Tùy Thân Mang Theo Ngục Giam Thu Nhận Quái Vật
Giết Chết Võng...
2024-11-30 08:54:50
Anh đang lo không biết nên làm thế nào để thí nghiệm uy lực của cân xe chi đạo, liền có người đưa tới cửa, này không phải chán sống rồi sao?
Nhưng ngay sau đó. Lục Đỉnh lập tức cảm thấy mình đã phán đoán sai lầm. Thứ này không phải là người! ! !
Lục Đỉnh lúc này càng hưng phấn hơn! ! !
Sau khi hô lên câu đó, anh thấy bóng người trong rừng trúc lập tức dùng tốc độ cực nhanh, một bước vài mét, chạy về tòa nhà nơi hắn đang ở, nương mỏng manh ánh đèn, Lục Đỉnh thậm chí có thể thấy được trên người nó có lông dài bay phấp phới.
Thử hỏi, con người làm sao mọc được đám lông dài như thế!
Con quái vật lông lá kia bước vào cửa sau tòa nhà không thấy.
Lục Đỉnh kích động. “Mẹ nó, không xuất hiện thì tất cả đều không xuất hiện, mười chín năm không nhìn thấy một cọng lông, đêm nay xuất hiện liền lúc hai con, các ngươi có phải hay không có bệnh, rõ ràng mật độ cao như vậy, còn làm ta khổ chờ mười chín năm!!!”
Không thể ở trong nhà, không gian quá nhỏ thi triển không ra.
Lục Đỉnh nhanh chóng xỏ giày đi vào hành lang, hắn muốn đưa chiến trường kéo đến hàng hiên hoặc trên hành lang. Đi vào cửa thang lầu chờ đợi.
Lục Đỉnh nhìn xuống phía dưới liền thấy có một bóng đen đang dùng tốc độ khủng bố lên lầu.
Đèn cảm ứng ở các liên tiếp sáng lên. Lầu 10, lầu 11, lầu 12, lầu 13.
Adrenaline của Lục Đỉnh dâng cao, khoảnh khắc đèn cảm ứng lầu 14 sáng lên trong nháy mắt.
Anh giơ tay vứt một nhát chém ra.
Một cảm giác sắc bén bùng nổ, có những vết chém vô hình chém nát lan can sắt, cắt sắt như bùn, để lại vết đao chém rìu phách trên bức tường loang lổ của tòa nhà cũ.
Đèn cảm ứng chiếu sáng toàn bộ khung cảnh.
Lục Đỉnh quay đầu lại nhìn.
Trên ban công giữa hành lang, con quái vật đập vào vách tường và làm rơi rất nhiều da tường.
Trên ngực nó có một vết chém lõm vào rất sâu, từ đầu đến vai, từ đuôi đến xương sườn, trong đó không có máu nhỏ giọt càng không có xương thịt nối liền, dây đằng đan chéo, có vô số xúc tua thật nhỏ không ngừng mấp máy trong miệng vết thương.
Cũng là hiện tại, Lục Đỉnh nhìn thấy rõ diện mạo của quái vật.
Toàn thân màu đen, thân cao hơn hai mét, toàn thân bị lông đen dài bao vây, nhưng cũng không có vẻ mập mạp, ngược lại có chút thon thả.
Khuôn mặt như một chiếc mặt nạ khô khốc, đôi mắt phát ra ánh sáng màu ám vàng như cái bóng đèn.
Diện mạo dữ tợn, xấu xí.
Nhưng vẫn có thể chấp nhận được!
Quái vật hơi hơi ngẩng đầu đối diện với Lục Đỉnh.
Trong mắt hai người đều có hưng phấn.
"Ta còn tưởng rằng ngươi rất lợi hại, hoá ra vội vàng tới đây tìm cái chết, cũng không biết cổ của ngươi có cứng như ngực hay không."
Một đạo trảm đánh vô địch bay về trước.
Quái vật lòng có sở cảm, cúi người tránh né, nhưng không kịp thời, nửa cái đỉnh đầu bị xốc bay ra ngoài.
Một tiếng gào rống chấn động trên dưới tầng 15.
Cũng làm kinh ngạc hai người của 749 vừa đến tiểu khu tìm người.
Nghe thấy tiếng kêu này. Hai người liếc nhau.
“Võng tượng gào rống!!!!”
“Nguy rồi!!”
Hai người dùng sức dẫm nát gạch dưới chân, hai bước chạy tới trước cửa tiểu khu.
Cũng là vào lúc này.
Không trung có một bóng đen ngã xuống nện mạnh xuống trên mặt đất.
Hai người nhìn lại, liền thấy trên người quái vật trừ bỏ cả người đầy lông đen, còn có đầy người vết đao chém.
Nguyên bản hung tàn vô cùng quái vật, lúc này đang nằm trên mặt đất hít hít vào thở ra khó khăn, thân hình giãy giụa muốn đứng lên, thoát đi nơi đây.
Phảng phất có thứ gì sống ở đây khủng bố tới mức nó hoàn toàn không thể địch lại.
“Chạy! Hiện tại biết chạy, sớm mẹ nó làm cái gì, tao bảo mày chạy này!!”
Lại là một nhát chém bổ tới, vốn là đứng dậy lảo đảo quái vật, nháy mắt ngã xuống đất, nửa người chia lìa, thân thể rơi ra ngoài, hai cái đùi còn đứng tại chỗ.
Dưới lầu hai người tổ theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía trên không.
Liền thấy có cái bống đen nhỏ dẫm lên ban công mượn lực, nặng nề nhảy rơi xuống mặt đất.
Lúc này, gió nhẹ thổi lên.
Hai người khuôn mặt bị gió quát đau, thật giống như có người cầm tiểu đao cắt bọn họ da mặt vậy.
Nhìn lại phần thân trên của quái vật, vết cắt hình chữ nhật, vỡ thành bốn khối to nằm trên mặt đất.
Lục Đỉnh cảm thụ được lực lượng mới nảy sinh trong cơ thể.
【Thu dụng quái vật: Võng tượng.】
【Thu dụng khen thưởng: Vong hình chi vị.】
【Vong Hình Chi Vị: Khí hành thiên song, quên người quên mình, thiên nhân hợp nhất.】
Cái tên này cũng khơi dậy trí nhớ của Lục Đỉnh.
Võng tượng.
Đạo tịch, Hoài Nam Tử, luận ngữ, đều có ghi lại, ghi lại cũng không giống nhau, trong đó Hoài Nam Tử và luận ngữ ghi lại, võng tượng thủy sinh tà ám, cũng hoặc núi đá tinh quái, ăn người.
Đạo tịch ghi lại cũng có một loại trạng thái, như đi vào cõi thần tiên giếng trời, nó cũng như cánh cánh cửa trên đỉnh đầu, như hiện tượng hư vô, vong hình chi vị là thiên nhân hợp nhất.
Mà cái này khen thưởng Vong Hình Chi Vị, đó là thiên nhân hợp nhất, có cái này kỹ năng, Lục Đỉnh là có thể tự chủ nắm giữ trạng thái thiên nhân hợp nhất!
Trạng thái mà người khác không thể điều khiển, Lục Đỉnh có thể chủ động mở ra.
Lần này xem như lời to.
Hai người tới tìm anh cũng rất khiếp sợ vô cùng.
Nếu nói giết chết Nam Sơn đá cứng là may mắn, vậy bạo lực chém giết võng tượng chính là tuyệt đối thực lực.
Hơn nữa chuyện này ngay cả bọn họ cũng chưa thể làm được.
Đừng nhìn võng tượng bị Lục Đỉnh đánh như đánh gà con. Nói giết liền giết.
Nhưng nếu đổi thành bọn họ, khó tránh khỏi sẽ có một hồi ác chiến.
Nhưng ngay sau đó. Lục Đỉnh lập tức cảm thấy mình đã phán đoán sai lầm. Thứ này không phải là người! ! !
Lục Đỉnh lúc này càng hưng phấn hơn! ! !
Sau khi hô lên câu đó, anh thấy bóng người trong rừng trúc lập tức dùng tốc độ cực nhanh, một bước vài mét, chạy về tòa nhà nơi hắn đang ở, nương mỏng manh ánh đèn, Lục Đỉnh thậm chí có thể thấy được trên người nó có lông dài bay phấp phới.
Thử hỏi, con người làm sao mọc được đám lông dài như thế!
Con quái vật lông lá kia bước vào cửa sau tòa nhà không thấy.
Lục Đỉnh kích động. “Mẹ nó, không xuất hiện thì tất cả đều không xuất hiện, mười chín năm không nhìn thấy một cọng lông, đêm nay xuất hiện liền lúc hai con, các ngươi có phải hay không có bệnh, rõ ràng mật độ cao như vậy, còn làm ta khổ chờ mười chín năm!!!”
Không thể ở trong nhà, không gian quá nhỏ thi triển không ra.
Lục Đỉnh nhanh chóng xỏ giày đi vào hành lang, hắn muốn đưa chiến trường kéo đến hàng hiên hoặc trên hành lang. Đi vào cửa thang lầu chờ đợi.
Lục Đỉnh nhìn xuống phía dưới liền thấy có một bóng đen đang dùng tốc độ khủng bố lên lầu.
Đèn cảm ứng ở các liên tiếp sáng lên. Lầu 10, lầu 11, lầu 12, lầu 13.
Adrenaline của Lục Đỉnh dâng cao, khoảnh khắc đèn cảm ứng lầu 14 sáng lên trong nháy mắt.
Anh giơ tay vứt một nhát chém ra.
Một cảm giác sắc bén bùng nổ, có những vết chém vô hình chém nát lan can sắt, cắt sắt như bùn, để lại vết đao chém rìu phách trên bức tường loang lổ của tòa nhà cũ.
Đèn cảm ứng chiếu sáng toàn bộ khung cảnh.
Lục Đỉnh quay đầu lại nhìn.
Trên ban công giữa hành lang, con quái vật đập vào vách tường và làm rơi rất nhiều da tường.
Trên ngực nó có một vết chém lõm vào rất sâu, từ đầu đến vai, từ đuôi đến xương sườn, trong đó không có máu nhỏ giọt càng không có xương thịt nối liền, dây đằng đan chéo, có vô số xúc tua thật nhỏ không ngừng mấp máy trong miệng vết thương.
Cũng là hiện tại, Lục Đỉnh nhìn thấy rõ diện mạo của quái vật.
Toàn thân màu đen, thân cao hơn hai mét, toàn thân bị lông đen dài bao vây, nhưng cũng không có vẻ mập mạp, ngược lại có chút thon thả.
Khuôn mặt như một chiếc mặt nạ khô khốc, đôi mắt phát ra ánh sáng màu ám vàng như cái bóng đèn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diện mạo dữ tợn, xấu xí.
Nhưng vẫn có thể chấp nhận được!
Quái vật hơi hơi ngẩng đầu đối diện với Lục Đỉnh.
Trong mắt hai người đều có hưng phấn.
"Ta còn tưởng rằng ngươi rất lợi hại, hoá ra vội vàng tới đây tìm cái chết, cũng không biết cổ của ngươi có cứng như ngực hay không."
Một đạo trảm đánh vô địch bay về trước.
Quái vật lòng có sở cảm, cúi người tránh né, nhưng không kịp thời, nửa cái đỉnh đầu bị xốc bay ra ngoài.
Một tiếng gào rống chấn động trên dưới tầng 15.
Cũng làm kinh ngạc hai người của 749 vừa đến tiểu khu tìm người.
Nghe thấy tiếng kêu này. Hai người liếc nhau.
“Võng tượng gào rống!!!!”
“Nguy rồi!!”
Hai người dùng sức dẫm nát gạch dưới chân, hai bước chạy tới trước cửa tiểu khu.
Cũng là vào lúc này.
Không trung có một bóng đen ngã xuống nện mạnh xuống trên mặt đất.
Hai người nhìn lại, liền thấy trên người quái vật trừ bỏ cả người đầy lông đen, còn có đầy người vết đao chém.
Nguyên bản hung tàn vô cùng quái vật, lúc này đang nằm trên mặt đất hít hít vào thở ra khó khăn, thân hình giãy giụa muốn đứng lên, thoát đi nơi đây.
Phảng phất có thứ gì sống ở đây khủng bố tới mức nó hoàn toàn không thể địch lại.
“Chạy! Hiện tại biết chạy, sớm mẹ nó làm cái gì, tao bảo mày chạy này!!”
Lại là một nhát chém bổ tới, vốn là đứng dậy lảo đảo quái vật, nháy mắt ngã xuống đất, nửa người chia lìa, thân thể rơi ra ngoài, hai cái đùi còn đứng tại chỗ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dưới lầu hai người tổ theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía trên không.
Liền thấy có cái bống đen nhỏ dẫm lên ban công mượn lực, nặng nề nhảy rơi xuống mặt đất.
Lúc này, gió nhẹ thổi lên.
Hai người khuôn mặt bị gió quát đau, thật giống như có người cầm tiểu đao cắt bọn họ da mặt vậy.
Nhìn lại phần thân trên của quái vật, vết cắt hình chữ nhật, vỡ thành bốn khối to nằm trên mặt đất.
Lục Đỉnh cảm thụ được lực lượng mới nảy sinh trong cơ thể.
【Thu dụng quái vật: Võng tượng.】
【Thu dụng khen thưởng: Vong hình chi vị.】
【Vong Hình Chi Vị: Khí hành thiên song, quên người quên mình, thiên nhân hợp nhất.】
Cái tên này cũng khơi dậy trí nhớ của Lục Đỉnh.
Võng tượng.
Đạo tịch, Hoài Nam Tử, luận ngữ, đều có ghi lại, ghi lại cũng không giống nhau, trong đó Hoài Nam Tử và luận ngữ ghi lại, võng tượng thủy sinh tà ám, cũng hoặc núi đá tinh quái, ăn người.
Đạo tịch ghi lại cũng có một loại trạng thái, như đi vào cõi thần tiên giếng trời, nó cũng như cánh cánh cửa trên đỉnh đầu, như hiện tượng hư vô, vong hình chi vị là thiên nhân hợp nhất.
Mà cái này khen thưởng Vong Hình Chi Vị, đó là thiên nhân hợp nhất, có cái này kỹ năng, Lục Đỉnh là có thể tự chủ nắm giữ trạng thái thiên nhân hợp nhất!
Trạng thái mà người khác không thể điều khiển, Lục Đỉnh có thể chủ động mở ra.
Lần này xem như lời to.
Hai người tới tìm anh cũng rất khiếp sợ vô cùng.
Nếu nói giết chết Nam Sơn đá cứng là may mắn, vậy bạo lực chém giết võng tượng chính là tuyệt đối thực lực.
Hơn nữa chuyện này ngay cả bọn họ cũng chưa thể làm được.
Đừng nhìn võng tượng bị Lục Đỉnh đánh như đánh gà con. Nói giết liền giết.
Nhưng nếu đổi thành bọn họ, khó tránh khỏi sẽ có một hồi ác chiến.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro