Từ Hôn Sau Khi Trọng Sinh, Ta Nâng Đỡ Tân Vương Thượng Vị
Dìm Lồng Heo 1
2024-09-25 08:50:08
"Ngươi muốn làm gì?" Thẩm Ti Huyền giả vờ bình tĩnh.
Vẻ mặt Thẩm Trầm Bích nghiêm túc nói: "Phụ thân đã qua đời, phận làm con như chúng ta phải chịu tang cho phụ thân trong ba năm,nhưng hôm nay thi cốt của phụ thân còn chưa lạnh, Thẩm Ti Huyền lại dan díu với người khác, đúng là đứa con bất hiếu."
"Đúng vậy, Thẩm gia chúng ta không có loại người vô liêm sỉ như vậy!"
"Phẩm hạnh của nữ nhân này không đứng đắn, nếu như không xử trí, thì e rằng sẽ làm ô nhục truyền thống gia tộc của Thẩm gia ta!"
Trong lúc nhất thời, những người trưởng bối xung quanh đều chỉ chỏ vào Thẩm Ti Huyền, vẻ mặt đầy phẫn nộ.
Thẩm Ti Huyền lúc này mới sợ hãi, hoảng loạn nói: "Ta quen biết Thái Tử điện hạ,nếu như các ngươi đụng vào ta, Hoàng Hậu và Thái Tử điện hạ nhất định sẽ không tha cho các ngươi!"
Đến lúc này,Thẩm Ti Huyền cũng bất chấp gì mà liêm sỉ với không liêm sỉ nữa, trực tiếp lôi Thái Tử ra.
Thẩm Trầm Bích đã sớm biết nàng ta sẽ nói như vậy, trong ánh mắt có chút mỉa mai: "Hoàng Thượng coi trọng phẩm hạnh nhất, nếu như Hoàng Thượng biết ngươi đang trong thời kỳ chịu tang mà lại có quan hệ bất chính với Thái Tử, đừng nói là ngươi,sợ là Thái Tử cũng sẽ bị trách phạt!"
Hoàng Hậu và Thái Tử dù có quyền thế ngập trời,thì cũng không thể chống lại được Hoàng Thượng.
Cho nên, nước cờ này của Thẩm Ti Huyền chắc chắn là đi sai rồi!
Nghe vậy, sắc mặt của Thẩm Ti Huyền tái nhợt, chỉ có thể nhìn về phía Thẩm Trường Phong đang đứng ở một bên: “Ca, cứu muội!”
Bây giờ xung quanh đều là mấy vị trưởng bối, cho dù Thẩm Trường Phong muốn cứu, thì hắn ta cũng không có cái bản lĩnh kia, đành phải giả vờ như không nghe thấy.
Khóe môi Thẩm Trầm Bích nhếch lên một nụ cười lạnh: "Nếu như các vị trưởng bối ở đây đều cho rằng nàng ta đáng bị trừng phạt, vậy hôm nay ta cả gan lấy tư cách là gia chủ thi hành gia pháp, dìm lồng heo nàng ta!"
Dìm lồng heo! Mấy chữ này giống như tiếng của ma quỷ vậy, cứ lởn vởn trong đầu Thẩm Ti Huyền.
Nội tâm Thẩm Ti Huyền hoàn toàn sụp đổ, giọng nói có chút nghẹn ngào: "Không,các ngươi không thể làm vậy với ta, Hoàng Hậu sẽ không tha cho các ngươi đâu!"
Chẳng qua là không có ai để ý đến nàng ta cả, một đám gia đinh tiến lên trói Thẩm Ti Huyền lại.
Thẩm Ti Huyền không ngừng giãy dụa, nhưng mà không nhúc nhích được chút nào, cho đến khi bị nhét vào lồng heo.
Mùi của lồng heo làm cho nàng ta buồn nôn, nhưng lúc này nàng ta cũng không thể quan tâm tới mùi vị nữa, nước mắt lưng tròng, bám vào lồng heo nói: “Ca, nương, cứu con với! Cứu con với! Con không có. .."
Tiếng kêu cứu của nàng ta khiến những người xung quanh càng thêm chán ghét, tức khắc làm lòng nàng ta lạnh giá hơn phân nửa.
Gia đinh nâng lồng heo loạng choạng đi về phía cái ao lớn nhất trong đình viện, một đám người cũng bước ra khỏi từ đường đi theo.
"Hôm nay Thẩm gia ta thanh lý môn hộ, hy vọng những người khác sẽ coi đây là lời cảnh cáo! Ném xuống!"
Thẩm Trầm Bích ra lệnh một tiếng, lồng heo sắp bị ném xuống ao.
Nước trong ao sâu chừng bằng một người, nhưng mà lồng heo lại nhỏ hẹp, nếu như thật sự chìm xuống,vậy thì cái chết là điều khó tránh khỏi.
"Dừng tay!" Vào thời khắc mấu chốt, một thanh âm nôn nóng vang lên ngăn lại.
Chỉ thấy trước cửa có một nha hoàn hướng về phía Thẩm Trầm Bích khẽ gật đầu, khóe miệng Thẩm Trầm Bích cong lên, hắn tới rồi!
Nghe thấy giọng nói này, trong mắt Thẩm Ti Huyền lóe lên tia hy vọng: "Điện hạ, ta biết ngay là điện hạ sẽ tới cứu ta mà!"
Ngày thường, Thẩm Ti Huyền lúc nào cũng ăn mặc chỉnh tề, có bao giờ chật vật như vậy đâu?
Nhìn thấy bộ dạng của Thẩm Ti Huyền, trong mắt Quân Trần Mộ lóe lên vẻ chán ghét, nhưng mà rất nhanh sau đó đã thay thế bằng vẻ mặt lo lắng.
"Đây là chuyện của Thẩm gia, Thái tử điện hạ có phải là quản quá nhiều rồi hay không?"
Thẩm Trầm Bích giả vờ nhíu mày, giọng điệu có chút không vui.
Quân Trần Mộ âm thầm cắn răng nói: " Bổn cung và Thẩm tiểu thư có chút giao tình, không biết chư vị có thể nể mặt ta mà thả nàng ấy ra không?"
"Có chút giao tình? Là gian tình, đúng không?"
Vẻ mặt Thẩm Trầm Bích nghiêm túc nói: "Phụ thân đã qua đời, phận làm con như chúng ta phải chịu tang cho phụ thân trong ba năm,nhưng hôm nay thi cốt của phụ thân còn chưa lạnh, Thẩm Ti Huyền lại dan díu với người khác, đúng là đứa con bất hiếu."
"Đúng vậy, Thẩm gia chúng ta không có loại người vô liêm sỉ như vậy!"
"Phẩm hạnh của nữ nhân này không đứng đắn, nếu như không xử trí, thì e rằng sẽ làm ô nhục truyền thống gia tộc của Thẩm gia ta!"
Trong lúc nhất thời, những người trưởng bối xung quanh đều chỉ chỏ vào Thẩm Ti Huyền, vẻ mặt đầy phẫn nộ.
Thẩm Ti Huyền lúc này mới sợ hãi, hoảng loạn nói: "Ta quen biết Thái Tử điện hạ,nếu như các ngươi đụng vào ta, Hoàng Hậu và Thái Tử điện hạ nhất định sẽ không tha cho các ngươi!"
Đến lúc này,Thẩm Ti Huyền cũng bất chấp gì mà liêm sỉ với không liêm sỉ nữa, trực tiếp lôi Thái Tử ra.
Thẩm Trầm Bích đã sớm biết nàng ta sẽ nói như vậy, trong ánh mắt có chút mỉa mai: "Hoàng Thượng coi trọng phẩm hạnh nhất, nếu như Hoàng Thượng biết ngươi đang trong thời kỳ chịu tang mà lại có quan hệ bất chính với Thái Tử, đừng nói là ngươi,sợ là Thái Tử cũng sẽ bị trách phạt!"
Hoàng Hậu và Thái Tử dù có quyền thế ngập trời,thì cũng không thể chống lại được Hoàng Thượng.
Cho nên, nước cờ này của Thẩm Ti Huyền chắc chắn là đi sai rồi!
Nghe vậy, sắc mặt của Thẩm Ti Huyền tái nhợt, chỉ có thể nhìn về phía Thẩm Trường Phong đang đứng ở một bên: “Ca, cứu muội!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bây giờ xung quanh đều là mấy vị trưởng bối, cho dù Thẩm Trường Phong muốn cứu, thì hắn ta cũng không có cái bản lĩnh kia, đành phải giả vờ như không nghe thấy.
Khóe môi Thẩm Trầm Bích nhếch lên một nụ cười lạnh: "Nếu như các vị trưởng bối ở đây đều cho rằng nàng ta đáng bị trừng phạt, vậy hôm nay ta cả gan lấy tư cách là gia chủ thi hành gia pháp, dìm lồng heo nàng ta!"
Dìm lồng heo! Mấy chữ này giống như tiếng của ma quỷ vậy, cứ lởn vởn trong đầu Thẩm Ti Huyền.
Nội tâm Thẩm Ti Huyền hoàn toàn sụp đổ, giọng nói có chút nghẹn ngào: "Không,các ngươi không thể làm vậy với ta, Hoàng Hậu sẽ không tha cho các ngươi đâu!"
Chẳng qua là không có ai để ý đến nàng ta cả, một đám gia đinh tiến lên trói Thẩm Ti Huyền lại.
Thẩm Ti Huyền không ngừng giãy dụa, nhưng mà không nhúc nhích được chút nào, cho đến khi bị nhét vào lồng heo.
Mùi của lồng heo làm cho nàng ta buồn nôn, nhưng lúc này nàng ta cũng không thể quan tâm tới mùi vị nữa, nước mắt lưng tròng, bám vào lồng heo nói: “Ca, nương, cứu con với! Cứu con với! Con không có. .."
Tiếng kêu cứu của nàng ta khiến những người xung quanh càng thêm chán ghét, tức khắc làm lòng nàng ta lạnh giá hơn phân nửa.
Gia đinh nâng lồng heo loạng choạng đi về phía cái ao lớn nhất trong đình viện, một đám người cũng bước ra khỏi từ đường đi theo.
"Hôm nay Thẩm gia ta thanh lý môn hộ, hy vọng những người khác sẽ coi đây là lời cảnh cáo! Ném xuống!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thẩm Trầm Bích ra lệnh một tiếng, lồng heo sắp bị ném xuống ao.
Nước trong ao sâu chừng bằng một người, nhưng mà lồng heo lại nhỏ hẹp, nếu như thật sự chìm xuống,vậy thì cái chết là điều khó tránh khỏi.
"Dừng tay!" Vào thời khắc mấu chốt, một thanh âm nôn nóng vang lên ngăn lại.
Chỉ thấy trước cửa có một nha hoàn hướng về phía Thẩm Trầm Bích khẽ gật đầu, khóe miệng Thẩm Trầm Bích cong lên, hắn tới rồi!
Nghe thấy giọng nói này, trong mắt Thẩm Ti Huyền lóe lên tia hy vọng: "Điện hạ, ta biết ngay là điện hạ sẽ tới cứu ta mà!"
Ngày thường, Thẩm Ti Huyền lúc nào cũng ăn mặc chỉnh tề, có bao giờ chật vật như vậy đâu?
Nhìn thấy bộ dạng của Thẩm Ti Huyền, trong mắt Quân Trần Mộ lóe lên vẻ chán ghét, nhưng mà rất nhanh sau đó đã thay thế bằng vẻ mặt lo lắng.
"Đây là chuyện của Thẩm gia, Thái tử điện hạ có phải là quản quá nhiều rồi hay không?"
Thẩm Trầm Bích giả vờ nhíu mày, giọng điệu có chút không vui.
Quân Trần Mộ âm thầm cắn răng nói: " Bổn cung và Thẩm tiểu thư có chút giao tình, không biết chư vị có thể nể mặt ta mà thả nàng ấy ra không?"
"Có chút giao tình? Là gian tình, đúng không?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro