Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Cửa địa ngục (5)
Tiêu Thất Gia
2024-07-24 19:52:40
Editor: Tường An
Dứt lời, nàng dứt khoát đi về hướng đỉnh mười tám tầng luyện ngục…
Lần trước đi vào nơi này, vì thực lực chưa đủ nên không thể tiến vào tầng đỉnh, nhưng hiện tại nàng đã có đủ thực lực, dĩ nhiên có thể đi vào nơi đó…
Tầng đỉnh.
Khắp không trung đều tràn ngập ngọn lửa đỏ rực.
Bạch y nữ tử dừng chân, đảo mắt nhìn mảnh rừng màu đỏ chung quanh, khẽ nhíu mày: “Nơi này không hổ là tầng đỉnh phụ thân tạo ra, chỉ nghe hơi thở đã có thể cảm nhận được ma thú ở đây cường đại thế nào.”
Gràooo!
Đang nói, trong rừng cây truyền ra một tiếng rống to, sau đó, một đầu sư tử hung mãnh nhào ra.
“Chủ nhân, cẩn thận, là ma thú tôn thượng, hơn nữa…”
Hỏa phượng còn chưa nói xong, hỏa sư tử đã nhào về phía Mộ Như Nguyệt, móng vuốt sắc bén như muốn xé nát bụng nàng.
Mộ Như Nguyệt nhanh chóng lui về phía sau, ngọn lửa trên thân cửu thiên long viêm kiếm hóa thành kiếm phong mãnh liệt, chém về phía hỏa sư tử…
Hỏa sư tử lắc mình tránh thoát, sau đó ngừng chân, ánh mắt hung tàn lạnh lẽo nhìn Mộ Như Nguyệt…
“Ngươi là huyết mạch truyền nhân của tên hỗn đản Vô Vong kia, ta có thể cảm nhận được lực lượng của hắn trong cơ thể ngươi, nha đầu thúi, ta mặc kệ ngươi và hắn có quan hệ gì, chỉ cần trong cơ thể ngươi có huyết mạch của hắn thì nhất định phải chết!”
Mộ Như Nguyệt nhướng mày nhìn hỏa sư tử khổng lồ trước mắt, cười nhạt nói: “Ngươi và hắn có thù oán?”
“Hừ!” Hỏa sư tử hừ lạnh, “Tên hỗn đản kia nhốt ta ở nơi này để canh giữ cửa địa ngục, ngươi nói ta có nên hận hắn hay không? Hắn hại ta mất đi tự do, xâm phạm cuộc đời ta, bây giờ thật vất vả mới gặp huyết mạch truyền nhân của hắn đi vào nơi này, vậy ta cũng chỉ có thể trút hết thù hận lên đầu ngươi…”
“Chủ nhân.”
Đúng lúc này, thanh âm của Hỏa phượng trong linh hồn lại vang lên.
“Hiện tại, ngươi hẳn là biết vì sao lúc trước ta không chịu theo ngươi tiến vào mười tám tầng luyện ngục rồi, chính là vì trong này có không ít kẻ thù của Vô Vong chủ nhân, trước khi gặp lại Vô Vong chủ nhân, ta không muốn chết! Trước kia, hỏa sư tử này đánh lén Vô Vong chủ nhân, bị hắn ném đến đỉnh mười tám tầng luyện ngục để giữ cửa, bất quá hắn cũng coi như tự làm tự chịu, nếu hắn không đánh lén thì sao có thể bị hạn chế tự do chứ?”
Nghe vậy, Mộ Như Nguyệt khẽ gật đầu.
Khó trách lúc đó Hỏa phượng không muốn tiến vào mười tám tầng luyện ngục, thì ra là vì nguyên nhân này…
“Ta mặc kệ ngươi và hắn có thù hận gì, nhưng ta nhất định phải thông qua nơi này, nếu ngươi muốn ngăn cản, vậy… ta liền bước qua thi thể ngươi đi.”
“Ha ha ha!”
Hỏa sư tử cười phá lên, trào phúng nói: “Dựa vào ngươi sao? Nhân loại, ta thừa nhận ngươi không phải người bình thường, tuổi còn trẻ mà đã đạt đến đỉnh thần tôn, nhưng ta là tôn thượng sơ cấp, hơn nữa đây là địa bàn của ta, thực lực có thể phát huy còn mạnh hơn thế, huống chi ta còn là võ giả hệ hỏa, ngươi cho rằng lửa sẽ có tác dụng với ta sao?”
Chỉ dựa vào những điểm này đã chứng tỏ Mộ Như Nguyệt không phải là đối thủ của hắn, chỉ có thể ngồi chờ chết.
Dứt lời, nàng dứt khoát đi về hướng đỉnh mười tám tầng luyện ngục…
Lần trước đi vào nơi này, vì thực lực chưa đủ nên không thể tiến vào tầng đỉnh, nhưng hiện tại nàng đã có đủ thực lực, dĩ nhiên có thể đi vào nơi đó…
Tầng đỉnh.
Khắp không trung đều tràn ngập ngọn lửa đỏ rực.
Bạch y nữ tử dừng chân, đảo mắt nhìn mảnh rừng màu đỏ chung quanh, khẽ nhíu mày: “Nơi này không hổ là tầng đỉnh phụ thân tạo ra, chỉ nghe hơi thở đã có thể cảm nhận được ma thú ở đây cường đại thế nào.”
Gràooo!
Đang nói, trong rừng cây truyền ra một tiếng rống to, sau đó, một đầu sư tử hung mãnh nhào ra.
“Chủ nhân, cẩn thận, là ma thú tôn thượng, hơn nữa…”
Hỏa phượng còn chưa nói xong, hỏa sư tử đã nhào về phía Mộ Như Nguyệt, móng vuốt sắc bén như muốn xé nát bụng nàng.
Mộ Như Nguyệt nhanh chóng lui về phía sau, ngọn lửa trên thân cửu thiên long viêm kiếm hóa thành kiếm phong mãnh liệt, chém về phía hỏa sư tử…
Hỏa sư tử lắc mình tránh thoát, sau đó ngừng chân, ánh mắt hung tàn lạnh lẽo nhìn Mộ Như Nguyệt…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ngươi là huyết mạch truyền nhân của tên hỗn đản Vô Vong kia, ta có thể cảm nhận được lực lượng của hắn trong cơ thể ngươi, nha đầu thúi, ta mặc kệ ngươi và hắn có quan hệ gì, chỉ cần trong cơ thể ngươi có huyết mạch của hắn thì nhất định phải chết!”
Mộ Như Nguyệt nhướng mày nhìn hỏa sư tử khổng lồ trước mắt, cười nhạt nói: “Ngươi và hắn có thù oán?”
“Hừ!” Hỏa sư tử hừ lạnh, “Tên hỗn đản kia nhốt ta ở nơi này để canh giữ cửa địa ngục, ngươi nói ta có nên hận hắn hay không? Hắn hại ta mất đi tự do, xâm phạm cuộc đời ta, bây giờ thật vất vả mới gặp huyết mạch truyền nhân của hắn đi vào nơi này, vậy ta cũng chỉ có thể trút hết thù hận lên đầu ngươi…”
“Chủ nhân.”
Đúng lúc này, thanh âm của Hỏa phượng trong linh hồn lại vang lên.
“Hiện tại, ngươi hẳn là biết vì sao lúc trước ta không chịu theo ngươi tiến vào mười tám tầng luyện ngục rồi, chính là vì trong này có không ít kẻ thù của Vô Vong chủ nhân, trước khi gặp lại Vô Vong chủ nhân, ta không muốn chết! Trước kia, hỏa sư tử này đánh lén Vô Vong chủ nhân, bị hắn ném đến đỉnh mười tám tầng luyện ngục để giữ cửa, bất quá hắn cũng coi như tự làm tự chịu, nếu hắn không đánh lén thì sao có thể bị hạn chế tự do chứ?”
Nghe vậy, Mộ Như Nguyệt khẽ gật đầu.
Khó trách lúc đó Hỏa phượng không muốn tiến vào mười tám tầng luyện ngục, thì ra là vì nguyên nhân này…
“Ta mặc kệ ngươi và hắn có thù hận gì, nhưng ta nhất định phải thông qua nơi này, nếu ngươi muốn ngăn cản, vậy… ta liền bước qua thi thể ngươi đi.”
“Ha ha ha!”
Hỏa sư tử cười phá lên, trào phúng nói: “Dựa vào ngươi sao? Nhân loại, ta thừa nhận ngươi không phải người bình thường, tuổi còn trẻ mà đã đạt đến đỉnh thần tôn, nhưng ta là tôn thượng sơ cấp, hơn nữa đây là địa bàn của ta, thực lực có thể phát huy còn mạnh hơn thế, huống chi ta còn là võ giả hệ hỏa, ngươi cho rằng lửa sẽ có tác dụng với ta sao?”
Chỉ dựa vào những điểm này đã chứng tỏ Mộ Như Nguyệt không phải là đối thủ của hắn, chỉ có thể ngồi chờ chết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro