Tuyến Thể Ngủ Say - Trường Tiếu Ca

Chương 16

Trường Tiếu Ca

2025-03-17 07:49:46

Người phụ nữ lập tức ngồi thẳng lưng, ánh mắt sáng lên đầy hy vọng nhìn hắn. Nhưng khi không gian trở nên yên lặng quá lâu, sự rạng rỡ trong mắt cô dần tắt đi.Cuối cùng, cô nhụt chí nói:"Phương Tâm Duy."Cảnh Việt khẽ xin lỗi:"Xin lỗi."Tên cô hẳn đã được mẹ hắn nhắc đến nhiều lần, nhưng hắn chưa bao giờ để tâm. Hắn chỉ biết cô là một giáo viên tiểu học."Cô Phương, hôm nay…""Không cần nói nữa." Phương Tâm Duy cắt lời hắn: "Tôi biết, thầy đến đây chỉ để nói rằng chúng ta không hợp nhau."Xanh XaoCảnh Việt gật đầu, cảm thấy như vừa trút được một gánh nặng:"Đúng vậy. Hơn nữa, hiện tại tôi chưa có ý định kết hôn, xin lỗi.""Được thôi." Phương Tâm Duy thở dài, sau đó đẩy bó hoa hồng đỏ về phía hắn:"Tôi còn đặc biệt chuẩn bị hoa hồng nữa."Cảnh Việt nhìn bó hoa, môi mấp máy nhưng không nói gì. Biểu cảm rất nhỏ của Cảnh Việt lại bị Phương Tâm Duy bắt được."Thầy Cảnh, thầy muốn hỏi vì sao tôi lại tặng hoa cho thầy, đúng không?"Ánh mắt Cảnh Việt dừng lại trên gương mặt của cô."Dù từ nhỏ đến lớn, chúng ta đều được dạy rằng: đàn ông nên chăm sóc phụ nữ, Alpha phải yêu thương Omega, người lớn phải nhường nhịn trẻ nhỏ... Nhưng tình huống của chúng ta thì khác."Phương Tâm Duy mỉm cười rạng rỡ:"Tôi biết thầy không muốn buổi xem mắt này, vì từ đầu đến cuối, mọi liên lạc đều do dì Đàm thực hiện, tôi thậm chí còn chưa có số liên lạc của thầy. Nhưng tôi rất có thiện cảm với thầy, nên muốn thử xem liệu có thể theo đuổi thầy hay không."Cảnh Việt như thể nhìn xuyên qua cô, hướng về hình bóng của một người khác."Đây không phải lần đầu tiên thầy nhận hoa từ một Omega, đúng không?"Lúc này, Cảnh Việt mới có phản ứng. Giọng nói của hắn khô khốc, cứng nhắc trả lời:"Không phải."(Lược bỏ phần drama đi đến phần kết luôn này)Cuối hạ, Quý Hồi dần quen với chân giả. Bọn họ chọn ngày lành để chuyển vào nhà mới, cùng lúc ấy, Chu Thành lại bước vào mùa mưa.Đầu tháng mười, Cảnh Việt kéo theo hai va-li hành lý, dẫn Quý Hồi đặt chân xuống nước Anh, bắt đầu chuyến hành trình học thuật kéo dài nửa tháng.Quý Hồi khoác trên vai chiếc túi vải cũ kỹ, bước nhanh theo sau, lo lắng hỏi: "Mập Mạp ở nhà một mình thật sự không sao chứ?"Cảnh Việt chậm lại để đi cùng nhịp với Quý Hồi, đáp: "Nó thường xuyên ở nhà một mình mà. Dì hai ngày đến một lần để thay nước và bổ sung đồ ăn, em cứ yên tâm."Quý Hồi vươn tay muốn nhận bớt hành lý: "Đưa em một cái."Cảnh Việt dừng lại, đưa chiếc nhẹ hơn cho Quý Hồi.Hội thảo học thuật lần này do nhóm nghiên cứu của Cảnh Việt khởi xướng, tổ chức tại phòng hội nghị ven biển. Ngoài các thành viên trong phòng thí nghiệm, sự kiện còn quy tụ nhiều học giả và khách mời từ giới học thuật.Quý Hồi tham gia với tư cách là người nhà của Cảnh Việt.Trên đường đến hội nghị, giáo sư Đường cảm thấy không khỏe, phải rời đi sớm. Quý Hồi dìu giáo sư đến phòng nghỉ, lấy từ hộp y tế một bình oxy nhỏ."Hít vào thấy đỡ hơn nhiều." Đường Thất Lễ giục cậu: "Em mau quay lại đi, Cảnh Việt sắp phát biểu rồi, chắc chắn cậu ấy muốn em có mặt trong khoảnh khắc quan trọng này."Quý Hồi nhìn đồng hồ: "Vẫn còn mười phút, không vội. Hội trường ngay cạnh đây, em chạy qua là kịp."Cậu đứng dậy, rót cho giáo sư Đường một ly nước ấm.Cửa phòng nghỉ không khóa, một người đẩy cửa bước vào.Ngay sau đó, một giọng nói quen thuộc vang lên: "Tôi đã nhắc anh bao nhiêu lần rồi? Khi vào nơi công cộng thì làm ơn gõ cửa trước. Đây không phải nhà anh.""Xin lỗi." Người kia vội vàng tránh sang một bên.Quý Hồi nhìn sang, có chút ngạc nhiên.Người mới đến ngồi trên xe lăn, mỉm cười với hắn: "Sao vậy? Nhìn tôi bằng ánh mắt gì thế? Đừng nói là quên mất tôi rồi nhé?"Quý Hồi khẽ lắc đầu, chào: "Vệ tổng."Vệ Nhiễm bật cười: "Tôi từ chức ở Kolan lâu rồi, đừng gọi tôi là tổng nữa."Quý Hồi nhất thời không biết nên gọi thế nào.Không khí có chút trầm mặc. Cuối cùng, Vệ Nhiễm chủ động chuyển đề tài: "Vị này là giáo sư Đường phải không?"Quý Hồi vội giới thiệu hai người với nhau.Họ trò chuyện đôi câu, không khí dần hòa hoãn.Sau đó, Vệ Nhiễm lại nhìn sang Quý Hồi: "Vừa nãy tôi vẫy tay với cậu trong hội trường, mà cậu làm như không thấy. Cố tình giả vờ không quen tôi đấy à?""Không phải…" Quý Hồi vội giải thích, "Chỉ là không chú ý, người đông quá."Khi nói chuyện, cậu liên tục cúi đầu nghịch vòng tay, vẻ mặt có chút thất thần.Thấy vậy, Vệ Nhiễm nhướng mày: "Muốn đi à?""Ừm." Quý Hồi thành thật đáp: "Cảnh sư huynh sắp lên phát biểu, tôi phải về hội trường."Nụ cười trên môi Vệ Nhiễm nhạt đi một chút: "Được, vậy gặp lại ở dạ tiệc tối nay."Lúc này, trên sân khấu, Cảnh Việt đã điều chỉnh micro đến độ cao thích hợp. Hắn phóng tầm mắt ra xa, vừa hay nhìn thấy một người len lỏi bước vào từ cửa, đáy mắt dần dần ánh lên ý cười.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyến Thể Ngủ Say - Trường Tiếu Ca

Số ký tự: 0