Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng
Sơ Cứu Cho Hắn!
Thiên Phương Phương
2024-10-01 08:56:42
Chương Tô Nhị Cẩu hoài nghi gắp một cái rau hẹ: “Tỷ làm đồ có thể ăn được không?”Ngay sau đó, mặt cậu ta bị vả cho một cái giòn tan.
Đồ tỷ tỷ cậu ta làm quá, quá, quá ngon!! Nhà họ Tô tổng cộng có bốn gian phòng, hai gian ở phía Đông, hai gian ở phía Tây, phòng ở phía Đông là lớn nhất, ánh sáng tốt nhất, vốn tính làm phòng cưới cho Tô Tiểu Tiểu.
Vệ Đình dưỡng thương ở một căn nhà phía Đông.
Tô Thừa và Tô Nhị Cẩu lần lượt ở trong hai gian phòng phía Tây, ba bé con nghỉ ngơi ở phòng Tô Nhị Cẩu.
Vào ban đêm, gia đình chìm sâu vào giấc mơ.
Tô Tiểu Tiểu lặng lẽ đứng lên.
Cô lấy bộ dụng cụ sơ cứu từ trong chăn ra, sau khi mở ra kiểm kê một chút, đúng là thuốc y tế cô bỏ vào, không lệch đi tý nào cả.
Sao lại xảy ra chuyện như này?Bộ dụng cụ sơ cứu cũng xuyên qua sao?Cô thực sự không thể nghĩ ra, đây là khoa học hay thần học?“Mặc kệ, cứu người quan trọng hơn.
”Tô Tiểu Tiểu cầm bộ dụng cụ sơ cứu và đèn dầu đi đến phòng Vệ Đình.
Cô đóng cửa lại, điều chỉnh nấc đèn đến sáng nhất, ánh sáng vẫn không đủ, cô lại cầm lấy đèn dầu trong mấy phòng khác.
Đúng như cô dự đoán, thương thế của Vệ Đình trở nên tệ hơn, tình huống vô cùng nguy cấp.
Tô Tiểu Tiểu không trì chậm trễ nữa, cô cởi bỏ quần áo của anh ra.
Mặc dù đã nhìn qua một lần, nhưng khi nhìn lại vẫn nhịn không được cảm khái —— dáng người của người đàn ông này đúng là cực phẩm.
Khối cơ bụng rõ ràng, đường cong lưu loát, cánh tay và cơ ngực đầy đặn chặt chẽ, nhưng cũng không khoa trương, ngay cả những vết thương loang lổ đan xen kia cũng giống như tản ra lực lượng chiến đấu.
Tô Tiểu Tiểu dùng nước muối sinh lý rửa sạch vết thương cho anh, vết dao ở bụng và bắp chân cần khâu lại.
Lúc này, Vệ Đình ở trên giường hơi mở đôi mắt sưng lên.
“Ngươi có nghe ta nói gì không?” Tô Tiểu Tiểu nhỏ giọng hỏi anh.
Ý thức Vệ Đình trở nên mơ hồ.
Tô Tiểu Tiểu nói tiếp: “Ta sẽ khâu vết thương cho ngươi, ngươi đừng lộn xộn.”
Đồ tỷ tỷ cậu ta làm quá, quá, quá ngon!! Nhà họ Tô tổng cộng có bốn gian phòng, hai gian ở phía Đông, hai gian ở phía Tây, phòng ở phía Đông là lớn nhất, ánh sáng tốt nhất, vốn tính làm phòng cưới cho Tô Tiểu Tiểu.
Vệ Đình dưỡng thương ở một căn nhà phía Đông.
Tô Thừa và Tô Nhị Cẩu lần lượt ở trong hai gian phòng phía Tây, ba bé con nghỉ ngơi ở phòng Tô Nhị Cẩu.
Vào ban đêm, gia đình chìm sâu vào giấc mơ.
Tô Tiểu Tiểu lặng lẽ đứng lên.
Cô lấy bộ dụng cụ sơ cứu từ trong chăn ra, sau khi mở ra kiểm kê một chút, đúng là thuốc y tế cô bỏ vào, không lệch đi tý nào cả.
Sao lại xảy ra chuyện như này?Bộ dụng cụ sơ cứu cũng xuyên qua sao?Cô thực sự không thể nghĩ ra, đây là khoa học hay thần học?“Mặc kệ, cứu người quan trọng hơn.
”Tô Tiểu Tiểu cầm bộ dụng cụ sơ cứu và đèn dầu đi đến phòng Vệ Đình.
Cô đóng cửa lại, điều chỉnh nấc đèn đến sáng nhất, ánh sáng vẫn không đủ, cô lại cầm lấy đèn dầu trong mấy phòng khác.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đúng như cô dự đoán, thương thế của Vệ Đình trở nên tệ hơn, tình huống vô cùng nguy cấp.
Tô Tiểu Tiểu không trì chậm trễ nữa, cô cởi bỏ quần áo của anh ra.
Mặc dù đã nhìn qua một lần, nhưng khi nhìn lại vẫn nhịn không được cảm khái —— dáng người của người đàn ông này đúng là cực phẩm.
Khối cơ bụng rõ ràng, đường cong lưu loát, cánh tay và cơ ngực đầy đặn chặt chẽ, nhưng cũng không khoa trương, ngay cả những vết thương loang lổ đan xen kia cũng giống như tản ra lực lượng chiến đấu.
Tô Tiểu Tiểu dùng nước muối sinh lý rửa sạch vết thương cho anh, vết dao ở bụng và bắp chân cần khâu lại.
Lúc này, Vệ Đình ở trên giường hơi mở đôi mắt sưng lên.
“Ngươi có nghe ta nói gì không?” Tô Tiểu Tiểu nhỏ giọng hỏi anh.
Ý thức Vệ Đình trở nên mơ hồ.
Tô Tiểu Tiểu nói tiếp: “Ta sẽ khâu vết thương cho ngươi, ngươi đừng lộn xộn.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro