Mỹ nữ cho mời
Thiện Lương Mật Phong
2024-07-23 10:57:01
Giờ khắc này, mọi người đều đang đợi Tề Phong Dương tuyên bố kết quả, bọn họ đều muốn biết cuối cùng tông môn đạt được danh ngạch đặc biệt đó là tông môn nào.
Mà dưới vô số ánh mắt soi mói, trước tiên Tề Phong Dương mỉm cười, sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía Ngọc Nữ Tông.
– Quả nhiên là Ngọc Nữ Tông, xem ra ta đoán không nhầm, chỉ có mỹ nữ mới được hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt như vậy thôi.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cho rằng đáp án đã được công bố, nhưng đúng vào lúc này Tề Phong Dương lại buông xuống một câu, trong khoảnh khắc bọn họ đều trợn tròn mắt.
– Tông môn giành được danh ngạch đặc biệt chính là Thanh Long Tông!!!
Tề Phong Dương lấy giọng nói vang dội tuyên bố.
– Cái gì? Sao lại là Thanh Long Tông? Sao có thể như vậy chứ? Lại là cái Thanh Long Tông mới được thăng làm nhất đẳng tông môn!
Giờ khắc này, mọi người không có cách nào giữ được bình tĩnh, vì kết quả này thực sự khiến bọn họ bất ngờ, ngay cả người của Lăng Vân Tông cũng nhất thời hoảng hốt.
– Tông chủ, việc này…
Các trưởng lão hộ pháp của Lăng Vân Tông đem ánh mắt nhìn về phía Yến Dương Thiên.
Tuy rằng Lăng Vân Tông đem quyền lựa chọn danh ngạch đặc biệt giao cho Tề Phong Dương, nhưng bọn họ thật sự không ngờ hắn lại làm càng như vậy, cuối cùng lại lựa chọn một người mà tất cả mọi người không coi trọng, một tông môn mà tất cả mọi người không ủng hộ.
Mặc dù lúc này Yến Dương Thiên cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhưng hắn cũng chỉ có thể đành chịu mà thôi. Mặc dù tu vi của hắn cao, lại có địa vị tông chủ của Lăng Vân Tông cao quý vô cùng, thế nhưng ở trước mặt vị đại nhân vật của Kỳ Lân Vương Phủ – Tề Phong Dương này, hắn không tiện nói thêm bất cứ lời nào, ít nhất là trong trường hợp này hắn không thể làm mất mặt mũi của Tề Phong Dương. Chon nên hắn chỉ có thể lặng lẽ phất tay với đám thủ hạ, ý bảo bọn họ không nên phát biểu lung tung.
– Việc này quả thực không hợp lẽ thường, làm sao có thể đem danh ngạch đặc biệt như thế cấp cho Thanh Long Tông? Bọn chúng có tài đức gì chứ?
– Vì sao? Tại sao phải như vậy? Chẳng lẽ Tề Phong Dương thực sự có quan hệ đặc biệt gì với Thanh Long Tông? Nếu là như vậy thì hắn làm thế chẳng phải là lấy danh nghĩa làm việc công mưu cầu lợi riêng sao? Chuyện này quả thực không công bằng!!!
Lần này, trong biển người vang lên vô số tiếng nhốn nháo, thậm chí có một số người còn công nhiên đứng lên kháng nghị.
Bởi vì người Tề Phong Dương lựa chọn là người mà bọn họ không ủng hộ, là một tông môn mà tất cả mọi người đều xem thường, có thể nói sự lựa chọn này của Tề Phong Dương không hề phục chúng. Cho dù thân phận của hắn hiển hách cũng vẫn khiến cho mọi người không vừa lòng.
“Ầm”
Nhưng đúng vào lúc này, Tề Phong Dương đột nhiên xuất thủ, đánh một quyền về phía không trung, tức khắc một tiếng sấm nổ vang trời vang vọng khắp nơi, xung lực cường đại có thể khiến cho bầu trời và mặt đất rung động. Tất cả các tông môn phía dưới đều bị một quyền này tác động.
Một quyền qua đi, tiếng nhốn nháo trong biển người cũng biến mất, nhất thời trở nên yên tĩnh lại, mà Tề Phong Dương còn dùng ánh mắt sắc bén nhìn quét qua mọi người, lạnh lùng nói:
– Các ngươi có ý gì? Chẳng lẽ không phục sự lựa chọn của Tề Phong Dương ta sao?
Giọng nói của Tề Phong Dương cực kỳ vang dội. Mà hắn vừa nói ra lời này thì biển người lập tức trở nên yên lặng như tờ. Chỉ sợ là trong lòng bọn họ không phục, nhưng giờ khắc này căn bản không có ai dám đứng ra nói hai chữ “Không phục” cả.
– Ánh mắt của Tề Phong Dương đại nhân thực sự tinh tường, tin rằng tông môn bọn họ sẽ cho chúng ta một sự ngạc nhiên không tưởng tượng được.
Đúng vào lúc này, Yến Dương Thiên đứng dậy, vừa nói chuyện vừa vỗ tay.
Mà sau đó, đám trưởng lão của Lăng Vân Tông đang đứng trên đài cao cũng lần lượt vỗ tay, đám tông môn phía dưới cũng nối gót vỗ tay, mà tiếng vỗ tay lại càng ngày càng lớn, cuối cùng vang dội khắp Lăng Vân Tông. Mặc dù lòng người vẫn không phục, nhưng trước mắt cũng chỉ có thể chấp nhận mà thôi.
Đến bước này, hai người kỳ lạ nhất trong mắt tất cả mọi người như Lý Trường Thanh và Sở Phong lại không tốn chút công sức mà chiếm được đãi ngộ tốt nhất trong Bách Tông đại hội. Chẳng những có thể miễn tham gia tất cả những trận tỷ thí, còn chiếm được hai tòa cung điện vô cùng sang trọng. Hai người Lý Trường Thanh và Sở Phong sống ở trong đó, tóm lại hai người đã nhận được sự phục vụ tốt nhất.
Tuy nhiên nói đến người kỳ lạ nhất còn phải kể đến Tề Phong Dương, hắn vốn bị người khác nghi ngờ lấy việc công mưu lợi riêng, nhưng không ngờ hắn lại không hề đếm xỉa đến quan điểm của người khác, hơn nữa hắn còn liên tục đến chỗ Sở Phong, cùng Sở Phong chơi cờ nói chuyện phiếm, mãi cho đến khi Kỳ Lân Vương Phủ có chuyện quan trọng mới cáo từ rời khỏi.
Mà Tề Phong Dương hành động như thế lại càng khiến cho tất cả mọi người nhận rõ một sự thật, tin tức Tề Phong Dương và Sở Phong là huynh đệ không phải là tin đồn nhảm, đây rõ ràng là sự thật.
Đối với chuyện này, rất nhiều người đều cảm thấy vô cùng khó tin, thế nhưng cũng có một số người bắt đầu suy xét đến việc, phải chăng Sở Phong thật sự có chỗ hơn người, như là tin đồn Sở Phong có lực chiến đấu siêu cường, có thể vượt cấp chiến đấu đánh thắng người hơn mình một cảnh giới, đúng là thiên tài tu võ ngàn năm khó gặp.
Nhưng bất kể như thế nào thì ít nhất ở trong phạm vi Lăng Vân Tông này, không ai còn dám dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Sở Phong. Không bởi vì nguyên nhân gì khác, chỉ vì sau lưng Sở Phong có một nhân vật lợi hại như Tề Phong Dương chống lưng. Chỉ dựa vào điểm này thì ít có người nào dám trêu chọc Sở Phong.
Trong chớp mắt, Bách Tông đại hội cũng đã chính thức bắt đầu, mặc dù Sở Phong không có tham gia trận tranh tài giữa các tông môn, nhưng hắn lại nghe được một tin tức chấn động. Đó chính là đội ngũ mà Lăng Vân Tông phái ra tham gia Bách Tông đại hội thật sự khiến người khác chấn động. Đừng nói là tông chủ Yến Dương Thiên không hề tham gia, mà ngay cả trưởng lão cũng không tham gia, bất kể là trận tranh tài giữa các tông chủ hay là giữa các đệ tử thì bọn họ đều phái đệ tử tham dự.
Mà đệ nhất đệ tử của Lăng Vân Tông, đã sớm nổi danh ở Thanh Châu – Độc Cô Ngạo Vân chính là người đại diện Lăng Vân Tông tham gia trận đấu của tông chủ và đệ tử.
Đối với quyết định lần này của Lăng Vân Tông, gần như tất cả mọi người đều cảm thấy rất bất mãn, bởi vì dù Độc Cô Ngạo Vân có lợi hại thế nào thì suy cho cùng hắn cũng chỉ là một hậu bối, là một đệ tử mà thôi. Lăng Vân Tông phái Độc Cô Ngạo Vân cùng đọ sức với những nhân vật cấp bậc tông chủ như bọn họ, chẳng khác nào muốn bội nhọ thân phận của bọn họ.
Thế nhưng bọn họ ngại vì thực lực của Lăng Vân Tông, ngại vì Bách Tông đại hội này vốn do Lăng Vân Tông tổ chức, cho nên rất nhiều người dù rất giận nhưng không dám nói gì, cuối cùng chỉ có thể yên lặng tiếp nhận sự thật này mà thôi.
– Sở Phong sư đệ, hóa ra là ngươi ở nơi này. Ta tìm đệ thật sự rất khổ sở.
Một ngày này, Sở Phong vốn đang tiêu sái ngồi ngủ trưa phơi nắng bên hồ, nhưng đột nhiên một giọng nói dịu dàng mà ngọt ngào vang lên bên tai, đem Sở Phong đang ở trong mộng đánh thức dậy.
Vừa ngẩng đầu quan sát, khuôn mặt Sở Phong vốn tràn đầy tò mò đột nhiên trở nên băng lãnh, bởi vì Sở Phong biết người sắp đi tới. Chính là Bạch Hề – người âm thầm chỉ bảo Nhan Như Ngọc làm thế nào để lợi dụng Nam Cung Hiểu dạy cho mình một bài học.
– Sở Phong sư đệ, chắc đệ sẽ không ghi ghi thù chuyện ngày hôm đó với ta chứ?
Thấy sắc mặt Sở Phong cực kỳ lạnh nhạt, Bạch Hề cũng không hề lùi bước mà uốn éo thân hình như rắn nước của mình, dẹo trái nghiêng phải đi đến trước mặt Sở Phong, cười quyến rũ một tiếng, sau đó ngọt ngào hỏi.
– Đừng có dùng giọng điệu buồn nôn như vậy, có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi.
Sở Phong lạnh lùng liếc Bạch Hề một cái, đối với nữ tử này, có thể nói là Sở Phong vô cùng chán ghét.
– Sở Phong sư đệ, ta tới tìm đệ thật sự có chuyện, nhưng cũng không phải ta tìm đệ mà là Nhan sư tỷ mời đệ tới một chuyến.
Bạch Hề cười nói.
– Ngươi trở lại nói với Nhan Như Ngọc, bản tiểu gia ta đối với cô ta không hề có hứng thú.
Sở Phong nói xong thì vươn người đứng dậy, lập tức chuẩn bị muốn rời khỏi.
– Ôi chao…. Sở Phong sư đệ, ta biết đệ bởi vì chuyện hôm đó Nhan sư tỷ không chịu gặp mà tức giận, thế nhưng ta cam đoan với đệ, Nhan sư tỷ cũng không phải là loại nữ tử như đệ nghĩ vậy đâu.
Bạch Hề thấy vậy thì chìa bàn tay ngọc ra, bắt lấy cánh tay của Sở Phong.
Mà dưới vô số ánh mắt soi mói, trước tiên Tề Phong Dương mỉm cười, sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía Ngọc Nữ Tông.
– Quả nhiên là Ngọc Nữ Tông, xem ra ta đoán không nhầm, chỉ có mỹ nữ mới được hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt như vậy thôi.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cho rằng đáp án đã được công bố, nhưng đúng vào lúc này Tề Phong Dương lại buông xuống một câu, trong khoảnh khắc bọn họ đều trợn tròn mắt.
– Tông môn giành được danh ngạch đặc biệt chính là Thanh Long Tông!!!
Tề Phong Dương lấy giọng nói vang dội tuyên bố.
– Cái gì? Sao lại là Thanh Long Tông? Sao có thể như vậy chứ? Lại là cái Thanh Long Tông mới được thăng làm nhất đẳng tông môn!
Giờ khắc này, mọi người không có cách nào giữ được bình tĩnh, vì kết quả này thực sự khiến bọn họ bất ngờ, ngay cả người của Lăng Vân Tông cũng nhất thời hoảng hốt.
– Tông chủ, việc này…
Các trưởng lão hộ pháp của Lăng Vân Tông đem ánh mắt nhìn về phía Yến Dương Thiên.
Tuy rằng Lăng Vân Tông đem quyền lựa chọn danh ngạch đặc biệt giao cho Tề Phong Dương, nhưng bọn họ thật sự không ngờ hắn lại làm càng như vậy, cuối cùng lại lựa chọn một người mà tất cả mọi người không coi trọng, một tông môn mà tất cả mọi người không ủng hộ.
Mặc dù lúc này Yến Dương Thiên cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhưng hắn cũng chỉ có thể đành chịu mà thôi. Mặc dù tu vi của hắn cao, lại có địa vị tông chủ của Lăng Vân Tông cao quý vô cùng, thế nhưng ở trước mặt vị đại nhân vật của Kỳ Lân Vương Phủ – Tề Phong Dương này, hắn không tiện nói thêm bất cứ lời nào, ít nhất là trong trường hợp này hắn không thể làm mất mặt mũi của Tề Phong Dương. Chon nên hắn chỉ có thể lặng lẽ phất tay với đám thủ hạ, ý bảo bọn họ không nên phát biểu lung tung.
– Việc này quả thực không hợp lẽ thường, làm sao có thể đem danh ngạch đặc biệt như thế cấp cho Thanh Long Tông? Bọn chúng có tài đức gì chứ?
– Vì sao? Tại sao phải như vậy? Chẳng lẽ Tề Phong Dương thực sự có quan hệ đặc biệt gì với Thanh Long Tông? Nếu là như vậy thì hắn làm thế chẳng phải là lấy danh nghĩa làm việc công mưu cầu lợi riêng sao? Chuyện này quả thực không công bằng!!!
Lần này, trong biển người vang lên vô số tiếng nhốn nháo, thậm chí có một số người còn công nhiên đứng lên kháng nghị.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bởi vì người Tề Phong Dương lựa chọn là người mà bọn họ không ủng hộ, là một tông môn mà tất cả mọi người đều xem thường, có thể nói sự lựa chọn này của Tề Phong Dương không hề phục chúng. Cho dù thân phận của hắn hiển hách cũng vẫn khiến cho mọi người không vừa lòng.
“Ầm”
Nhưng đúng vào lúc này, Tề Phong Dương đột nhiên xuất thủ, đánh một quyền về phía không trung, tức khắc một tiếng sấm nổ vang trời vang vọng khắp nơi, xung lực cường đại có thể khiến cho bầu trời và mặt đất rung động. Tất cả các tông môn phía dưới đều bị một quyền này tác động.
Một quyền qua đi, tiếng nhốn nháo trong biển người cũng biến mất, nhất thời trở nên yên tĩnh lại, mà Tề Phong Dương còn dùng ánh mắt sắc bén nhìn quét qua mọi người, lạnh lùng nói:
– Các ngươi có ý gì? Chẳng lẽ không phục sự lựa chọn của Tề Phong Dương ta sao?
Giọng nói của Tề Phong Dương cực kỳ vang dội. Mà hắn vừa nói ra lời này thì biển người lập tức trở nên yên lặng như tờ. Chỉ sợ là trong lòng bọn họ không phục, nhưng giờ khắc này căn bản không có ai dám đứng ra nói hai chữ “Không phục” cả.
– Ánh mắt của Tề Phong Dương đại nhân thực sự tinh tường, tin rằng tông môn bọn họ sẽ cho chúng ta một sự ngạc nhiên không tưởng tượng được.
Đúng vào lúc này, Yến Dương Thiên đứng dậy, vừa nói chuyện vừa vỗ tay.
Mà sau đó, đám trưởng lão của Lăng Vân Tông đang đứng trên đài cao cũng lần lượt vỗ tay, đám tông môn phía dưới cũng nối gót vỗ tay, mà tiếng vỗ tay lại càng ngày càng lớn, cuối cùng vang dội khắp Lăng Vân Tông. Mặc dù lòng người vẫn không phục, nhưng trước mắt cũng chỉ có thể chấp nhận mà thôi.
Đến bước này, hai người kỳ lạ nhất trong mắt tất cả mọi người như Lý Trường Thanh và Sở Phong lại không tốn chút công sức mà chiếm được đãi ngộ tốt nhất trong Bách Tông đại hội. Chẳng những có thể miễn tham gia tất cả những trận tỷ thí, còn chiếm được hai tòa cung điện vô cùng sang trọng. Hai người Lý Trường Thanh và Sở Phong sống ở trong đó, tóm lại hai người đã nhận được sự phục vụ tốt nhất.
Tuy nhiên nói đến người kỳ lạ nhất còn phải kể đến Tề Phong Dương, hắn vốn bị người khác nghi ngờ lấy việc công mưu lợi riêng, nhưng không ngờ hắn lại không hề đếm xỉa đến quan điểm của người khác, hơn nữa hắn còn liên tục đến chỗ Sở Phong, cùng Sở Phong chơi cờ nói chuyện phiếm, mãi cho đến khi Kỳ Lân Vương Phủ có chuyện quan trọng mới cáo từ rời khỏi.
Mà Tề Phong Dương hành động như thế lại càng khiến cho tất cả mọi người nhận rõ một sự thật, tin tức Tề Phong Dương và Sở Phong là huynh đệ không phải là tin đồn nhảm, đây rõ ràng là sự thật.
Đối với chuyện này, rất nhiều người đều cảm thấy vô cùng khó tin, thế nhưng cũng có một số người bắt đầu suy xét đến việc, phải chăng Sở Phong thật sự có chỗ hơn người, như là tin đồn Sở Phong có lực chiến đấu siêu cường, có thể vượt cấp chiến đấu đánh thắng người hơn mình một cảnh giới, đúng là thiên tài tu võ ngàn năm khó gặp.
Nhưng bất kể như thế nào thì ít nhất ở trong phạm vi Lăng Vân Tông này, không ai còn dám dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Sở Phong. Không bởi vì nguyên nhân gì khác, chỉ vì sau lưng Sở Phong có một nhân vật lợi hại như Tề Phong Dương chống lưng. Chỉ dựa vào điểm này thì ít có người nào dám trêu chọc Sở Phong.
Trong chớp mắt, Bách Tông đại hội cũng đã chính thức bắt đầu, mặc dù Sở Phong không có tham gia trận tranh tài giữa các tông môn, nhưng hắn lại nghe được một tin tức chấn động. Đó chính là đội ngũ mà Lăng Vân Tông phái ra tham gia Bách Tông đại hội thật sự khiến người khác chấn động. Đừng nói là tông chủ Yến Dương Thiên không hề tham gia, mà ngay cả trưởng lão cũng không tham gia, bất kể là trận tranh tài giữa các tông chủ hay là giữa các đệ tử thì bọn họ đều phái đệ tử tham dự.
Mà đệ nhất đệ tử của Lăng Vân Tông, đã sớm nổi danh ở Thanh Châu – Độc Cô Ngạo Vân chính là người đại diện Lăng Vân Tông tham gia trận đấu của tông chủ và đệ tử.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đối với quyết định lần này của Lăng Vân Tông, gần như tất cả mọi người đều cảm thấy rất bất mãn, bởi vì dù Độc Cô Ngạo Vân có lợi hại thế nào thì suy cho cùng hắn cũng chỉ là một hậu bối, là một đệ tử mà thôi. Lăng Vân Tông phái Độc Cô Ngạo Vân cùng đọ sức với những nhân vật cấp bậc tông chủ như bọn họ, chẳng khác nào muốn bội nhọ thân phận của bọn họ.
Thế nhưng bọn họ ngại vì thực lực của Lăng Vân Tông, ngại vì Bách Tông đại hội này vốn do Lăng Vân Tông tổ chức, cho nên rất nhiều người dù rất giận nhưng không dám nói gì, cuối cùng chỉ có thể yên lặng tiếp nhận sự thật này mà thôi.
– Sở Phong sư đệ, hóa ra là ngươi ở nơi này. Ta tìm đệ thật sự rất khổ sở.
Một ngày này, Sở Phong vốn đang tiêu sái ngồi ngủ trưa phơi nắng bên hồ, nhưng đột nhiên một giọng nói dịu dàng mà ngọt ngào vang lên bên tai, đem Sở Phong đang ở trong mộng đánh thức dậy.
Vừa ngẩng đầu quan sát, khuôn mặt Sở Phong vốn tràn đầy tò mò đột nhiên trở nên băng lãnh, bởi vì Sở Phong biết người sắp đi tới. Chính là Bạch Hề – người âm thầm chỉ bảo Nhan Như Ngọc làm thế nào để lợi dụng Nam Cung Hiểu dạy cho mình một bài học.
– Sở Phong sư đệ, chắc đệ sẽ không ghi ghi thù chuyện ngày hôm đó với ta chứ?
Thấy sắc mặt Sở Phong cực kỳ lạnh nhạt, Bạch Hề cũng không hề lùi bước mà uốn éo thân hình như rắn nước của mình, dẹo trái nghiêng phải đi đến trước mặt Sở Phong, cười quyến rũ một tiếng, sau đó ngọt ngào hỏi.
– Đừng có dùng giọng điệu buồn nôn như vậy, có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi.
Sở Phong lạnh lùng liếc Bạch Hề một cái, đối với nữ tử này, có thể nói là Sở Phong vô cùng chán ghét.
– Sở Phong sư đệ, ta tới tìm đệ thật sự có chuyện, nhưng cũng không phải ta tìm đệ mà là Nhan sư tỷ mời đệ tới một chuyến.
Bạch Hề cười nói.
– Ngươi trở lại nói với Nhan Như Ngọc, bản tiểu gia ta đối với cô ta không hề có hứng thú.
Sở Phong nói xong thì vươn người đứng dậy, lập tức chuẩn bị muốn rời khỏi.
– Ôi chao…. Sở Phong sư đệ, ta biết đệ bởi vì chuyện hôm đó Nhan sư tỷ không chịu gặp mà tức giận, thế nhưng ta cam đoan với đệ, Nhan sư tỷ cũng không phải là loại nữ tử như đệ nghĩ vậy đâu.
Bạch Hề thấy vậy thì chìa bàn tay ngọc ra, bắt lấy cánh tay của Sở Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro