Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Đi tức mặc gia (5)
Tiêu Thất Gia
2024-07-24 19:52:40
Editor: Tường An
"Oa."
Tức Mặc Thiên Linh vừa rời khỏi, Mai Nhi rốt cuộc chịu không nổi sợ hãi, khóc rống lên: "Gia gia, ta sợ lắm..."
"Ai."
Lăng lão khẽ thở dài, đau lòng ôm Mai Nhi vào lòng: "Mai Nhi, gia gia có lỗi với ngươi, thiếu chủ là hi vọng của toàn bộ giao nhân tộc chúng ta, cho nên, dù phải mạo hiểm liên lụy các ngươi, lúc ấy ta cũng nhất quyết cứu hắn ra ngoài, nếu không có thiếu chủ, có lẽ chẳng bao lâu nữa, cả giao nhân tộc sẽ bị hủy trong tay Tức Mặc gia..."
Mai Nhi ngẩng mặt lên, khẽ cắn môi, thân thể nho nhỏ còn run rẩy không ngừng: "Thiếu chủ ca ca không thể chết được, cho nên, Mai Nhi không trách gia gia."
"Mai Nhi."
Trái tim Lăng lão thắt lại, trung hiếu không thể lưỡng toàn, vì an nguy của thiếu chủ, hắn chỉ có thể hi sinh người thân...
Một giọt nước mắt chảy xuôi trên gương mặt già nua, nhỏ xuống đầu Mai Nhi.
Mai Nhi ngẩng đầu, nhẹ nhàng lau nước mắt cho Lăng lão, nói: "Gia gia đừng khóc, Mai Nhi cam đoan sẽ không sợ hãi, thiếu chủ ca ca sẽ báo thù cho Mai Nhi..."
"Mai Nhi, gia gia cũng tin tưởng thiếu chủ, hắn nhất định sẽ báo thù cho chúng ta..."
Nhất thời, bầu không khí trong nhà lao trở nên nặng nề.
Ngày đó, bọn họ lựa chọn bất chấp tất cả cứu thiếu chủ ra ngoài, cũng đã lường trước sẽ có ngày hôm nay, cho nên, trong lòng bọn họ đã sớm có chuẩn bị...
Cũng không oán không hối!
---------------
Hôm sau.
Trên quảng trường chật kín người.
Hầu hết các gia tộc quyền quý ở giao nhân tộc đều đã đến, còn có vô số quần chúng đến chứng kiến...
Mọi người bị một đám hộ vệ áp giải tiến vào quảng trường, vẻ mặt thấy chết không sờn...
Tức Mặc Thiên Linh nhìn Lăng lão bị giải đến, đáy mắt ẩn chứa lãnh ý.
Không ngờ tính tình lão già này vẫn quật cường như thế, thà chết cũng không chịu nói ra tung tích Y Tư, một khi đã như vậy, giữ lại hắn cũng không có tác dụng gì, để hắn xuống địa ngục đưa tin đi.
"Lăng lão, ngươi còn có lời gì muốn nói không?"
Tức Mặc Thiên Linh cười lạnh, mặt không biểu tình nhìn Lăng lão.
Thần sắc Lăng lão đạm mạc, thanh âm lạnh lẽo: "Tức Mặc Thiên Linh, sẽ có ngày Tức Mặc gia các ngươi phải trả giá vì hành vi của mình, thiếu chủ sẽ báo thù cho chúng ta!"
"Ha ha ha!"
Tức Mặc Thiên Linh cười phá lên, một lúc lâu sau mới ngưng cười, lạnh giọng nói: "Lăng lão, tới bây giờ mà ngươi còn muốn ngụy biện sao? Thế nhưng nhắc đến thiếu chủ, nếu không phải các ngươi phản bội thì sao Y gia lại bị diệt? Thiếu chủ cũng bỏ mạng? Tất cả đều là sai lầm của các ngươi! Hôm nay, ta sẽ giải quyết các ngươi trước mặt mọi người, báo thù rửa hận cho thiếu chủ và Y gia đã mất!"
Lăng lão ngẩn ra, khẽ nhắm mắt lại, không hề nhìn Tức Mặc Thiên Linh lần nào nữa.
"Có điều, Lăng lão, ngươi muốn ta bắt đầu từ ai đây? Hay là bắt đầu từ phụ nhân trước đi!"
Tức Mặc Thiên Linh phất tay, ánh mắt âm độc.
Nhận được hiệu lệnh, võ giả cầm trường kiếm đi đến bên cạnh một vị phụ nhân, thân thể vị phụ nhân kia khẽ run lên, còn chưa kịp mở miệng, trường kiếm đã đâm sâu vào cơ thể nàng.
Phụt!
Thời điểm rút trường kiếm ra, máu tươi bắn tung tóe, nhiễm đỏ cả mặt đất...
"Nương!"
Một tiếng thét tê tâm liệt phế vang lên, mang theo sự phẫn nộ: "Đám hỗn đản các ngươi dám giết mẫu thân ta, các ngươi nhất định sẽ chết không tử tế! Dù ta thành quỷ cũng sẽ khong buông tha các ngươi, a a a!!!"
"Oa."
Tức Mặc Thiên Linh vừa rời khỏi, Mai Nhi rốt cuộc chịu không nổi sợ hãi, khóc rống lên: "Gia gia, ta sợ lắm..."
"Ai."
Lăng lão khẽ thở dài, đau lòng ôm Mai Nhi vào lòng: "Mai Nhi, gia gia có lỗi với ngươi, thiếu chủ là hi vọng của toàn bộ giao nhân tộc chúng ta, cho nên, dù phải mạo hiểm liên lụy các ngươi, lúc ấy ta cũng nhất quyết cứu hắn ra ngoài, nếu không có thiếu chủ, có lẽ chẳng bao lâu nữa, cả giao nhân tộc sẽ bị hủy trong tay Tức Mặc gia..."
Mai Nhi ngẩng mặt lên, khẽ cắn môi, thân thể nho nhỏ còn run rẩy không ngừng: "Thiếu chủ ca ca không thể chết được, cho nên, Mai Nhi không trách gia gia."
"Mai Nhi."
Trái tim Lăng lão thắt lại, trung hiếu không thể lưỡng toàn, vì an nguy của thiếu chủ, hắn chỉ có thể hi sinh người thân...
Một giọt nước mắt chảy xuôi trên gương mặt già nua, nhỏ xuống đầu Mai Nhi.
Mai Nhi ngẩng đầu, nhẹ nhàng lau nước mắt cho Lăng lão, nói: "Gia gia đừng khóc, Mai Nhi cam đoan sẽ không sợ hãi, thiếu chủ ca ca sẽ báo thù cho Mai Nhi..."
"Mai Nhi, gia gia cũng tin tưởng thiếu chủ, hắn nhất định sẽ báo thù cho chúng ta..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhất thời, bầu không khí trong nhà lao trở nên nặng nề.
Ngày đó, bọn họ lựa chọn bất chấp tất cả cứu thiếu chủ ra ngoài, cũng đã lường trước sẽ có ngày hôm nay, cho nên, trong lòng bọn họ đã sớm có chuẩn bị...
Cũng không oán không hối!
---------------
Hôm sau.
Trên quảng trường chật kín người.
Hầu hết các gia tộc quyền quý ở giao nhân tộc đều đã đến, còn có vô số quần chúng đến chứng kiến...
Mọi người bị một đám hộ vệ áp giải tiến vào quảng trường, vẻ mặt thấy chết không sờn...
Tức Mặc Thiên Linh nhìn Lăng lão bị giải đến, đáy mắt ẩn chứa lãnh ý.
Không ngờ tính tình lão già này vẫn quật cường như thế, thà chết cũng không chịu nói ra tung tích Y Tư, một khi đã như vậy, giữ lại hắn cũng không có tác dụng gì, để hắn xuống địa ngục đưa tin đi.
"Lăng lão, ngươi còn có lời gì muốn nói không?"
Tức Mặc Thiên Linh cười lạnh, mặt không biểu tình nhìn Lăng lão.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thần sắc Lăng lão đạm mạc, thanh âm lạnh lẽo: "Tức Mặc Thiên Linh, sẽ có ngày Tức Mặc gia các ngươi phải trả giá vì hành vi của mình, thiếu chủ sẽ báo thù cho chúng ta!"
"Ha ha ha!"
Tức Mặc Thiên Linh cười phá lên, một lúc lâu sau mới ngưng cười, lạnh giọng nói: "Lăng lão, tới bây giờ mà ngươi còn muốn ngụy biện sao? Thế nhưng nhắc đến thiếu chủ, nếu không phải các ngươi phản bội thì sao Y gia lại bị diệt? Thiếu chủ cũng bỏ mạng? Tất cả đều là sai lầm của các ngươi! Hôm nay, ta sẽ giải quyết các ngươi trước mặt mọi người, báo thù rửa hận cho thiếu chủ và Y gia đã mất!"
Lăng lão ngẩn ra, khẽ nhắm mắt lại, không hề nhìn Tức Mặc Thiên Linh lần nào nữa.
"Có điều, Lăng lão, ngươi muốn ta bắt đầu từ ai đây? Hay là bắt đầu từ phụ nhân trước đi!"
Tức Mặc Thiên Linh phất tay, ánh mắt âm độc.
Nhận được hiệu lệnh, võ giả cầm trường kiếm đi đến bên cạnh một vị phụ nhân, thân thể vị phụ nhân kia khẽ run lên, còn chưa kịp mở miệng, trường kiếm đã đâm sâu vào cơ thể nàng.
Phụt!
Thời điểm rút trường kiếm ra, máu tươi bắn tung tóe, nhiễm đỏ cả mặt đất...
"Nương!"
Một tiếng thét tê tâm liệt phế vang lên, mang theo sự phẫn nộ: "Đám hỗn đản các ngươi dám giết mẫu thân ta, các ngươi nhất định sẽ chết không tử tế! Dù ta thành quỷ cũng sẽ khong buông tha các ngươi, a a a!!!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro