Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn
Tinh vân không vào cũng được
Phượng Quỳnh
2024-07-24 17:19:14
Vì vậy không chờ mọi người bên cạnh mở miệng, thanh niên kia liền đem
đầu đuôi sự tình nói ra, cuối cùng hắn nói: “Sau đó tôi thấy tình hình
không đúng vội vàng chạy đi tìm xem xung quanh có đạo sư nào không, tìm
được vị đạo sư này dẫn tới đây, nếu không phải vị đạo sư này đến ngăn
cản thì đoán chừng hắn đã bị đạo sư này đánh trọng thương rồi, tôi có
thể nhìn ra đạo sư này động thủ căn bản không hề lưu tình.”
Những người chứng kiến khác cũng nhao nhao tiếp lời: “Ừm, chính là như vậy, đạo sư kia ra tay trước dùng không dưới năm phần công lực, cũng may là cú quyền kia đánh vào cánh tay hắn, nếu đánh vào ngực đoán chừng nửa tháng cũng không xuống giường được, hơn nữa hắn đánh gãy xương sườn của đạo sư cũng không thể trách hắn, hắn là tự vệ đổi lại là người khác cũng sẽ làm như vậy.”
Bất đồng chỉ là bọn họ không có gan dạ sáng suốt và thực lực như thanh niên áo đen mà thôi.
Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, đạo sư họ Hà bên cạnh hơi ngạc nhiên nhìn về phía Quan Tập Lẫm ngay cả trong mắt viện phó cũng lóe lên ánh sáng liếc mắt nhìn Quan Tập Lẫm lúc này mới trầm giọng lên tiếng.
“Tinh Vân chúng ta ba năm mới chiêu sinh một lần, tuy rằng quy định chiêu sinh là chỉ có một ngày cho dù là trời đã tối chỉ còn lại mấy học sinh báo danh khảo hạch cũng không nên từ chối ngoài cửa, như vậy sẽ mất đi tư tưởng chiêu sinh bồi dưỡng nhân tài tinh anh khắp nơi của chúng ta.”
Thanh âm của hắn vừa dừng, nói: “Thế này đi! Hà đạo, ngươi tiếp nhận giúp mấy học sinh này đăng ký khảo hạch.”
“Vâng.” Hà đạo sư kia gật đầu đáp.
Mấy học sinh vừa nghe mừng rõ trong bụng, trên mặt đều lộ ra ý cười.
“Còn Vương đạo, chuyện này là ngươi không đúng, nên phạt ngươi cung phụng một năm, người có dị nghị gì không? Phó viện nhìn Vương đạo sư xử phạt hắn.
Đạo sư họ Vương kia chỉ biết cắn răng lại chỉ có thể đáp: “Vâng, tôi không có dị nghị gì.”
Viện phó gật đầu nhìn về phía Quan Tập Lẫm nở một nụ cười: “Ngươi đã có thể cùng đạo sư so chiêu thì thân thủ thực lực tất nhiên là qua cửa không cần phải khảo hạch nữa trực tiếp vào huyền viện đi! Còn về vết thương trên cánh tay đợi lát nữa Hà đạo sư sẽ dẫn ngươi đi xử lý.”
Hắn nghĩ rằng sắp xếp và xử phạt như vậy đã ổn thỏa rồi, trực tiếp miễn khảo hạch với thanh niên áo đen kia mà thu nhận hắn, nghĩ là sẽ thấy thần sắc vui mừng trên mặt hắn, ai ngờ thanh niên áo đen mặt không biểu cảm nói: “Có người vô sỉ như vậy lại không phải là tấm gương tốt làm đạo sư, Tinh Vân viện này không vào cũng được.”
Nghe được lời này ai nấy đều há hốc như đang ngậm một quả trứng vịt trong miệng, ai cũng không ngờ rằng thanh niên áo đen kia lại từ bỏ cơ hội hiếm có thế này không vào Tinh Vân học viện, hơn nữa lúc nãy không lên tiếng biện giải nửa câu bây giờ vừa lên tiếng lại nói ra câu này, mệnh trúng hồng tâm, nói ra những lời các học sinh khác không dám nói.
Không có tư cách làm thầy.
“Ngươi, ngươi, ngươi...”
Vương đạo sư kia mặt đỏ lên, căm tức nhìn thanh niên áo đen, nếu không phải viện phó đang ở đây nhất định sẽ nghiêm khắc trừng trị hắn một trận!
Viện phó cũng kinh ngạc nhìn Quan Tập Lẫm không ngờ rằng nam thanh niên này lại dám nói ra lời thật lòng, hơn nữa vừa dứt lời lập tức xoay người bước đi, chính là lúc định lên tiếng thì chỉ thấy hắn không quay đầu mà ném một vật xuống đất đồng thời để lại một câu nói.
“Thứ này cũng trả lại cho các ngươi.”
Một tấm lệnh bài rầm một tiếng rơi xuống đất.
Phó viện nhìn thấy không khỏi trợn tròn hai mắt vội vàng bước đến nhặt lên nhìn, nhận ra chính là tinh lệnh mà hắn đưa cho thiếu niên áo đỏ Phượng Cửu lập tức gọi: “Người chờ chút.”
Những người chứng kiến khác cũng nhao nhao tiếp lời: “Ừm, chính là như vậy, đạo sư kia ra tay trước dùng không dưới năm phần công lực, cũng may là cú quyền kia đánh vào cánh tay hắn, nếu đánh vào ngực đoán chừng nửa tháng cũng không xuống giường được, hơn nữa hắn đánh gãy xương sườn của đạo sư cũng không thể trách hắn, hắn là tự vệ đổi lại là người khác cũng sẽ làm như vậy.”
Bất đồng chỉ là bọn họ không có gan dạ sáng suốt và thực lực như thanh niên áo đen mà thôi.
Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, đạo sư họ Hà bên cạnh hơi ngạc nhiên nhìn về phía Quan Tập Lẫm ngay cả trong mắt viện phó cũng lóe lên ánh sáng liếc mắt nhìn Quan Tập Lẫm lúc này mới trầm giọng lên tiếng.
“Tinh Vân chúng ta ba năm mới chiêu sinh một lần, tuy rằng quy định chiêu sinh là chỉ có một ngày cho dù là trời đã tối chỉ còn lại mấy học sinh báo danh khảo hạch cũng không nên từ chối ngoài cửa, như vậy sẽ mất đi tư tưởng chiêu sinh bồi dưỡng nhân tài tinh anh khắp nơi của chúng ta.”
Thanh âm của hắn vừa dừng, nói: “Thế này đi! Hà đạo, ngươi tiếp nhận giúp mấy học sinh này đăng ký khảo hạch.”
“Vâng.” Hà đạo sư kia gật đầu đáp.
Mấy học sinh vừa nghe mừng rõ trong bụng, trên mặt đều lộ ra ý cười.
“Còn Vương đạo, chuyện này là ngươi không đúng, nên phạt ngươi cung phụng một năm, người có dị nghị gì không? Phó viện nhìn Vương đạo sư xử phạt hắn.
Đạo sư họ Vương kia chỉ biết cắn răng lại chỉ có thể đáp: “Vâng, tôi không có dị nghị gì.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Viện phó gật đầu nhìn về phía Quan Tập Lẫm nở một nụ cười: “Ngươi đã có thể cùng đạo sư so chiêu thì thân thủ thực lực tất nhiên là qua cửa không cần phải khảo hạch nữa trực tiếp vào huyền viện đi! Còn về vết thương trên cánh tay đợi lát nữa Hà đạo sư sẽ dẫn ngươi đi xử lý.”
Hắn nghĩ rằng sắp xếp và xử phạt như vậy đã ổn thỏa rồi, trực tiếp miễn khảo hạch với thanh niên áo đen kia mà thu nhận hắn, nghĩ là sẽ thấy thần sắc vui mừng trên mặt hắn, ai ngờ thanh niên áo đen mặt không biểu cảm nói: “Có người vô sỉ như vậy lại không phải là tấm gương tốt làm đạo sư, Tinh Vân viện này không vào cũng được.”
Nghe được lời này ai nấy đều há hốc như đang ngậm một quả trứng vịt trong miệng, ai cũng không ngờ rằng thanh niên áo đen kia lại từ bỏ cơ hội hiếm có thế này không vào Tinh Vân học viện, hơn nữa lúc nãy không lên tiếng biện giải nửa câu bây giờ vừa lên tiếng lại nói ra câu này, mệnh trúng hồng tâm, nói ra những lời các học sinh khác không dám nói.
Không có tư cách làm thầy.
“Ngươi, ngươi, ngươi...”
Vương đạo sư kia mặt đỏ lên, căm tức nhìn thanh niên áo đen, nếu không phải viện phó đang ở đây nhất định sẽ nghiêm khắc trừng trị hắn một trận!
Viện phó cũng kinh ngạc nhìn Quan Tập Lẫm không ngờ rằng nam thanh niên này lại dám nói ra lời thật lòng, hơn nữa vừa dứt lời lập tức xoay người bước đi, chính là lúc định lên tiếng thì chỉ thấy hắn không quay đầu mà ném một vật xuống đất đồng thời để lại một câu nói.
“Thứ này cũng trả lại cho các ngươi.”
Một tấm lệnh bài rầm một tiếng rơi xuống đất.
Phó viện nhìn thấy không khỏi trợn tròn hai mắt vội vàng bước đến nhặt lên nhìn, nhận ra chính là tinh lệnh mà hắn đưa cho thiếu niên áo đỏ Phượng Cửu lập tức gọi: “Người chờ chút.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro