nhiên là một cơ hội không tệ.
Ở Đại học kinh tế tài chính thành phố Lan, giữa mấy chục nghìn sinh viên xuất hiện một ca khúc hay, chắc chắn sẽ có một số người yêu thích, vậy thì độ hot liền có một ít rồi…
Theo phán đoán của Dương Lỗi, bài hát này nói không chừng có thể phát hành trên trang web của Đại học kinh tế tài chính thành phố Lan, vì lúc trước Đại học kinh tế tài chính thành phố Lan đều sẽ chọn một ca khúc trong Hội trường để phát trên mạng.
Một khi thật sự xuất hiện, vậy thì chắc chắn có sinh viên đăng bài, như vậy độ hot sẽ càng tăng.
Đương nhiên, đây là dự đoán của Dương Lỗi, cho dù kết quả thế nào, biểu diễn trong hội trường chắc chắn sẽ có nhiều lợi ích.
Đợi có tiếng tăm, hắn liền có thứ để đưa ra giao dịch rồi.
Trên thực tế, Dương Lỗi cũng có thể để mình hát.
Nhưng hắn không hề có hứng thú với việc tự mình làm dẫn chương trình, tự mình sáng tác âm nhạc đăng lên, tự mình xuất hiện tuyên truyền…
Làm hậu trường thoải mái hơn, nắm chắc bản quyền, ngồi im lấy tiền, hà cớ gì phải làm một người nổi tiếng, đi đường đều bị người khác vây quanh?
Có người rất thích cảm giác làm người nổi tiếng, nhưng Dương Lỗi lại không thích.
Một điểm quan trọng nhất, bán các bài hát ngay từ đầu là một cách hay để tạo kết nối.
Đương nhiên, đợi đến sau này có tiếng tăm rồi, Dương Lỗi chắc chắn sẽ tự mình mở công ty âm nhạc, tự mình kí kết ca sĩ.
Cho dù ra sao, kế hoạch bắt đầu của hắn chính là bán các bài hát, dùng cách nhanh nhất lấy danh tiếng.
Kết nối mọi người song song với bán bài hát, chuẩn bị cho việc mở công ty âm nhạc sau này.
"Trao đổi!"
Nhìn ca khúc ở danh sách trong đầu, Dương Lỗi không hề do dự, trực tiếp lựa chọn trao đổi!
Một trăm giá trị danh vọng liền tiêu sạch trong nháy mắt, lúc này Dương Lỗi không hề đau lòng.
Giá trị danh vọng mất đi, có thể kiếm tiền mới là chân chính.
trao đổi, trên mặt Dương Lỗi lại lập tức lộ vẻ mừng rỡ.
Sau khi trao đổi, hắn không chỉ có thể liên tục nghe bài , hơn nữa trong đầu hắn còn xuất hiện rất nhiều thông tin đều liên quan đến như viết lời, sáng tác nhạc, phổ nhạc… đều trong lòng bàn tay!
Giai điệu của không hề phức tạp, nếu Dương Lỗi nghe liên tục, dành một chút thời gian có thể làm ra hoàn toàn, nhưng bây giờ hắn không muốn tốn thời gian.
Dùng nhạc cụ gì ở thời điểm nào, phổ nhạc thế nào để làm ra một cách hoàn chỉnh, hắn chỉ muốn theo thông tin trong đầu làm ra một lần là được.
"Như vậy sau này bất kể ca khúc phức tạp ra sao, mình chỉ cần trao đổi, đều có thể dễ dàng sáng tác ra!"
Trên mặt Dương Lỗi hiện vẻ mừng rỡ.
Sau đó, Dương Lỗi bắt đầu đăng kí bản quyền cho ca khúc này.
Lời bài hát, sáng tác và phối khí của bài hát này đều do một mình Dương Lỗi thực hiện!
Vào thời điểm đó, Dương Tuyết Nhu coi cháu trai mình là một thiên tài âm nhạc.
Bài hát mà Dương Lỗi sản xuất năm 18 tuổi đã được đưa vào một trong những album của cô ấy vào thời điểm đó và tốc độ phát lại trên Internet khá tốt.
Vì vậy, Dương Tuyết Nhu đã không ngạc nhiên khi nghe Dương Lỗi nói rằng hắn đã sáng tác một bài hát khác.
Dương Lôi cười gật đầu, nói: "Vâng, bài hát kia còn đang trong giai đoạn sáng tác, nhưng lời bài hát, âm nhạc và phối khí nhất định sẽ hoàn thành trong hai ngày tới, chờ cô út trở về thành phố nhất định có thể nghe thử.”
Nghe những lời của Dương Lỗi, Dương Tuyết Nhu mỉm cười và nói: "Được rồi, Tiểu Lỗi , cô sẽ nghe nó khi đến thành phố Giang Lăng, nếu nghe không tồi thì cô sẽ biểu diễn ở lễ hội của trường Kinh Tế và Tài Chính thành phố Lan.”
Trong ánh mắt cô ấy hiện lên tia hứng thú.
"Đúng rồi, Tiểu Lỗi bài hát đó tên là gì?"
Dương Lôi cười nói: "Gió nổi lên.”
"Gió nổi lên?" Dương Tuyết Nhu lặp lại cái tên này lần nữa.
Cô ấy cười nói: "Tiểu Lôi, hai ngày nữa cô sẽ trở về đến lúc đó nhất định sẽ nghe kỹ một chút."
"Vâng, cô út, cô cứ yên tâm đi, cháu sẽ không khiến cô phải thất vọng." Dương Lôi cười nói.
Nói chuyện một hồi, hai người cúp điện thoại.
Mà ý thức của Dương Lỗi tiến vào âm nhạc trong đầu, trực tiếp tập trung vào một bài hát.
"Nếu cô út đi hát ở đại hội của trường đại học rồi thì mình cũng không cần phải tìm phương án khác!".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong tay Dương Lỗi có rất nhiều bài hát hay, hắn sẽ không trực tiếp bán đi, cho dù có bán đi, cũng sẽ không bán được giá cao.
Đây là trường hợp của những người mới vào nghề, không có tiếng tăm thì dù bài hát có hay đến đâu cũng bị người khác hạ giá.
Vì vậy, Dương Lỗi sẽ chọn phát hành bài hát ngay từ đầu.
Chỉ cần đem từ ngữ, nhạc điệu đi đăng kí bản quyền thì cho dù bài hát được phát hành, người khác cũng không thể sử dụng nó cho mục đích thương mại, chẳng hạn như biểu diễn hòa nhạc, biểu diễn trực tiếp, v.v.
Nước Hạ rất chặt chẽ về việc bảo vệ bản quyền bài hát.
Cho nên, đầu tiên cho ra mắt bài hát, để bài hát có một ít tiếng tăm, như vậy chắc chắn bán được nhiều hơn việc đi tìm công ty âm nhạc.
Còn bây giờ hiển nhiên là một cơ hội không tệ.
Ở Đại học kinh tế tài chính thành phố Lan, giữa mấy chục nghìn sinh viên xuất hiện một ca khúc hay, chắc chắn sẽ có một số người yêu thích, vậy thì độ hot liền có một ít rồi…
Theo phán đoán của Dương Lỗi, bài hát này nói không chừng có thể phát hành trên trang web của Đại học kinh tế tài chính thành phố Lan, vì lúc trước Đại học kinh tế tài chính thành phố Lan đều sẽ chọn một ca khúc trong Hội trường để phát trên mạng.
Một khi thật sự xuất hiện, vậy thì chắc chắn có sinh viên đăng bài, như vậy độ hot sẽ càng tăng.
Đương nhiên, đây là dự đoán của Dương Lỗi, cho dù kết quả thế nào, biểu diễn trong hội trường chắc chắn sẽ có nhiều lợi ích.
Đợi có tiếng tăm, hắn liền có thứ để đưa ra giao dịch rồi.
Trên thực tế, Dương Lỗi cũng có thể để mình hát.
Nhưng hắn không hề có hứng thú với việc tự mình làm dẫn chương trình, tự mình sáng tác âm nhạc đăng lên, tự mình xuất hiện tuyên truyền…
Làm hậu trường thoải mái hơn, nắm chắc bản quyền, ngồi im lấy tiền, hà cớ gì phải làm một người nổi tiếng, đi đường đều bị người khác vây quanh?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có người rất thích cảm giác làm người nổi tiếng, nhưng Dương Lỗi lại không thích.
Một điểm quan trọng nhất, bán các bài hát ngay từ đầu là một cách hay để tạo kết nối.
Đương nhiên, đợi đến sau này có tiếng tăm rồi, Dương Lỗi chắc chắn sẽ tự mình mở công ty âm nhạc, tự mình kí kết ca sĩ.
Cho dù ra sao, kế hoạch bắt đầu của hắn chính là bán các bài hát, dùng cách nhanh nhất lấy danh tiếng.
Kết nối mọi người song song với bán bài hát, chuẩn bị cho việc mở công ty âm nhạc sau này.
"Trao đổi!"
Nhìn ca khúc ở danh sách trong đầu, Dương Lỗi không hề do dự, trực tiếp lựa chọn trao đổi!
Một trăm giá trị danh vọng liền tiêu sạch trong nháy mắt, lúc này Dương Lỗi không hề đau lòng.
Giá trị danh vọng mất đi, có thể kiếm tiền mới là chân chính.
trao đổi, trên mặt Dương Lỗi lại lập tức lộ vẻ mừng rỡ.
Sau khi trao đổi, hắn không chỉ có thể liên tục nghe bài , hơn nữa trong đầu hắn còn xuất hiện rất nhiều thông tin đều liên quan đến như viết lời, sáng tác nhạc, phổ nhạc… đều trong lòng bàn tay!
Giai điệu của không hề phức tạp, nếu Dương Lỗi nghe liên tục, dành một chút thời gian có thể làm ra hoàn toàn, nhưng bây giờ hắn không muốn tốn thời gian.
Dùng nhạc cụ gì ở thời điểm nào, phổ nhạc thế nào để làm ra một cách hoàn chỉnh, hắn chỉ muốn theo thông tin trong đầu làm ra một lần là được.
"Như vậy sau này bất kể ca khúc phức tạp ra sao, mình chỉ cần trao đổi, đều có thể dễ dàng sáng tác ra!"
Trên mặt Dương Lỗi hiện vẻ mừng rỡ.
Sau đó, Dương Lỗi bắt đầu đăng kí bản quyền cho ca khúc này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro