Tuyến Thể Ngủ Say - Trường Tiếu Ca
Chương 14
Trường Tiếu Ca
2025-03-17 23:30:24
"10 năm trước, tiến sĩ Nice phát hiện ra đại tố tin tức tố, một chất có thể chữa trị 90% các bệnh về tuyến thể, phát minh này đã tạo ra cú đột phá lớn trong nghiên cứu tuyến thể nhân tạo.""Từ đó, rất ít người tập trung vào tái tạo tuyến thể và não bộ nữa. Hầu hết đều chuyển sang hướng nghiên cứu dễ dàng hơn liên quan đến đại tố tin tức tố."Cả bản thân cậu cũng vậy.Khi vào đại học, đại tố tin tức tố vừa được phát hiện, trở thành lĩnh vực nghiên cứu hấp dẫn. Lựa chọn ngành này, cậu chỉ nghĩ đơn giản là để sau này có một công việc tốt. Nhưng hiện tại, công nghệ này đã gần như hoàn thiện. Độ tinh khiết của đại tố ngày càng cao, đồng thời còn được phân cấp theo giới tính và nhóm người cụ thể."Việc dự án nhân tạo tuyến thể tiến tới giai đoạn tuyển chọn tình nguyện viên chứng tỏ đội ngũ đã thực hiện hàng ngàn, thậm chí hàng vạn thí nghiệm trên các sinh vật khác nhau. Đây là kết quả của sự nỗ lực và tâm huyết không nhỏ."Cậu hiểu rõ Cảnh Việt cần gì vào lúc này. Vì vậy, lần này chỉ được phép thành công, không được thất bại.Nghĩ đến đây, Quý Hồi chắc chắn nói:"Tuyến thể của tôi lành lặn và hoàn chỉnh. Nếu tôi không nhầm, tôi chính là ứng viên tốt nhất mà các anh cần."Tùng Hâm không chen vào được lời nào. Khi nghe đến câu nói cuối cùng, ánh mắt anh ta nhìn Quý Hồi đã chuyển từ kinh ngạc sang thán phục.Khi Cảnh Việt nhờ vả, anh ta cũng từng nói những điều tương tự.Tùng Hâm cảm thán:"Hóa ra anh cũng làm việc trong ngành này?"Quý Hồi lúc này mới nhận ra mình đã nói quá nhiều. Cậu che giấu bằng cách uống một ngụm cà phê lớn, nuốt xuống vị đắng chát, rồi cố tỏ vẻ bình thản phủ nhận:"Không, tôi không phải người trong ngành. Chỉ là từ khi mắc bệnh, tôi thường xuyên đọc tài liệu liên quan, nên biết nhiều hơn chút thôi.""À, hiểu rồi." Tùng Hâm gật gù: "Bệnh lâu thành thầy thuốc mà."Quý Hồi khẽ gật đầu, rồi lặp lại câu hỏi lúc nãy:"Tôi biết dự án này có rất nhiều tình nguyện viên. Họ đều sẵn sàng ký tên chứ?"Tùng Hâm lắc đầu, trả lời thật lòng:"Tháng này tôi đã gặp khoảng hơn 20 tình nguyện viên. Ai cũng nói cần cân nhắc kỹ, vì nguy hiểm quá lớn. Anh là người đầu tiên muốn ký ngay mà không suy nghĩ."Xanh XaoRất nhiều người đăng ký tham gia, nhưng khi đối mặt với bảng đánh giá rủi ro và dòng chữ lạnh lùng "Tử vong" ở mục đầu tiên, hầu hết đều lùi bước.Dù là Alpha hay Omega, dù tuyến thể bị tổn thương, thiếu hụt, hay ngủ đông, hiện tại đều có những phương pháp can thiệp bảo thủ hơn mà không phải đánh đổi mạng sống."Tôi sẵn sàng ký ngay." Quý Hồi bổ sung: "Nếu không có ứng viên nào tốt hơn, và nếu các anh cần tôi, tôi có thể tham gia bất cứ lúc nào."Đây là điều duy nhất cậu có thể làm vì Cảnh Việt.Tùng Hâm đan hai tay vào nhau, trầm ngâm một lát rồi nói:"Hiện tại thật sự không có ai phù hợp hơn anh, nhưng đây là quá trình lựa chọn hai chiều, chúng tôi cũng cần tìm hiểu thêm về tình trạng của anh, đặc biệt là tâm lý."Vai Quý Hồi lập tức căng thẳng, bàn tay cầm cốc cà phê cũng siết chặt hơn."Tâm… tâm lý?""Đúng vậy, ngoài kiểm tra sức khỏe, tình nguyện viên còn phải trải qua một bài kiểm tra tâm lý."Quý Hồi không hiểu rõ toàn bộ quy trình, nên không ngờ rằng việc tham gia thí nghiệm lại đòi hỏi kiểm tra tâm lý. Cậu ngập ngừng hỏi:"Bài kiểm tra tâm lý đó bao giờ thực hiện? Tôi cần chuẩn bị trước không?"Tùng Hâm bật cười."Không cần lo lắng, tôi từng làm bài kiểm tra đó rồi, người bình thường đều vượt qua được."Nhưng câu nói này chỉ khiến Quý Hồi càng thêm căng thẳng.Cậu không nghĩ mình là "người bình thường".Cậu từng mắc bệnh tâm lý kéo dài nhiều năm. Căn bệnh này khiến cậu sinh ra ảo giác, luôn nghi ngờ sự an toàn của bản thân. Dù đã tự phát hiện, cậu vẫn chưa thể tích cực điều trị.Quý Hồi không biết liệu bệnh tình của mình có thể chữa khỏi hay không, cũng không ngờ rằng sự buông thả bản thân ngày trước lại gây phiền phức đúng lúc này.Nếu Quý Hồi không vượt qua được bài kiểm tra tâm lý, thí nghiệm của Cảnh Việt có khả năng sẽ bị trì hoãn do không có tình nguyện viên phù hợp.Cậu hít sâu một hơi, nói:"Tôi... tôi cần chuẩn bị thật kỹ lưỡng.""Tất nhiên rồi." Tùng Hâm gật đầu, liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay trước khi lấy ra một tập tài liệu. Anh ta nói:"Nhưng quy trình thì vẫn phải tuân thủ, nếu sau này có vấn đề, tôi sẽ phải chịu trách nhiệm, để tôi giải thích qua cho anh.""Được." Quý Hồi nghiêng người về phía trước, hai tay đan vào nhau và đặt ngay ngắn trên mặt bàn.Khi Tùng Hâm giải thích xong tất cả các bước, đồng hồ đã điểm hơn 5 giờ chiều. Cuộc họp mà anh ta dự định tham gia sắp bắt đầu, vì vậy Tùng Hâm vội vã rời đi. Anh ta nhanh chóng thu dọn tài liệu, nhét chúng vào túi một cách qua loa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro