Thủ đoạn gì?
Phong Vũ
2024-04-24 18:56:38
Sắc mặt Lý Sơ Ảnh khó coi: “Thi Mạn, tớ khuyên cậu nên cách xa anh ta ra!
Người này trông vô hại nhưng thủ đoạn rất nhiều!”
“Thủ đoạn gì?” Trần Thi Mạn hỏi tới.
Lý Sơ Ảnh: “Anh ta cho người gắn thiết bị định vị trên xe tớ, sau đó nhiều lần tỏ ra như vô tình gặp gỡ, lợi dụng người xung quanh dùng đạo đức ép buộc tớ, thậm chí còn bỏ tiền mua chuộc người làm giám thị tớ!”
Trần Thi Mạn nghe xong thì nghẹn họng: “Sao, sao anh ta có thể cực đoan tới vậy? Còn dám làm mấy chuyện mờ ám đó nữa, đúng là biến thái? Uống cho tớ còn thấy anh ta không tệ!”
Lý Sơ Ảnh thở dài: “Việc này thì bố tớ phải tới nhà họ Tề xử lý, bổ anh ta còn tự mình nhận lỗi với tớ mới kết thúc được!
Nhưng anh ta vẫn không buông tha cho tớ, tớ cảm thấy anh ta không thích thú gì tớ đâu.
Chỉ là một trận cá cược thôi!”
“Cá cược?”, Trần Thi Mạn càng thêm khó hiếu.
“Phải, chỉ là một trận cá cược thôi! Tớ cảm thấy anh ta mà có được tớ thì sẽ dùng tớ để thoả mãn đám biến thái kia.
Tớ nghe nói Tề Nguyên được bạn bè của anh ta gọi là hố sâu của phụ nữ!
Bảo là chưa từng có cô gái nào chạy thoát khỏi tay anh ta, mà thực tế thì không có ai thoát được thật!
Cậu nói xem có buồn nôn không?”
Nghe Lý Sơ Ảnh nói, Trần Thi Mạn vừa giận vừa xấu hố.
Nếu cô biết Tề Nguyên là loại người này thì tuyệt đối sẽ không nhận quà của anh ta đưa cho Lý Sơ Ảnh.
“Sơ Ảnh, tớ kể cậu nghe một việc, nghe xong cậu đừng giận!”, Trần Thi Mạn cảm thâỳ Tất đau đầu.
Lý Sơ Ảnh cong môi nói: “Có phải cậu định nói là Tề Nguyên đang chờ ở bên ngoài?”
Trần Thi Mạn gật đầu.
Lý Sơ Ảnh đoán đúng rồi.
Tề Nguyên đúng là đang ở ngoài bệnh viện Bàn Bắc.
Hơn nữa còn đang chờ tin tốt!
Trần Thi Mạn không biết nói gì: “Tớ thật sự không biết cậu ghét anh ta tới thế, bằng không dù đối phương có quỳ lạy thì tớ cũng không đồng ý giao đồ cho cậu!”
“Không sao, cậu chỉ là tốt bụng nên bị lợi dụng thôi! Không cần để ý tới anh ta, trả nó về là được!”
“ừ, đế tớ mang trả lại…”, nói rồi Trần Thi Mạn cầm nhân sâm rời đi.
Lý Sơ Ảnh nhìn cảnh này thì trong lòng thở dài.
Trần Thi Mạn tin tưởng cô thì tốt quá!
Sợ nhất là Trần Thi Mạn bị vẻ ngoài của Tề Nguyên lừa gạt!
Nói vậy…
Người này trông vô hại nhưng thủ đoạn rất nhiều!”
“Thủ đoạn gì?” Trần Thi Mạn hỏi tới.
Lý Sơ Ảnh: “Anh ta cho người gắn thiết bị định vị trên xe tớ, sau đó nhiều lần tỏ ra như vô tình gặp gỡ, lợi dụng người xung quanh dùng đạo đức ép buộc tớ, thậm chí còn bỏ tiền mua chuộc người làm giám thị tớ!”
Trần Thi Mạn nghe xong thì nghẹn họng: “Sao, sao anh ta có thể cực đoan tới vậy? Còn dám làm mấy chuyện mờ ám đó nữa, đúng là biến thái? Uống cho tớ còn thấy anh ta không tệ!”
Lý Sơ Ảnh thở dài: “Việc này thì bố tớ phải tới nhà họ Tề xử lý, bổ anh ta còn tự mình nhận lỗi với tớ mới kết thúc được!
Nhưng anh ta vẫn không buông tha cho tớ, tớ cảm thấy anh ta không thích thú gì tớ đâu.
Chỉ là một trận cá cược thôi!”
“Cá cược?”, Trần Thi Mạn càng thêm khó hiếu.
“Phải, chỉ là một trận cá cược thôi! Tớ cảm thấy anh ta mà có được tớ thì sẽ dùng tớ để thoả mãn đám biến thái kia.
Tớ nghe nói Tề Nguyên được bạn bè của anh ta gọi là hố sâu của phụ nữ!
Bảo là chưa từng có cô gái nào chạy thoát khỏi tay anh ta, mà thực tế thì không có ai thoát được thật!
Cậu nói xem có buồn nôn không?”
Nghe Lý Sơ Ảnh nói, Trần Thi Mạn vừa giận vừa xấu hố.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu cô biết Tề Nguyên là loại người này thì tuyệt đối sẽ không nhận quà của anh ta đưa cho Lý Sơ Ảnh.
“Sơ Ảnh, tớ kể cậu nghe một việc, nghe xong cậu đừng giận!”, Trần Thi Mạn cảm thâỳ Tất đau đầu.
Lý Sơ Ảnh cong môi nói: “Có phải cậu định nói là Tề Nguyên đang chờ ở bên ngoài?”
Trần Thi Mạn gật đầu.
Lý Sơ Ảnh đoán đúng rồi.
Tề Nguyên đúng là đang ở ngoài bệnh viện Bàn Bắc.
Hơn nữa còn đang chờ tin tốt!
Trần Thi Mạn không biết nói gì: “Tớ thật sự không biết cậu ghét anh ta tới thế, bằng không dù đối phương có quỳ lạy thì tớ cũng không đồng ý giao đồ cho cậu!”
“Không sao, cậu chỉ là tốt bụng nên bị lợi dụng thôi! Không cần để ý tới anh ta, trả nó về là được!”
“ừ, đế tớ mang trả lại…”, nói rồi Trần Thi Mạn cầm nhân sâm rời đi.
Lý Sơ Ảnh nhìn cảnh này thì trong lòng thở dài.
Trần Thi Mạn tin tưởng cô thì tốt quá!
Sợ nhất là Trần Thi Mạn bị vẻ ngoài của Tề Nguyên lừa gạt!
Nói vậy…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro