Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Lần nữa đột phá (4)
Tiêu Thất Gia
2024-07-24 19:52:40
Editor: Tường An
Lúc này, Mộ Như Nguyệt đang ở trong sân, tay cầm một xấp tư liệu, toàn thân lười nhác dựa vào Dạ Vô Trần, nhẹ nhàng lật xem tư liệu trong tay.
Từ đầu đến cuối, ánh mắt Dạ Vô Trần luôn chăm chú nhìn nàng, nụ cười trên môi ngày càng đậm.
Đã bao lâu rồi?
Từ năm đó rời khỏi Quỷ Vương phủ, bọn họ đã bao lâu không được sống thích ý như hiện giờ? Hắn thật hi vọng thời gian cứ dừng lại tại đây, tại nơi này, chỉ có hắn và nàng...
Đáng tiếc không được như mong muốn, một thanh âm kinh hỉ đột nhiên truyền đến, quấy rầy bầu không khí tốt đẹp này.
"Đại sư, ta vừa luyện được một viên Thần nguyên đan, độ dung hợp đã đạt tới 90%!" Hải Uy bước nhanh tới, vẻ mặt tràn đầy vui sướng.
Trời biết, đối với đan dược sư mà nói, độ dung hợp quan trọng đến mức nào, ngay cả sư phụ hắn cũng chỉ đạt 93%, hẳn chẳng qua mới mấy ngày ngắn ngủi đã tăng độ dung hợp lên tới 90% rồi...
Cho dù là sư phụ cũng không thể làm hắn biến hóa lớn đến thế.
"Ân", Mộ Như Nguyệt nhướng mày, nhàn nhạt cười nói, "Tiếp theo ta sẽ nâng cao thực lực cho phủ quận chủ, cho nên ta muốn ngươi hỗ trợ luyện một số đan dược, còn về phần luyện đan dược gì, Khổng Phàm sẽ với ngươi."
Hải Uy sửng sốt, sờ sờ đầu nói: "Vậy còn đại sư?"
"Ta và Vô Trần đều phải bế quan đột phá!"
Trên đời này chỉ có linh thạch là thứ sau khi võ giả hấp thu sẽ không để lại bất kì di chứng nào! Hiện tại trong tay nàng đã có linh thạch cao cấp, như vậy có thể trực tiếp đột phá từ thần tướng cao cấp lên thần vương sơ cấp.
------------------Trong phòng, gió nhẹ thổi qua, màn rèm xẹt qua dung nhan nữ tử.
Lúc này nữ tử nhắm chặt hai mắt, trong tay cầm một khối linh thạch to, lực lượng từ linh thạch theo hô hấp lỗ chân lông nạp vào cơ thể, nhanh chóng được đan điền hấp thu...
Bỗng nhiên, trên người nữ tử bùng lên lực lượng cường đại, lấy khí thế sét đánh khuếch tán ra xung quanh, sau đó cũng không biến mất mà ngược lại ngày càng mạnh hơn...
"Hô." Thật lâu sau, nữ tử mở mắt ra, thở phào một hơi, nói: "Hấp thu nửa tháng, cuối cùng cũng hấp thu hết lực lượng trong linh thạch, rốt cuộc đã đột phá thần vương sơ cấp rồi, tuy vẫn còn chín viên linh thạch cao cấp, nhưng nếu đột phá quá nhanh căn cơ sẽ không ổn, có điều, không biết hiện tại Vô Trần đột phá đến cấp gì..."
Mộ Như Nguyệt chỉ có cảm giác, nam nhân kia nhất định sẽ mạnh hơn nàng, tuyệt đối không thể kém hơn!
"Hiện tại cũng là lúc ta nên tăng trình độ luyện đan của mình lên."
Mộ Như Nguyệt hít sâu một hơi, thong thả đứng dậy bước ra cửa...
Đột phá trình độ đan dược sư cũng tốn mất nửa tháng, cho nên chờ đến khi nàng xuất quan thì đã qua hơn một tháng.
Trong một tháng này, Hải Uy luyện chế rất nhiều loại đan dược khác nhau, suốt ngày đóng cửa mà luyện. Còn đoàn dong binh vương bát chưa từng được nhìn thấy nhiều đan dược như vậy, tò mò vây quanh Hải Uy, ánh mắt tràn ngập sùng bái.
Nhưng bọn họ càng thiết tha sùng bái chính là Mộ Như Nguyệt.
Có thể chiêu mộ được đan dược sư như vậy vào tay, bọn họ đi theo nàng, có lẽ là may mắn lớn nhất đời này....
"Đại sư!" Hải Uy vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Mộ Như Nguyệt, hai mắt sáng lên, bước nhanh ra ngoài: "Ngươi xuất quan rồi?"
"Ân." Mộ Như Nguyệt gật gật đầu.
Lúc này, Mộ Như Nguyệt đang ở trong sân, tay cầm một xấp tư liệu, toàn thân lười nhác dựa vào Dạ Vô Trần, nhẹ nhàng lật xem tư liệu trong tay.
Từ đầu đến cuối, ánh mắt Dạ Vô Trần luôn chăm chú nhìn nàng, nụ cười trên môi ngày càng đậm.
Đã bao lâu rồi?
Từ năm đó rời khỏi Quỷ Vương phủ, bọn họ đã bao lâu không được sống thích ý như hiện giờ? Hắn thật hi vọng thời gian cứ dừng lại tại đây, tại nơi này, chỉ có hắn và nàng...
Đáng tiếc không được như mong muốn, một thanh âm kinh hỉ đột nhiên truyền đến, quấy rầy bầu không khí tốt đẹp này.
"Đại sư, ta vừa luyện được một viên Thần nguyên đan, độ dung hợp đã đạt tới 90%!" Hải Uy bước nhanh tới, vẻ mặt tràn đầy vui sướng.
Trời biết, đối với đan dược sư mà nói, độ dung hợp quan trọng đến mức nào, ngay cả sư phụ hắn cũng chỉ đạt 93%, hẳn chẳng qua mới mấy ngày ngắn ngủi đã tăng độ dung hợp lên tới 90% rồi...
Cho dù là sư phụ cũng không thể làm hắn biến hóa lớn đến thế.
"Ân", Mộ Như Nguyệt nhướng mày, nhàn nhạt cười nói, "Tiếp theo ta sẽ nâng cao thực lực cho phủ quận chủ, cho nên ta muốn ngươi hỗ trợ luyện một số đan dược, còn về phần luyện đan dược gì, Khổng Phàm sẽ với ngươi."
Hải Uy sửng sốt, sờ sờ đầu nói: "Vậy còn đại sư?"
"Ta và Vô Trần đều phải bế quan đột phá!"
Trên đời này chỉ có linh thạch là thứ sau khi võ giả hấp thu sẽ không để lại bất kì di chứng nào! Hiện tại trong tay nàng đã có linh thạch cao cấp, như vậy có thể trực tiếp đột phá từ thần tướng cao cấp lên thần vương sơ cấp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
------------------Trong phòng, gió nhẹ thổi qua, màn rèm xẹt qua dung nhan nữ tử.
Lúc này nữ tử nhắm chặt hai mắt, trong tay cầm một khối linh thạch to, lực lượng từ linh thạch theo hô hấp lỗ chân lông nạp vào cơ thể, nhanh chóng được đan điền hấp thu...
Bỗng nhiên, trên người nữ tử bùng lên lực lượng cường đại, lấy khí thế sét đánh khuếch tán ra xung quanh, sau đó cũng không biến mất mà ngược lại ngày càng mạnh hơn...
"Hô." Thật lâu sau, nữ tử mở mắt ra, thở phào một hơi, nói: "Hấp thu nửa tháng, cuối cùng cũng hấp thu hết lực lượng trong linh thạch, rốt cuộc đã đột phá thần vương sơ cấp rồi, tuy vẫn còn chín viên linh thạch cao cấp, nhưng nếu đột phá quá nhanh căn cơ sẽ không ổn, có điều, không biết hiện tại Vô Trần đột phá đến cấp gì..."
Mộ Như Nguyệt chỉ có cảm giác, nam nhân kia nhất định sẽ mạnh hơn nàng, tuyệt đối không thể kém hơn!
"Hiện tại cũng là lúc ta nên tăng trình độ luyện đan của mình lên."
Mộ Như Nguyệt hít sâu một hơi, thong thả đứng dậy bước ra cửa...
Đột phá trình độ đan dược sư cũng tốn mất nửa tháng, cho nên chờ đến khi nàng xuất quan thì đã qua hơn một tháng.
Trong một tháng này, Hải Uy luyện chế rất nhiều loại đan dược khác nhau, suốt ngày đóng cửa mà luyện. Còn đoàn dong binh vương bát chưa từng được nhìn thấy nhiều đan dược như vậy, tò mò vây quanh Hải Uy, ánh mắt tràn ngập sùng bái.
Nhưng bọn họ càng thiết tha sùng bái chính là Mộ Như Nguyệt.
Có thể chiêu mộ được đan dược sư như vậy vào tay, bọn họ đi theo nàng, có lẽ là may mắn lớn nhất đời này....
"Đại sư!" Hải Uy vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Mộ Như Nguyệt, hai mắt sáng lên, bước nhanh ra ngoài: "Ngươi xuất quan rồi?"
"Ân." Mộ Như Nguyệt gật gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro