Từ Khi Báo Cảnh Sát Tự Dưng Bắt Đầu Nổi Tiếng

Chương 24

Dư Tứ Nguyên

2024-10-01 09:17:02

Mặc dù hai người kia thường đi đánh nhau và bắt cóc người khác nhưng họ chưa từng thấy loại nào liều chết như thế này.

Họ vừa né vừa vung gậy cố chế phục gã.

Hiển nhiên tên cầm rìu là kẻ liều mạng, một tay cầm rìu còn một tay nắm cây gậy. Gã không thèm để ý đến người còn lại mà đuổi theo người đã lấy cây gậy chém xuống, vài rìu chém xuống máu đã chảy.

Một tên khác vung gậy vào đầu gã mấy lần nhưng gã quay lại dùng rìu chém một rìu.

Nhất thời mùi máu tanh nồng nặc.

Người đàn ông xui xẻo ngã xuống đất thở hổn hển muốn xoay người bỏ chạy, tên cầm rìu liếc thấy, động tác chém người càng nhanh hơn.

Gã phải chém chết hai tên này trước đã, sau đó sẽ chém chết mẹ tên biến thái kia để xuống đoàn tụ với nhau!

Một cơn gió thổi qua, Mặc Phi đang chờ cảnh quay hít một hơi.

Anh hơi không hiểu nhìn ông chú cơm hộp khiến người ta cảnh giác bấm xe thức ăn.

Mặc Phi dứt khoát đi tới hỏi: “Cơm của chúng ta nấu ở đây sao?”

“Cậu muốn ăn rắm à mà nấu ở đây.” Ông chú cơm hộp không thèm để ý tới Mặc Phi: “Chúng ta đều đặt đồ ăn sẵn rồi bỏ vào hộp giữ nhiệt mang đến đây, còn có đồ nóng mà ăn nên cậu hãy cảm ơn đạo diễn Vương đi.”

“Không phải làm ở đây sao?” Mặc Phi sờ cằm: “Vậy cũng không phải mổ gà ở đây.”

Trên mặt ông chú cơm hộp lộ rõ vẻ khinh thường: “Mộ tại đây? Cậu tới mổ đi, kén chọn như vậy thì ai có thời gian đi phục vụ cậu?”

Mặc Phi hoàn toàn không phản ứng lại, cậu nhìn về phía bên ngoài quốc lộ.

Nếu như không phải mùi máu gà trong hộp cơm, vậy thì mùi máu tanh này từ đâu ra?

Lý trí của Mặc Phi khuyên cậu không nên để ý tới việc vớ vẩn, Một Vết Nứt chính là ví dụ điển hình nhất.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sẽ xui xẻo!

Nhưng cậu không quản được đôi chân của mình.

Mặc Phi nhặt ổ khóa hình chữ u đặt trong giỏ xe đạp rồi rời đi.

Phó đạo diễn nhìn thấy Mặc Phi vượt qua hàng rào quốc lộ tiến vào khu đất hoang, cất tiếng hỏi: “Tiểu Mặc đi làm gì đấy?”

Mặc Phi cũng không quay đầu lại: “Đi đại tiện!”

Phó đạo diễn hơi sửng sốt: “Đi đại tiện, mang ổ khóa?”

Trong khu đất hoang, đã có hai người ngã xuống đất không còn động tĩnh gì nữa, người đàn ông gầy gò xách chiếc rìu đẫm máu nhanh chóng đuổi theo hướng con mồi. Khi thấy bóng lưng con mồi, khóe miệng gã nở nụ cười điên cuồng và giơ cao chiếc rìu gỗ.

Nghe thấy động tĩnh sau lưng, trong mắt người đàn ông tóc dài lộ vẻ tuyệt vọng nhưng cậu ta vẫn không quay đầu lại mà tiến về phía trước.

Đúng lúc này, Mặc Phi xuất hiện trước mặt hai người.

Dựa theo động tĩnh kỳ lạ, anh vạch đám cỏ dại sang một bên và phát hiện ra cặp đôi kỳ lạ này.

Một “cô gái xinh đẹp” đang bỏ chạy còn một người đang định dùng rìu chém người?

Trên rìu còn đang rỉ máu tí tách…

Não heo của Mặc Phi bị quá tải.

Lý trí nói với anh rằng nên quay người bỏ chạy nhưng sau đó tay của anh rất thành thật bắt đầu sờ điện thoại di động để mở khóa chụp hình.

Chưa từng gặp cảnh này bao giờ, cứ chụp tấm hình lưu niệm trước đã.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ánh đèn chớp nhoáng đánh thức lý trí của hai người, “cô gái xinh đẹp” nhào thẳng tới sau lưng Mặc Phi, dùng giọng khàn khàn lời ít ý nhiều nói rõ tình huống: “Gã là tội phạm giết người, chạy mau.”

Mặc Phi lật ổ khóa hình chữ u trong tay, cười nhạt: “Thật đúng lúc.”

Trong đầu hai người tự nhảy ra một câu——Tôi cũng vậy.

Tên cầm rìu nhìn tư thế và khí chất của Mặc Phi, quả thật hơi giống gã có vẻ như có khả năng từng đâm chết vài người nên vô thức hơi kiêng kị.

Nhưng mà giấy tiếp theo… Mặc Phi đã kéo tay “cô gái xinh đẹp” quay người bỏ chạy, vừa chạy vừa gào lên: “Đạo diễn Vương cứu mạng! Có rắn! Mọi người mau tới đây a a a!!”

“Cô gái xinh đẹp” hoàn toàn không kịp phản ứng, bị anh kéo chạy đi ra ngoài hơn chục mét.

Tên cầm rìu ở lại suýt viết dấu chấm hỏi trên mặt.

Mẹ nó, tình huống gì đây?

Đám người đạo diễn Vương bị dọa sợ bởi giọng nói này, không chỉ nghi ngờ mà còn nóng nảy.

Đậu má không xong rồi đúng không?

Căn cứ quay phim náo loạn hết cả lên, quốc lộ quay ngoại cảnh có rắn?

Ánh mắt của nhân viên đoàn làm phim đều tập trung trên người đạo diễn Vương. Đạo diễn Vương phất tay: “Đi giải quyết xem sao.”

Mấy người đàn ông khỏe mạnh không sợ rắn gật đầu, họ tiện tay cầm một vài dụng cụ đi về phía Mặc Phi.

Khi tên cầm rìu phản ứng lại muốn đuổi theo, Mặc Phi đã nhanh chóng về hội họp với nhân viên đoàn quay phim.

Ngược lại gã muốn chém chết đám người này nhưng thể lực cũng là một vấn đề nên chỉ đành trợn mắt căm hận nhìn về phía Mặc Phi, sau đó biến mất vào vùng đất hoang ở hướng ngược lại.

Mấy người đàn ông cầm các loại hộp gỗ và ghế xếp chuẩn bị giết rắn hoàn toàn bối rối khi nhìn thấy Mặc Phi kéo một “cô gái” có mái tóc dài ra khỏi khu đất hoang.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Khi Báo Cảnh Sát Tự Dưng Bắt Đầu Nổi Tiếng

Số ký tự: 0