Tuyệt Sắc Độc Phi: Hàn Vương Mặt Lạnh Sủng Ngạo Kiều
Vượt Qua Ngàn Năm Để Gặp Chàng
Hội Vân Châu
2024-07-20 20:57:53
Suy nghĩ đầu tiên của Mặc Linh Tê là tìm điện thoại di động báo cảnh sát, nhưng nàng còn chưa sờ tay vào túi đã phát hiện có một con rắn màu đỏ đen đan xen đang bò dọc theo cành cây. Rắn độc vừa mới đụng vào mu bàn chân trần trụi của Mặc Linh Tê, trong mắt Mặc Linh Tê thình lình xuất hiện màn hình radar và trong đầu hiện lên một chuỗi số liệu: "Xích Hắc Xà, độc tính cấp bốn, người trúng độc tứ chi tê liệt, tắc nghẽn mạch máu, sẽ chết sau 72 giờ. Thuốc giải độc: 50 mét về phía bắc, cỏ Xích Mộc. Hộp thuốc số 1-21 có huyết thanh."
Mặc Linh Tê mừng rỡ. Đây chính là D17, là không gian giải độc bốn chiều mà quốc gia phải tốn vô số tiền tài để tạo ra, qua một tháng dung hợp thì rốt cuộc đã có thể dùng được!
D17 không chỉ có thể chứa vật phẩm mà còn cảm nhận diện các loại cây cỏ trong vòng bán kính năm trăm mét. Chỉ cần là độc tố mà nó từng ghi chép lại, khi vật chủ tiếp xúc với người trúng độc, D17 sẽ bắt đầu lấy vật chủ làm trung tâm, tự động tìm kiếm thuốc giải độc trong phạm vi năm trăm mét xung quanh.
Điều này tuân theo nguyên lý trong vòng trăm bước tất có tương khắc. Hơn nữa, D17 còn có thể phân tích ra thành phần độc tố phức tạp trong thời gian ngắn nhất, lợi dụng dược liệu hiện có để pha trộn thích hợp và tạo ra thuốc giải độc có hiệu quả nhanh nhất và ít tác dụng phụ nhất.
Mặc Linh Tê đã nhờ vào phương pháp châm cứu giải độc cao siêu mà đạt được tư cách để D17 ký túc, trở thành vật chủ nó.
Không đợi Mặc Linh Tê vui vẻ xong, con Xích Hắc Xà đang thè ra chiếc lưỡi hồng kia đã bò lên bắp chân của nàng. Thật ra nàng cũng không sợ rắn, chỉ là cái lạnh bất thình lình này khiến nàng giật mình và giãy dụa một cái. Một tiếng răng rắc vang lên, cành cây lập tức bị gãy, Mặc Linh Tê rơi thẳng xuống vực sâu bên dưới.
"A..." Mặc Linh Tê hét to, theo đà rơi xuống và vô hạn kinh hãi, lại có một ít trí nhớ kỳ quái đang nhanh chóng tràn ngập đại não Mặc Linh Tê.
Hóa ra nàng đã xuyên không.
Nàng xuyên vào người một nữ tử cũng gọi là Mặc Linh Tê, là thứ nữ của thái y viện đương triều Mặc Nguyên Chính, là Đại tiểu thư của Mặc gia.
Hơn nữa, Mặc Đại tiểu thư này cũng quá thê thảm. Mặc Nguyên Chính có một thê hai thiếp. Thật ra mẹ đẻ của Mặc Linh Tê vốn là chính thê của Mặc Nguyên Chính, nhưng khi sinh Mặc Linh Tê, nàng vì khó sinh mà chết. Sau đó, Mặc Nguyên Chính lại vì có công trị liệu Thái hậu nên được Thái hậu tứ hôn, cưới Vĩnh Ninh quận chúa. Từ đó, hắn vinh quang thăng chức làm Trưởng Thái y viện. Quận chúa gả đi đương nhiên không thể làm người tái giá, vì thế Mặc Nguyên Chính không chút do dự xoá tên mẹ đẻ Mặc Linh Tê khỏi gia phả.
Vĩnh Ninh quận chúa mỗi lần nhìn thấy Mặc Linh Tê sẽ nghĩ đến bản thân mình thực tế là tái giá, đương nhiên sẽ không cho nàng sắc mặt tốt gì. Còn Mặc Linh Tê lại bởi vì tướng mạo xấu xí mà không được Mặc Nguyên Chính yêu thích. Nàng không có mẫu tộc che chở, cuộc sống có thể nói là vô cùng thê thảm, ngay cả một nha đầu trong phòng Nhị tiểu thư cũng không bằng.
Từ bỏ một người đã qua đời, hắn thế mà cũng làm được chuyện này. Mặc Linh Tê bị đoạn ký ức này tràn vào làm cho thất thần, thiếu chút nữa đã quên mất mình còn đang rơi xuống.
Ngay khi nàng vừa mới phục hồi tinh thần và đang muốn sợ hãi, lại bùm một phát rơi vào trong hồ nước lạnh băng.
Trong lúc bối rối, Mặc Linh Tê quơ loạn khắp nơi, bỗng nhiên bên hông không biết bị cái gì trói chặt. Mặc Linh Tê không thể mở mắt ra ở trong nước, cũng không dám nhìn xem đó là thứ gì, chỉ có thể vung loạn tay chân.
Một lúc sau, Mặc Linh Tê cảm nhận được cơ thể mình đang bị một lực lượng nào đó ôm lấy lao ra khỏi hồ nước, trong nháy mắt rơi xuống bờ.
“Muốn chết à!”
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến từ đỉnh đầu, Mặc Linh Tê vừa nghe giọng nói của con người, nhanh chóng mở mắt nhìn một cái, nhưng cái nhìn này đã khiến Mặc Linh Tê lập tức biến thành bộ dáng si mê.
Nam tử trước mắt có ngũ quan lập thể tuấn mỹ như đao khắc, cả người phát ra một loại khí chất vương giả uy chấn thiên hạ, trên gương mặt tuấn mỹ lúc này đang bốc lên một tia tức giận.
"Ngươi… thật… đẹp..." Mặc Linh Tê như bị ma xui quỷ khiến mà nói ra một câu như vậy.
Nam tử vô cùng chán ghét ánh mắt si mê này của Mặc Linh Tê, nghe được lời của nàng thì càng thêm tức giận đùng đùng. Hắn vừa định giơ tay giải quyết nữ tử trước mặt liền cảm nhận được một luồng tà hỏa đang thiêu đốt lục phủ ngũ tạng của hắn.
Mặc Linh Tê giống như con bạch tuộc được treo trên người nam tử, tức khắc cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của nam tử cao đến bất thường. Nàng vội vàng nhảy xuống, nam tử bị sức lực của nàng đụng ngã ra đất.
Sau khi khoảng cách giữa hai người được kéo ra, Mặc Linh Tê mới thấy rõ thì ra nam tử này đang khỏa thân...
Mặc Linh Tê mừng rỡ. Đây chính là D17, là không gian giải độc bốn chiều mà quốc gia phải tốn vô số tiền tài để tạo ra, qua một tháng dung hợp thì rốt cuộc đã có thể dùng được!
D17 không chỉ có thể chứa vật phẩm mà còn cảm nhận diện các loại cây cỏ trong vòng bán kính năm trăm mét. Chỉ cần là độc tố mà nó từng ghi chép lại, khi vật chủ tiếp xúc với người trúng độc, D17 sẽ bắt đầu lấy vật chủ làm trung tâm, tự động tìm kiếm thuốc giải độc trong phạm vi năm trăm mét xung quanh.
Điều này tuân theo nguyên lý trong vòng trăm bước tất có tương khắc. Hơn nữa, D17 còn có thể phân tích ra thành phần độc tố phức tạp trong thời gian ngắn nhất, lợi dụng dược liệu hiện có để pha trộn thích hợp và tạo ra thuốc giải độc có hiệu quả nhanh nhất và ít tác dụng phụ nhất.
Mặc Linh Tê đã nhờ vào phương pháp châm cứu giải độc cao siêu mà đạt được tư cách để D17 ký túc, trở thành vật chủ nó.
Không đợi Mặc Linh Tê vui vẻ xong, con Xích Hắc Xà đang thè ra chiếc lưỡi hồng kia đã bò lên bắp chân của nàng. Thật ra nàng cũng không sợ rắn, chỉ là cái lạnh bất thình lình này khiến nàng giật mình và giãy dụa một cái. Một tiếng răng rắc vang lên, cành cây lập tức bị gãy, Mặc Linh Tê rơi thẳng xuống vực sâu bên dưới.
"A..." Mặc Linh Tê hét to, theo đà rơi xuống và vô hạn kinh hãi, lại có một ít trí nhớ kỳ quái đang nhanh chóng tràn ngập đại não Mặc Linh Tê.
Hóa ra nàng đã xuyên không.
Nàng xuyên vào người một nữ tử cũng gọi là Mặc Linh Tê, là thứ nữ của thái y viện đương triều Mặc Nguyên Chính, là Đại tiểu thư của Mặc gia.
Hơn nữa, Mặc Đại tiểu thư này cũng quá thê thảm. Mặc Nguyên Chính có một thê hai thiếp. Thật ra mẹ đẻ của Mặc Linh Tê vốn là chính thê của Mặc Nguyên Chính, nhưng khi sinh Mặc Linh Tê, nàng vì khó sinh mà chết. Sau đó, Mặc Nguyên Chính lại vì có công trị liệu Thái hậu nên được Thái hậu tứ hôn, cưới Vĩnh Ninh quận chúa. Từ đó, hắn vinh quang thăng chức làm Trưởng Thái y viện. Quận chúa gả đi đương nhiên không thể làm người tái giá, vì thế Mặc Nguyên Chính không chút do dự xoá tên mẹ đẻ Mặc Linh Tê khỏi gia phả.
Vĩnh Ninh quận chúa mỗi lần nhìn thấy Mặc Linh Tê sẽ nghĩ đến bản thân mình thực tế là tái giá, đương nhiên sẽ không cho nàng sắc mặt tốt gì. Còn Mặc Linh Tê lại bởi vì tướng mạo xấu xí mà không được Mặc Nguyên Chính yêu thích. Nàng không có mẫu tộc che chở, cuộc sống có thể nói là vô cùng thê thảm, ngay cả một nha đầu trong phòng Nhị tiểu thư cũng không bằng.
Từ bỏ một người đã qua đời, hắn thế mà cũng làm được chuyện này. Mặc Linh Tê bị đoạn ký ức này tràn vào làm cho thất thần, thiếu chút nữa đã quên mất mình còn đang rơi xuống.
Ngay khi nàng vừa mới phục hồi tinh thần và đang muốn sợ hãi, lại bùm một phát rơi vào trong hồ nước lạnh băng.
Trong lúc bối rối, Mặc Linh Tê quơ loạn khắp nơi, bỗng nhiên bên hông không biết bị cái gì trói chặt. Mặc Linh Tê không thể mở mắt ra ở trong nước, cũng không dám nhìn xem đó là thứ gì, chỉ có thể vung loạn tay chân.
Một lúc sau, Mặc Linh Tê cảm nhận được cơ thể mình đang bị một lực lượng nào đó ôm lấy lao ra khỏi hồ nước, trong nháy mắt rơi xuống bờ.
“Muốn chết à!”
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến từ đỉnh đầu, Mặc Linh Tê vừa nghe giọng nói của con người, nhanh chóng mở mắt nhìn một cái, nhưng cái nhìn này đã khiến Mặc Linh Tê lập tức biến thành bộ dáng si mê.
Nam tử trước mắt có ngũ quan lập thể tuấn mỹ như đao khắc, cả người phát ra một loại khí chất vương giả uy chấn thiên hạ, trên gương mặt tuấn mỹ lúc này đang bốc lên một tia tức giận.
"Ngươi… thật… đẹp..." Mặc Linh Tê như bị ma xui quỷ khiến mà nói ra một câu như vậy.
Nam tử vô cùng chán ghét ánh mắt si mê này của Mặc Linh Tê, nghe được lời của nàng thì càng thêm tức giận đùng đùng. Hắn vừa định giơ tay giải quyết nữ tử trước mặt liền cảm nhận được một luồng tà hỏa đang thiêu đốt lục phủ ngũ tạng của hắn.
Mặc Linh Tê giống như con bạch tuộc được treo trên người nam tử, tức khắc cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của nam tử cao đến bất thường. Nàng vội vàng nhảy xuống, nam tử bị sức lực của nàng đụng ngã ra đất.
Sau khi khoảng cách giữa hai người được kéo ra, Mặc Linh Tê mới thấy rõ thì ra nam tử này đang khỏa thân...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro