Theo dõi
JJ
2024-07-03 13:48:37
Bước vào trong phòng khách Tử Hàn
Tuyết nhìn xung quanh thấy mẹ chồng nàng dâu Minh Nhược Y - Hoàn Tĩnh
Chi đang đứng khép nép sau ghế sofa đối diện Hoàn Mặc.
Hoàn Cẩn Nam đứng sau lưng Hoàn Mặc cúi đầu, người đang run lẩy bẩy như trúng phải gió. Ông nội ngồi trên sofa mặt có vẻ như đang rất tức giận.
Tử Hàn Tuyết tiến lại cúi đầu cung kính chào, hợp đồng đang được đặt trên bàn, Tử Hàn Tuyết giật thót, đưa tay bụm miệng, chân run rẩy lùi lại sau vài bước, ánh mắt cô rưng rưng nhìn bản hợp đồng rồi lại nhìn sang ông nội mặt đang vô cảm nhìn cô.
Là cô ta, cô ta đã thật sự ra tay rồi. Hoá ra những lời cô ta nói là sự thật, tại sao cô ta lại có được bản hợp đồng này vậy?
Là hắn... chính là Hoàn Cẩn Nam đã cho cô ta biết đến sự hiện diện của bản hợp đồng này.
Chết tiệt! Hắn dám phá vỡ qui tắc, rõ ràng khi thoả thuận đã nói rõ chuyện này chỉ hai người biết, ấy vậy mà hắn dám...
Cơ thể cô đang cảm thấy rất chông chênh, không còn đứng vững trên đôi chân đang mềm nhũn này nữa rồi.
Hoàn Mặc hằn hộc đứng dậy, chậm rãi từng bước quay người đi, bước vài bước lên cầu thang ông đứng lại, giọng khàn đặc lạnh như băng,
''Hai đứa lớn hết rồi, không còn là trẻ con nữa, ông sẽ cho các con một tuần suy nghĩ. Sau đó hãy cho ông biết các con đang nghĩ gì và muốn gì!"
Không khí trong phòng khách lúc này thật ảm đạm, đâu đó ở một phía có một ả tiện nhân đang hết sức hả hê, chắc hẳn ả ta đang mừng thầm trong bụng.
Cuộc vui chưa thật sự kết thúc, nó chỉ mới là khởi đầu thôi, Minh Nhược Y cô được lắm, Tử Hàn Tuyết sẽ đem cô cùng với Hoàn Cẩn Nam chôn vùi sâu xuống đáy địa ngục tăm tối.
Mọi người ai nấy đều trở về phòng mình, chỉ riêng Hoàn Cẩn Nam hắn bỏ ra ngoài. Từ hôm Minh Nhược Y gây náo loạn ở Nguỵ An đến nay Hoàn Cẩn Nam ôm đồ ra ngoài ngủ ở khách sạn.
Nếu không có việc gì cần hắn cũng chẳng mò về nhà.
**********
Mười giờ tối ở khuôn viên biệt thự Hoàn Gia!
Tử Hàn Tuyết cho người gọi Minh Nhược Y ra sân gặp cô. Tử Hàn Tuyết đã ra ngoài đó hít thở không khí từ rất lâu, nhưng mãi vẫn không thấy ả Minh Nhược Y ra.
Không biết là vì sợ cô hay lại đang chuẩn bị đồ nghề phòng thủ, gây hại cho cô đây.
Sau một tiếng Tử Hàn Tuyết đợi chờ, vẫn phong cách tắc kè hoa, Minh Nhược Y cố tình đi khệnh khạng đến trước mặt Tử Hàn Tuyết khoe là mình đang có bầu với Hoàn Cẩn Nam, dù cho cái bụng chỉ hơi nhô ra một chút xíu.
Đúng là tắc kè, đến mang thai cũng còn màu mè.
“Wow! Ban ngày ngả vào lòng người đàn ông lạ, ban đêm lại mang thai với chồng người khác, vậy mà vẫn kiêu ngạo làm ra vẻ mình là người phụ nữ trong sáng nhỉ.!"
Ánh mắt của Tử Hàn Tuyết phối hợp với lời nói đầy châm chọc coi thường, khiến Minh Nhược Y tức đến mức nghiến răng ken két.
Tử Hàn Tuyết nhìn cô ta cười khinh bỉ nói tiếp: "Đứa bé này chắc sẽ được mang họ Hoàn nhỉ.?"
Nói xong Tử Hàn Tuyết ném cho cô ta một phong bì, sau đó đi thẳng vô nhà.
Vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Minh Nhược Y nhanh chóng mở phong bì ra xem bên trong là gì. Nhìn thấy món đồ bên trong là một chiếc máy ghi âm, mặc dù chưa biết nội dung bên trong là gì, nhưng Minh Nhược Y bỗng đổ mồ hôi hột.
Nhấn nút bên trong bắt đầu phát ra giọng nói quen thuộc của một phụ nữ họ Minh..
"Tôi muốn tạo ra vụ bê bối tình ái của Hoàn Cẩn Nam, sau đó để các mặt báo đưa tin rầm rộ, tiếp theo sau là làm ô uế thanh danh Hoàn Mặc, mang những gì quá khứ ông ta chôn vùi, đào lên đưa vào các mặt báo. Cho họ biết về những con người của Hoàn Thị ghê tởm thế nào. Cả vụ giết người năm đó của Hoàn Tĩnh Chi nữa.!"
Giọng người đàn ông lạ bên trong tiếp lời: "Nếu vậy thì tài sản sẽ thế nào.!"
"Yên tâm đi, chúng ta sẽ không thiệt thòi đâu, trước khi Hoàn Thị phá sản tôi sẽ rút dần ngân sách của Hoàn Thị, một con số để tôi đủ sống tới đời cháu. Không đủ chi trả cho mọi thứ khi cổ phiếu rớt giá, Hoàn Mặc lão sẽ phải ngồi tù hahaha.!"
*********
Hai tuần trước..
Sau khi đã lắp đặt cẩn thận xong, Nam Phong Kỳ trả phòng 5005, chạy nhanh ra xe thay đổi lại trang phục rồi quay lên lại phòng 5003 có Cẩn Duệ Dung đang chờ sẵn.
Chỉ còn hai phút nữa là tới giờ hẹn của Minh Nhược Y. Tiếng Tử Hàn Tuyết bên trong tai nghe phát ra
"Chuẩn bị xong hết rồi chứ?"
"Yên tâm đi, xong hết rồi?"
Tử Hàn Tuyết bên kia đầu giây nhếch mép đắc ý: "Giờ thì ngồi chờ con mồi sập bẫy nào."
Lúc này trong màn hình laptop mọi người đã nhìn thấy Minh Nhược Y đang thong thả bước vào phòng 5005, cô ta đi cùng một gã tầm bốn mươi tuổi.
Nếu để Hoàn Cẩn Nam biết chuyện cô ta lấy tiền của hắn đi bao trai thì Minh Nhược Y sẽ ra sao nhỉ!
Từ lúc cô ta vào đó cùng gã đàn ông kia, Cẩn Duệ Dung cùng Nam Phong Kỳ hoàn toàn không dám xem tiếp những gì đang diễn ra trong laptop.
Sẽ khiến họ mù mắt khi phải ngồi nhìn hai cơ thể trần trụi đang vồ vập lấy nhau cùng với những tiếng rên rỉ chói tai.
Hai tiếng sau, cánh cửa phòng 5005 đã mở ra, gã đàn ông kia rời đi trước, tầm mười phút sau Minh Nhược Y bước ra, tay đang cầm điện thoại đưa lên tai nghe, vừa bước đi vừa nói cười vui vẻ.
Cơ hội đã tới, Nam Phong Kỳ từ trong phòng vội vã bước ra cố tình đụng trúng Minh Nhược Y.
Cô ta ngã bệt xuống đất, túi xách trên tay cùng điện thoại cũng bị rơi ra, đồ đạc trong túi văng tung toé, vừa nhìn thấy Nam Phong Kỳ đôi mắt cô ta sáng rực lên.
Nam Phong Kỳ cúi xuống nhặt đồ bỏ lại vào giỏ cho cô ta, không quên bỏ kèm theo một thiết bị nghe lén vào.
Anh đưa tay đỡ ả ta dậy, đi kèm là nụ cười thân thiện: "Cô có sao không? Tôi xin lỗi nha, tại tôi vừa hay tin đứa bạn tôi nó chịu bán rẻ cho tôi chiếc đồng hồ trị giá năm trăm nghìn tệ, mừng quá tôi phóng như bay nên va trúng cô rồi.!"
Cô ta nhìn Nam Phong Kỳ từ đầu đến chân, ánh mắt biết cười của cô ta đang nói lên âm mưu đang ấp ủ trong đầu.
Người đàn ông đối diện từ trên xuống dưới toàn đồ hiệu, phảng phất mùi tiền trên người anh ấy đang lan toả về phía ả,
"Tôi.. tôi không sao đâu" Minh Nhược Y e lệ thẹn thùng, trông cái hình dáng cô ta lúc này thiệt khiến người đối diện buồn nôn.
Nam Phong Kỳ giả bộ gấp gáp, mở bóp lấy tấm thẻ đưa cho Minh Nhược Y,
"Đây là thông tin liên lạc của tôi, bây giờ tôi có việc phải đi gấp, lúc nào cô rảnh liên lạc với tôi, tôi sẽ đền bù hậu hĩnh, chào cô .!"
Nói xong Nam Phong Kỳ vội vã chạy về phía thang máy bấm xuống tầng trệt, vào được bên trong thang máy, không nhịn nổi mà phải "Ụa..Ụa" lên vài tiếng vì mùi nước hoa nồng nặc trên người cô ta khiến anh không thể đứng lâu thêm được nữa.
Vốn dĩ gu của anh không phải là phụ nữ rồi, giờ còn phải chứng kiến cảnh tượng quái thai ưỡn ẹo, lại thêm màu sắc, mùi hương trên người cô ta khiến Nam Phong Kỳ lúc này như bị tụt huyết áp.
Minh Nhược Y vẫn đứng đó mân mê tấm thẻ Nam Phong Kỳ đưa, bên trên ghi rõ thông tin anh ta là chủ tịch tập đoàn CK, một tập đoàn sản xuất thiết bị y tế lớn nhất thế giới.
Thông tin đó hoàn toàn là giả, trước khi kế hoạch triển khai nhóm Tứ Quái đã phải chuẩn bị rất kỹ lưỡng kể cả cái thẻ đó. Vậy là bước đầu khá suôn sẻ.
Mân mê tấm thẻ một hồi cô ta lại đỏng đảnh đến thang máy, thang máy hiển thị số bốn, không nghĩ nhiều cô ta chỉ bấm mở thang máy mà không biết Nam Phong Kỳ chỉ đi xuống tầng bốn, anh ta đã đi lối thoát hiểm ngược trở lên, đang đứng bên cầu thang thoát hiểm nhìn cô ta rời đi.
*********
Trở về hiện tại...
Minh Nhược Y sững người, tay chân run bần bật, cả cơ thể ngồi bệt xuống nền cỏ, tim đập mạnh liên hồi khiến cô ta thở dốc.
Rõ ràng ả đã rất cẩn thận và cố gắng che giấu rất kĩ mà sao Tử Hàn Tuyết vẫn phát hiện ra.
Minh Nhược Y ngồi đó run rẩy, tự lảm nhảm một mình: "Không được, không thể để Hoàn Cẩn Nam biết chuyện này được, phải để Tử Hàn Tuyết sớm rời khỏi đây. Không! phải cho cô ta biến mất khỏi thế giới này, có như vậy thì kế hoạch của ả mới không còn ai chen vào phá nữa."
***********
Ngày hôm sau.!
Đáng lẽ hôm nay là ngày đầu Tử Hàn Tuyết nhận chức thư ký, nhưng cô muốn giải quyết cho xong chuyện giữa cô với Hoàn Thị nên xin nghỉ thêm hai hôm.
Nguỵ Triết Minh lo lắng, liên tục điện thoại nhắn tin hỏi thăm nhưng Tử Hàn Tuyết vẫn không có một lời hồi đáp nào, bứt rứt khó chịu anh ấy chỉ còn cách bắt Vũ Vũ moi móc thông tin từ Cẩn Duệ Dung.
Cẩn Duệ Dung với Nam Phong Kỳ đến gặp hai gã thanh niên nhiều chuyện ở Trà Hoa Quán. Suốt mấy tiếng ngồi lại với nhau Nguỵ Triết Minh dường như đã hiểu cái khó khăn của crush mình.
Nguỵ Triết Minh đề suất sau khi Tử Hàn Tuyết ra khỏi Hoàn Gia hãy đến nhà anh ở, dù sao căn đó cũng rất lớn, lại chỉ có mình anh ở, nên mọi người có thể dọn qua đó ở chung với Tử Hàn Tuyết.
Không suy nghĩ nhiều Cẩn Duệ Dung đồng ý cái rụp, Nam Phong Kỳ có không muốn thì cũng không được, hai cô em thân thiết của mình ở chung với nhau, không thể thiếu bản thân mình được, sắp tới Tử Mạn Thiên về nước rồi nhất định họ sẽ được ở cùng nhau nhiều hơn.
********
Lúc này ở biệt thự Hoàn Gia.!
Tử Hàn Tuyết lên phòng làm việc của Hoàn Cẩn Nam gõ cửa bước vào. Không để mất nhiều thời gian cô lạnh lùng nói:
"Chúng ta ly hôn, chấm dứt hợp đồng đi.!
Hoàn Cẩn Nam cười nhạt, trả lời dứt khoát: "Cô tính làm gì...?"
Hoàn Cẩn Nam đứng sau lưng Hoàn Mặc cúi đầu, người đang run lẩy bẩy như trúng phải gió. Ông nội ngồi trên sofa mặt có vẻ như đang rất tức giận.
Tử Hàn Tuyết tiến lại cúi đầu cung kính chào, hợp đồng đang được đặt trên bàn, Tử Hàn Tuyết giật thót, đưa tay bụm miệng, chân run rẩy lùi lại sau vài bước, ánh mắt cô rưng rưng nhìn bản hợp đồng rồi lại nhìn sang ông nội mặt đang vô cảm nhìn cô.
Là cô ta, cô ta đã thật sự ra tay rồi. Hoá ra những lời cô ta nói là sự thật, tại sao cô ta lại có được bản hợp đồng này vậy?
Là hắn... chính là Hoàn Cẩn Nam đã cho cô ta biết đến sự hiện diện của bản hợp đồng này.
Chết tiệt! Hắn dám phá vỡ qui tắc, rõ ràng khi thoả thuận đã nói rõ chuyện này chỉ hai người biết, ấy vậy mà hắn dám...
Cơ thể cô đang cảm thấy rất chông chênh, không còn đứng vững trên đôi chân đang mềm nhũn này nữa rồi.
Hoàn Mặc hằn hộc đứng dậy, chậm rãi từng bước quay người đi, bước vài bước lên cầu thang ông đứng lại, giọng khàn đặc lạnh như băng,
''Hai đứa lớn hết rồi, không còn là trẻ con nữa, ông sẽ cho các con một tuần suy nghĩ. Sau đó hãy cho ông biết các con đang nghĩ gì và muốn gì!"
Không khí trong phòng khách lúc này thật ảm đạm, đâu đó ở một phía có một ả tiện nhân đang hết sức hả hê, chắc hẳn ả ta đang mừng thầm trong bụng.
Cuộc vui chưa thật sự kết thúc, nó chỉ mới là khởi đầu thôi, Minh Nhược Y cô được lắm, Tử Hàn Tuyết sẽ đem cô cùng với Hoàn Cẩn Nam chôn vùi sâu xuống đáy địa ngục tăm tối.
Mọi người ai nấy đều trở về phòng mình, chỉ riêng Hoàn Cẩn Nam hắn bỏ ra ngoài. Từ hôm Minh Nhược Y gây náo loạn ở Nguỵ An đến nay Hoàn Cẩn Nam ôm đồ ra ngoài ngủ ở khách sạn.
Nếu không có việc gì cần hắn cũng chẳng mò về nhà.
**********
Mười giờ tối ở khuôn viên biệt thự Hoàn Gia!
Tử Hàn Tuyết cho người gọi Minh Nhược Y ra sân gặp cô. Tử Hàn Tuyết đã ra ngoài đó hít thở không khí từ rất lâu, nhưng mãi vẫn không thấy ả Minh Nhược Y ra.
Không biết là vì sợ cô hay lại đang chuẩn bị đồ nghề phòng thủ, gây hại cho cô đây.
Sau một tiếng Tử Hàn Tuyết đợi chờ, vẫn phong cách tắc kè hoa, Minh Nhược Y cố tình đi khệnh khạng đến trước mặt Tử Hàn Tuyết khoe là mình đang có bầu với Hoàn Cẩn Nam, dù cho cái bụng chỉ hơi nhô ra một chút xíu.
Đúng là tắc kè, đến mang thai cũng còn màu mè.
“Wow! Ban ngày ngả vào lòng người đàn ông lạ, ban đêm lại mang thai với chồng người khác, vậy mà vẫn kiêu ngạo làm ra vẻ mình là người phụ nữ trong sáng nhỉ.!"
Ánh mắt của Tử Hàn Tuyết phối hợp với lời nói đầy châm chọc coi thường, khiến Minh Nhược Y tức đến mức nghiến răng ken két.
Tử Hàn Tuyết nhìn cô ta cười khinh bỉ nói tiếp: "Đứa bé này chắc sẽ được mang họ Hoàn nhỉ.?"
Nói xong Tử Hàn Tuyết ném cho cô ta một phong bì, sau đó đi thẳng vô nhà.
Vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Minh Nhược Y nhanh chóng mở phong bì ra xem bên trong là gì. Nhìn thấy món đồ bên trong là một chiếc máy ghi âm, mặc dù chưa biết nội dung bên trong là gì, nhưng Minh Nhược Y bỗng đổ mồ hôi hột.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhấn nút bên trong bắt đầu phát ra giọng nói quen thuộc của một phụ nữ họ Minh..
"Tôi muốn tạo ra vụ bê bối tình ái của Hoàn Cẩn Nam, sau đó để các mặt báo đưa tin rầm rộ, tiếp theo sau là làm ô uế thanh danh Hoàn Mặc, mang những gì quá khứ ông ta chôn vùi, đào lên đưa vào các mặt báo. Cho họ biết về những con người của Hoàn Thị ghê tởm thế nào. Cả vụ giết người năm đó của Hoàn Tĩnh Chi nữa.!"
Giọng người đàn ông lạ bên trong tiếp lời: "Nếu vậy thì tài sản sẽ thế nào.!"
"Yên tâm đi, chúng ta sẽ không thiệt thòi đâu, trước khi Hoàn Thị phá sản tôi sẽ rút dần ngân sách của Hoàn Thị, một con số để tôi đủ sống tới đời cháu. Không đủ chi trả cho mọi thứ khi cổ phiếu rớt giá, Hoàn Mặc lão sẽ phải ngồi tù hahaha.!"
*********
Hai tuần trước..
Sau khi đã lắp đặt cẩn thận xong, Nam Phong Kỳ trả phòng 5005, chạy nhanh ra xe thay đổi lại trang phục rồi quay lên lại phòng 5003 có Cẩn Duệ Dung đang chờ sẵn.
Chỉ còn hai phút nữa là tới giờ hẹn của Minh Nhược Y. Tiếng Tử Hàn Tuyết bên trong tai nghe phát ra
"Chuẩn bị xong hết rồi chứ?"
"Yên tâm đi, xong hết rồi?"
Tử Hàn Tuyết bên kia đầu giây nhếch mép đắc ý: "Giờ thì ngồi chờ con mồi sập bẫy nào."
Lúc này trong màn hình laptop mọi người đã nhìn thấy Minh Nhược Y đang thong thả bước vào phòng 5005, cô ta đi cùng một gã tầm bốn mươi tuổi.
Nếu để Hoàn Cẩn Nam biết chuyện cô ta lấy tiền của hắn đi bao trai thì Minh Nhược Y sẽ ra sao nhỉ!
Từ lúc cô ta vào đó cùng gã đàn ông kia, Cẩn Duệ Dung cùng Nam Phong Kỳ hoàn toàn không dám xem tiếp những gì đang diễn ra trong laptop.
Sẽ khiến họ mù mắt khi phải ngồi nhìn hai cơ thể trần trụi đang vồ vập lấy nhau cùng với những tiếng rên rỉ chói tai.
Hai tiếng sau, cánh cửa phòng 5005 đã mở ra, gã đàn ông kia rời đi trước, tầm mười phút sau Minh Nhược Y bước ra, tay đang cầm điện thoại đưa lên tai nghe, vừa bước đi vừa nói cười vui vẻ.
Cơ hội đã tới, Nam Phong Kỳ từ trong phòng vội vã bước ra cố tình đụng trúng Minh Nhược Y.
Cô ta ngã bệt xuống đất, túi xách trên tay cùng điện thoại cũng bị rơi ra, đồ đạc trong túi văng tung toé, vừa nhìn thấy Nam Phong Kỳ đôi mắt cô ta sáng rực lên.
Nam Phong Kỳ cúi xuống nhặt đồ bỏ lại vào giỏ cho cô ta, không quên bỏ kèm theo một thiết bị nghe lén vào.
Anh đưa tay đỡ ả ta dậy, đi kèm là nụ cười thân thiện: "Cô có sao không? Tôi xin lỗi nha, tại tôi vừa hay tin đứa bạn tôi nó chịu bán rẻ cho tôi chiếc đồng hồ trị giá năm trăm nghìn tệ, mừng quá tôi phóng như bay nên va trúng cô rồi.!"
Cô ta nhìn Nam Phong Kỳ từ đầu đến chân, ánh mắt biết cười của cô ta đang nói lên âm mưu đang ấp ủ trong đầu.
Người đàn ông đối diện từ trên xuống dưới toàn đồ hiệu, phảng phất mùi tiền trên người anh ấy đang lan toả về phía ả,
"Tôi.. tôi không sao đâu" Minh Nhược Y e lệ thẹn thùng, trông cái hình dáng cô ta lúc này thiệt khiến người đối diện buồn nôn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nam Phong Kỳ giả bộ gấp gáp, mở bóp lấy tấm thẻ đưa cho Minh Nhược Y,
"Đây là thông tin liên lạc của tôi, bây giờ tôi có việc phải đi gấp, lúc nào cô rảnh liên lạc với tôi, tôi sẽ đền bù hậu hĩnh, chào cô .!"
Nói xong Nam Phong Kỳ vội vã chạy về phía thang máy bấm xuống tầng trệt, vào được bên trong thang máy, không nhịn nổi mà phải "Ụa..Ụa" lên vài tiếng vì mùi nước hoa nồng nặc trên người cô ta khiến anh không thể đứng lâu thêm được nữa.
Vốn dĩ gu của anh không phải là phụ nữ rồi, giờ còn phải chứng kiến cảnh tượng quái thai ưỡn ẹo, lại thêm màu sắc, mùi hương trên người cô ta khiến Nam Phong Kỳ lúc này như bị tụt huyết áp.
Minh Nhược Y vẫn đứng đó mân mê tấm thẻ Nam Phong Kỳ đưa, bên trên ghi rõ thông tin anh ta là chủ tịch tập đoàn CK, một tập đoàn sản xuất thiết bị y tế lớn nhất thế giới.
Thông tin đó hoàn toàn là giả, trước khi kế hoạch triển khai nhóm Tứ Quái đã phải chuẩn bị rất kỹ lưỡng kể cả cái thẻ đó. Vậy là bước đầu khá suôn sẻ.
Mân mê tấm thẻ một hồi cô ta lại đỏng đảnh đến thang máy, thang máy hiển thị số bốn, không nghĩ nhiều cô ta chỉ bấm mở thang máy mà không biết Nam Phong Kỳ chỉ đi xuống tầng bốn, anh ta đã đi lối thoát hiểm ngược trở lên, đang đứng bên cầu thang thoát hiểm nhìn cô ta rời đi.
*********
Trở về hiện tại...
Minh Nhược Y sững người, tay chân run bần bật, cả cơ thể ngồi bệt xuống nền cỏ, tim đập mạnh liên hồi khiến cô ta thở dốc.
Rõ ràng ả đã rất cẩn thận và cố gắng che giấu rất kĩ mà sao Tử Hàn Tuyết vẫn phát hiện ra.
Minh Nhược Y ngồi đó run rẩy, tự lảm nhảm một mình: "Không được, không thể để Hoàn Cẩn Nam biết chuyện này được, phải để Tử Hàn Tuyết sớm rời khỏi đây. Không! phải cho cô ta biến mất khỏi thế giới này, có như vậy thì kế hoạch của ả mới không còn ai chen vào phá nữa."
***********
Ngày hôm sau.!
Đáng lẽ hôm nay là ngày đầu Tử Hàn Tuyết nhận chức thư ký, nhưng cô muốn giải quyết cho xong chuyện giữa cô với Hoàn Thị nên xin nghỉ thêm hai hôm.
Nguỵ Triết Minh lo lắng, liên tục điện thoại nhắn tin hỏi thăm nhưng Tử Hàn Tuyết vẫn không có một lời hồi đáp nào, bứt rứt khó chịu anh ấy chỉ còn cách bắt Vũ Vũ moi móc thông tin từ Cẩn Duệ Dung.
Cẩn Duệ Dung với Nam Phong Kỳ đến gặp hai gã thanh niên nhiều chuyện ở Trà Hoa Quán. Suốt mấy tiếng ngồi lại với nhau Nguỵ Triết Minh dường như đã hiểu cái khó khăn của crush mình.
Nguỵ Triết Minh đề suất sau khi Tử Hàn Tuyết ra khỏi Hoàn Gia hãy đến nhà anh ở, dù sao căn đó cũng rất lớn, lại chỉ có mình anh ở, nên mọi người có thể dọn qua đó ở chung với Tử Hàn Tuyết.
Không suy nghĩ nhiều Cẩn Duệ Dung đồng ý cái rụp, Nam Phong Kỳ có không muốn thì cũng không được, hai cô em thân thiết của mình ở chung với nhau, không thể thiếu bản thân mình được, sắp tới Tử Mạn Thiên về nước rồi nhất định họ sẽ được ở cùng nhau nhiều hơn.
********
Lúc này ở biệt thự Hoàn Gia.!
Tử Hàn Tuyết lên phòng làm việc của Hoàn Cẩn Nam gõ cửa bước vào. Không để mất nhiều thời gian cô lạnh lùng nói:
"Chúng ta ly hôn, chấm dứt hợp đồng đi.!
Hoàn Cẩn Nam cười nhạt, trả lời dứt khoát: "Cô tính làm gì...?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro