Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn
Dược tễ của quỷ y
Phượng Quỳnh
2024-07-24 17:19:14
“Cái gì?”
Tộc lão bên cạnh và những người khác vừa nghe thấy lời này liền bước tới, chỉ là không đợi bọn họ lại gần thì lão thái gia đã cản lại.
“Đều đứng đó đừng cử động!”
Lão thái gia vừa nói mọi người lập tức đứng lại rồi nhìn vào cái lọ trong tay ông và tờ giấy trong tay lão Lâm, muốn nói gì đó nhưng dưới ánh mắt của lão thái gia ai cũng không mở miệng, không cử động, cả đại sảnh trở nên yên lặng.
“Cứ làm loạn lên thế còn ra thể thống gì? Nếu như làm dược tễ rơi úp xuống đất thì phải làm sao?” Lão thái gia tức giận nói, trừng mắt nhìn bọn họ: “Đều trở về chỗ ngồi đi.”
“Vâng.”
Mặt mọi người nóng lên, thấy mình hơi thất thố nên cúi đầu xuống nhao một tiếng rồi quay lại ngồi xuống ghế, hai mắt đều nhìn vào lão thái gia.
Nhìn thấy bọn họ ngồi xuống rồi lão thái gia mới ho nhẹ một tiếng: “Những lọ dược tễ này tuy giống với lọ đặc biệt của Quỷ Y nhưng dược tễ bên trong lại không rõ lắm, dù sao thì ở đây cũng có một trăm lọ dược tễ nếu đúng là dược tễ của Quỷ Y thì quả thực không phải chuyện đùa.”
Giọng ông vừa ngớt hướng ánh mắt sắc bén qua mọi người: “Hôm nay mọi người ở đây đều nghe cả rồi, tự biết là tốt rồi, cũng đừng nói với người nhà, nếu đúng là dược tễ của Quỷ Y tin tức này bị truyền ra ngoài ắt sẽ gây họa cho Lâm gia ta, nhưng chỉ cần chúng ta vận dụng tốt sẽ là một bước ngoặt lớn với Lâm gia chúng ta.” Nói xong lời cuối giọng của ông cũng khẽ run lên.
Mọi người nhìn nhau gật đầu đáp: “Vâng, chúng ta biết rồi, nhất định sẽ không tiết lộ ra ngoài.”
“Ừm.” Lão thái gia gật đầu hỏi: “Lão đại, lúc họ đưa sính lễ tới không nói là dược tễ gì ư?”
Lâm Bác Hằng có chút xấu hổ lắc đầu: “Con cứ nghĩ là dược tễ thông thường, không để ý cũng không hỏi nhiều ạ.”
“Dược tễ của Quỷ Y có rất nhiều loại, mỗi loại đều khác biệt, đại ca, trên dưới hai tầng này đều giống nhau chứ? Huynh mở ra xem được không?” Lâm lão nhị nhìn Lâm Bác Hằng nói.
“Vậy thì mở tầng dưới ra, cũng thật là, đưa sính lễ tới mà các ngươi cũng không hỏi một tiếng.” Lão thái gia trừng mắt ý bảo ông gỡ tầng trên xuống.
Lâm Bác Hằng nghe lời bước lên, gỡ tầng trên ra, lộ ra một lớp tầng dưới mới phát hiện có một tờ giấy, cầm lên xem thần sắc kích động trình cho phụ thân xem: “Phụ thân, người xem, cái này, đây đều có viết cả.”
Lão thái gia cầm lấy xem, tay không khỏi run lên, cả khuôn mặt đều đỏ cả, không ngừng kích động: “Tốt tốt tốt! Tốt quá rồi! Tốt quá rồi! Hahahaha...”
“Lão thái gia, trên đó viết gì vậy ạ?” Một vị tộc lão hỏi.
“Trên này viết trong rương này có năm mươi dược tễ tăng cấp, ngoài ra còn có dược tễ trị nội thương ngoại thương và giải độc... gồm năm loại, mỗi loại mười lọ, tổng cộng có một trăm lọ dược tễ, tất cả đều do Quỷ Y tự tay điều chế.”
Lão thái gia kích động nói, gương mặt quái lạ hỏi: “Rốt cược sao họ lại có nhiều dược tễ như vậy? Một trăm lọ dược tễ này chính là một trăm rương sính lễ kia không thể nào sánh bằng, đúng là quá hào phóng rồi, Lâm gia ta thật có phúc! Hahahaha...”
Nhìn thấy gương mặt kích động của gia gia lại thấy tộc lão, phụ thân và mấy vị thúc thúc đều hưng phấn trò chuyện, Lâm Chí Hằng suy nghĩ một chút, nhìn mọi người có chút sát khí: “Chuyện đó, gia gia, đây là sính lễ của cô cô.”
Lời này vừa dứt, đại sảnh bỗng yên tĩnh, bầu không khí lập tức trở nên quái lạ...
Tộc lão bên cạnh và những người khác vừa nghe thấy lời này liền bước tới, chỉ là không đợi bọn họ lại gần thì lão thái gia đã cản lại.
“Đều đứng đó đừng cử động!”
Lão thái gia vừa nói mọi người lập tức đứng lại rồi nhìn vào cái lọ trong tay ông và tờ giấy trong tay lão Lâm, muốn nói gì đó nhưng dưới ánh mắt của lão thái gia ai cũng không mở miệng, không cử động, cả đại sảnh trở nên yên lặng.
“Cứ làm loạn lên thế còn ra thể thống gì? Nếu như làm dược tễ rơi úp xuống đất thì phải làm sao?” Lão thái gia tức giận nói, trừng mắt nhìn bọn họ: “Đều trở về chỗ ngồi đi.”
“Vâng.”
Mặt mọi người nóng lên, thấy mình hơi thất thố nên cúi đầu xuống nhao một tiếng rồi quay lại ngồi xuống ghế, hai mắt đều nhìn vào lão thái gia.
Nhìn thấy bọn họ ngồi xuống rồi lão thái gia mới ho nhẹ một tiếng: “Những lọ dược tễ này tuy giống với lọ đặc biệt của Quỷ Y nhưng dược tễ bên trong lại không rõ lắm, dù sao thì ở đây cũng có một trăm lọ dược tễ nếu đúng là dược tễ của Quỷ Y thì quả thực không phải chuyện đùa.”
Giọng ông vừa ngớt hướng ánh mắt sắc bén qua mọi người: “Hôm nay mọi người ở đây đều nghe cả rồi, tự biết là tốt rồi, cũng đừng nói với người nhà, nếu đúng là dược tễ của Quỷ Y tin tức này bị truyền ra ngoài ắt sẽ gây họa cho Lâm gia ta, nhưng chỉ cần chúng ta vận dụng tốt sẽ là một bước ngoặt lớn với Lâm gia chúng ta.” Nói xong lời cuối giọng của ông cũng khẽ run lên.
Mọi người nhìn nhau gật đầu đáp: “Vâng, chúng ta biết rồi, nhất định sẽ không tiết lộ ra ngoài.”
“Ừm.” Lão thái gia gật đầu hỏi: “Lão đại, lúc họ đưa sính lễ tới không nói là dược tễ gì ư?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Bác Hằng có chút xấu hổ lắc đầu: “Con cứ nghĩ là dược tễ thông thường, không để ý cũng không hỏi nhiều ạ.”
“Dược tễ của Quỷ Y có rất nhiều loại, mỗi loại đều khác biệt, đại ca, trên dưới hai tầng này đều giống nhau chứ? Huynh mở ra xem được không?” Lâm lão nhị nhìn Lâm Bác Hằng nói.
“Vậy thì mở tầng dưới ra, cũng thật là, đưa sính lễ tới mà các ngươi cũng không hỏi một tiếng.” Lão thái gia trừng mắt ý bảo ông gỡ tầng trên xuống.
Lâm Bác Hằng nghe lời bước lên, gỡ tầng trên ra, lộ ra một lớp tầng dưới mới phát hiện có một tờ giấy, cầm lên xem thần sắc kích động trình cho phụ thân xem: “Phụ thân, người xem, cái này, đây đều có viết cả.”
Lão thái gia cầm lấy xem, tay không khỏi run lên, cả khuôn mặt đều đỏ cả, không ngừng kích động: “Tốt tốt tốt! Tốt quá rồi! Tốt quá rồi! Hahahaha...”
“Lão thái gia, trên đó viết gì vậy ạ?” Một vị tộc lão hỏi.
“Trên này viết trong rương này có năm mươi dược tễ tăng cấp, ngoài ra còn có dược tễ trị nội thương ngoại thương và giải độc... gồm năm loại, mỗi loại mười lọ, tổng cộng có một trăm lọ dược tễ, tất cả đều do Quỷ Y tự tay điều chế.”
Lão thái gia kích động nói, gương mặt quái lạ hỏi: “Rốt cược sao họ lại có nhiều dược tễ như vậy? Một trăm lọ dược tễ này chính là một trăm rương sính lễ kia không thể nào sánh bằng, đúng là quá hào phóng rồi, Lâm gia ta thật có phúc! Hahahaha...”
Nhìn thấy gương mặt kích động của gia gia lại thấy tộc lão, phụ thân và mấy vị thúc thúc đều hưng phấn trò chuyện, Lâm Chí Hằng suy nghĩ một chút, nhìn mọi người có chút sát khí: “Chuyện đó, gia gia, đây là sính lễ của cô cô.”
Lời này vừa dứt, đại sảnh bỗng yên tĩnh, bầu không khí lập tức trở nên quái lạ...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro