Chuẩn Bị Ra Tay
Bạch Câu Dịch Thệ
2024-09-09 19:42:14
Trong đó có một gã người chơi lập tức hỏi: “Vậy theo như lời của Vương thiếu, chúng ta cần trả cái giá gì đây?”
“Ta biết những người có thể ngồi ở chỗ này thì gần như đều là người đứng đầu hoặc là đại biểu của một phương thế lực người chơi ở thôn tân thủ số 10021.”
Vương Nhân Bân nhìn quanh một vòng, cuối cùng giơ một ngón tay ra nói: “Một trăm vạn, mọi người trong những thế lực đang ngồi ở đây, mỗi thế lực đưa một trăm vạn cho Vương gia ta, vậy thì chuyện này cứ giao cho Vương gia ta đi giải quyết.”
Một trăm vạn!
Chí ít cũng có hai ba mươi người ở trong này.
Điều này cũng có nghĩa là, Vương gia sẽ lấy được hai ba nghìn vạn trong một lần.
Mặc dù những người đang ngồi đều là ông chủ không thiếu tiền, nhưng nếu phải lấy ra một trăm vạn sòng phẳng như vậy, ai cũng chẳng phải là đồ ngốc.
Cho nên lúc Vương Nhân Bân vừa dứt lời, cả gian phòng đều lập tức rơi vào tĩnh lặng.
Ai cũng không nói lời phản đối, thế nhưng cũng chẳng có người nào mở miệng chấp nhận.
Triệu Hiểu Mộng không mặn không nhạt lên tiếng: “Một tấm bùa truyền tống đã muốn hai ba nghìn vạn, Vương đại công tử đúng là giỏi làm ăn.”
“Đây là thứ có giá trị, để có được tấm bùa truyền tống này, đừng nói Vương gia ta trả cái giá khác, chỉ cần sử dụng cho hơn vạn người chơi, ta nghĩ rằng cái giá này đã là xứng đáng rồi.”
Vương Nhân Bân cười nhạt.
“Đối với các ngươi mà nói, một trăm vạn chắc hẳn không đến nỗi không có, mục đích mà các vị tiến vào trò chơi là cái gì, thực ra mọi người đều rất rõ ràng mà.”
“Vì một trăm vạn không quan trọng mà kéo dài ở chỗ này, thời gian càng lâu thì tổn thất cũng có thể không chỉ đơn giản là một trăm vạn như vậy đâu.”
Nói đến đây, hắn ta lại nhìn về phía Triệu Hiểu Mộng: “Với tài lực của Triệu gia, một trăm vạn chỉ là hạt cát trong sa mạc, nếu Hiểu Mộng ngươi không lấy ra được mà nói thì xem như là ta cho ngươi mượn cũng được.”
Lời nói này khiến nét mặt của Triệu Hiểu Mộng thay đổi liên tục.
Quả thực.
Một trăm vạn thì đừng nói đối với Triệu gia, cho dù là đối với bản thân nàng ta mà nói cũng chẳng tính là số tiền lớn gì đó.
Nàng ta chỉ đơn thuần không muốn để Vương Nhân Bân kiếm được số tiền này mà thôi.
Có điều, cũng giống như lời của đối phương, một trăm vạn không phải là vấn đề to tát.
Nếu tai họa sơn phỉ giữ lại hơn hai ngày, tổn thất gây ra cho nàng ta cũng không chỉ đơn giản là một trăm vạn như thế.
Không chỉ Triệu Hiệu Mộng, trong lòng của hầu hết những người ở đây đều có suy nghĩ gần giống nhau.
Nói cho cùng, bọn họ có thể ngồi ở chỗ này, với lại trong khoảng thời gian ngắn có thể mua chuộc những người chơi khác, thành lập nên một phương thế lực thì sau lưng đều có bối cảnh không hề nhỏ.
Cho nên, cuối cùng bọn họ vẫn đồng ý với điều kiện của đối phương.
Không còn cách nào, tình hình quan trọng hơn so với người.
Nếu trong tay Vương gia có con bài chần chừ chưa lật như thế, thì quyết định để đối phương nắm giữ quyền làm chủ đi.
...
“Trại chủ, bây giờ phần lớn những dị nhân đều đã co đầu rút cổ rồi, chúng ta có nên thực hiện hành động tiếp theo hay không?” Trương Thiết Ngưu nhìn về phía Tần Thư Kiếm, trầm giọng hỏi.
Hiện giờ, mặc dù hắn ta vẫn là người đứng đầu Lương Sơn Trại, nhưng cũng là một cao thủ Nhập võ 3 tầng.
Có điều cho dù cảnh giới đã nâng cao, nhưng hắn ta đứng trước mặt Tần Thư Kiếm, trái lại cảm nhận được luồng áp lực cũng phải khổng lồ hơn so với trước kia.
Thế nên, lòng kính sợ của Trương Thiết Ngưu đối với Tần Thư Kiếm trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Nghe vậy, Tần Thư Kiếm nhẹ nhàng xoa cằm, không mở lời ngay lập tức.
Trong thời gian hơn ba ngày gần đến bốn ngày, bọn họ đã vây giết rất nhiều người chơi.
Hầu hết tất cả sơn phỉ trong Lương Sơn Trại đều đã tăng lên một tầng, đến trình độ Nhập võ 2 tầng rồi.
Chẳng qua, sơn phỉ tử vong cũng không phải số ít.
Theo thời gian trôi qua, đám sơn phỉ tử vong đầu tiên cũng đã được cập nhật mới lại rồi.
Nhưng điều khiến Tần Thư Kiến ngạc nhiên chính là trong số những sơn phỉ cập nhật mới lại này, số ít sơn phỉ vốn nên tăng lên đến Nhập võ 2 tầng thì cảnh giới đã rớt xuống Nhập võ 1 tầng .
Những sơn phỉ Nhập võ 1 tầng kia thì vẫn ở Nhập võ 1 tầng không thay đổi.
Biến cố như vậy cũng khiến Tần Thư Kiếm hiểu được một chuyện, đó chính là sơn phỉ bị người chơi giết, mặc dù có thể cập nhật mới lại, nhưng sẽ rớt một cảnh giới.
Còn như tại sao những sơn phỉ Nhập võ 1 tầng này không thay đổi.
“Ta biết những người có thể ngồi ở chỗ này thì gần như đều là người đứng đầu hoặc là đại biểu của một phương thế lực người chơi ở thôn tân thủ số 10021.”
Vương Nhân Bân nhìn quanh một vòng, cuối cùng giơ một ngón tay ra nói: “Một trăm vạn, mọi người trong những thế lực đang ngồi ở đây, mỗi thế lực đưa một trăm vạn cho Vương gia ta, vậy thì chuyện này cứ giao cho Vương gia ta đi giải quyết.”
Một trăm vạn!
Chí ít cũng có hai ba mươi người ở trong này.
Điều này cũng có nghĩa là, Vương gia sẽ lấy được hai ba nghìn vạn trong một lần.
Mặc dù những người đang ngồi đều là ông chủ không thiếu tiền, nhưng nếu phải lấy ra một trăm vạn sòng phẳng như vậy, ai cũng chẳng phải là đồ ngốc.
Cho nên lúc Vương Nhân Bân vừa dứt lời, cả gian phòng đều lập tức rơi vào tĩnh lặng.
Ai cũng không nói lời phản đối, thế nhưng cũng chẳng có người nào mở miệng chấp nhận.
Triệu Hiểu Mộng không mặn không nhạt lên tiếng: “Một tấm bùa truyền tống đã muốn hai ba nghìn vạn, Vương đại công tử đúng là giỏi làm ăn.”
“Đây là thứ có giá trị, để có được tấm bùa truyền tống này, đừng nói Vương gia ta trả cái giá khác, chỉ cần sử dụng cho hơn vạn người chơi, ta nghĩ rằng cái giá này đã là xứng đáng rồi.”
Vương Nhân Bân cười nhạt.
“Đối với các ngươi mà nói, một trăm vạn chắc hẳn không đến nỗi không có, mục đích mà các vị tiến vào trò chơi là cái gì, thực ra mọi người đều rất rõ ràng mà.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vì một trăm vạn không quan trọng mà kéo dài ở chỗ này, thời gian càng lâu thì tổn thất cũng có thể không chỉ đơn giản là một trăm vạn như vậy đâu.”
Nói đến đây, hắn ta lại nhìn về phía Triệu Hiểu Mộng: “Với tài lực của Triệu gia, một trăm vạn chỉ là hạt cát trong sa mạc, nếu Hiểu Mộng ngươi không lấy ra được mà nói thì xem như là ta cho ngươi mượn cũng được.”
Lời nói này khiến nét mặt của Triệu Hiểu Mộng thay đổi liên tục.
Quả thực.
Một trăm vạn thì đừng nói đối với Triệu gia, cho dù là đối với bản thân nàng ta mà nói cũng chẳng tính là số tiền lớn gì đó.
Nàng ta chỉ đơn thuần không muốn để Vương Nhân Bân kiếm được số tiền này mà thôi.
Có điều, cũng giống như lời của đối phương, một trăm vạn không phải là vấn đề to tát.
Nếu tai họa sơn phỉ giữ lại hơn hai ngày, tổn thất gây ra cho nàng ta cũng không chỉ đơn giản là một trăm vạn như thế.
Không chỉ Triệu Hiệu Mộng, trong lòng của hầu hết những người ở đây đều có suy nghĩ gần giống nhau.
Nói cho cùng, bọn họ có thể ngồi ở chỗ này, với lại trong khoảng thời gian ngắn có thể mua chuộc những người chơi khác, thành lập nên một phương thế lực thì sau lưng đều có bối cảnh không hề nhỏ.
Cho nên, cuối cùng bọn họ vẫn đồng ý với điều kiện của đối phương.
Không còn cách nào, tình hình quan trọng hơn so với người.
Nếu trong tay Vương gia có con bài chần chừ chưa lật như thế, thì quyết định để đối phương nắm giữ quyền làm chủ đi.
...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Trại chủ, bây giờ phần lớn những dị nhân đều đã co đầu rút cổ rồi, chúng ta có nên thực hiện hành động tiếp theo hay không?” Trương Thiết Ngưu nhìn về phía Tần Thư Kiếm, trầm giọng hỏi.
Hiện giờ, mặc dù hắn ta vẫn là người đứng đầu Lương Sơn Trại, nhưng cũng là một cao thủ Nhập võ 3 tầng.
Có điều cho dù cảnh giới đã nâng cao, nhưng hắn ta đứng trước mặt Tần Thư Kiếm, trái lại cảm nhận được luồng áp lực cũng phải khổng lồ hơn so với trước kia.
Thế nên, lòng kính sợ của Trương Thiết Ngưu đối với Tần Thư Kiếm trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Nghe vậy, Tần Thư Kiếm nhẹ nhàng xoa cằm, không mở lời ngay lập tức.
Trong thời gian hơn ba ngày gần đến bốn ngày, bọn họ đã vây giết rất nhiều người chơi.
Hầu hết tất cả sơn phỉ trong Lương Sơn Trại đều đã tăng lên một tầng, đến trình độ Nhập võ 2 tầng rồi.
Chẳng qua, sơn phỉ tử vong cũng không phải số ít.
Theo thời gian trôi qua, đám sơn phỉ tử vong đầu tiên cũng đã được cập nhật mới lại rồi.
Nhưng điều khiến Tần Thư Kiến ngạc nhiên chính là trong số những sơn phỉ cập nhật mới lại này, số ít sơn phỉ vốn nên tăng lên đến Nhập võ 2 tầng thì cảnh giới đã rớt xuống Nhập võ 1 tầng .
Những sơn phỉ Nhập võ 1 tầng kia thì vẫn ở Nhập võ 1 tầng không thay đổi.
Biến cố như vậy cũng khiến Tần Thư Kiếm hiểu được một chuyện, đó chính là sơn phỉ bị người chơi giết, mặc dù có thể cập nhật mới lại, nhưng sẽ rớt một cảnh giới.
Còn như tại sao những sơn phỉ Nhập võ 1 tầng này không thay đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro